BẠN
BÈ
Bạn bè biền biệt bấy lâu nay
Mới gặp nhau thôi chỉ một ngày
Xa cách trông mong mừng giáp mặt
Tương phùng lo lắng sợ chia tay
Tay nắm tay nhau trọn cuộc vui
Dù mai mỗi ngã cũng bùi ngùi
Hôn nay ta cứ chơi cho thỏa
Ngày mốt mình còn được tới lui ?
Lui về ngẫm lại cuộc đời mình
Bè bạn có thằng được hiễn vinh
Đa số anh em đều lận đận
Ít người có vợ đẹp con xinh
Xin chớ bận tâm chuyện ở đời
Học hành chẳng thiết chỉ ham choi
Ra trường hơn hẵn thằng chăm chỉ
Số nghiệp mỗi người có thế thôi
Thôi nghĩ làm chi cho bận lòng
Khi nào họp mặt nhớ nghe không
Gặp nhau tâm sự quên gian khổ
Thoải mài tuổi già trước lúc dong.
Hoàng Kim Liên
THẤP
THOÁNG BÓNG CHIỀU
Bôn tẫu cuộc đời cánh nhạn bay
Bóng chiều dần xuống chẳng nào hay
Bâng khuâng chợt nhớ hương tình cũ
Lưu luyến thầm thương khúc kiếp nầy
Cách mấy sơn khê vương điệu sống
Dặm ngàn cỏ nội xót men cay
Bao nhiêu ân oán mang đem trả
Trước lúc dong về được rảnh tay
Hoàng Kim Liên
NHỚ
NGƯỜI BẠN ĐÃ KHUẤT
Cách Đây nửa thế kỹ
Ta có đứa bạn học làng Nhỉ Hạ
Có phải vì yêu mà phí cả cuộc đời
Tuổi đôi mươi đành bỏ hết cuộc chơi
Mà về với sông dài cùng biển rộng.
Trung học Gio Linh bốn mùa gió lộng
Đệ thất sáu mươi không biết có còn
Nhớ lại hình ảnh người bạn tên Toàn
Đen đen, to to nhưng mà vui tính.
Bảo với anh em nó sắp vào lính
Nhưng thực ra có lính tráng chi mô
Khoác bộ dù vào đội mủ đỏ vô
Chụp ảnh lòe chơi xin trang lưu bút.
Thế rồi từ đó đi đâu biền biệt
Nửa thế kỹ rồi nay mới hay tin
Thật có lỗi tình bạn hữu chúng mình
Đành thắp nén tâm hương cầu siêu thoát.
Hoàng Kim Liên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét