CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2021

 

                                      Thân

                                        thương

                                        Quảng Trị

giọng miềng 3

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tâm Triển

HOÀNG KIM LIÊN




THÂN THƯƠNG QUẢNG TRỊ GIỌNG MIỀNG

     Tập3

 

 

 

 

 

 

 

NĂM 2020

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


 

Cẩu tặc

 

Con cún dà miềng hắn phất rồi

Túi qua cẩu tặc rũa khắp nơi

Chạc tròòng chích điên dùng câu cẩu

Súng ốống mác đao để chống người

Thịt chó người ăn người mất chó

Dân văn kẻ phá kẻ ô đời

Đi mô về tới là mờng rợ

Thương tiếc vật nuôi két lủ tồi.

 

 

Cuốc rọọng

Có ít rọọng su cày khó khăn

Hè dau tát nác cuốc cho chăn

Sắp hàng lật trấp lấp bùi cỏ

Một chắc mần dường bắt trộ ngăn

Xới bệ đất khô đầm nắng tát

Cấy mùa lụt lội hớng mưa chan

Nghề nông là rứa mô ai thửa

Cực dọọc bám đồồng nỏ thở than.

 

 

Học trò nghèo

 

Sáng sớm ra cắt lá chuối vô

Đùm cơm mạ bới hấp khoai khô

Cá kho thịt lọọc mần chi có

Gói mói mè rang ăn hết mô

Trường cộ Gio Linh trong ký ức

Quê hương Quảng Trị dớ thầy cô

Đi tim con trự hồi xui vận

Thương kính mạ cha cực thí mồ.

 

 

 

Hụi hè

 

Hộ cại chi dau chuyện hụi hè

Trương cồ ỏm tỏi hét tè le

Mới vô năng nổ mần liên tiếp

Nửa đoạn rút ra bỏ chẳng thè.

 

Mất hứng chơi chi uổng rứa tề

Nỏ ưng ai vẹ nói khung nghe

Đang hồi bui bẻ rút ra quách

Trữa lúc cao trào lại bỏ bê.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đã hứng thì nên chơi tới cùng

Rút ra sẽ tiếc hỏi lung tung

Bốốc sau lưa vốn có chi sợ

Hốt trước mất lời lại tiếc hung.

 

Rứa đó có chơi đừng rút ra

Nửa chừng ngưng lại tiếc thây bà

Thôi thì đẻ ngâm lâu cho đả

Bà chủ ôông chơi khỏi cại la.

 

 

 

 

 

 

5.

 

Động viên chắc

 

Đã cùng thương giọng quê miềng

Lập dóm bảo tồn nỏ phẩy riêng

Ai viết tui bình coi mới được

Họ like ta lụn rứa mì nên

Vì yêu đất mạ cùng chung sức

Bợi quý tiếng dà chự vững bền

Hay dở chưa cần bui  Quảng Trị

Động viên khuyến khích gắng diều lên.

 

 

 

 

 

 

 

 

6.

 

Cấy đi mần khéo

 

Trời cho răng chịu rứa miềng ơi

Nưng sửa mần chi khổ lắm rồi

Bị hoại trấy bồng ri rọt trói

Mần hư cặp bưởi để ai coi

Khéo mô nỏ chộ lòng đau dói

Đẹp đẹ chưa dòm đã mất toi

Eng đã dắc hoài chừ hết dởi

Đua đòi mần khéo. Tiếc không trời.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

7.

 

Nuôi con

 

Nuôi con nỏ quản khổ từng ngày

Mần mạn suốt đời cứ trắng tay

Đêm đến ấp ôm lo chúng lạnh

Ngày đi tìm kiếm đủ con xài

Kẹng đập rời rạ khi lê lết

Bụng sắt còn cào lúc lất lây

Một mạ mười con nuôi vẫn tốt

Mười con một mạ khác chi đày.

 

 

8.

 

Tặc

 

    Dững việc thất đức kêu là tặc

    Bị đời lên án giặc bất lương

        Đọa lý nỏ biết dịn dường

Đi theo bè lũ con đàng hại dơn.

    Dâm tặc nổi dù thân tra trẻ

    Sáu bảy mươi còn khỏe máu dê

        Đưới mười tuổi hấn nỏ chê

Cũng mó cũng hiếp cũng mê chi bầng.

    Phá rú rừng thì hăng ra phết

    Lâm tặc thiêu tan nát núi đồi

        Môi trường sốống tiêu mất rồi

Ham lợi bất chính tạo ngươi thành ngu.

  

 

 

 

 

 

 

    Đạo tặc thì phải tù đi sớm

    Bất chấp bợi tiền gớm ghê thay

        Trộm đêm chưa đủ trộm ngày

Cướp tiền cướp của đắng cay trộm người.

    Rãi đinh đàng hại đời nỏ ngán

    Đinh tặc mi bị oán ngất trời

      Lợ khi tai nạn tới nơi

Bể trốốc lọi cẳng thì trời nỏ tha.

    Khe rào để thông ra nác chảy

    Cát tặc múc tận dấy diều nơi

        Bợc bờ phá nát diều nơi

Gây nên xói lở kêu trới thấu mô.

    Con chó nuôi hấn vô câu trộm

    Cẫu tặc nghề khốn nạn dứt đời

        Bất dơn ác đức lũ người

Chuyên đi trộm chó để đời bỉ khinh.

    Nói chung tặc là cun bất hảo

    Phạm lun thường điên đảo bợi tiền

        Ký thứ có khác chi điên

Gieo bao tang tóc đau phiền mà thôi.

    Cuộc đời chúng tới hồi quả báo

    Gieo dân chi hấn tạo trả ngay

        Chừ chưa dưng có một ngày

Mạng đền của mất mới hay nghiệp đời.

 

 

 

 

 

 

9.

 

Trẻ

 

Nỏ còn chi méc – mấy giò lan

Tươi rói in ri mô đã tàn

Đang cợ phây phây tình Vũ Nữ

Sắp nên phơi phới dáng Nghinh xun

Đen Rô dăm chậu dư khoe sắc

Hồ Điệp vài cành khéo khỏi bàn

Khung việc chụp hình chơi dởi chút

Thú bui đem trẻ chộ mà ham.

 

 

 

 

10.

 

 

Chàn bù thiệt diều trấy

Ra cắt một nưa thôi

Khót đa hết xong rồi

Cắt ra nấu cá mủ

 

Bưa một tréc là đủ

An cả dà thiệt ngon

Phất hết sạch nỏ còn

Ngon chi ngon đáo để.

 

 

 

 

 

 

Bù chua mần thì dệ

Cắt mỏng trấy bù ra

Chỉ một nắng phơi qua

Dầm nác chua phây bựa.

 

Bù khô khỏe hơn nữa

Rửa chu sạch ngoài đa

Cắt lát mỏng bù ra

Phơi thiệt khô mì được.

 

Dù khô, chua lộ mược

Có món kho thiệt ngon

Cũng nỏ có chi hơn

Kho, keng ví cá chiếc.

 

Ớt ném tiêu một việc

Bột ngọt nác mắm tinh

Tréc bù kho của miềng

Thơm và ngon hết ý

 

Cây, trấy dà thiệt quý

Sản phẩm của quê nông

Loại cây trấy dệ lôông

Ăn ngon lại khôông độc.

 

 

 

 

 

 

Thăm hỏi

Bựa ni mần mạn khá khôông eng?
Ôông mụ bi chừ tóc vữn xeng?
Thằng Tún cấy dôông còn quấn quýt?
O Xun du rễ ở xung queng?
Nguầy miềng két đắng mưa thì lút
Trung nớ chi mô nắng lại heng
Nỏ có - kỉnh eng phây thẩu đuốc
Dọi chai nác mắm để nêm keng.

 

 

 

 

 

 

 

 

Dắc dủ

Ngày mai mấy đứa dớ nghe đây
Đã tới vụ rồi chủn bị ngay
Cơm nác cun Xun dọi vén séo
Rọọng trưa thằng Tún sửa bừa cày
Mạ mi tau nữa lo dà cựa
Cái Bẹp Cu Đen phẩy họọc bài
Coi lại he răng? Ri cũng được
Bọ phân dư rứa có nên thay?

 

 

 

 

 

 

 

Phân việc

 

Cũng nên nói lại kể hay quên
Mùa đã tới rồi phẩy dắc thêm
Cày cấy nguầy đồồng do Út Bẹt
Phân tro bỏ rọọng hỏi Cu Bin
Còn lưa dổ má o Sum chịu
Ký việc nác nôi bọ một bên
Sắp xếp rứa rồi coi có ổn
Yên mô vô nấy cại khôông nên.

 

 

 

 

Phận đời

Cuộc đời ai muốn cực dư ri?
Trắng cả hai tay nỏ được chi
Con trự biết mô vì cuốc đất
Bui chơi chẳng có bợi hàn vi
Đã nghèo dà cựa nào mà trú
Bất hạnh mạ cha bỏ chắc đi
Còn dỏ phẩy lo méng bỏ rọt
Xót xa dư rứa cảnh ai bi?
                           

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bui là được
 
Hôm ni răng chộ khác ngày qua
Bui bẻ tinh thần lại khéo ra
Có phẩy thẩm tình cùng ả nớ?
Cho nên hò hẹn ví o ta
Sang giàu chi mấy - mô còn trẻ
Cuộc sốống bao lăm - nữa đã tra
Thoải mái trung lòng là toại nguyện
Riệu trà bài gái mổ tréng xa.
                            

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ưng rứa

 

Cun cấy Gio Linh o mô cũng khéo

Đa thịt hồng hào lại béo hết trơn

Vĩnh Linh Cam Lộ nỏ lộ mô hơn

Khôông biết mần răng mà quen chu được.

 

Dù ngái xa xôi mần chi lồ mược

Khung dôông cụt đọt xin rước một o

Cho dù mần mạn vất vả đói no

Để khi về tra mần ôông mần mụ.

 

 

Ai quen diều dững o khung có chủ

Mần mối cho miềng coi thử được khôông?

Mà hứa rồi thì rọt cứ hay mông

Đêm dớ ngày trôông năm canh nỏ ngủ.

 

Bi chừ nỏ có chi mà bui thú

Chỉ ưng có người bạn thỉ thủ tâm tình

Quan tâm an ủi chia sẻ ví miềng

Bui buồn có chắc cuối đời nỏ sợ.

 

Ôông mụ vì dau do duyên do nợ

Thực lòng tự nguyện nưng đợ cho dau

Cây trời hơi gió dác dởi ốm đau

Cuối đời ví chắc trọn tình ông mụ.

                                  15.10.2019

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khuyên bạn

 

Mần chi chừ được nữa Thừa ơi

Ký tuổi thất tùn cần nghỉ ngơi

Khi trẻ bon chen đà dọọc sức

Tra rồi cần lắm phẩy nên chơi

Bạn bè chí thiết khuyên can rứa

Rọt thịt eng tam dắc dủ thôi

Thuốc bỏ riệu đừng đây đó viếng

Thú bui tao dã thới thơ đời.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trôông dư trôông mạ về chợ

 

Vòi vọi ngồi trôông mạ chợ về

Răng sèm béng sắn chết đi tê !

Lâu ri – bọ dặn con khô mực

Chậm rứa – eng dờ túm dón mè

Chờ lợ lợ chắc e chộn rọt

Tiếc hùi hụi tới méng chè kê

Bước chin ra ngọ đà hòòng hóóng

Tội nghiệp chu con dử lắm tề.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

20.10 ,ngày Phụ nữ Việt Nam

 
Đền bà con cấy ngày ni bui
Ba đực tìm đàng đặng thụt lui
Một bựa vinh danh mô thấm thía
Cả đời vất vả mãi lui cui
Giờ chừ chúc tụng nghe sung sướng
Mai mốt yêu thương phẩy ngọt bùi
Ngày hội diều eng về tặng cấy
Xin mờng phụ nữ vẻ vang rùi.
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đích gióng lọi đòn triêng

 

Hư quách đòn triêng lần nữa rồi

Có nên sắm cấy khác eng ơi?

Sương hung nặng rứa răng khung lọi?

Cộng dẹ in ri nỏ mấy đời

Ham rượng nào lo mà chự lấy

Bui chơi mô mẻn đám buông lơi

Của miềng có đó nên trân trọng

Đích gióng một lần khổ cả đời.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quá đả!

Đền bà cun nít hè hô dô
Phất đã quá trời biết khỉ khô?
Uống riệu ai dành riêng đực rạ?
Dậu bia nào chỉ có ba cô?
Nậy buồn cù chắc núc phây két
Dỏ thích hú dau chén ít xô
Người xỉn đỏ gay đi chếng cháng
Trời say cũng rứa có chi mô.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Vẩn vơ tâm sự

 

    Đời để thân ni lê khắp chốn

    Lắm đắng cay nghiệt khốn khôn lường

        Nào ai kẻ rủ lòng thương

Răng ta còn mãi vấn vương ri hè.

     Răng ta phải dấu che xúc cảm

     Hay là miềng khung đám mở lời

        Đắng cay nghiệt ngả vì người

Nỏ tin chi nỗi cuộc đời ni thêm.

   

 

 

 

 

 

    Suy nghị cách tìm quên rắc rối

    Càng đắn đo mất lối đi về

        Ni chừ nỏ ngại khen chê

Việc miềng miềng cứ… không nghe ai bày.

    Nghe hỏng việc lung lay nỏ tốt

    Suy tính chi chỉ cốt miềng thôi

        Còn bao ngày tháng côi đời

Miển răng thanh thản con người thảnh thơi.

    Thế gian láo nỏ nơi tin cậy

    Đem lòng tin tin được mấy người

        Để ta còn mỉm nụ cười

Cô đơn lùi bước cho đời được bui.

    Để miềng được có nơi san sẻ

    Chút tình tra nỏ lẽ khôông còn?

        Bao diêu chăm sóc dờ con

Con mô hieeuur thấu mỏi mòn năm canh.

    Tình đâu chỉ trốốc xeng rung động

    Dù tuổi tra vẫn mộng vẫn mơ

        Tình yêu cũng hệt trai tơ

Cũng trôông ngốông cũng hẹn hò dư ai

    Thôi cũng phải ni mai sẽ tính

    Tìm cho miềng nửa chính mà thôi

        Có ôông có mụ côi đời

Đi mô cũng có cả đôi thanh dàn.

 

 

 

 

    An ủi dau hỏi han san sẻ

    Khi ốm đau quạnh quẹ đêm trường

        Tra rồi cần có người thương

Mới mong có được khúc đàng phía sau.

    Chự sức khỏe bớt đau ít ốm

    Mất thảnh thơi lại tốn thêm phiền

        Đi mô có cặp dư tiên

Thông dong đây đó mọi miền rong chơi.

    Bù đắp lại một thời điêu đứng

    Giúp cho miềng đứng vựng ví đời

        Bui bầy khắp chốn mọi nơi

Thông dong đây đó cho đời cho ta.

   

   

 

 

 

 

Cà phê – Phở

 

Nác chi lơ lớ teng teng?

Lờm lớm chát chát rứa răng eng hà?

Đàng phèn ví sựa tê mà?

Người nói mằn mặn người là chua chua

Chắc ngon eng méc tui mua

Mần thử một phát ăn thua chộ liền

Phở bò cũng cả đốống tiền

Mỗi con một đọi được quyền đắc đi.

 

 

Chự vịt

 

Một tháng vịt đã ra ràng

Đồồng rọọng ló chính ni làng cắt xong

Ló rụng ốốc tép lòng tong

Nác cạn cho vịt chạy đồồng sướng hung

Một ngàn đực cũng chư đôông

Bắt mồi rúc ló cùng chung một dà

Một chỉ huy cực lột đa

Dang nắng đầm nác với là bùn dơ

May có cơn trào buộc cờ

Dơ lên hắn sợ mì trơ vô bầy

Tui xưa chự vịt một tay

Đếm ngàn con vịt mặt mày xuôi lơ

Mắt thiệt danh chớ lơ mơ

Một hàng cho chạy chỉ hờ từng đôi

Hoa mắt đếm hết phẩy ngồi

Giờ rượi dọi đếm tháng trời đếm lui

 

Chự vịt cực khổ mà bui

Cuộc đời ai biết hên xui mô tày

Có ai tréng cực được may

Dà nghèo đợ mạ cha ngày còn thơ

Hè nghỉ chự bầy vịt tơ

Đen thui người ngợm cà lơ ai dìn

Miềng nghèo miềng biết phận miềng

Muốn đợ mọi việc thương tình mạ cha

Áo cơm ăn họọc mô ra

Ốm đau nghèo khó rứa mà phẩy mang

Kính cha thương mạ đa đoan

Mần con chia sẻ khó khăn phần nào

Cha mạ nỏ kể công lao

Thương con hơn cả dạt dào biển Đông.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Mạ của con tui

 

Hồi tê mạ hắn khéo hung chơ

Mấy đứa trung làng dọi ngẩn ngơ

Di họọc khi mô cũng bị chọc

Ở dà queng cút tính hay mơ

Tui nghèo rớt xác đám đi nói

O chảu nết na chộ khó trơ

Duyên số cách răng hay dử tợn

Khi không gặp chắc đẹp nên thơ.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bán dôông

 

Ai cần tui bán cho thằng dôông

Hắn thiệt dỏi dang rứa được khôông

Sáng sớm ‘’ba đen’’ cù mấy mụ

Chiều về ngất ngưởng hẹn phây ôông

Nghi – ghen hạ cẳng khuyên khung ngộ

Thiếu đánh chỉa tiền cản nỏ trôông

Bợi rưa cho nên treo bảng bán

Ưa này tau để quách cho xong.

 

 

 

Bán cấy

 

Suốt ngày cùn áo ‘’mốt’’ se sua

Trét phấn bôi son mấy nỏ bưa

Nửa tháng mấy lần tóc kiểu đủ

Thấu chiều năm bộ ‘’mác’’ mô ưa

Lẳng lơ trai trẻ nào ưng ý

Phản bội dôông con chộ chán chưa ?

Khung bán để chi cho ốốc dộộc

Ai sèm bơ ng ngoẻn khỏi cần mua.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đám  cưới cặp đôi tý hon

 

Cưới cấy gả dôông chi dỏ to

Thương dau thiệt sự có chi lo

Nghệ An bâm mốt thêm bui bẻ

Bình Thụn ba mươi nỏ đắn đo

Mười tám cân – tình bưa thắm thiết

Hai mươi ký – nghĩa khéo hoan hô

Tý hon cũng động lòng thương cảm

Hạnh phúc chúc mờng khéo tựa mơ.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đám cưới cặp đôi tra tuổi

 

Thiếu cấy thiếu dôông muốn mụ ôông

Bảy lăm còn được tại răng khôông?

Nhu cầu tình cảm ai đều có

Mong mỏi yêu thương họ vẫn trôông

Cấy muốn dư trai mô có khác

Tra yêu in trẻ cũng phần đôông

Cuối đới tất thảy ưng đôi cặp

An ủi cho dau cuối cũng môông.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bán - Mua

 

Có người bán cấy kẻ mua dôông

Đạo lý suy đồi thôi nỏ trôông

Nữ chẳng ra trò nam bán mụ

Nam không được đếch nữ mua ôông,

 

Nữ giới diều tiền bện thiếu dôông

Cân mua một lạo có nên khôông?

Chơ răng khung được mất thì kiếm

Có phẩy thiếu tình hộ mới mong.

 

Mua bán ni chừ đều được trơn

Buôn dôông chắc chắn có lời hơn

Có dà có cựa có đầy đủ

Được bạc được xe thiệt dản đơn.

 

 

 

 

 

 

Mua cấy có tiền thiệt khỏe ru

Sồn sồn mấy mụ chạy theo bu

Chô trai diều của sáng con mắt

Ngó cấy lẳng lơ nỏ đáng xu

 

 Cóa cấy có dông vữn ngoại tình

Yêu chi? Dâm dục bị ta khinh

Bán tăm bán tiếng bán phẩm giá

Mua nát mua tan mua dục miềng

 

Có ấy có dôông bán chắc dau

Cặm trừng lên trốốc mới là đau

Bán thân không giấy bơng dan dối

Bỏ phận bỏ dà dận khát khao.

 

Tóm lại bán chi nỏ sót trừa

Có tiền được sướng khó mà bưa

Eng tam cha mạ khung tha thứ

Dôông cấy cháu con vữn bị lừa.

 

Biết chết có tiền dù trái ngang

Trí – Tâm ma quỹ phát điên tàng

Dân lun quả báo mà khung sợ

Pháp lụt tử tù cũng nỏ màng.

 

Khung cho vô cựa trữa.

 

     Ôông nớ ở sát dà tui

Dà họ giàu có diều nơi để đèng

     Một lạo con trai tê eng

Mấy o cun cấy chung queng ngó dòm

     Họọc hánh cũng giỏi tiếng đồn

Thích o cun cấy khác thôn khác làng

     Dà nghèo dưng lại giỏi dang

Cha o thủ phận lại càng khung ưng

     Hai đứa thích chắc quá chừng

Thề nguyền sốống thác cũng đừng bỏ dau

     Kỳ chuyện dư ri mì đau :

Đắc về ra mắt để chào song thân

     Hỏi han qua lại phây lần

Biết được cộộc ngọn nỏ cần kể thêm

     Tưởng rằng dư rứa là êm

Ai dè ôông mụ nổi điên nổi khùng:

     Dà ni thể giá trùng phùng

Một hai khung thể “sui” cùng bọn ta.

     Cóc ghẻ đòi thịt thiên nga

Môn đăng hộ đối mới là xứng đôi

     Liệu mà nỏ được thì thôi

Hai trẻ buồn khổ trách đời trái ngang

     Trù tính cùng chết cho an

Quyết khung hai ngả định bàn dư ri:

     Chết đi cũng nỏ sướng chi

‘Ăn cơm trước kẻng” dà thì phẩy nghe

     Mấy tháng đắc chắc trốn đi

Cùng dau thực hiện dững gì vạch ra

     Hai bên cha mạ van la

Đổ hô dau chắc diều pha coi thường

     Vu cho dà nữ láo lường

Rắp tâm chiếm đoạt gia nương dà dàu

     Chu nên sinh sử con tau

Dấu mô thì phẩy mau mau kêu về

     Dà nữ họ cũng khỏi chê

Dàu mà ác độc tau thề khung phai

     Hai dà thù chắc thiệt đai

Con hộ cương quyết mang thai mang bầu

     Cha mạ khúc mắc đã lâu

Con cái quyết kết biết đâu mà lường

     Thôi đèng hai ngả hiệp thương

Sắm sửa trù riệu dịn dường tìm qua

     Thôi thì lỗi cả hai dà

Bỏ hết hiềm khích vì là hai con

     Nguầy mặt bui bẻ thì còn

Hẹn dau tháng tới lo tròn nghĩa thêm

     Con quyết cha mạ phẩy nên 

Vu quy du rước hai bên chúc mờng

     Tiệc tùng ăn uống tưng bừng

Rước du về tới da đường da tiên

     Một mụ cợ tuổi trung niên

Đắc du dẫn chui vô liền cựa sau

     Hộ đã sắp đặt ví dau

Cựa trữa bị cấm con du đi vào

     Phản bđối dà nữ lên cao

Mọi người ngớ ngẫn nhao nhao hô trường

     Dà nữ diều bước dịn dường

Dà trai chẳng dững mở đàng phân chia

     Bỏ về vì đã quá quê

 Con du dục dã ê chề tấm thân

     Hôm ni lại mặt là cần

Trốn luôn dà mạ nợ nần còn chi

     Cuốn luôn quà cưới theo đi

Thằng dôông thương cấy biệt ly theo cùng

     Cấy dôông trẻ quyết đi chung

Bỏ dà biệt tích nỏ mong quay về

     Dà dàu cay đắng ê chề

Cũng bợi cấy thói u mê tin xàm

     Cố chấp mê tín dị đoan

Khinh nghèo rước họa chỉ toàn lủ ngu

     Mất con mất cháu mất du

Mất hết danh dự bợi mù u mê

     Ở đời ỷ dàu khinh chê

Dừng vì mê muội ê chề thân tâm

    Dân quả chắc chắn chớ lầm

Gieo gió cắt bạo nỏ tần lựa mô.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sửa mụi

 

Mạ sinh răng dờ rứa tam ơi

Chừ ngó dư ri đau quá trời !

Mặt khéo ăn dờ nơi lộ mụi

Mồm tươi chỉ có ở kỳ mui

Hồi tê lèng lặn mà coi được

Ni bựa sửa sang lại hết thời

Lẻn trốn đi nưng mô nỏ chộ

Tốn tiên toi mạng khổ ri đời.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ăn cau trù

 

An trù cấy mẹng đỏ lòm lòm

Tra trẻ đều dai trừ bé con

Ống xáy bầng đồng mua trữa chợ

Cau trù nỏ thiếu hái côi cơn

Có chi khung biết thích ghê tợn ?

Chắc chát he răng chộ mất ngon?

Chuyện cộ tích xưa thành bất hủ

Cau trù vẫn mãi mãi trường tồn.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trự cái C

 

Con cò có cấy cổ cong cong

Cặp cẳng cao cao cướp của còòng

Cắm cá con cua còn cại cọ

Cắp cơm chú chuột chẳng chi chôm

Cụ cầy coi cựa chó cho chạy

Cọp cái cậy canh cuổn chị chồn

Cầu cứu chắc chi chừa chúng chạy 

Cút côi cấy cảnh chán chê chồng

 

 

 

 

 

 

Khóóc

Bui khóóc buồn khóóc chuyện lẻ thường

Ai mà mu khóóc lại càng thương

Lâu ngày gặp chắc mờng thì chảy…

Tủi phận hẩm hiu xót lệ vương

Hợp cảnh đồng tình là thút thít

Nguyện thề sốống chết mắt mờ sương

Cho nên chuyện khóóc nỏ phân nỗi

Mà cũng không ai biết để lường

 

 

 

 

Ngày của mấy ôông (19.11)

 Buồn thỉu buồn thiu ngày mấy ôông
So ra các mụ hộ càng mong
Im lìm nỏ chộ chi bày tiệc
Vắng vẻ có mô lễ cũng khôông
Bày đặt nói bui ai tổ chức?
Chỉ thêm cười ngạo kể mà trôông?
Đền bà hai dạo đực chưa có
Từ lúc nớ chừ rứa cũng xong.

 

 

 

 

 

 

Ngày độc thân 11.11

Mười một tháng mười một bựa ni

Có ai biết được là ngày chi

Riêng miềng nỏ có ai là dông cấy

Một chắc khung còn kẻ đến đi

Dôi đụa trói dau cực cụ mự

Tự do thoải mái khỏi tau mi

Từ lâu chưa chộ ngày  in rứa

Ni đã có rồi muốn chạy thi.

 

 

 

 

 

 

 

Chốống chi ri

Chốống cơn nớ mọọc lô mô eng

Ký dánh đai đai trấy lại xeng

Sây quýt từ côi xuống đưới cộộc

Bu đầy cả ngọn tới xung queng

Là sung ? Dóm nớ đem mần mắm

He khế ? Loại ni để nấu keng

Thỉ mói lọọc tràu đừng bỏ đuốc

Chút tiêu méng ném đợ hôi teng.

 

 

 

 

 

 

 

 

Thanksgiving day (Ngày lễ tạ ơn)

 

Sốống côi đời phẩy biết tri ân

Báo đáp đền ơn lẻ rất cần

Cha mạ dưỡng sinh luôn khắc cốt

Bạn bè cứu giúp phấy ghi tâm

Quân Sư nòi chốống tất tôn trọng

Xã hội đất trời vữn góp phần

Ân nghĩa rõ ràng người tử tế

Con người đạo đức tính cân phân.

 

 

 

 

 

 

 

Qua cầu tay bịn

 

Hai làng qua lại cấy cầu tre

Di chợ đi đò thiệt cực ghê !

Khung lẽ cổi cùn ri trẻn quá

Mà trèo côi nớ ngại run ê

Rung rinh từng bước lần tay bịn

Khấp khển cúi bò khiếp cẳng tê

Bọ vẹ ở trần ra để lội

Mạ ngầy khung mạn đứa bồồng đi.

 

 

 

 

 

 

 

 

Heo nái

 

Heo nái dà tui hay sỏng truồng

Hoài hoài in rứa diễn ra luôn

Ba đêm một dạo ưng là dảy

Mười bựa phây lần vẫn chuyện thường

Gà vịt tuyệt giao lo lộ tẩy

Chó mèo khắng khít đã quen đàng

Đáng thương súc vật cho miềng giỏi

Có biết cho mô nghiệp dục cuồng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trâu

 

Ai xấu xa chi ví giống trâu

Bao diêu hèn hạ trút lên đầu

Tội tình đổ trốốc thằng ni chịu

Tốt đẹp chia dau đứa nớ thầu

Cày mạnh bừa đai mô kể lể

Thù nào oán chẳng vẫn đeo chầu

Công lao nỏ chộ càng thêm vạ

Có tức he khôông ức máu trào.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trèo

 

Chơi chi lạ rứa mấy eng hè?

Tay sẩy nác trơn bổ mí ghê

Rớt xuống tiêu đời can nỏ kể

Lọi cơn toác trốốc dắc mô nghe

Nằm ngang năm cụ trèo trầy háng

Mọọc đựng một o truột hở khe

Chộ rứa tui run e trối chết

Trèo dừa  khung được dớ đừng chê.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thương vật

 

Tui thương con chó cộng răng mô

Tui hắn bạn bè cùng đói no

Cảm chắc lâu ni chung cảnh ngộ

Biết dau dạo nớ thuở còn thơ

Mến người người mến khôông điều kiện

Két vật vật xa nỏ lý do

Câu nói lúc xưa coi cũng phải

Cứu dơn báo oán phải so đo.

 

 

 

 

 

 

Bóng đã

 

Cũng  bui đá bóng dưng chưa cần

Tan tác mất quyền với Quốc – Dân

Bóng đá hay chi khi nước khẩn

Nhà tan khốn nổi đoạn dân phân

Chỉ là giải trí thôi  không bận

Chẳng phải giúp dà để trướng gân

Giữ nước tốn hao thì đứng chận

Bui chơi phung phí thích thần đân.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Dà nghèo chăm học

 

Lưng trâu bài thục mới là hay

Cố gắng dà nghèo hiếm  kẻ tày

Vượt khổ chăm ngoan quên khó dọọc

Cố công họọc tập để thành tài

Tương lai nạm gọn nơi tâm chí

Túm lại còn do sức hiểu bài

Cha mạ khó khăn miềng tự chủ

Tổ tiên danh rạng đẹp ni mai

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hãy bui

 

Bui được bựa mô ta cứ bui

Da Trang Hà Nội quyết đi coi

Tham quan đây đó  sáng tầm mắti

Du ngoạn diều nơi thấu lẻ đời

Hồi trẻ ham mần nào dớ tới

Chừ tra ngơi nghĩ đặng thơi mơi

Chự chìn sức khỏe là hơn trọi

Sống tới chừng ni khá lắm rồi.

 

 

 

Yêu thương trân trọng điều đang có

 

Còn mạ lưa cha quý dất đời

Hãy nên trân trọng hỡi ai ơi

Hiếu trung bẩn phận bằng tâm đạo

Ân nghĩa đáp đền chớ nói lời.

 

Ai dưỡng ai sinh để có ta

Công lao to lớn tựa sơn hà

Tại răng miềng phẩy luôn trân quý

Dù hãy còn thơ hay đã tra.

 

Ai lựa côi đời được mạ cha

Giàu sang danh giá bợi do ta

Cha nghèo mạ xấu thì ruồng bỏ?

In rứa chắc là khỏi đẻ ra.

 

 

 

Duyên nợ ba đời mới một dà

Tu dơn trăm kiếp buộc liền ta

Mần con phẩy hiểu đừng la mắng

Khó tính chướng chang cũng mạ cha.

 

Còn cha bảy chục cũng là con

Chăn sóc quan tâm khi họ còn

Họ nỏ cần tiền chi nỏ thích

Chỉ cần thấu hiểu có chi hơn

 

Thời gian còn lại họ bao diêu

Từng phút từng giớ mô có diều

Tận dụng chiếm đi càng tội lỗi

Mần con khung biết rứa là phiêu.

 

 

Tra cả lộn lui dư trẻ con

Chướng chang chận lẫy rứa thì còn

Quên lui quên tới tai thì lảng

Hỏi lại hỏi đi giống mất hồn.

 

Đừng két đừng phiền ôông mụ tra

Tính thay đổi cũng mạ và cha

Ngày xưa miềng quậy mô ngầy mắng

Nỏ lẻ vô tình để đị la

 

Bất hiếu việc mần tội dất đời

Mô còn mở mặt có ai chơi ?

Mần gương con cháu hắn soi lại

Nỏ nói nổi mô chỉ vái trời.

 

Khi sốống vất liều cha mạ tra

Đến khi họ chết cúng heo gà

Sốống ăn nỏ có thêm la mắng

Con hiếu tiếng tăm với quỹ ma.

 

Mạ tra chỉ muốn con quan tâm

Đối đải chăm nom khi khó khăn

Tiền bạc nỏ cần cần tử tế

Tra nô trôông cậy tự bình an.

 

Cha mạ chết rồi hối hận thay

Tại răng khi sốống lại khôông hay

Dù cho tiền đốống khôông mua được

Bợi rứa họ còn được phước may.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Có ai khổ hơn tui nữa khôông?

 

Ai cực hơn tui ri nữa khôông?

Đẻ ra cha mạ cũng đều trôông

Sau ni giàu có vang nòi chốống

Mai mốt tiếng tăm rạng tổ tông

Run rủi lên năm  lo kiếm sốống

Nỏ may mười tuổi phẩy ra đồồng

Cũng đèng an phận trần dư dộộng

Vượt khó? Mần răng? Chuyện viễn vong.

 

 

 

 

 

 

 

Chan hòa

 

Miềng cùng xã hội có liên can

Một thỉ ty ty cũng đã van

Thân bện mần phiền qua bác sĩ

Mất đồ nỏ khỏi báo công an

An toàn phẩy sôống theo điều lụt

Quyền lợi răng khôông tới hội đoàn?

Xã hội đợ miềng miềng báo đáp

Cho nên ta cố để hòa chan.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chưởi

 

Mụ nớ nghi dôông mụ ngoại tình

Xăn cùn chốống nẹng chưởi linh tinh

Mấy con cụt đọt lo mà tréng

Diều ả lọi đòn sợ thất kinh

Chùi mép ăn chùng mui ngỏn ngoẻn

Hẹn hò lén lút bụng chình ình

Ba đời tám kiếp bây măn tới

Tau chưởi cho trứa thói rập rình.

 

 

 

 

 

 

 

Cất rớ

 

Khung có chi trơn ung lại mưa

Đồ nghề oi rớ trộ răng lưa

Con đô một núm sẩy mô được

Cá mái hột bòng lọt lộ sưa

Mần được một oi ăn nỏ hết

Nấu keng ví khế dậu cho bưa

Cũng bui nguầy hói loạn eng đứng

Cất rớ cá diều ai cũng ưa.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đuốc

 

Vị nêm quen thuộc đuốc ngày xưa

Cho tới bựa ni Mỹ cũng ưa

Con khuy ếc biển khơi mần mói mắm

Món ăn dân giả chắm rau dưa

Trước tê dờ hắn có mô ngán

Chừ lại thêm sèm vữn cứ lưa

Đuốc mói rang cùng xả phụng nạc

Món ngon truyền thống dạ xin thưa.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chuột

 

Con chi dư chuột phẩy khôông mi

Ăn được có ngon thử chút đi

Hui lả cách răng vàng ruộm ruộm

Mần ra kiểu nớ đỏ nghi nghi

Chuột hôi chuột cốống in dau chắc

Chuột dắt chuột đồồng có khác chi

Heo đắt tết ni có thịt thú

Đừng lo bui bẻ dón xun đi.

 

 

 

 

 

 

 

 

Chơi đá ban

 

Hết chi đi thích đá chơi ban

Con cấy ni chừ chộ hết ham

Tóc cắt cà rê coi kẻ lộn

Cùn đùi tận háng ngó in nam

Dịu dàng đoan chính mô trơn trọi

Thô lổ cộc cằn đụng nổi gan

Bỏ hết cấy hay miềng đã có

Dập vô trò xấu lại mần càn.

 

 

 

 

 

 

 

 

Háo

Lối sốống ni chừ chi cũng treng

Lộng quyền dật đất két lưu manh

Dân tình mô nữa lòng tin cậy

Đạo lý nỏ lưa đức khỏi cần

Xã hội vì tiền mà bất chấp

Con người lường láo khó mà phân

Gác tay côi trán rồi suy nghị

Tất cả vì tiền với lợi danh.

 

 

 

 

 

Đám đình

Đám chi dữ rứa mọi người hè

Ba chục mỗi năm chộ ngán ê

Đầy tháng thôi nôi đi nỏ xuể

Tân gia cưới giỗ dự ê chề

Đã đi thì uống lo miềng xỉn

Mà uống lại say họ chê

Hao bạc tốn tiên còn bấp họa

Mời ăn khôông tới bị cười quê

 

 

 

 

 

Cơm – Phở

Chán cơm chộ phở ai đều sèm

Đôi bựa hây lần để thử xem

Dàm mẹng đi tìm đồ lạ lạ

Tréng xa đừng tới lộ quen quen

Dà miềng cơm cháo nót răng khó ?

Quán họ phở thường rứa lại khen

Hay tại của dà ít vị ngọt

Chỉ toàn chua chát với hôi teng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hy vọng

 

Tý lên mần chủ ký năm ni

Có thể mọi điều sẽ khác đi

Bớt sóng – sửa sai bên giáo dục

Hạ cuồng – chặt bớt việc ngành y

Dân tình đã khổ còn hành hạ

Xã hội tan tành có được chi

Khốn khó quá diều đừng ác nữa

Nếu mà thay mới vẫn uy nghi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

A dua

 

Không chi miềng hết cứ a dua

Kỳ chuyện mô mô xía tới hùa

Ai nói chi ra thì thụa thụa

Nỏ phân phải trái lại lùa lùa

Việc miềng bỏ xó in cơm bựa

Của họ quan tâm giống mắc bùa

Su sắc dận ra điều ngáy ngứa

Thờ ơ việc mạ chỉ thêm thua.

 

 

 

Lụt uống riệu


Vác chin cuốc bộ lại đau thân
Uống riệu chạy xe lụt cấm ngăn
Heo đực cợi đi là chắc nụi
Lưng bò dạo bước khỏi than van
Công an đám hỏi chỉ vô mặt
Cảnh sát tuýt còi hắn có gan?
Nỏ tốn cắc xăng mà bảo đảm
Kiểu ni in rứa được bằng an.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ốốc dộốc ri trời

 

Chộ ri chướng mắt khôông bà con

Văn hóa nước nhà mất nỏ còn

Sĩ dục – dóm người vô học thức

Ô danh – bọn khốn biết chi trơn

Ai dìn ngó rứa đều le lại

Họ biết in ri chắc mắt tròn

Con cấy đền ôông răng ốốc dộộc

Tưởng mô cầm thú rứa là ngon.

 

 

 

 

Văn hóa mọi rợ

 

Eng ơi dừng lại mà coi
Văn hoá đẹp đẹ diều nơi nguầy đàng
Đền ôông thì đứng sắp hàng
Đền bà cùn truột rõ ràng diều o
Tiện ri thôi chạy đi mô
Đứng - ngồi tè đại khỏi lo khỏi kỳ
Còn mô mà khéo hơn ri
Thế giới cũng khiếp chuyện ni hết rồi
Ý thức văn hoá chốống nòi
Đem vất sạch sẹ còn đòi văn minh.

 

 

Quy trình đúng

 

Quy trình trèo lắt trấy cơn
Dù to dỏ chớ ba lơn khôông trèo
Thấp cao chi cũng phẩy leo
Đừng run cầm quèo đứng đưới ngó lên
Mà trấy sát cộộc cũng nên
Trèo lên vói xuống cho quen cho rồi
Đưới thấp cũng khung được ngồi
Lên côi khum xuống lụt thôi nỏ phiền
Cơn trấy mọọc nơi nương miềng
Quy trình lắt trúng để đèng ung tra.

 

 

 

 

 

 

 

 

Nỏ -  được

 

Mất tình rồi nỏ chộ ai bui

Năm ngoái năm tê ngó dệ coi

Ký ả xóm côi răng ủ rũ

Mà o kiệt đưới vẫn rầu đời

Hẹn hò nàng hứa sang chiều mốt

Gặp chắc tui ưng nội sáng mơi

Khung hợp rứa nên tìm mụ khác

Xun ni đi cưới quách cho rồi.

 

 

 

 

 

 

 

 

Keng bù cá mủ

 

Trữa cươi đã ngưỡi được mùi thơm

Cá mủ keng bù của cụ đơm

Ra cắt khúc đầu vô để khót

Phần lưa côi cuống chự nguầy cơn

Mạ nêm dư rứa ngon chi lạ

Ai giỏi cách răng cũng nỏ hơn

Dớ mãi đồ ăn chi mạ nấu

Quê dà thương lắm đám quên ơn.

 

 

 

 

 

 

Nên

 

Bảy chục năm rồi ni quá tra

Dăn deo trốc bạc lại mồi đa

Luôn ăn đủ bựa không thêm bớt

Phải ngủ đủ giờ nỏ bỏ qua

Sức khỏe đang lưa còn véng bạn

Cẳng dắc hết nổi khỏi bôn ba

Tinh thần thoải mái mà bui sốống

Sức khỏe hơn vàng rứa mới là…

 

 

 

 

 

 

 

Chúc Tết dóm Thân thương

 

Chúc dóm của miềng gần tới xa

Tết ni sum họp khỏe bui dà

Thân tìn chào đón bao o trẻ

Thương mến bắt tay mấy cụ tra

Quảng bá tiếng quê cho họ hiểu

Trị lèng vệt trẹo khỏi mù lòa

Giong ta luôn chự đừng cho mất

Miềng nói dau nghe hởi quý bà.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đã mệt rồi

 

Chuyện nớ -  đời mô?  Tui nỏ quen

Đền bà dọọc dẹc tính hay ghen

Đào ba cấy chự mần chi được

Khéo lão họ ưng cũng nỏ yên

Có muốn ăn chùng e khó tréng

Thử đi vụng trộm chắc khôông nên

Cấm dôông ngó léc o mang xánh

Lớ xớ đụng vô sẽ bị rêng.

 

 

 

 

 

 

 

 

Xui

 

Số kiếp chi miềng chẳng gặp hên

Suốt đời nỏ đỏ chỉ toàn đen

Ăn chùng ai vẹ khung chùi mép

Vụng trộm diều lần tạo thói quen

Êm ấm dù lay nên cũng cố

Thụn hòa đã lọi   rứa đừng nên

Tương lai để lại diều tai tiếng

Con cháu về sau mãi khó quên

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trắng - Đen

 

     Trắng óc trắng áo trắng cùn

Trắng tay trắng hết cả lòng lưa chi

     Đen tình đen ngãi đen sì

Đen đời đen số cũng vì nghiệp đen

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Xeng – Đỏ

 

     Xeng trời xeng đất xeng sông

Đã xeng xeng trọi cả lòng cũng xeng

     Đỏ phận đỏ hết chung queng

Đỏ cơn đỏ trấy đến cành đỏ luôn.

 

Tết nghèo

 

Năm ni Tết dít ngó khung bui

Eo hẹp bạc tiền lo hết hơi

Béng tét phây đòn dờ họ nấu

Hoa hòe mấy lọ kiếm ta thôi

Cơn mai ra nụ sâu đần hết

Bia riệu đám mua ? Phạt đến nơ

Khéc khứa tới thăm mà ốốc dộộc

Nghèo răng dử rưa họ sèm chơi ?

 

Nghèo răng nghèo dử rứa ai chơi ?

Tết dít chưa chi đã tới rồi

Dà họ vịt gà đầy đủ cả

Còn miềng béng trấy nỏ thì thôi

Cúc vàng chờ rẻ e khung có

Cơn khế ra bôông trôông hụt hơi

Xun tới mọi dà tăng hạnh phúc

Miềng nghèo chộ rứa cũng thêm bui

 

 

 

 

Giao thừa

 

Giao thừa thời khắc thật linh thiêng

Vũ trụ vần xoay kết nối liền

Năm cộ chuyển qua giây cựu dật

Đất trời đón dận khắc tân niên

Hợi đi kinh nghiệm thêm dày dạn

Tý tới quyết tâm đuổi não phiền

Thay thế đổi trao lòng tỉnh lặng

Nỏ vì chi cả tạo oan khiên

                             01 giờ 01.Giêng Canh Tý

                                      (25.01.2020)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đi chùa đầu năm

 

Mồng một tinh mơ đi lễ chùa

Long Hoa Di Lặc Phật bui đùa

Vô ưu rộộng mở tâm thanh thản

Ác nghiệp trong ta đọa bỏ trừ

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Dớ nạn năm 2016

 

Ngày ni năm nớ chó tông xe

Trầy trụa hết trơn may nỏ què

Con quá thương cha vì mắc ách

Cấy thì mong nạn chết khôông thè

Hẹn hò bị lợ nên căm tức

Mạt sát hết lời dủ chẳng nghe

Dôông nạn nỏ han còn nộp rủa

Tan hoang nát bét lắm ê chề.

                                    06 Giêng Canh Tý

 

 

 

 

 

 

 

 

Khôông cấy, khôông dôông

 

Khôông cấy côi làng có mấy ôông

Kiệt bên ba bốn ả khôông dôông

Chộ trai con mắt xiên dòm léc

Ví lại dã đò cúi chổổng môông

Thích ý lọi triêng ua núi cộm

Bưa lòng đít dóng lựa lên vồồng

Bựa ni xã hội hợp in rứa

Ưng thiệt là ưng vữn cại khôông

 

 

 

 

Tám lần tai nạn xe

 

     Lần dit phỏng vấn Mỹ về               (2001)

Ngang qua Hắc Dịch chó de lề đàng

     Trầy đa toạc áo bầm xang

May mà xây xát bình thường ngoài đa

     Lần dì Long Khánh về qua           (2006)

Xe đang rẹ trái rừa là bị tôông

     Lạo tê mắt có mắt khôông

Mần miềng mặt mụi ròng rong máu ra

    Tiếp tục dắc lại lượt ba                (2008)

Kim Long bên mặt thẳng đà đốốc lên

     Nỏ ngờ xe múc phía bên

Móc dầm chạc điện trặc miềng bổ ngay

     Lần ni cũng thiệt là may

Chợt đa queng cổ lúc này tát ghê

 

     Lần bốn Vũng Tàu quay về          (2010)

 Bị xe qua mặt ép rê lên lề

     Thân xác chỉ bị ran rê

Xe lọi cẳng đạp đi về nỏ răng

     Hai khôông mười bốn mì căng  (2014)

Về quê dự hội đồng môn lớp tràng

     ÔÔng mụ chở chắc trữa đàng

Bị một đực vện hắn phang rtws liền

     Mụ lọi tay trái chốống nghiêng

Ong thì mặt mụi tay miềng máu ra

     Là lần thứ năm đó mà

Tuy rằng số khổ dưng mà còn hên

     Lần sáu Ba Rịa vòng queng        (2015)

Ham ngó bên mặt mà quên trữa đàng

     Khi chộ nỏ kịp – quẹt ngang

Đựng xe trữa đàng hắn cại lung tung

     Lần bảy ngày năm tết mung      (2016)

Về tới Bình Giả trung lòng nôn nao

     Bỗng diên đực chó tôông dào

Xe rớt người bổ miềng nào có hay

     Hư xe trầy trụa chin tay

Còn chạy về được còn may hung rồi

     Lần tám đầu năm ni thôi            (2020)

Sáu Tết lơ đểnh để rồi quẹt xe

     Lỗi miềng sang tạt ngang que

Nằm lăn ra đất khung què là may

     Bợi miềng ăn ở thẳng ngay

Nạn tai qua khỏi vạ bay tám lần.

 

 

 

 

 

 

 

 

Giàu

 

Côi đời hai loại kẻ mần giàu

Lừa lọc mưu mô – cượp khác dau

Danh chóng mà giàu - giàu bất chính

Lâu dài khấm khá - khá khung mau

Diều tiền lương thiện còn tôn trọng

Lắm của láo lường nỏ được lâu

Giàu của giàu tiền ai nỏ muốn

Mọi người đều két kẻ mưu sâu.

            Nhà hàng Lúa Vàng 16. Giêng – Canh Tý

 

Xử án

 

Phủ Doãn Khai Phong có Chủn Bao

Công băng xử án khỏi công lao

Tài ba trợ lý Công Tôn Sách

Nghĩa hiệp giúp cùng có Triễn Chiêu

Triệu Hổ Trương Long luôn đắc lực

Vương Triều Mã  Hán võ công cao

Việt Nam ta có người in rứa

Chắc chắn dân mờ ng bớt khổ đau.

 

Chắc chắn Việt nam bớt khổ đau

Có người xử an dống ôông Bao

Bất tài chánh án tra ình mất

Lươn lẹo điều tra oán án cao

Kiểm sát bất công tăng hói lộ

Chính quyền rớ tới lăm quan chiêu

Công bằng chẳng những là tiền bạc

Mà lại deo tai họa lúc nào.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Nỏ cần chi cả…...
(Hoạ bài Lễ Tình Nhân của V.L.Trâm)

Bựa qua diều cụ đi mua hoa
Để tặng ngày Va... khỏi biếu quà
Mà ước yêu thương luôn khắng khít
Mong răng khéo mãi nỏ chia xa
Hồi xưa mô có. Chừ bày vẹ
Ni lại chêm vô rứa cũng là...
Có lạo suốt đời khôông được tặng
Chỉ cần bền trặt chuyện tình tra.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bâng quơ

 

Một mâm một đụa một loon bia

Một chắc ngồi đần nỏ kẻ chia

Một dịa gà kho phất tời túi

Một ly sủi bọt dắp sang khuya

Nghị chi trung rọt trời mà biết

Nét thiệt bên ngoài họ mím trìa

Một chén keng cà thơm ngọt lịm

Một tô cơm trắng – trắng chưa kìa?

 

 

Tau về

 

     Vất vả nuôi con đến nơi

Ni chừ long kẹng mọọc rối đủ bay

     Cấy con cũng đã đủ dầy

Có dà côi phố tháng ngày quên quê

     Cha đó mà nỏ đi về

Mình cha bươn chải ê chề khổ thân

     Tra rồi mà cũng phẩy mần

Để bỏ vô mẹng khi cần cấy chi…

     Con ở côi tỉnh họ bì

Ôông tra thiệt sướng cần gì động tay

     Số ôông cũng thiệt là may

Có con giàu có tháng ngày đợ lo

     Ở quê cực khổ măn mò

Lên côi con ở khỏ vò xác tra.

     Mới đây mươi bựa bưa qua

Năn nỉ xe chở tui ra phố phường

   

 

 

 

 

 

 

 

 

 

    

      Để hắn thể hiện tình thương

Chăm sóc bồi bổ trọn đàng hiếu trung

     Nghị phải nên tui đi cùng

Ở được tùn lể trốn chùng về ngay

     Cấy dôông hắn đi suốt ngày

Đứa cháu mẫu giáo từ mai tới chiều

    Chộ ôông đen đụi sợ diều

Con du về tới nỏ điều hỏi thăm

     Mệt dọọc cả ngay đi mần

Tắm rửa ăn uống vô chờng ngủ thôi

     Nào có to dỏ đôi lời

Suốt ngày khóa cựa dốt tui dư tù

     Nỏ quen biết trung xóm khu

Vắng vẻ một chắc lu thu trung dà

     Lại dở mấy cụ bạn ta

Dớ làng dớ xóm dớ bà con hung

     Suy đi nghị lại cho cùng

Khôông mô hơn được ký vùng tự do

     Thôi thì cũng nỏ có lo

Hắn đi mần hết tui mò về thôi

  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

     Trèo cựa bị toạc cùn rồi

Kêu xe ôm tới tui ngồi lên ngay

     Bến xe ra tới cũng may

Leo lên ngối đại nỏ quày ngó lui

     Con, du, cháu tau về thôi

Bựa ni đừng có diều lời nữa nghe

     Dốt tau dư thể người què

Ăn ngồi một lộ nỏ thè ở quê

     Dà tau ở bui bạn bè

Có mô mà rứa dư là tù dơn

     Nói chi tau cũng nỏ cần

Dà tau tau ở tau mần tau chơi

     Còn diêu ngày tháng côi đời

Thông dong thanh thản mà rời thế gian

     Ẻ lên, nỏ có chi ham !!!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Kỷ lục Guy Net

 

Ghi vô kỷ luc Net Cô rồi

Dư rứa có ai thiệt tuyệt vời

Khiêm tốn chiều cao năm tấc bảy

Tận cùng cân nặng mười hai thôi

Dỏ con mà được vang cho nước

Bự xác hay chi lại khổ đời

Xấu khéo nỏ mong cầu có được

Do nhân với nghiệp tạo nên người.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Béo Kỹ lục

 

Ăn chi béo dữ rứa trời ơi?

Chắc chắn đem cân bốn tạ dôi

Ký bụng phì diêu đè nghẹt thở
Bận khu đồ sộ đụng tiêu đời
Ưa nằm một lộ nên to thiệt
Đi đứng khó khăn mập mạp thôi
Kỷ lục Nét-cô cầm cấy chắc
Đền bà úc núc đám ai chơi?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Lăn lộn

 

Mấy cặp cấy dôông ngủ ví dau

Túi đen nỏ chộ ngáy phì phào

Lăn qua lăn lại ôm dôông hắn

Lộn ngược lộn xuôi hót cấy tau

Khi thức đôi mô quàng chắc nấy
Ngủ quên thì biết của thằng nào
Khôông mền trời lạnh nên tìm ấm
Sáng dậy ngó ri cại éo xèo.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khắc khoải

 

Vì răng thao thức vấn vương hoài

Đò tró hai tròòng bợi dớ ai?

Vái đất để yên ngơi một chặp

Lạy trời dắm ngủ ngót canh dài

Ước chi chợp mắt trong giây lát

Mong được ngáy khò tới sáng mai

Có phải vướng tình mà khắc khoải?

Hay là suy tính chuyện tuong lai ?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thăm chắc

 

     Khi mô dác dởi thì thôi

Lúc ni khỏe khoắn ta thời thăm dau

     Bạn bè kết nghĩa tâm giao

Miềng cùng chia sẻ đổi trao tâm tình

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sương cực mà đổ côi non

 

Ai bui tui cực lắm ri trời

Đứa cộng đứa bồồng dọc hết hơi

Khôông biết thằng dôông mô biệt tích

Để cho con cấy khổ tơi bời

Mười hai bến nác trôi dắm đắng

Hâm bốn ký xun cặp vịt trời

Lận đận sươt đời mô mở mặt

Hắn còn phản bội borkhung chơi

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chuồn

 


Ngày mơi mồồng tám tháng ba
Tại răng chạy trốn để mà tréng hi?
Khôông quà nên lạo chuồn đi
Đi cho khút mắt túi ni khỏi về
Cấy họ quà cáp coi tề
Dôông tui đi trốn ngó mê chưa làng?
Tui kêu hàng xóm chạy sang
Thì đừng có trách... diều màn bui hung

 

 

 

 

 

 

 

 

Đại dịch

 

Đại dịch Cô Rô phát triển danh

Loài người lo sợ chúng hoành hành

Chệt Tàu ký lộ đang tiềm ẩn

Vũ Hán là nơi đã phát sinh

Thế giới đang lo cơn đại nạn

Việt Nam nhân đạo để thông quan

Phải chăng đây vũ khí sinh học

Diệt Mỹ chộ mô lại hại mình.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Món ni dậu được khôông ?

Bầy sâu phá hại sứ dà tau
Khung bắt khử đi cơn chết mau
Quên ngó một ngày bôông trụi lụi
Đi mô ba bựa rọt đau đau
Ăn no mau nậy lộn ra bướm
Rẹn bấn lá khôông ngoẻo cú mèo
Tức thiệt! Ai ưng mồi tới lấy
Chiên xào thấu trộn uống cùng dau

 

Bước thêm bước mẻn

 

     Mần xong trách vụ người cha

Ni chừ cũng đã côi đà bảy mươi

     Nuôi con khun nậy bầng người

Hy sinh tuổi trẻ cho đời con bui

     Chừ ri tưởng đã thảnh thơi

Trung lòng xa xót cuộc đời cô đơn

     Nỗi hen đai đẳng từng cơn

Đêm trường da diết cô đơn mõi mòn

     Có bạn sớm túi chăm nom

Bước thêm bước nữa thì con trách hờn

     Nó mô thấu nỗi cô đơn

Nói nặng nói dẹ nổi cơn tam bành

     Còn trẻ nuôi nó trưởng thành

Về tra mong được cho miềng thảnh thơi

   

 

 

     Con cho ích kỷ cuối đời

Khôông thương con cháu để rồi tiếng tăm

     Tra khôông quyền hạnh phúc chăng?

Con mô thấu hiểu chi bầng quạnh hiu

     Chỉ xa dông cấy khung diều

Ba tháng trở lại là điều khó khăn

     Cha chịu đã bốn mươi năm

Trách diệm rồi hết cha nằm chết sao?

     Tuổi trẻ có thấu chi mà?

Tìm người bậu bạn tuổi tra cuối đời

     Tại răng ích kỷ hợt hời

Tận dụng ngày tháng cuối đời cha tra

     Nói năng khôông hiếu nỏ hòa

Cha vô lộ chết mới là thỏa răng?

     Thôi được thỏa nguyện chi bầng

Than ôi! Ngọn lả tìm đàng  cho yên

    Con khỏi nặng dẹ khỏi phiền!

 

 

 

 

 

 

 

Đạo mần cấy (Phụ đạo)

 

Phái nữ phẩy nên trọng mấy điều

Tôn vinh thiên chức chớ liêu tiêu

Với con: Gương tốt nêu côi hết

Mần cấy: vẹn tròn đủ nỏ diều

Hiếu kính du hiền buồn nỏ trách

Dịn dường mạ thảo giõi khôông kiêu

Lo tròn trách vụ là bui sướng

Bỏ trọi so đo tốt bấy diêu.

 

 

 

Tứ đức

 

Tứ đức bốn điều trước đặt ra

Cho bên phái khéo ả tam ta

Việc chi cũng thạo coi dư máy        (công)

Sạch sẹ gọn gàng được giống hoa (dung)

Em ái dịu dàng nghe đã mến          (ngôn)

Nết na đằm thắm nỏ qua loa         (hạnh)

Tự tôn phái khéo luôn côi hết

Thiên chức nữ lưu đáng ngợi ca.

 

 

 

 

 

 

 

 

Chối

Rõ ràng có bảy ký bù (bầu)
Ôông chối răng nổi dã đù ngó tui
Rứa chắc trung rọt ôông bui
Tui khôông đực rạ lẻn tui đi mò
Vịt trời dù đã năm o
Tui còn trẻ khéo mà lo tiệt dòng
Trời ơi! Ký loại đền ôông
Xử sự in rứa ni hòng tính răng?
Chưa núm được chối khăng khăng
Chừ họ tới bắt đã bằng chứng chưa?
Năm vịt ôông cực chưa bưa?
Muốn có đực rạ nỏ trừa phẩy khôông?
Trai cấy có muốn được mong?
Con chi cũng được miễn lòng hiếu trung
Bận ni giải quyết nỏ xong
Năm đứa giao hết đừng hòng trốn đi
Phản bội thôi kể từ ni
Ai đi đàng nấy nỏ chi lụn bàn.

 

 

 

 

 

 

Giao tiếp

 

Gặp chắc nỏ chào ngồi ngậm thinh

Mần chi ốốc dộộc tính coi khing

Vênh vênh dư thể đồ tiền mất

Đích trích ra ri đúng thất tình

Đều lạ ni lúc mô có rứa

Ầư hè chừ lại phát yêu tinh

Gặp ai tra trẻ nên tay bắt

Thân thiện người thương khỏi lụn bình.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chó chự trâu

 

Giúp chủ chự trâu cứ mỗi ngày

Thương dau thế nớ rứa mà hay

Đắc đi ra rọọng về xe cỏ

Đi mệt dảy  lưng đợ mỏi ngay

Rọọng cạn rọọng su theo bén ót

Côi khô đưới nác sát đàng cày

Túi về bỏ cỏ cho dai tạm

Tình nghĩa chó trâu quý hiếm thay!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chợn đai

 

Tui trẻ chú tra cứ chợn hoài

Mệt ê e đọa vẫn chơi đai

Hơn răng chạy trước mô thi chạy

Thua chắc theo sau hết thử tài

Sức yếu phẩy ri mì chịu nổi

Tài hèn dư rứa khỏi hao hơi

Khi mô mà khỏe rồi chơi lại

Chừ dọọc quá rồi hẹn sớm mơi

 

 

 

 

 

 

 

Trò chơi tuổi thơ

Chự bò cù chắc tắm rào
Séc sức leo ngọn dảy ào ai gan?
Bui rứa đứa mô cũng ham
Bơi lặn hất nác eng tam hô hè
Một cơn bổ ngọn trữa khe
Thằng Đái dảy trước mần le miềng này
Mau trèo lên dảy ơi bây
Chơi cho đạ sướng mấy ngày nắng ni
Biết bơi su cạn dằm chi
Biết trèo cao thấp in ri coi thường
Cúc thi đai nghỉnh ai bầng?
Lộn dào dảy xuống có thằng téc bai.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trẻ (khoe)

 

Lộ nớ là chổ chi chi ?

Mà o cư chỉ vô  ri rứa hè ?

Người ta hết dấu lại che

Còn ả có lẻ muốn khoe đây rồi

Tréng Cô 19 hết hơi

Đã mệt bất đọa có mời cũng de

Cách ly chốống dịch bưa ê

Bịt mồm nỏ bịt phạt quê coi chừng

Lúc ni mà cứ lừng khừng

Ngao hến đem trẻ coi chừng ngoẻo mau

Liệu hồn cút khỏi cho mau

Dân phây ném đá toác đầu dư chơi

Dị đời xấu nết ả ơi

Đừng trẻ in rứa mà đời coi khinh

Quay về tìm lấy cho miềng

Thằng dôông tử tế để riêng mà dùng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hò hẹn

 

 Chết nghe tui chộ ả rồi đó

Méc bọ rồi đừng có dấu nghe?

Ni lâu ả cũng thiệt ghê?

Trốn đi hẹn với eng tê sau ràn.

Chừ ả dòm eng thiệt đắm đuối

Túi nì thì cộộc chuối cơn rơm

Đi mô sau chặng ăn cơm?

 

 

 

Bọ đã nghi đừng ba lơn bọ ngầy

Răng đừng để bọ rầy mà khổ

Đã ưng chắc nỏ sợ vô dà

Bựa ni út chộ út tha

Dưng ả phẩy dắc eng ta coi chừng

Có eng rễ cũng mờng cho ả

Vẹ qua dà hỏi gả mì xong

Bọ tra rọt dững trôông mong

Có đứa cháu ngoại ẳm bồồng cho bui

Dưng hẹn chắc rơm xui nghe ả

Dòng họ miềng danh dá ni chừ

Chớ để họ trạo gái hư

Để cho bọ phẩy buồn chừ ả nghe

Một chắc bọ nuôi che từ dỏ

Tra hung rồi nỏ có sướng chi

Ả tam miềng dớ khắc ghi

Sốống thiệt hiếu kính đừng vì tình riêng.

 

 

 

 

Nghèo hèn

 

Nghèo hèn lặt ốốc với moi đam

Cực dọọc dưng diều chộ cũng ham

Lưng ngẳu nỏ đầy kỳ độộc mắm

Sét oi chưa đủ bó rau sam

Sắn khoai lót rọt đọi keng rạm

Cơm cháo qua ngày tréc bắp rang

Ở lổ đồồng sồồng cùn nỏ bám

Giỏi răng thế nớ cả eng tam.

 

Cực chi dư rứa biết mần răng?

Bắt ốốc mò đam sốông cũng căng

Khi đói bựa no tràng mít lọọc

Lúc diều ngày ít rá khoai lang

Nác to mưa lút ốốc lên bợc

Rọọng cạn đìa khô rạm bới hang

Đã nậy thế ni còn ở lổ

Khổ răng khung có cấy cùn mang?

 

 

 

 

 

Đọi keng mạ nấu

 

Me đất cá tràu mạ nấu ngon dất

Keng chua thơm mát cũng mất vài giờ

Khó ai họọc được chỉ có nước rờ

Gia vị đặc trưng chỉ riêng của mạ.

 

Kỳ việc xào lăn ướp mần con cá

Sạch sẹ thơm tho chộ quá là sèm

Cổ ném xót ra cùng dúm tiêu xeng

Mui vị ngất ngây chưa húp đã biết.

 

 

 

 

 

Keng chua me đất nấu con cá chiếc

Cũng là đặc sản da diết chi ngon

Quảng Trị của miềng khung biết có còn ?

Mấy chục năm rồi mỏi mòn dớ mãi.

 

Dớ keng mạ luôn hắc xìa dảy mụi

Ngày xưa chộ mạ cặm cui suốt ngày

Lo cho dôông con nương rọọng cuốc cày

Thì miềng phẩy tìm méng cơm đọi nác

 

Vị ngọt cuộc đời ngon keng nào khác

Dớ món keng chua ghi tạc trung lòng

Ni chừ lưu lại chỉ dững hoài mong

Mần răng có đọi keng dư mạ nấu.

 

 

 

 

 

 

 

Có chi buồn rứa?

 

Buồn chi cho dọọc út ơi?

Cấy bỏ tìm khác cho đời được bui

Cớ chi rầu rĩ ngậm ngùi?

Đứng để mụ cấy chôn bùi tuổi xun.

 

 

 

Ẳm bồồng

 

Thương lắm con ơi mạ ảm bồồng

Bao ngày khắc khoải cấy chờ dôông

Đẻ ra chẳng chộ cha mô cả?

Tình nghĩa in ri chắc nỏ trôông

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

E đọa rồi

 

Mưa dư trút nác dử bây hè

Ló chính xong rồi bổ thảm thê

Dững tưởng được mùa cười hả hee

Mô ngờ lút hết đói tua te

Ra năm  lúc nớ mần dè dẹ

Từ tết tới chừ dởi khỏe re

Dịch cúm cô ra lo bỏ mẹ

Trô ông răng bòn mót đủ ngo ngoe.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Mưa đá

 

Rớt chi từng cục dữ  dằn ri ?

Khung biết côi trời xảy chuyện chi ?

Nặng khác chi chì troong đúc nác

To dư trấy ổi cứng hơn chi

Lũng dà bể cựa mô mà ở?

Rụng trấy lọi cơn răng khổ ri

Đã hại dân lèng trốn cổ vịt

Ni chừ mưa đá chắc xy vi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Về quách cho rồi

 

Tui lên thăm cháu ở phây  ngày

Bực bội con du phẩy quén ngay

Hay nói hắn mất luôn cả mạng

Cứ nghi miềng trộm cấy  oai phai

Thôi đèng về ngoảy đi  cho rẻng

Ở lại ngầy ngà bị mắc quai

Tau lấy mần chi đồ quẹt nớ

Dổ hô cho tội dắc thêm rầy.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Con cấy chừ khéo

 

Con cấy ni chừ khéo hết trơn

O mô cũng chảu  nỏ ai hơn

Nấc đa trắng mịn coi mơn mởn

Cấy mặt trấy xoan dáng chất chơn

Kỳ má phớt hồng dòm phởn phởn

Bưởi bòng tròn trịa láng trơn trơn

Ra rắng dân cách có cà chớn?

Hình thưc bên ngoài chộ rất ngon.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

1.    Sinh nhật

 

Ngày mai, ngày đẻ của tui rồi

Sức khỏe, cũng mờng vẫn ổn thôi

Thoải mái tinh thần luôn viếng bạn

An lành thể chất vẫn rong chơi

 

 

2.    Mắt trong tai thính lưng chưa cồồng

Trí não bình thường chẳng chút ngôông

Thân thể an khang luôn tráng kiện

Tinh thân minh mẫn vẫn tinh thông

Đều đều viếng bạn dăm ba dạo

Đặn đặn thăm quê cũng mấy vòng

Thêm tuổi vẫn mong răng thoải mái

Cầu cho sức khỏe mãi thông dong.

 

3.    Tháng bốn ba muoi mạ đẻ tui

Sinh thời nỏ thiếu sững buồn bui

Qua rồi lận đận diều cay đắng

Vẫn được an khang khỏe đó thôi

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

4.    Hôm ni ngày mạ đẻ tui rồi

Ngó lại mọi điều vẫn tooys thôi

Thể chất tinh thần đều ổn cả

Cũng mờng sức khỏe lại yêu đời.

 

Còn khỏe còn đi thăm bạn bè

Có tiền khung khỏe cũng buồn tê

Mỗi năm thêm tuổi mà bui bẻ

Nỏ có chi hơn? Thử nói nghe.

 

Dù gặp oái oăm phẩy vượt qua

Bao điều thành bại cũng do ta

Tự tin tự chủ là quan trọng

Để được thảnh thơi tới tuổi tra.

 

Thông dong đây đó là niềm bui

Thanh thản trong lòng thỏa nguyện rồi

Bui ví bạn bè thì véng họ

Nỏ chi bận bịu chuyện côi đời.

 

Thảnh thơi bui thú ri mà thôi

Thanh thản tâm tư ấy khéo rồi

Nỏ tốt hơn răng? Trôông được rứa

Thích mô đi nấy thỏa bui đời

 

Có hận có rầu cũng đã qua

Biết bao tủi hổ vướng đời ta

Ni chừ khang thọ dờ ân đức

Cảm phước Tổ tiên vời mạ cha.

 

 

 

Họp mặt

 

Dóm miềng kêu chắc họp cùng dau

Đã nói rứa rồi phẩy thiệt mau

Đứa ngái chưa lần mô – rạo rực

Bây ghinh đều đặn vẫn nôn nao

Dẫu tra cẳng yếu càng mong mỏi

Mà trẻ sức còn cứ ước ao

Đang khỏe nên về… sau khỏi hối

Khung đi xuống lộ hẹn khi nào?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sức mô đây

 

Ngoại tình mang lại lắm ương tai

Kết cuộc khó lường dệ rớt đài

Nội chuyện bỏ chắc diều rắc rối

Chưa bàn chia chác cũng trần ai

Hận thù sâu đậm tim in trẹo

Căm két suốt đời óc khó phai

Đã biết sẽ tan còn tiến tới

Suốt đời? Dựng lại? Sức mô đây?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Nghề nông

 

Mần mạn cả đời quá dọọc dằn

Chin bùn tay lấm mãi lăn quăn

Cày bừa cắt cấy mô dư mược

Chạy ngược chạy xuôi nỏ đủ ăn

Khổ cực bám quê nào có khẳm

Đổi đời xa xứ chắc bình an

Thiên tai dịch họa luôn rình rập

Thân phận nông dân khó được dàn.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Viết bậy cho bui

 

     Tuổi tra khung việc chi mần

Thời gian rẻng rỗi nỏ cần ham chi

     Lúc lèng lúc bệnh có khi

Sức khỏe thì giản còn chi mô trời?

     Hay thử quẹc bậy cho bui

Sắp câu xếp trự gọi mời ta coi

     Gọi thơ ý tứ lôi thôi

Cũng là thi sĩ cũng đòi dà thơ

     Coi ra miềng cũng nỏ ngờ

Trắc bằng vần vận mù mờ chưa thông

     Ngày mô thơ thẩn trung lòng

Bên tách cà pháo mấy dòng quẹc ra

     Rung đùi ta quả là ta

Khó ri mần được rứa là tài năng

     Lên phây khoác lác cho rằng

Miềng là thi sĩ ai bầng nữa đây ?

 

 

 

Đi l.u..ô…n

 

     Túi qua ôông lẽn đi mô

Để cho tui phẩy ra vô đợi chờ

     Về dà uể oải lơ cơm

Cẳng dắc nỏ vựng tóc xơm măt dem

     Chắc là chộ phở nên sèm

Lẽn ăn chùng đã tòm tèm dư ri

     Cấy thì mược kệ sợ chi

Cả đêm hú hí đi thì đi l.u..ô…n…

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đèng chịu

 

Tra rồi rệu rạo hết chin tay

Đai đẳng dư ri được mấy ngày?

Chập chựng đắc đi theo lụm đụm

Lờ mờ mang kính chộ lây trây

Cháu con ngó tơi cần thông cảm

Miềng tự lo miềng mới họa may

Lão bệnh có ai mô tréng khỏi

Cũng đèng ôm chịu đoạn chua cay.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn thân

 

     Dề ơi ta nói Dề nghe

Dề ví ta là bạn bè từ lâu

     Bạn buồn ta chộ rọt đau

Cày bừa bạn đợ trước sau ghi lòng

     Di mệt ta phóc lên lưng

Bao diêu khó dọọc đã từng trải qua

     Rứa mà Dề nỏ kêu ca

Cố sức giúp đợ cho ta mọi bề

     Cảm ơn lòng tốt của Dề

Chúng ta là bạn chớ hề tính suy

     Ta nóng sai sót cấy chi ?

Dề thương ta bỏ hết đi nghe Dề

     Dề cứ gác ta hả hê

Ta khôông chộ mỏi nỏ hề chi mô

     Mờng hung bạn nỏ đắn đo

Miềng, bạn bui khỏe để lo cho đời

     Cười lên Trâu hỡi ! Hãy cưới !

 

 

 

 

Cho dòm thỉ

 

Cho dòm một thỉ phéc ra em

Từ dỏ tới chứ nỏ được xem

Khéo rứa nên chi ai cũng thích

Cầm hèn chi phải chộ đều sèm

Diều eng chộ hắn mà say đắm

Lắm ả coi miềng giống tựa nem

Tiền của khung ưng ưng lác lác

Có rồi muốn nữa được càng thêm.

 

 

In khôông

 

Dòm ngó mà chi dốống cả mà

Dỏ to có khác bợi Tây ta

Khôông in mềm cứng khi còn trẻ

Dư chắc quờng đen lúc đã tra

Trệ xuống tập diều nên dảo dảo

Còn nguyên chưa bọc nỏ dăn đa

Mới đầu láng lẩy cùng dau cả

Xuống cấp dôông con hắn nỏ tha.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trốốc lươn

 

Ốốc dộộc út ơi chớ có dòm

Dỏ chừ cứ rứa mãi eng om

Gang tay chưa chắc e dư chút

Tấc rưỡi cho răng lấy số tròn

Chốống đựng chỉ trời đầu có mẹng

Mọọc lên trung bụi cỏ đen ngòm

Trốốc lươn nghe kể thi dóong cổ

Dờ hắn mà người được có con.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ngao trối

 

Đưới háng con chi rứa mạ hè?

Hắn chui trung bụi cỏ đen sì

Hả mồm he hé in đòi bú

Kỳ mẹng khung neng dống lắng nghe

Hến trối nác diều chi khỏi sợ

Ngao to ăn bạo tạp khung chê

Con ni của mạ bự mà khỏe

Hắn thích thì thôi chộ mới ghê

 

 

Một lần đẻ thôi

 

Mỗi lần đi đẻ  một lần lo

Thôi quất một tao khỏi đắn đo

Năm mạng cả bầy nỏ có đực

Một miềng mần mạ được toàn o

Đứa mô tóc cũng đều vàng ruộm

Con nấy chin coi cũng chộ to

Chảu lãy bất king dòm thích quá

Sợ nuôi khung nổi ả nuôi cho.

 

 

 

 

Đừng lo

 

In dau dư đúc khác chi mô

Út ngó để so hắn dỏ to

Cun nít hay cho mi thỏ ỏng xuống

Thanh niên luôn chự hắn ngay đơ

Bên ngày tưởng tượng rồi ngồi ước

Bựa túi chộ rồi mãi ngủ mơ

Tra trẻ cấy trai chi giống chắc

Ai rồi cũng rứa cả đừng lo.

 

 

 

 

 

 

Nghề dạy

 

Cha mạ cho theo họọc trự mô

Để mần ký việc gọi thầy cô

Họọc trò muốn trự ta cho trự

Dà giáo thích đô nước cấp đô

Đáp nghĩa đền ơn gìn đạo lý

Tôn sư trọng đạo chự vong nô

Trồng người dân cách là côi hết

Xã hội lưa chi chỉ bạc vô.

 

 

 

 

 

 

 

 

Chự trâu bò

 

Sạch láng con Ô cợi mát hung

Từng ngày nằm vắt vẽo côi lưng

Có khi đập chạy bui chi lạ

Đôi lúc dánh dau loạn tứ tung

Đưới hói thả ăn cù đánh sẻ

Qua rào thi lặn đụng đầu sưng

Tự do chơi dởi mô ai cấm

Hồi nớ chự trâu thiệt sướng sung.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chộp ảnh

 

     Phó dòm bấm máy khéo hè?

Chin quỳ cẳng gối bè he rứa trời

     Lại đây mà ngó mọi người

Con ngao hả mẹng đả đời chộ chưa?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Làng tui

 

     Quê tui An Mỹ nỏ giàu

Dưng mà tình nghĩa ví dau dạt dào

     Đồồng ló xeng tốt biết bao

Quê nghèo xứ mạ gió Lào nắng ghê

     Rứa mà luôn thích quay về

Thăm lại tất cả những gì thân thương

     Viếng bạn cộ ngó đất trường

Trường khung lưa nữa lòng thường dớ tên

     Lớp xưa thầy cộ mô quên

Dớ từng người một cho nên nặng tình.

 

 

 

 

 

 

 

Thăm

 

Dớ quê sắp xếp để về thăm

Cố gắng mần răng cứ mỗi năm…

Mồ mả Tổ tiên thăm mấy chục

Anh em bè bạn viếng ngoài trăm

Tuổi thơ kỷ niệm treng dau kể

Sống lại thời gian mãi dớ thầm

Người dớ người quên thương trách móc

Tha phương lưu luyến đoạn tình thâm.

 

 

 

 

 

 

Mụi Trèo

 

Cù chắc đi ngó cấy mụi Trèo

Đàng mòn xuyên rú đắ miềng theo

Ui da! Cục đá dô ra biển

Ghê thiệt! Thiên diên thóp rọt bèo

Tùng Lụt thời gian rồi giàu có

Vĩnh Kim thắng cảnh có mô nghèo

Nghe đồn côi mạng nên mò tới

Dể biêt ra răng mà tới lẹo

 

 

 

 

 

Mụi Trèo nữa

 

Bựa tê tới Mụi Trèo

Thỏỏng cẳng ngồi thèo leo

Răng rứa nỏ lo bổ

Rớt cao chắc lộn phèo

Đứng coi dòm thấu đảo

Leng queng nốốc người chèo

Nơi bại có cơn chứa

Ngồi lên chộp cấy vèo

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thế thái

 

Dân tình thế thái chộ rầu đời

Tra trẻ cấy trai rứa cả thôi

Dô ông đó lăng loàn moi ít trự

Cấy còn lén lút kiếm thêm chơi

Cầm hèn cụt đọt hay đầu lại

Cũng bợi lọi triêng chỉ chót mui

Cun nít in tui cũng đã ngán

Huống hồ mấy cụ chắc van trời.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Dớ tuổi thơ

 

Còn dớ năm nào lục trấy sim

Quê hương ký ức mãi đi tìm

Hương tình kỷ niệm mô quê được

Vị ngọt tuổi thơ mãi khắc tim

 

 

 

 

 

 

 

Cầu phao

 

     Bắc qua Thạch Hãn con rào

Hai thôn với cấy cầu phao nối đàng

     Quảng trị luôn mãi yêu thương

Trung Yên – Lập Thạch xóm phường Triệu  

                                                           Phong

 

 

 

 

 

 

 

Chốn quê dà

 

Về thăm tháng rưỡi ở quê dà

Thanh thản tâm hồn ước của ta

Làng xóm bà con hay dắc tới

Eng tam bè bạn vẫn chan hòa

Thông dong đay đó niềm hoan ái

Ngoạn cảnh thiên diên khoái tuổi tra

Hy vọng nguồn vui đừng bỏ lợ

Để đời thanh thản chút thăng hoa.

 

 

 

 

 

Eng tam

 

Hơn tháng eng tam chung cấy chờng

Về quê thăm lại trọn niềm thương

Uống ăn ngủ ngáy tam lo liệu

Du ngoạn hội hè tự lựa đàng

Đồng cảnh hiểu dau nên quấn quýt

Thương tình trợ chắc khúc tơ vương

Bui buồn chia sẻ luôn thân thiết

Rọt thịt vẫn nêu bợi dịn dường.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Vượt khó

 

Dư ri cực khổ vẫn vươn lên

Tư tưởng tự cường đã trợ thêm

Khâm phục bản năng rứa sống được

Ngợi ca ý chí đã mần nên

Xét ra người giỏi lên từ khổ

Thương tổn trong lòng cũng khó quên

Xã hội càng ngày càng bất mản

Thì đời chưa chắc có xui hên.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Dẫn - Dường - Nghe - Dịn

 

Theo tui bốn việc ta nên mần

Dôông cấy, mọi người cả bản thân

Phải DẪN để suy cho thấu đáo

Nên DƯỜNG lúc chộ lại càng cần

NGHE diều hơn nói quên cao ngạo

Luôn DỊN ít ham tập bỏ sân

Dư rứa thì răng khôông học dọi

Dung hòa êm thấm xấu vơi lân.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ớn

 

            Người béo cợi ủn mập

            Đi đàng e trập luôn

            Ai chộ chắc phẩy chuồn

            Khôông thôi bị cà bổ.

Người béo cũng rõ khổ

Đi nỏ nổi cợi heo

Cả hai mập khó trèo

Cọi ủn rứa mà khỏe.

            Người heo đều còn khỏe

            Cự đớp thể dục lo

            Đừng có táp cho no

            Răng khung to cho được.

To dỏ chi lồ mược

Ai chộ đều ớn luôn

Toàn mợ để cun buôn

Kiến lời được phây trự.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đi cấy

 

     Người ta đi cấy lấy công

Ả ni đi cấy còn trôông tai dòm

     Được hai trấy bưởi tròn tròn

Mấy eng xe máy đàng mòn bổ trơn

     Mắt ngó ả cấy lom khom

Ham dòm cặp bưởi bị  ôm bợc dường

     Bùn lộn lên trốốc mà thương

Trách o đưới rọong bất lương đứng cười.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Cũng in ghê

 

Thiên diên tao dáng thiệt khôi hài

Hình dạng y dư của mấy trai

Cũng cẳng cùng dò thêm cậu dỏ

Có đầu có cổ với đôi tay

Cổ từ đưới đất coi còn khéo

Ký việc côi đời chộ cũng tài

Xã hội ni chừ khoe đủ thứ

Huống hồ tiến bộ trẻ dài dài.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tạm biệt

 

Quê cũ rời xa thấm đậm buồn

Bốn lăm ngày chặn nắng trào tuôn

Bao diêu tình cảm đang den dúm

Là bấy yêu thương đã khởi nguồn

Hội ngộ eng tam câu dắc lại

Gặp dau bè bạn chuyện trào tuôn

Tuổi đời mỗi lúc càng thêm bộn

Mong muốn trong ta thoải mái hồn

 

 

 

 

 

 

Viêm họọng

 

Sù sụ hen hoài suốt cả đêm

Ba ngày nỏ bớt cứ tăng thêm

Cô vi mười chín mô mà đụng

Đau họọng kéo dài thuộc chắc êm

Trốống trãi một miềng dà trốống trãi

Hom hem đêm lạnh mãi hom hem

Tình đời nghiệt ngã luôn là rứa

Nghiệp bắt phải đền trúng lúc đen.

 

 

 

 

 

 

 

 

Chiếng cộ

 

Chiếng cộ nổi danh làng Hảo Sơn

Hắn troong vắt vắt lộ mô hơn

Mùa hè mát rưởi ra khung dít

Đông lại trào dâng chảy đập dồn

Xà lác xoong xeng dờ nác mát

Gio An tăm tiếng bợi rau ngon

Bao năm hưng phế nào hư hại

Di tích ngàn xưa được bảo tồn.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Út mạ năm ni chín bốn rồi

Chộ dì khỏe mạnh thiệt mờ ng bui

Uống ăn đều đủ e trăm được

Chăm sóc tận tình chắc thấu thôi

Số ống thọ dư ri dờ tích đức

Mẫn minh thế nớ bợi thương đời

Ai ai đều thích miềng in rứa

Khi chết mần răng được thảnh thơi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Diều cấy

 

Núp bầy cấy trẻ bước cầu khe

Một chắc diều o cũng lại le

Đi trốn cho rồi khôông xác rác

Nệu còn ở lại chắc tua te

Sướng mô nỏ chộ xương lưa nạm

Thè cực tự do trố ốc khỏe re

Ham hố ni chừ ri mí khổ

Thôi thôi xin bái chuyện đa thê.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tự thị

 

Khung cho cũng tự thị quơ về

Tính nớ mọi người chỉ trích ghê

Dật hắt côi tay răng  rứa được?

Lấy ngang trước mặt khéo chưa tề?

Cần xin chi hết ưa là quất

Cứ muốn là bơ chẳng sợ chê

Cấy thói ham hô cần bỏ quách

Ai mô nỏ chộ tớ chưa hề.

 

 

 

 

 

 

 

 

Khớn

 

Đã khớn mi chưa chợn chó hoài

Hắn đần một méng biết van ai

Cẫu hàm đừng chọc mà đeo họa

Vó ngựa chớ trêu kể rước tai

Chưa tởn he răng còn léng phéng

Dã trầy dư rứa vẫn lai rai

Một lần dớ mãi mà kinh nghiệm

Chưa khiếp cả đờ lại nghịch đai.

 

 

 

 

Tình của loài chim

 

Loài chim tình cảm  vẫn hơn người

Chung thủy ví dau suốt chẳng vơi

Một dạ bồ câu luôn một dạ

Ngàn đời se sẻ vẫn ngàn đời

Một con bị chết tình tan tác

Con nọ quyên sinh cảnh tả tơi

Ca ngợi loài vật tôn tín nghĩa

Con người phản bội khó tin lời.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bịt mồm

 

Cô Vid đề phòng phẩy bịt mồm

Sợ lây ả khác cach ly luôn

Diều o trốn treng gây nên khốn

Bao đực nỏ tun tạo ác ôn

Khung sợ cộng đồng thì lẽn óm

Mà lo một chắc sẽ vô hòm

Khun hồn tréng họa gây làng xóm

Ích kỹ tham tàn bị chưởi om.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hát ca

 

Buồn  buồn đăng ký hát cho bui

Gặp lúc Nguyễn Hoàng họp tới nơi

Tham dự sẻ chia – giới thiệu bạn

Trình bày khúc hát – mến thương tui

Dù tra miêng cung hay đây đó

Khung bạc ai mong được tới lui

Bè bạn cảm thương mời tới dự

Thiệt tình chơ có phải đầu mui.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khéo tay

 

Nghệ dân óc trốốc nghị ra hay

Tạo cảnh mệ nơng cháu giôống thay!

Nhánh lá đa cô ông dờ cắt tỉa

Sắt nòòng uốn éo chộ mê say

Kiểu chi cũng sắc khen tài nghệ

Dáng nớ càng tinh thiệt khéo tay

Cơn cối dư ri mô dệ có

Khen người nghệ sỹ tốt trình bày

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tuổi thơ

 

Nỏ có chi bầng dảy ngọn cơn

Tuổi thơ nghịch ngợm lúc mô hơn?

Hè dau con cấy gan ghê rọn

Rũ chắc mấy thằng lẹc hết trơn

Lạo nớ trèo cao coi cũng ớn

Tui thì dút dát sức còn non

Chừ tra dớ lại. Ôi ! Sèm tợn

 Cun nít hồi xưa chẳng dản đơn.

 

 

 

 

 

 

 

Tào lao

 

Khung biết rỏ ràng chớ lụn bàn

Tra gần cựa lô phải kêu van

Người hay ngá mẹng tùm lum trạo

Kẻ thích xóc mui đâm thọọc càn

Xót rọt cho ai hay mắc họa

Oan gia cho đứa bị hàm oan

Mỗi dà một cảnh răng hay hết?

Dậu trập bìm leo lắm thở than.

 

 

 

 

 

 

 

Bầng tre

 

Khéo léo bàn tay của nghệ dân

Chiếc xe tre nứa hết đa phần

Ốống bô cũng rứa nom in đúc

Hai bánh y chang chộ thiệt cân

Chắc khó vận hành vì nỏ máy

Vựng vàng lúc đựng để khi cần

Bên ngoài dáng dấp dìn thì khéo

Ý tưởng rất hay lại khó mần.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ngày lễ Thất Tịch

 

Chỉ một lần năm mới gặp nhau

Cấy ngày Thất Tịch lại qua mau

Ngưu Lang dấu áo do duyên kết

Chức Nữ theo do ông bợi phận trao

Vẫn đẹp thuyền tình nên hạnh phúc

Đang un cộ ộc nghĩa rước niềm đau

Ngân Hà ngăn cách đời dô ông cấy

Ô Thước thương tình tạo kết giao.

 

 

 

 

 

 

 

Ai sốống ký sinh

 

Khung nghề khung nghiệp bán hàng rong

Mưa nắng dọc dằn kiếm ít đồng

Bựa đói bựa no khi nỏ có

Ngày may ngày ế lúc về khôông

Bám chi xã hội rằng ăn bám

Mong được đủ ăn khó để mong

Bừa bãi nói năng là xúc phạm

Một lời xin lỗi rưa mà xong?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Vì méng ăn

 

Bợi lợi treng dau kỳ méng ăn

Dỏ doi chỉ một thỉ tăn tăn

Dật liền chẳng phải lòng ham đắm?

Xâu xé nỏ vì chút khó khăn?

Két chắc khung dòm chi mặt mụi

Hận thù su đậm tận tim gan

Do lòng ích kỹ ưng vô độ

Chút lợi tý ty bỏ ả tam.

 

 

 

Vì tiền

 

Bợi lợi treng dau cấy trự tiền

Tiền mần xã hội hóa khùng điên

Điên con cha hận tình quay mặt

Mặt cấy dôông từ khỏi lụy phiền

Phiền não eng tam đèng đít đoạn

Đoạn cùng bè bạn mãi triền miên

Miên man mất trọn vì ham bạc

Bạc bẻo suốt đời tính xỏ xien.

 

 

 

 

 

 

 

 

Hè về

 

Họọc trò ghi dớ dững ngày hè

Năm họọc hết rồi cảnh vắng hoe

Phượng thăm cươi trường thương tiếc quá

Ve rền cuối ngọ dớ buồn ghê

Thầy cô vắng bóng lòng da diết

Bè bạn cách xa rọt tái tê

Ba tháng răng dài đăng đẳng rứa

Có người lợ hẹn với câu thề.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khốn khổ vùng cao

 

Vùng núi họọc trò khổ họọc hành

Hàng năm cuộc sốống cực vây queng

Cách rào trở hói theo càng dọa

Đàng sá bùn lấy bỏ nỏ đèng

Trường lớp tan hoang lâu chẳng sửa

Thầy cô lặn lội trữa cheng veng

Người dân vất vả ai chia sẻ

Xã hội bất công rứa cắm neng?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Kỹ thuật xây nhà

 

Mỗi lần thay đổi một công trình

Sức lực bỏ ra cũng khéo tinh

Xây dựng ngôi nhà coi đẹp đẹ

Thi côông bản vẹ rất thông minh

Nắng mưa nỏ sợ chi che chở

Gió bảo khung lo chuyện chự chìn

Vật liệu thiên diên  luôn sặn có

Tương lai ấm cúng cả gia đinh.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Vất vả

 

Mưu sinh cực dọọc nuôi gia đình

Mấy việc khung mần sợ bị khinh:

Thất đức tội tù do cướp dật

Tiền diều lại khỏe chỉ ăn xin

Sức còn bốc vác mà bui sốống

Hơi yếu bán bưng khỏi ký sinh

Thiếu thốn để đèng mô có được

Tới tra trụi lụi khổ riêng miềng

 

 

Diều hâu

 

Diều hâu một kẻ quá ngang tàng

Bất kể con chi hắn cũng phang

To khỏe thua mưu mà cúi trố ốc

Dỏ con cắm mổ phải đầu hàng

Cấy mồn nỏ khác chi mèo cú

Móng vuốt y chang lủ đại bàng

Ỷ mạnh chắc chi hơn kẻ yếu

Họa vô đơn chí bị ôm càng.

 

 

 

 

Xe mobilet

 

Ngày xưa tậu được đã là gay

Nghèo khó mần răng sắm loại này

Lên trớn mobi đua vút vút

Thả cần solex phóng bay bay

Vút qua ai nấy đều tái mặt

Thoáng cấy mọi người đã trợn mày

Oanh liệt một thời  chừ hiếm có

Ni là đồ cộ rứa mà may.

 

 

 

 

 

 

 

Nói ngạ

 

Ôông mụ thương dau nói ngạ răng?

Tình tra lớp trẻ có mô bằng?

Cấy từ dôông bỏ chừ mần lại

Cụt đọt lọi chồi hết dỡ dang

Chung bước sau cùng càng khắng khích

Đồng lòng khúc cuối được thanh dàn

Thong dong ni nớ cho khuây khỏa

Thanh thản đoong đầy mới vẻ vang.

 

 

 

 

 

 

Thiên tai

 

Thiên diên gây khổ tới cho người

Yên ấm khung ban hỏng hết thôi

Bạo xoáy cột tróc cơn lọi ngọn

Gió lồồng dà trập mái tiêu đời

Quê miềng đã cực thì luôn lụt

Xứ họ sướng hung nỏ bị trôi

Cố xứ răng chừ thê thảm rứa

Thân thương biết mấy hởi trời ơi!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

To bụng

 

Đền ôông răng chộ dư mang bầu

Thai nghén cấy chi? E bệnh đau?

Đực rọt chang ang coi đã oải

Ký hình khung áo ngó thêm rầu

Uống bia cho lắm chừ mì rứa

Thể dục nỏ ham mới quéo râu

Vòòng bụng to vòòng đời ngắn lại

Ham chi ăn uống sớm kêu chầu…

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khổ miền Trung

 

Mưa lụt diều ngày ở xứ miềng

Rọọng đồồng lai láng bợi thiên diên

Mên môông rào hói đàng trìm nghĩm

Lai láng cựa dà nác khỏa biền

Khoai ló mộộng hư lo sốt vó

Môi trường ô diểm khổ triền miên

Khó thêm vất vả ai thương cảm

Quảng Trị thương diều chỉ nói riêng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đập ghen

 

Lén lút trốn dà đi ngoại tình

Láo lường hết cợ nói ta khinh

Ăn mần nỏ đủ bốn con họọc

Tích cóp nỏ bưa một ghẹ rinh.

 

Khoe khoang vên váo cấy mui son

Để đó. Ừ thì nếu chắc ngon

Theo dỏi mụ đây chụp tại trận

Để coi dân cách nó mà còn.

 

Xé tan cùn áo hết cho tau

Ký thứ lẵng lơ đạp thiệt đau

Cho tởn đồ cun phá hạnh phúc

Cho trừa cấy thói cướp dôông dau.

Lấy đao cạo trốốc hắn ra đi

Đừng sợ chi mô cấy việc ni

Pháp lụt để đây mụ chịu hết

Tan dà nát cựa mụ lưa chi.

 

Đã biết thằng dôông mụ bốn con

Tại răng xôông đựng tới là ngon ?

Răng còn dôông đó mà ưng ngá ?

Cũng bợi vì dâm lảnh đủ đòn.

 

Mạ cha cất mặt nổi dìn trời ?

Có đứa con hư chuốc tiếng đời

Bè bạn coi khinh đồ thứ vất

Họ hàng chê trách hởi than ôi!.

 

Dôông cấy thời ni mấy thủy chung

Bốn lăm năm sốống vẫn lay lung

Sáu mươi lường láo mà lứa dối

Thử hỏi ai mà nỏ nổi khùng.

 

Hạnh phúc phá tan khiến đập ghen

Sôi gan ngá máu cứ lì quen

Cảm thông cho họ trong cơn chận

Bức xúc vì thương phận đủi đen.

 

Triết lý ở đời nên thủy chung

Con người chớ bừa bại lung tung

Phá dà người khác ai dung thứ?

Hạnh phúc phải theo đến tận cụng.

                                  15.10.2020

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Nói ngạ mô

 

Con cấy ni chừ nói ngạ mô

Mới chừng nấy tuổi có thằng bồ

Thuộc thông dà nghỉ tra chưa chắc

Bỏ họọc bỏ hành thạo chạy xô.

 

Mới qua Tiểu họọc đã mang bù

Cấy tuổi mười hai nói ngạ mô

Bỏ họọc bỏ hành hò ví hẹn

Ham chơi ham chợn loạn diều o.

 

Dững kẻ ngoại tình nói ngạ răng ?

Dục tình đối trá có ai bằng ?

Láo lường lấp liếm mong che tội

Đẻo mẹng chua ngoa hết khả năng.

 

Nói ngạ mô người sốống bất dân

Nỏ chi hắn sợ có ai hơn

Diết ngừơi khung gớm bàn tay máu

Cướp của nào từ mần được trơn.

 

Tham dũng mấy quan nói ngạ hè?

Ăn dơ ở dớp được bao che

Cựa dà ngàn tỷ tiền dân đóng

Bất khắp nơi nơi đớp có bè.

 

Ma túy nước miềng nói ngạ hè?

Dìn vô thế giới nước mô bì?

Thanh niên nghiện ngập đếm mà xuể?

Cảnh sát ăn chia mới có ri.

 

Có chức có quyền nói ngạ chơ?

Dân đen cúi trốc chết nằm chờ

Bất công lụt pháp diều oan trái

Đàn áp dã man lắm vét vơ.

 

Nói ngạ mô chừ chựa bện tồi

Bất lương bợi lợi hởi than ôi!

Vô tròòng chúng chém mô thương tiếc

Thuốc dả  thu tiền oán ngất trời.

 

Nói ngạ thời ni hận ngút trời

Còn chi bám vúi nữa người ơi

Lòng tin mất hết ôi vô vọng

Tổ quốc còn chia huống chống nòi.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tréng

 

Ôi! Lút mên môông chạy trốn thôi

Để chờ hắn rút khỏi ra bơi

Mỉu con mèo mạ leo lên hết

Dánh thấp tàu cao cũng phẩy ngồi

Nác lút dư ri e họ đọa

Trời mưa thế nớ chắc miềng trôi

Trôông răng rản rản cho đôi chút

 Mà lụt thế ni chết khắp nơi.

 

Ló chín

 

Đến mùa ló chín ở nguầy đồồng

Tất cả eng tam phẩy bỏ côông

Từng chẹn cúi vàng dòm khéo thiệt

Một vùng chiêm trúng chộ bui hung

Cắt ôm bỏ đốống dờ diều mụ

Bó xóc sương về cậy mấy ôông

Vằng hái chỉnh tề ta xuống rọọng

Đem về trâu đạp rứa là xong.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Vất vả cả đời

 

Bốn mùa vất vả bợi thiên diên

Quảng Trị quê ta cũng nổi điên

Tát mặt Nam Lào luôn xối xả

Cắt đa Đông lạnh rét liên miên

Trập dà gió bạo khôông ăn nỏi

Lụt lội dận trìm nỏ ở yên

Chẳng lẻ ôông trời khung cảm thấu

Thương răng quê mạ nỗi oan khiên.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Mười ngày ba trận lụt

 

Trời hành chi dữ rứa trời ơi?

Đã lút lần ba lại nữa rồi

Ló mộộng lấy chi ăn để sốống

Bò trôi mô nữa khổ tơi bời

Sẻ chia có thấm đồ mất mát

Cứu trợ còn hơn để thả trôi

Thương tưởng tấm lòng xin trọng vọng

Trời hành chi dữ rứa Ôông ơi!

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trời phạt

 

Mười ngày bốn trận lụt ra vô

Trời hại dư ri biết tính mô

Cả tỉnh đang trìm trong nác lút

Từng đêm mưa trút  lộ nào khô?

Người thương chia sẻ tình đồng loại

Trợ giúp lúc eo cảnh thế cô

An ủi đôi phần dân hoạn nạn

Bựa cơm cứu chắc chở ca nô.

 

 

 

 

 

 

 

 

Sáng 20.10.2020

 

     Sáng ni hai mươi tháng mười

Cà phê hủ tiếu tui mời điểm tâm

     Ôông mụ tình nghĩa trăm năm

Cần chi quà cáp với dăm bôông hồng

     Bà con sương lụt lưng còòng

Tặng chi đi nữa trung lòng nỏ bui

     Miềng ri thì cũng thỏa rồi

Chúc cho sức khỏe mọi người an khang.

 

 

 

 

 

 

 

Kiếp đen đủi

 

Tra rồi mãi cứ rứa lui cui

Chộ mụ dư ri phẩy ngậm ngùi

Béc mắt ra là quơ cặm cụi

Túi đèn còn ngó chộ lùi cùi

Oông mô ? Một mình bà lủi thủi

Cháu đó ? Cả bầy hắn đã đui

Tiền bạc nỏ lưa chừ trụi lụi

Bụa ni một chắc vẫn bùi xùi.


 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ốốc dộộc

 

Suy nghị cho cùng ốốc dộộc ghê

Quê hương lụt bạo cực bưa ê

Mà khôông giúp được đồ chi cả

Nên chộ buồn thương dạ tái tê

Xót rọt người thân tàn sự nghiệp

Đau lòng bè bạn sôống diêu khê

Vì nghèo nên phẩy đèng thinh lặng

Có lẻ bà con sẽ cũng chê…

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Miềng chơ ai?

 

Dòm lui ngó tới lộ mô sai ?

Coi kỹ chặp lâu cũng khéo trai ?

Hồi nớ răng mà coi thấp thấp ?

Bựa tê in thể chộ cao cao?

À mà trước nớ đầu đen mượt?

Răng rứa ni chừ tóc bạc phai?

Mấy chục năm rồi còn tựa tựa

Dìn đi dìn lại tớ chơ ai.

 

 

 

 

 

 

 

Buồn buồn

 

     Chú em khăn gói trở về

Nghe buồn trong rọt não nề biết bao

     Eng tam tâm trạng in dau

Nửa tháng ăn ở đổi trao tâm tình

     Út ra quê cũng một mình

Eng đây ở lại tình hình khác chi

     Đêm đêm ôm gối dư ri

Một chắc thui thủi có chi bui nào?

                              18.11.2020

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Xạo ngôn

 

Ký tâm ký mẹng nói sai mần

Đưa đại hay ho nỏ thiệt chân

Tốt bụng – mưu mô lòng ác đức

Đẽo mồm – che dấu ý đồ bần

Mới nghe mát rọt lầm hư việc

Nghĩ kỹ coi chừng bị hại thân

Mắc bẩy bợi tin lời mật ngọt

Hạng người in rứa chớ nên gần

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Mần béng sắn

 

Dồi rồi mớ bột sắn bưa ê

Hắn mỏi cấy lưng bắt cứng tê

Xong đựng vô mần mô phẩy dệ

Khoeng tay đứng ngó lại khen chê

Tưởng rằng béng dở e mà ế

Bấp trúng đồ ngon phất hả hê.

Khéo  xấu nỏ cần thôi mược kệ

Nót vô cấy ọc chộ ngon nghê.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ai rứa?

 

Ai mà chảu lãy rứa eng Hai ?

Lâu quá quên rồi nỏ biết ai ?

Phệ phệ rọt to e lạo đội

Xồm xồm râu bạc chắc ông cai

Choai choai mụ cấy mắt le lé

Dót dót con du dáng mảnh mai

Trí dớ mô lưa mà dận biết

Tra rồi thông cảm nói hay sai.

Leo núi

 

Núi cao một chắc khó mà trèo

Cù được mấy o cố phẩy leo

Tay bịn đá hòn lăn khó néo

Tay cầm lưng nịt truột cùn theo

Khu bày trắng bóc thôi đừng kéo

Đố ốc đứng hiểm nguy cũng gắng đeo

Đã lợ thì lần dù lạnh lẹo

Coi chừng cẩn thận rớt thì queo.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Nghèo chi nghèo dử ri hè?

 

Cha mạ mà nghèo cực đến con

Bao diêu đi nữa cũng nên bòn

Trung nương rau trấy trừa đồ dở

Đưới bếp bính bù chẳng thứ ngon

Moi thộộng mua dầu tiền nỏ có

Dòm lu nấu cháo gạo mô còn

Ôông trời răng ở khôông cân rứa

Trôông thoát phận nghèo ngốống mỏi mòn..

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Ngày xưa nớ

 

Ngày xưa cun nít nỏ mang cùn

Sáu bảy tuổi rồi vác chạy cùng

Con cấy chẳng hề chi ốc dộc

Con trai nào sợ nói lung tung

Kỳ thời cổ lổ đều in chắc

Canh buổi bựa ni rứa thẹn thùng

Xã hội chừ rồi mang thiếu vải

Dưng mà chẳng chộ kẻ chê khùng.

 

 

 

 

 

 

 

 

Nỏ ngại ngùng

 

Cun nít ngày xưa nỏ có cùn

Nậy rồi vác khắp chạy lung tung

Con trai chẳng nghĩ  chi e lệ

Con cấy mô hề biết thẹn thùng

Hồi nớ dà nghèo đều giống chắc

Bựa ni tiến bộ rứa chê khùng

Chừ thì thiếu vải mang bày hết

Ai chộ hở hang cũng ngại ngùng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sây

 

Ui ! Răng sây dử rứa bà con

Cấy ổ trấy tê hắn cũng tròn

Chét chắc một nơi e lọi dánh

Rải ra diều lộ kẻ hư cơn

Mần dà vật liệu tranh tre lá

Xây ổ chỉ cần xé lá don

Rô ồng rộ ộc cả bầy treng chắc đẻ

Suốt ngày dảy dót có chi hơn

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Lạnh

 

Thun hết cả rồi thun hết trơn

Năm ni thời tiêt khắc khe hơn

Nắng Lào mới dít bạo ghê gớm

Lụt lội chứ yên rét ác ôn

Tết dứt gần kề không hột gạo

Mùa xun sắp tới chỉ khoai môn

Ngồi lo sốt vó mần chi được

Đất hạ trời hành tưởng mấy hôm.

 

 

 

Cấy lồng ấp

 

Quá lạnh, ngày xưa có cấy ni

Ôông bà lão lão ấm hơn chi

Lồng tre tréc đất hơ tay tốt

Lả đỏ than hồng ấp tiện hi

Mụ ấm hai tay may được rứa

Ôông êm đưới bụng có mô ri

Tra nôi rét buốt dờ lồng ấp

Có hắn khôông thôi chắc sẽ nguy.

                                             23.12.2020

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

          Kỷ niệm khó quên

 

     Trãi tiết đông gió lùa lạnh ngắt

     Ả chự tam tay đắc tay bồồng

          Rứa mà bui bẻ trung lòng

Đã bảy tám tuổi vẫn mông họọc hành

     Cha mạ khó cũng đèng chấp dận

     Tam óm mồi lại bận bắc cơm

          Nấu náng toàn bầng lả rơm

Có bựa cha dăn keng tôm rau tờn

     Bồồng tam trẹo trườn còn cắt chuối

     Xót cho heo ăn túi hắn van

          Cha mạ vất vả lủ lam

Túi mò túi mận còn đang nguầy đồồng

 Tam sèm sựa khóóc ròng vì dịn

     Ả thổ hoài nỏ nính khóóc theo

          Trời bắt chi dà miềng nghèo

Để cho tam út dóóc deo ri hoài

     Chộ cha cực miệt mài nguầy rọong

     Nên tui nỏ mơ mộng chi trơn

          Chỉ trôông cha mạ khá hơn

Để tui đi họọc khung quên việc dà

     Cứ đi họọc về là chự út

     Việc chi bưa nỏ chút tui từ

          Hái rau xót gạo chự bò

Nấu cơm chẻ củi còn lo họọc bài

     Cho tớ chừ dớ hoài lúc nớ

     Sáu chục năm còn ngợ bựa tê

          Rời làng cầu thực xa quê

Biết bao kỷ niệm muốn về để thăm

     Tuổi thơ dã bao năm lăn lộn

     Chừ tra rồi xa bốn mươi năm

          Đêm đêm thao thức băn khoăn

Mần răng để cứ hàng năm lại về.

                                   20.12.2020.