CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

KÝ SỰ YÊN TỬ






         Hoài bảo mà chúng tôi đang ấp ủ bấy lâu nay là có được một chuyến chiêm bái, tham quan các thánh tích Phật giáo ở miền Bắc. Nhất là núi Yên Tử - nơi đã khai sinh ra phái Thiền Yên Tử và phái Thiền Trúc Lâm yên Tử - cái nôi của Phật Giáo Việt Nam, đã một thời thịnh hành nhất trong lịch sử Phật giáo nước nhà. Đã chuẩn bị từ lâu, bây giờ duyên đã đến.

            Tháng bảy, năm giờ sáng, trời vẫn còn sớm, ai trong chúng tôi cũng lo lắng chuẩn bị đến điểm tập trung. Châu Đức, tập trung tại nhà anh Võ Hữu Khiên ở Ngãi Giao; Xuyên Mộc chờ ở chùa Viên Hưng. Xe đưa anh em Châu Đưc qua và điểm khởi hành tại chùa Viên Hưng, xã Hòa Hưng, huyện Xuyên Mộc. Tại đây, chúng tôi kiểm tra lần chót tất cả mọi mặt từ tiền bạc, dụng cụ cá nhân, đồ dùng tập thể như soong nồi, chén bát…
            Đoàn gồm có 14 thành viên chính thức và một tài xế. Bàn bạc trong chốc lát, anh em đồng ý mời:
-          Sư cô Thích Nữ Nhật Hạnh làm cố vấn cho đoàn
-          Anh Tâm Chế - Võ Hữu Khiên làm trưởng đoàn, điều động, sắp xếp và theo lệnh của anh.
-          Anh Thiện Thọ - Nguyễn Văn Lộc làm thư ký kiêm hướng dẫn viên (vì anh Lộc đã có đi một lần trước rồi).
-          Chị Diệu Ân – Trần Thị Như Ý làm thủ quỹ kiêm luôn ẩm thực. Và những thành viên khác là:
-          Tâm Hoài – Võ Văn Thọ
-          Tâm Sáng – Trương Trắc
-          Tuệ Hòa – Trần Bình
-          Tâm Minh – Lê Tất Đính
-          Nguyên Công – Hoàng Xuân Lập
-          Tâm Mẫn – Hoàng Văn Ngôn
-          Tâm Anh – Trương Ngọc Hùng
-          Không Phiên – Nguyễn Thị Liền
-          Tâm Triển – Hoàng Kim Liên, trách nhiệm ghi lại tất cả những hình ảnh về cuộc hành trình chuyến  chiêm bái, tham quan thánh tích Phật giáo nơi đoàn đến. Hành trình tham quan chiêm bái dự trù cả đi lẫn về trong mười ngày. Bắt đầu từ 02 tháng 7 năm 2004 (17.6 năm Giáp Thân) do Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật Tử tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu tổ chức nhưng những thành viên trong Ban Hướng Dẫn không được đầy đủ vì một lý do nào đó không tham gia được. Vấn đề tiền bạc, Sư Cô Nhật Hạnh tài trợ cho một phần tiền xe, còn lại mỗi người đóng một triệu đồng, trong đó, tiền xe còn thiếu, tiền ăn, tiền ngủ, tiền mua các thứ lặt vặt, tiền vào cổng… Mười ngày chi phí vượt hàng ngàn cây số mà mỗi người chỉ một triệu đồng, thời giá lúc nầy làm sao đủ được. Nhưng với ý chí quyết tâm, mọi việc có thể ổn cả. Cầu nguyện Chư Phật gia hộ cho hành trình của chúng tôi thành công mỹ mản.
Đúng 06 giờ, đoàn bắt đầu khởi hành từ chùa Viên Hưng, đi về phía Phước Bửu, theo quốc lộ 55 để đến ngã ba 46 ra quốc lộ 1 và nhắm hướng Bắc tiến. Khoảng 8 giờ 30, xe tạm dừng chân ở đạ phận bắc Bình Thuận, gằn giáp ranh Ninh Thuận để nghỉ ngơi, uống nước, mua một ít bắp tươi chính lên xe ăn cho vui. Vừa ăn, vừa hát hò vui vẻ. Ra Cà Ná, một lần nữa xe dừng lại nghỉ chân ven đường. Chỗ phong cảnh hữu tình, núi sát biển, núi non hùng vĩ, biển cả bao la, sóng vỗ rì rào. Vài quán ăn, quán nước trông ra biển, vừa ăn uống vừa ngắm biển thật là thú vị.
Dự tính xe chạy tối đến đâu dừng chân ngủ ở đó. Ra đến Phú Yên, trời bắt đầu mưa và cũng nhá nhem tối, thế nhưng tài xế vẫn cố gắng tranh thủ chạy nốt đến 9 giờ tối mới dừng lại một nhà nghỉ. Nhìn bên ngoài cũng bề thế lắm thế nhưng có lẽ giờ nầy không ai mướn nữa nên trên tầng 2, ba phòng chúng tôi chỉ thuê có 180.000 đồng một đêm. Đêm nay, ngoài trời mưa và rét, thời tiết hơi lạnh. Hai chị nữ, Thủy và Liền chuẩn bị bữa ăn tối đạm bạc, mì chay ăn liền, rau dưa gì đó qua bữa. Ai nấy đều mệt nhọc vì đi xe nên có lẽ ngủ rất ngon. Bốn giờ sáng, tất cả đều thức dậy, vệ sinh cá nhân, thu dọn hành lý, đồ đạc, trả phòng và lên đường cho kịp. Trên xe, những bài hát truyền thống Gia Đình Phật Tử quen thuộc được cất lên một cách vui vẻ, ấm áp.
Chuyến đi hôm nay, cũng trên đoạn đường từ Bà Rịa Vũng Tàu ra Trung nhưng trong lòng khác với những chuyến đi về thăm quê hương. Trong lòng có vẻ thanh thản hơn, nôn nao và hy vọng hơn, không ẩn chứa những phiền toái lo âu nào cả. hân hoan vui vẻ hòa nhập với nhau và như trẻ lại mặc dù không ai dưới 55 tuổi.
Cũng dừng lại bên vệ đường một quán café nghèo sau hai tiếng đồng hồ chạy từ nhà nghỉ ra. Mỗi người gặm một ổ mỳ đường, nhấp một ngụm café bốc khói, tuy không sang nhưng tâm tư thì thật ngọt lịm.
Mười giờ ngày 03 tháng 7 năm 2004 (18.6 Giáp Thân), chúng tôi đã có mặt tại đĩnh đèo Hải Vân, trên xe lúc qua địa phận Hòa Phát, chúng tôi, ai nấy đều xoay người về hướng Đông để nhìn cho thấy được tượng Phật Thích Ca lộ thiên, khổng lồ ngồi tham thiền, cao gần 30 mét, làm bằng xi măng cốt thép mà cách đây trên 30 năm – chúng tôi là Phật tử - không ai mà không một lần đến đây để viếng thăm. Trên đĩnh đèo Hải Vân, nhìn ra biển bát ngát mênh mông sóng vỗ; nhìn lên núi trùng trùng điệp cây cối xanh um, giữa thiên nhiên bao la hùng vỹ, con người quá nhỏ bé trong kiếp phù sinh.

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

TÌNH ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG




          Sau khi chạy khỏi quê hương Gio Linh, gia ñình tôi may mắm vào được Huế trước, vào tạm trú ở Huế trên  20 ngày. Nghe tin thảm họa “Cầu Dài” nên tiếp tục di chuyển vào Đà Nẵng.    Chieàu hoâm aáy, töøng ñoaøn xe, ngöôøi luû löôït ñi boä töø Hueá vaøo. Trong ñoù coù gia ñình toâi, vì ôû Hueá thueâ khoâng ñöôïc xe neân döï ñònh vaøo Phuù Löông ñoùn xe töø Ñaø Naúng ra. Hai, ba gia ñình thueâ ñöôïc moät chieác xe ñoø. Ngöôøi vaø ñoà ñaïc ñaõ ñaày xe. Coøn chieác xe Honda 68 khoâng boû leân xe ñoø ñöôïc, toâi vaø Myõ ( con oâng ÔÙt söûa xe Gio Linh, Myõ chaïy xe ñaïp raát gioûi, chaïy xe Honda laïng laùch cuõng raát taøi ) ñi xe Honda theo sau, saùt xe ñoø chôû gia ñình. Ñoaïn ñöôøng töø Phuù Löông vaøo caàu Laêng Coâ cuõng khaù xa, Myõ caàm laùi chaïy raát baït maïng, bieåu dieãn luoàn laùch giöõa caùc ñoaøn xe, toác ñoä chöøng 70 – 80 km/h, toâi ngoài sau hoàn vía leân maây, hoài hoäp lo sôï ñeán nín thôû. Chaïy ñeán caàu Laêng Coâ, trôøi saép toái, ham luoàn laùch bieåu dieãn neân maát huùt xe ñoø chôû gia ñình. Luùc naøy, toâi nghe tieáng boâ xe xeø xeø, chaân caûm thaáy öôn öôùt vaø maùt, nhìn xuoáng chaân thì thaáy nhôùt xe vaêng ñaày. Thì ra moät naép “quy laùt” ñaàu maùy ñaõ vaêng ñi ñaâu maát. Theá laø xe khoâng chaïy ñöôïc nöõa. Luùc naøy khoâng coù tieäm söûõa xe naøo môû cöûa, toâi daãn xe lui, daãn xe tôùi tìm choã söûa nhöng khoâng coù. Myõ ñoùn chieác xe ñoø khaùc nhaûy leân ñi luoân, boû laïi mình toâi vôùi chieác xe trong luùc trôøi saép toái. Thoâi, ñaønh lieàu vaäy, daãn xe ñi boä leân ñeøo Haûi Vaân. Luùc baáy giôø, toâi chöa moät laàn böôùc chaân vaøo Ñaø Naüng, xa nhaát laø ñeán Hueá ñeå thi tuù taøi maø thoâi, do ñoù toâi chaúng bieát ñeøo Haûi Vaân leân, xuoáng daøi bao nhieâu nöõa. Trong taâm toâi cöù nghó 10 km laø cuøng neân cöù maïnh daïn, haêng haùi daãn xe leân ñeøo. Ñöôøng leân ñeøo, caøng leân caøng cao, ñöôøng laïi ngoaèn ngoeøo, nghieâng beân naøy nghieâng beân kia, xe thì naêng, daãn ngöôïc leân doác, buïng ñoùi, khaùt nöôùc. Saép ñuoái söùc, coá gaéng heát söùc nhöng khoâng ñaåy leân ñöôïc nöõa, ñaønh döïng xe beân ñöôøng nghæ laáy söùc. Thoâi, lieàu. Cöù coá gaéng daãn xe leân, ñeán ñaâu hay ñoù. Thænh thoaûng döïng xe, töïa löng beân vaùch nuùi nghæ cho khoûe roài daãn xe leân tieáp. Toâi laïi nghó ra caùch, ñöùng ra giöõa ñöôøng ñoùn xe, thueâ chôû hoaëc nhôø xe hoï keùo. Toâi döïng xe beân ñöôøng, ra ñoùn nhöng haøng traêm chieác ñi qua chaúng ai döøng laïi giuùp toâi caû. Buoàn chaùn heát söùc. Thoâi, maëc keã, daãn xe leân tieáp. Toâi thaáy moät taám vaûi ñen cuûa ai rôi, daøi chöøng 1,2 meùt, lieàn nhaët laáy, xeù ra töøng khoå nhoû, noái laïi roài xoaén cho chaéc,  moät laàn nöûa ñöùng ra giöõa ñöôøng ñoùn xe xin hoï cho mình coät doø keùo theo sau. Cuõng chaúng ai cho caû. Quaù naûn, tieán thoái löôõng nan, leân tieáp khoâng bieát coù ñuû söùc daãn xe leân hay khoâng, maø trôû lui veà Laêng Coâ thì cuõng xa roài, hôn nöõa, bieát nguû lai choã naøo. Sôø laïi tuùi thì khoâng coù tieàn vì cöù nghó laø ñi theo sau xe nhaø, coù ñieàu gì baát traéc seõ laáy. Thoâi cöù ñöùng ra ñöôøng ñoùn xe tieáp may ra…Töøng chieác xe qua, töøng chieác xe qua. Boãng moät chieác xe “ ñoát” nhaø binh gheù saùt beân ñöôøng döøng laïi gaàn choã toâi ñöùng, moät ngöôøi lính böôùc xuoáng hoûi coù veû raát thaân thieát :
-         Nuoâi, laøm gì giôø naøy coøn ñöùng ñaây?
       Toâi nhìn thaáy ngöôøi naøy maët quen quen nhöng khoâng roû gaëp luùc  naøo, ôû ñaâu, teân gì nöõa. Duø sao toâi cuõng möøng trong buïng. Khoâng bieát chaøo hoûi theá naøo ñaây, toâi beøn traû lôøi :
-    Chaïy theo xe vaøo Ñaø Naúng vôùi gia ñình, xe honda bò hö laïi laïc chieác xe ñoø chôû gia ñình neân phaûi daãn xe ñi boä leân ñeøo.
-         Daãn xe ñi boä leân ñeøo vaøo Ñaø Naúng?
-    Thì bieát laøm sao baây giôø, ñoùn xe xin nhôø keùo nhöng chaúng xe naøo chòu cho caû.
-         Nuoâi queân toâi roài sao? Toâi laø Luïc ñaây.
     Thöïc ra, toâi khoâng nhôù noãi, coù leõ Luïc hoïc cuøng khoái nhöng khaùc ban trong thôøi gian hoc Nguyeãn Hoaøng töø 1964 ñeán 1967. ñaõ naêm naêm roài vì khoâng thaân neân khoâng nhôù heát. Trong trí toâi, luùc ñoù nhôù mang maùng laø Luïc hoïc ban A hay C gì ñoù. Toâi traû lôøi :
-    Luïc hoïc tröôøng Nguyeãn Hoaøng vôùi mình nhöng mình queân laø Luïc hoïc ban naøo.
     Caâu chuyeän chæ dieãn ra vaøi phuùt, sôï laâu ñoàng nghieäp treân xe chôø neân Luïc hoái :
       - Thoâi, daãn xe laïi ñaây.
       Luïc nhôø treân xe hai ngöôøi nöõa xuoáùng böng chieác xe hon da cuûa toâi gaùc leân tröôùc ñaàu xe “ ñoát “ coät laïi, baûo toâi cuøng leân xe, ñöa “ bi ñoâng” nöôùc cho toâi uoáng roài giôùi thieäu vôùi moïi ngöôøi toâi laø ñoàng moân Nguyeãn Hoaøng vôùi Luïc. Treân xe toaøn laø só quan, haï só quan caû, hoï ñang coâng taùc taïi toøa aùn quaân ñoäi quaân khu I ñoùng taïi Ñaø Naúng, ñi coâng taùc Thöøa Thieân trôû veà. Toâi caûm ôn moïi ngöôøi ñaõ giuùp ñôõ, cho toâi ñi nhôø.
      Xe chaïy veà cô quan cuûa Luïc, Luïc chæ choã cho toâi söûa xe. Tieäm söûa xe chuaån bò ñoùng cöûa nghæ vì ñaõ khuya, phaûi naên næ hoï môùi chòu giuùp, coøn Luïc vaøo cô quan coù chuùt vieäc heïn chuùt nöõa seõ ra. Xe söûa xong, cheát noãi khoâng coù tieàn, khoâng leõ laïi möôïn tieàn cuûa Luïc nöõa. Toâi loâi boùp moùc theû “caên cöôùc” ra xin caàm taïm, heïn ngaøy mai sau khi gaëp  gia ñình seõ gheù laïi chuoäc. Nghe noùi chaïy “loaïn”, laïc gia ñình, hoï thöông tình cho luoân, khoâng laáy tieàn. Xe söûa xong, Luïc chôû toâi veà nhaø ôû An Haûi, beân kia caàu soâng Haøn, baûo toâi taém röûa vaø goïi coâ em gaùi doïn côm. Toâi quaù meät nhoïc vì gian nan suoát caû buoåi chieàu neân khoâng muoán taém röûa, aên uoáng gì heát, hôn nöõa, raát ngaïi nguøng. Luïc bieát toâi khoâng coù quaàn aùo thay, ñem ra boä quaàn aùo thöôøng – khoâng phaûi quaàn aùo lính - , giuïc toâi taém nhanh aên côm keûo ñoùi. Nhìn laïi toâi ñaõ ñen laïi bò khoùi buïi cuûa haøng traêm chieác xe chaïy qua  taáp vaøo maët troâng nhö coät nhaø chaùy. Aùo quaàn cuõng baùm moät lôùp khoùi ñen chaúng ra ngöôøi ngôïm gì heát. Baát ñaéc dæ toâi phaûi taéêm röûa. Ngoài vaøo baøn aên chæ coù hai ngöôøi, em gaùi cuûa Luïc doïn côm leân, Luïc giôùi thieäu, toâi chæ bieát gaät ñaàu chaøo maø loøng thaáy hôi “maát côõ”. Aên uoáng qua loa, anh em taâm söï vôùi nhau gaàn moät giôø saùng. Luïc bieát toâi laøm beân Ty Ñieàn Ñòa, ñöôc ñoäng vieân taïi cho,ã theá maø hay, ñöôïc luùc naøo hay luùc naáy chöù ra chieán tröôøng khoå laém. Vì quaù meät nhoïc vaø khuya neân toâi nguû thieáp ñi luùc naøo khoâng bieát, ñeán 06 giôø 30, Luïc thöùc daäy, chuaån bò xong, moät laàn nöõa chôû toâi qua cô quan cuûa Luïc, Luïc chæ daãn ñöôøng saù cho toâi. Töø giaû Luïc maø loøng vaãn lo laéng vì ñöôøng saù quaù laï laåm ñoái vôùi toâi, nhöng roài cuõng laàn ra ñöôïc ngaû ba Hueá, roài theo höôùng ñeøo Haûi Vaân maø chaïy ra mong tìm ñöôïc chieác xe ñoø hoâm qua chôû gia ñình vaøo choã naøo. Chaïy ñöôïc moät ñoaïn thì heát xaêng, phaûi daãn boä ñi tìm. Gaëp caây xaêng Shell  ôû beân ñöôøng, bieát khoâng coù tieàn cuõng ñaùnh lieàu vaøo ñoå moät lít roài cuõng giaûû ñoø loay hoay tìm tieàn, khoâng coù laïi loâi boùp moùc theû caên cöôùc ra caàm, roài noùi vôùi hoï tìm ra gia ñinh seõ gheù laïi chuoäc. Nghe vaäy, moät laàn nöõa hoï cho luoân. Cöù chaïy töø töø nhìn kyõ nhöõng chieác xe ñoø chaïy ra. Cuõng may gaëp ñöôïc chieác xe chôû gia ñình mình hoâm qua, hoûi thì hoï cho bieát ñaõ chôû gia ñình toâi vaøo Ñaø Naúng an toaøn , baây giôø hoï ñang taïm cö taïi tröôøng Trung hoïc Phan Chu Trinh, ôû giöõa thaønh phoá Ñaø Naúng. Quay xe chaïy trôû laïi, gaëp caûnh saùt ñaâu laø toâi hoûi ñoù :Tröôøng Trung hoïc Phan Chu Trinh ôû choã naøo nhôø hoï chæ daãn caën keû. Khi ñeán gaàn tröôøng Phan Chu Trinh, xe laïi troå chöùng nöõa roài, caùi gì ñaây nöõa, daãn vaøo tieäm, thì ra cheát “pu ri”. Phaûi thay thoâi. Roài cuõng  caàm theû caên cöôùc moät laàn nöõa chöù tieân ñaâu baây giôø. Cuõng may laø luùc ñoù gaï ñöôïc ngöôøi quen cuõng ñang taïm cö maø gia ñình toâi ñang ôû, hoï cho möôïn tieàn traû. Thöïc ra thì cuøng ñöôøng roài môùi chòu nhuïc maø laøm vaäy thoâi. Trong khoaûng 16 tieáng ñoàng hoà, ba laàn caàm theû caên cöôùc. Keå cuõng buoàn cöôøi thaät.
        Caâu chuyeän cuûa toâi thaät ra chaúng coù gì hay ho, haáp daãn caû. Muïc ñích toâi noùi leân daây laø tình nghóa. Tình nghóa ñoàng moân Nguyeãn Hoaøng , noù luoân coù trong loøng cuûa nhöõng moân ñoà, baát cöù ôû daâu, baát cöù luùc naøo cuõng ñöôïc theå hieän. Coù leõ Luïc cuõng caûm nhaäm ñöôïc ñieàu toâi vaø Luïc chæ bieát nhau, khoâng thaân thieát laém nhöng thöïc söï Luïc giuùp ñôõ toâi trong luùc hoaïn naïn nhö vaäy laø thaät tình phaùt xuaát töø ñaùy loøng. Caûm ôn Luïc, neáu khoâng gaëp Luïc hoâm doù thì toâi cuõng khoâng bieát xoay xôû ra sao maø chaéc chaén laø khoán ñoán.
      Roài töø ñoù ñeán naêm 1975 vaø cho ñeán baây giôø, toâi vaãn ghi nhôù trong loøng, cuõng khoâng ñöôïc tin töùc gì cuûa Luïc, duø chæ moät caùi teân Luïc xuaát hieän treân caùc aán phaåm nhö Höông Queâ Nhaø, Nguyeãn Hoaøng Chaân Dung vaø Kyû Nieäm, Nguyeãn Hoaøng…Toâi coá tìm nhöng khoâng thaáy.
     Trong cuoäc chieán tranh taøn khoác, töø 1972 ñeán 1975, vaø trong cuoäc sinh toàn ñaõ 38 naêm qua, xin loãi, khoâng bieát Luïc coù coøn toàn taïi treân ñôøi naøy khoâng ? Neáu khoâng may baïn ñaõ sôùm rôøi khoûi theá giôùi naøy, toâi thaønh kính nghieâng mình thaép neùn höông loøng nguyeän caàu cho baïn ñöôïc an nhieân sieâu thoaùt; neáu may maén coøn soáng soùt treân ñôøi naøy, tröôùc heát caûm ôn baïn vaø nguyeän caàu cho baïn vaø gia quyeán an khang, haïnh phuùc. Haõy lieân laïc vôùi nhau ñeå cuøng chia seû vôùi nhau nhöõng gì maø mình coù ñöôïc trong quaù khöù, oân laïi nhöõng kyû nieäm cuûa thôøi tuoåi hoïc troø ñaõ ñi qua boán möôi naêm.
        Hoaøng Kim Lieân,  soá ñieän thoaïi :  0986521644
               Email :  hoangkimlien44@gmai.com  

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

BẠN BÈ



BẠN BÈ

Bạn bè biền biệt bấy lâu nay
Mới gặp nhau thôi chỉ một ngày
Xa cách trông mong mừng giáp mặt
Tương phùng lo lắng sợ chia tay

Tay nắm tay nhau trọn cuộc vui
Dù mai mỗi ngã cũng bùi ngùi
Hôn nay ta cứ chơi cho thỏa
Ngày mốt mình còn được tới lui ?

Lui về ngẫm lại cuộc đời mình
Bè bạn có thằng được hiễn vinh
Đa số anh em đều lận đận
Ít người có vợ đẹp con xinh

Xin chớ bận tâm chuyện ở đời
Học hành chẳng thiết chỉ ham choi
Ra trường hơn hẵn thằng chăm chỉ
Số nghiệp mỗi người có thế thôi

Thôi nghĩ làm chi cho bận lòng
Khi nào họp mặt nhớ nghe không
Gặp nhau tâm sự quên gian khổ
Thoải mài tuổi già trước lúc dong.
Hoàng Kim Liên
 
 THẤP THOÁNG BÓNG CHIỀU

Bôn tẫu cuộc đời cánh nhạn bay
Bóng chiều dần xuống chẳng nào hay
Bâng khuâng chợt nhớ hương tình cũ
Lưu luyến thầm thương khúc kiếp nầy
Cách mấy sơn khê vương điệu sống
Dặm ngàn cỏ nội xót men cay
Bao nhiêu ân oán mang đem trả
Trước lúc dong về được rảnh tay
Hoàng Kim Liên


 NHỚ NGƯỜI BẠN ĐÃ KHUẤT
Cách Đây nửa thế kỹ
                                                                 


Ta có đứa bạn học làng Nhỉ Hạ
Có phải vì yêu mà phí cả cuộc đời
Tuổi đôi mươi đành bỏ hết cuộc chơi
Mà về với sông dài cùng biển rộng.

Trung học Gio Linh bốn mùa gió lộng
Đệ thất sáu mươi không biết có còn
Nhớ lại hình ảnh người bạn tên Toàn
Đen đen, to to nhưng mà vui tính.

Bảo với anh em nó sắp vào lính
Nhưng thực ra có lính tráng chi mô
Khoác bộ dù vào đội mủ đỏ vô
Chụp ảnh lòe chơi xin trang lưu bút.

Thế rồi từ đó đi đâu biền biệt
Nửa thế kỹ rồi nay mới hay tin
Thật có lỗi tình bạn hữu chúng mình
Đành thắp nén tâm hương cầu siêu thoát.
Hoàng Kim Liên

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

CHIỀU CỬA VIỆT

                                 Hoàng Kim Liên
Đây Cửa Việt cơn nồm đưa thoáng mát
Sóng miên man nhẹ vỗ cuốn vào bở
Cảnh thanh bình rộn rã gợi hồn thơ
Đưa tiễn bạn gọi nhau cùng chia sẻ

Thắm thiết yêu thương Gio Linh đất mẹ
Tấm chân tình chi kể nẻo xa xôi
Trường xưa quê cũ đã hiểu nhau rồi
Quá khứ tương lai cũng đều như thế.

 Có được cảm tình nầy đâu phải dễ
Từ đồng môn trường cũ với quê hương
Bao ngả quay về chung một nẻo đường
Nửa thế kỹ còn vương màu áo trắng.

Tóc nhuốm bạc lòng luôn tình mang nặng
Với Thầy Cô sách vở bạn bè xưa
Chốn xa  kia canh cánh chẳng nào vừa
Nên ba bận họp mặt không bỏ thiếu.

Và tin tưởng mọi người đều thông hiểu
Có thương nhau lòng mới quý mến nhau
Dù nạn tai mà thân nén chịu đau
Vẫn ca hát vẫn đôi lời tâm sự.

Và biết rằng kỷ niệm nầy nên giữ
Để tỏ lòng quý mến phút chia tay
Tình đồng môn tình bạn hữu cao dày
Chiều Cửa Việt còn hoài chiều hôm ấy.
                                      Hoàng Kim Liên

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

BỐN MƯƠI NĂM GẶP LẠI

                                             Lê Hiền Sỹ
                                            Điện thoại: 0909321779 
                                           Email: sylehien@yahoo.com. 
             (Thân tặng nhóm”Tứ cô nương”và các bạn chung lớp 
             Đệ tứ 1/NK:1966-1967 - Trung học Gio Linh,Quảng Trị.)

Một ngày tháng bảy Lòng nao nao - 
Mùa thi Tiếng phụ nữ lạ gọi qua điện thoại:
 “A lô, ai đó rứa”?… 
 “Thu nì”…“Thu - bạn cũ thời Trung học”… 
“Đang sống ở Lion - gần Paris” … “Ừ…ừ…nhớ Gio Linh quá chừng đi”..
                                       oOo
 Ôi Thu…!- Cái giọng Bắc vẫn nhẹ nhàng như bốn mươi sáu năm về trước…
 Ta hình dung Thu giữa nắng quái Gio Linh, dưới trời gió ngược…
 Bụi đỏ tung mù 
 Áo trắng, tóc huyền - vẫn tha thướt bay bay
! Thu - Một “quý cô nương”...”hay hay” 
Chung lớp ngày ngày - những năm đầu Trung học, 
 Ta ngồi ghế kề sau,
 Làm bài xong nhanh, dành thời gian trêu chọc
 Nghịch phá bạn mình - có khi Thu muốn khóc:
 Khi thì vân vê - tóc buộc tóc 
Khi thì tà áo bạn nầy với bạn nọ - ta ghim chặt vào nhau
 Cũng không ít lần bị bạn dùng thước kẽ “khẻ” lên tay, lên trôốc rất đau
 Vậy mà vẫn không chừa nghịch phá
 Giờ nghĩ lại… 
Thương “tứ cô nương” chi lạ 
Thuở ấy thật dịu hiền
 Ơn trời ! Giờ ra chơi ! 
Chọc mấy cũng không cười 
Khi vào lớp ! Cứ bặm môi, lườm mắt…
 Giận thằng bạn nghịch lỳ quá quắt 
Chẳng thèm thương - bài khó phải làm vui
 Hết giận rồi là chồm tới, quay lui 
Chìa bài làm - “cóp py - mau kẻo trễ” 
Tuổi học trò đáng yêu là thế
 Phải không Thu và “tam đại cô nương”?
                      oOo 
Bốn mươi sáu năm biệt tích, vô phương 
Lìa quê cũ đường ai nấy bước 
Đứa xuống miền xuôi, 
Đứa lên miền ngược Bạn ở xứ Đông Ta sống xứ Đoài 
Hạ đến, thu qua là nghe dạ u hoài 
Ôm kỷ niệm khó nguôi ngoai thời đèn sách 
Trường, lớp, thầy cô, bạn bè và những tháng ngày phá phách 
Ôi! Sao tinh khôi, trong sáng đến vô ngần 
Từ bấy đến nay ta cũng lắm lần 
Ghé chốn trường xưa dò lần tin bạn cũ 
Gặp được mấy đâu ! Những thằng từng nhập ngũ !
 Bạn gái lấy chồng từ bao lâu? 
Tàn chiến chinh rồi, các bạn mãi nơi đâu ?
 Đâu đó giữa rừng sâu ! Hay dãi dầu nơi góc biển ! 
Non nước thanh bình 
Xóa tàn dư chinh chiến 
Quên rồi chăng, trảng cát Hao Hao với bầy chim chiền chiện! 
 Gio Linh mình hiền, sao không trở về quê? 
Ôi đau thương ! Toàn, Tráng…mãi không về! 
Chẳng lẽ thế, bạn bè xưa đều thế ! 
Mùa đông quê mình lạnh chi mà đáo để ! 
Nhìn mưa dầm, thương bạn dưới mộ sâu 
Có bạn nào nơi châu Mỹ, châu Âu ? 
Có đứa mô lạc qua châu Phi, châu Úc ? 
Đặc san ”Nguyễn Hoàng…” - bao đêm ta lùng sục 
Chẳng có đứa nào chung lớp cũ Gio Linh 
                         oOo 
Diễm phúc thay ! Bọn mình ! 
Tàn cuộc đao binh vẫn còn sống sót 
Cuộc mưu sinh dẫu đắng, cay, chua, ngọt 
Vẫn lung linh tình bạn sáng ngời 
Tiếc một nỗi: Không áo trắng vạt dài, không tóc xỏa vướng vành môi…
 Cho ta cột, cho ta găm, cho ta đùa vui như một thời nông nỗi ! 
 Ôi hạnh phúc hiếm hoi ! 
Cho ta biết đường trần muôn lối
 Đủ nhân duyên thì tan hợp hiện bày 
Chung tay nhau vun vén hạnh phúc này 
Vui hạnh ngộ ! Và chia tay với niềm tin “gặp lại” 
Vinh nhục, khóc cười, buồn vui, thành bại 
Trót sinh ra là vào “cuộc vô thường” 
Duyên nghiệp ba sinh mới chung lớp chung trường 
Mới thương nhớ, mới tìm nhau, gặp lại mừng như ruột thịt
 Bọn mình và Thu cách nhau bảy giờ quay của trái đất 
Vẫn không xa tình bạn học thuở nào 
Lòng cầu xin Đất thấp Trời cao
 Cùng thanh thản vào chuỗi ngày an dưỡng
 Lắng lòng lại, tiêu trừ bao nghiệp chướng 
Sống an vui bên cháu, bên con
                        oOo 
 Cho dù biển cạn, non mòn 
 “Đồng môn - cố hữu” mãi còn trong ta.
                          Bà Rịa-Vũng Tàu 
                             Lê Hiền Sỹ