NĂM 2016 NHÌN LẠI CHUYỆN MÌNH
Hai ngàn mười sáu đã qua rồi
Nhìn lại sự tình chẳng mấy vui
Gia đạo bất hòa chưa ổn thỏa
Bạn bè ganh tỵ bị lôi thôi
Thám du đất Mỹ vui mà tiếc…(?)
Về lại nước Nam khổ lại tồi
Chả lẻ đời mình toàn nghiệp chướng
Sang xuân hy vọng được song đôi.
01.01.2017
Năm 2016 nhìn lại chuyện mình
Duyên nghiệp
mãi bám theo dai dẳng
Chuyện đau
buồn nào chẳng phôi pha
Một
năm bất hạnh đã qua
Nhìn lại mới thấy thật là thê lương.
Buồn một nỗi
chán chường đã vậy
Mà bên
ngoài nào thấy gì đâu
Thấy
đời đen trắng mà đau
Từ đầu năm đã nhuốm màu bất an
Nghĩ xa
xót trăm ngàn nỗi khổ
Đưa cho ta
đến chỗ tổn thương
Cũng
vì xem nhẹ coi thường
Cho nên hạnh phúc tìm đường ra đi
Níu kéo mãi được chi thêm khổ
Vì gia
đình bị nổ tiếng tăm
Buồn
tình người bạn trăm năm
Bỏ nhà lang bạt không làm đổi thay
Du lịch Mỹ
mong ngày hòa ái
Bốn tháng
về tồn tại như xưa
Vẫn đề
phòng vẫn đổ thừa
Than đau nằm viện để vừa dấu che
Người
khuyên bảo không nghe tự ý
Mà theo đà
viện lý của mình
Tự
tung tự tác tự tình
Dư luận đồn đải không nhìn lại sau
Khi trẻ khổ
cùng nhau xây dựng
Lúc về già
nào vững yêu tin
Dù gì
chỉ có gia đình
Thương yêu chăm sóc tận tình tận tâm
Thôi bỏ hết
đừng làm nhau tổn
Giữ làm
chi bất ổn tâm thân
Tháng
ngày còn lại rất cần
Thảnh thơi thoải mái tinh thần tươi vui
Một năm qua nhìn lui ngó tới
Là một năm bất
lợi cho mình
Nhưng
lòng ta vẫn tự tin
Hai không mười bảy thắm tình song đôi.
Hai không mười sáu bước qua rồi
Kiểm chứng mọi đường nuốt khó trôi
Xã hội chính trường nhiều nhức nhối
Kinh tài quân sự lắm lôi thôi
Trời Tây khũng bố gây tăm tối
Đất Bắc gian manh thủ đoạn tồi
Ngó tới nhìn lui thêm bối rối
Kết thân với Mạnh giữ mình thôi
02.01.2017
Ai đều hạnh phúc sót mình ‘’moa’’
Lận đận lao đao cái tuổi già
Thấy họ song đôi mà tủi phận
Nhìn người đơn lẻ lại thương ta
Giận cay ghét đắng đồ lừa dối
Sẻ khổ chia buồn kẻ xót xa
Thù hận nào nguôi quân phản bội
Trời tru đất diệt thói trăng hoa.
1.
Tư cách học trò xưa với nay
Tinh ranh mọi chuyện cũ nào tày
Chân giày mũ kiểu nhuộm đầu tóc
Má phấn môi son sơn móng tay
Trò cũ khó nghèo lo kém bạn
Trò nay đầy đủ sướng hơn thầy
Bây giờ ăn nói càng vô lễ
Xây dựng mẫu người lý tưởng thay!
Học trò xưa & nay
2.
Trò xưa áo
trắng quần xanh
Trò nay cũng vậy tinh ranh hơn nhiều
Nữ xưa toàn
trắng mỹ miều
Nón trắng guốc trắng tóc đều ngang lưng
Nhìn sao mà
đẹp quá chừng
Thấy quá lãng mạn chưa từng đánh nhau
Nữ giờ nhìn
thấy mà đau
Mới mười hai tuổi xưng nhau vợ chồng
Hùa bè cùng
đánh hội đồng
Lột quần xé áo đèo bồng yêu đương
Học hành
thì chẳng ra đường
Ăn bận đủ mốt coi thường mẹ cha
Trò xưa đạo
đức đến già
Trò nay gian dối theo đà thế gian
Trò xưa
học giỏi lại ngoan
Đạo đức học trước sau bàn toán văn
Trò giờ
tóc kiểu giày sang
Môi son má phấn điểm trang lại rành
Đánh thầy
cha mẹ chẳng ngăn
Đạo đức xuống cấp lan tràn khắp nơi
Học chẳng
chịu, rũ nhau chơi
Xã hội tạo dựng mẫu người hết chê
Dựa vào lý
thuyết nhiêu khê
Triết lý không có trăm bề đảo điên
Ngày xưa
triết lý nhân quyền
Nhân bản, dân tộc sau liền phóng khai
Cho nên có
lắm hiền tài
Hy sinh chịu khổ không nài khó khăn
Cho nên trò
mới sao bằng
Nhân cách đạo đức thưa rằng thua xa.
Thời trang lớp trẻ mấy cho vừa
Tuổi tác như mình thấy cũng bưa!
Làm nghé cưa sừng nào đã đủ
Già trâu non cỏ cũng không thừa
Mười lăm, nhiều cháu cứ hay thích
Sáu chục có người luôn vẫn ưa
Hở ngực bó thân ôi lắm mốt
Không suy nào nghĩ mới chơi bừa.
Gần tết chăn nuôi lại khóc ròng
Heo hơi rớt giá chỉ hoài công
Giống mua ba chục chưa ghi cám
Thịt bán mười lăm đã tính song
Mất vốn nông dân buồn chẳng muốn
Ngặt nghèo thiên hạ khổ không mong
Làm nghè phải theo đuôi con cá
Vất vả ngày đêm nợ chất chồng.
Facebook
Phây búc giúp ta kết bạn bè
Hang cùng ngõ hẽm cũng ham mê
Thông tin cập nhật rất nhanh chống
Thời sự sẻ chia thật cận kề
Vô kể xấu xa nên chọn lựa
Cũng nhiều tốt đẹp biết khen chê
Trò chơi giải trí muôn màu sắc
Mạng ảo mà nguy phải dặt dè.
Khỉ nhường ngôi báu lại kim kê
Hy vọng năm nay tốt mọi bề
Thế giới vui hòa, tranh chấp. Diệt
Việt Nam dân chủ, tự do. Phê
Thôn trang hớn hở mừng xuân đến
Phố thị xôn xao đón tết về
Cầu chúc nhà nhà tràn hạnh phúc
Một năm Đinh Dậu tốt không chê.
Tốt phước
So ra như thế vẫn còn may
Tai nạn bệnh tình rõ trước – gay!
Nào chẳng hay ho chi biết được
Dù cho khôn khéo cũng khoanh tay
Tổ tiên phù hộ bình an đến
Phước báu đẩy đưa ách vạ bay
Còn khỏe đừng vênh mặt ỷ lại
Chỉ còn đạo đức họa xa ngay.
Morning Coffees
Cà phê thời sự sáng từng ngày
Sức yếu tuổi già vậy vẫn hay
Thoải mái luận bàn đâu đã thỏa
Tự do trêu ghẹo có chi tày
Thời gian đâu nữa mà toan tính
Ngày tháng hết rồi cũng bó tay
Đến cử chưa đi là bực bội
Bữa nào không gặp thấy buồn thay
Táo trình
Hai ba tháng chạp Táo chầu trời
Báo cáo sự tình thẳng một hơi
Phòng nọ ông chồng than: khốn kiếp
Buồng kia mụ vợ loạn: tình đời
Bạc tiền chẳng đủ mà chi phí
Công việc không suôn cứ chịu chơi
Êm ấm nào còn đâu níu giữ
Nói chung bất ổn Ngọc Hoàng ơi!
23.chạp
Bính Thân
20.01.2017
Có dịp đi về tận Vĩnh Long
Nhà trai – Đại diện chuyện tơ hồng
Ba trăm cây số đi chưa đến
Sáu tiếng đồng hồ chạy khó xong
Chỉ ngại khó khăn vì tục lệ
Lại mừng giản dị việc gia phong
Xa xôi ngàn dặm duyên trời định
Chúc cháu trăm năm nghĩa vợ chồng.
22.01.2017
25
chạp Bính Thân
Độc ẩm
Không ai thời sự luận trang qua
Cũng được – Thôi thì chỉ có ta
Chẳng phải rầu đời do vất vả ?
Chỉ là say nắng bị chân sa ?
Vậy thì chán nản vì đâu hả ?
Mà phải bận tâm nư thế à ?
Xã hội nhiêu khê nhiều nghiệt ngã
Cho tôi nhấm nháp một ly mà.
Thay tết cổ truyền
Ngày Tết - Nét văn
hóa cổ truyền
Âm dương cũng vậy đổi: không – nên ?
Thay Tây xáo trộn sách nào chép
Sửa Á hoang mang sử lảng quên
Khai phóng chuyện hay nên giữ lấy
Canh tân điều xấu dẹp sang bên
Thôi thì để vậy cho chung thủy
Cải cách làm chi mất ấm êm.
Tuổi thơ
bắt bướm hai hoa
Tổ con rộộc rôộc chẳng tha – mùa hè
Nhảy
nhót với đám bạn bè
Quên ăn quên ngủ chốn quê ngọt ngào
Ca hát
Ca hát với mình để tạo vui
Bởi vì xã hội chẳng còn nơi
Oái oăm cảnh sống đọa đày sống
Phức tạp tình đời khốn khổ đời
Che lấp nỗi buồn qua tiếng hát
Giải khuây phiền muộn bởi trò chơi
Mây chiều lảng vảng soi qua mặt
Tìm kiếm cho mình chút thảnh thơi.
Giúp vui tiệc cưới
Hát hò nhảy nhót ở làng quê
Đám cưới cháu trai nên phải về
‘’Đám cưới đầu xuân’’ chưa thể hiện
‘’Trả lời câu hỏi’’ chính đầu đề
Tuổi già cao hứng giọng còn tốt
Lớp trẻ hăng say múa hết chê
Bè bạn không ngờ nay mới biết
Già rồi văn nghệ vẫn ham mê.
Cửa Tùng
Hai huyện cùng chung một cửa Tùng
Đôi bờ chiến sự nát tùm lum
Bên kia ưu đải càng thêm đẹp
Phía nọ gồng mình cũng chẳng bung
Bến Hải sông ngăn Nam Bắc rẽ…
Hiền Lương cầu nối Việt Năm chung…
Giang sơn một giải mất làm chủ
Tình cảnh quê hương xa xót lòng.
Lần đầu hò hẹn
Chưa phải tình nhân
- mới hẹn hò
Lần đầu gặp gỡ thấy hơi lo
Bao năm trẻ khỏe nào nhòm ngó
Nay đã về chiều mới tẹo tò
Giới nữ ngoài luồng gây tiếng xó
Đàn ông chung thủy chẳng hay ho
Kiếm tìm an ủi khi tình bỏ
Có tội tình chi
giữ bo bo.
Mấy ai
Phụ nữ thời nay ai thủy chung?
Ngoại tình bồ bịch quá lung tung
Ra ngoài hò hẹn ‘’yêu’’ còn tốt
Vào cửa ly hôn ‘’bịp’’ vẫn sung
Hết nghĩa đoạn tình chắc mất trí
Cạn tàu ráo máng quả điên khùng
Đua đòi theo trẻ ngu ra phết
Đạo lý đảo điên chẳng thứ dung
Cháu nội
Bảy bốn tuổi đời có nội tôn
Từ lâu cũng để ý trông mông
Vui mừng vì được người thừa tự
Thích thú bởi may cháu nối dòng
Hy vọng đổi thay màu xám xịt
Tin rằng bền vững tiết tươi hồng
Ngoại tông chưa chắc thua đích tử
Vô phước trông ngoài vẫn cứ không.
Hướng thiện
Đi tu sung sướng được thanh nhàn
Tự độ cho mình để được an
Thù hận quên đi là giải thoát
Yêu thương san sẻ bớt nguy nàn
Khổ đau vì chiếm mà lòng giận
Phiền não bởi ưa nên dạ tham
Sân hận si mê hơn mọi việc
Thành tâm hướng thiện ấy mình ban.
Ghen
Không ai không muốn ấm gia đình
Hạnh phúc bền lâu chớ nhẹ khinh
Yêu quá nên ghen mà bảo vệ
Thương nhiều phải giận sợ rung rinh
Một lòng vì vơ luôn vun đắp
Một dạ theo chồng muốn giữ gìn
Mọi sự ở đời sao biết được
Đề phòng cảnh giác tốt cho mình.
Bệnh – Lão
Sức khỏe ngày xưa sao dẻo dai
Mà nay đau ốm cứ dài dài
Đêm ho sù sụ khan vòm họng
Ngày sốt bưng bưng nhức bả vai
Miệng đắng cháo ngon ăn chẳng được
Môi khô nước ngọt nuốt nào trôi
Thuốc thang chăm sóc nhờ con gái
Mà vẫn không thuyên vứ mệt hoài.
Về với ông bà
Ta muốn lìa trần bỏ cuộc chơi
Hơn thua được mất ngán ngao rồi
Đọa đày thể xác nào thông thả
Khủng bố tinh thần mấy thảnh thơi
Tay trắng chẳng còn chi nuối tiếc
Thân tàn đâu có chút chi vui
Thế thôi thì sống càng thêm bận
Bất hiếu phụ tình hận khó nguôi!
Tuổi bảy tư
Bảy tư năm trước tớ chào đời
Suốt cả quá trình làm sống chơi
Kiểm kỹ vẫn còn chưa toại lắm
Xem ra cũng chỉ khá mà thôi
Sinh thời tư tưởng luôn cầu tiến
Cuối nẻo tinh thần khó thảnh thơi
Trách nhiệm đã tròn nào thấy khỏe
Tháng ngày còn lại ước tròn vui.
30.4.2017
Ngẫu hứng
Bảy tư
sinh nhật đúng hôm qua
Bè bạn con cháu một nhà thảy vui
Bao năm
lăn lộn với đời
Nhớ ơn Tiên tổ một lời tri ân
Quay quần
han hỏi ân cần
Tâm tư thoải mái bớt phần buồn đi
01.5.2017
Mừng cháu ngoại
Chúc mừng cháu ngoại lên xe hoa
Xứ Nghệ đưa dâu đến tận nhà
Hai họ Nguyễn - Trần duyên hợp phố
Một nhà Nam – Bắc kết thông gia
Trai tài Thục – lót – Nguyên hiền hậu
Gái sắc Trâm – tên – Ngọc nết na
Duyên số quay tròn ông chúc phúc
Tram năm son sắt mãi chan hòa.
Buông
Nghiệp chướng trả vay sẽ có hồi
Bận lòng chi nữa nghĩ hao hơi
Không cần suy tính mà phiền lụy
Xã bỏ hận thù để thảnh thơi
Giữ khổ bản thân thêm vướng bận
Kết tình tri ngộ tạo niềm vui
Thời gian được sống còn bao nữa
Ta muốn buông đi nhẹ gánh đời
Nhớ mẹ
Nhân “Ngày Mẹ” 14.5
Khi buồn con lại viếng thăm người
Mẹ ở phương nào mẹ có vui?
Khắc khoải canh trường lòng tưởng
nhớ
Mơ màng giấc điệp dạ bồi hồi.
“Ngày
Mẹ” con buồn nhớ mẹ đây
Nỗi niềm thương cảm mẹ vơi đầy
Công lao dưỡng dục con ghi nhớ
Suốt cả cuộc đời chẳng đổi thay.
Mẹ đi
con trống vắng trên đời
Chỗ dựa
tinh thần lúc khổ vui
Con ước kiếp sau con của mẹ
Đền ơn đáp nghĩa muốn không rời.
Tuổi già cần
Cha mẹ vốn không đòi hỏi nhiều
Già rồi ăn uống chẳng bao nhiêu
Chỉ cần thăm hỏi khi đau ốm
Không muốn bận tâm chi đủ điều
Chăm sóc nói năng nghe mát bụng
Vô tâm buồn tủi thấy cô liêu
Ước mong ngày tháng còn dương thế
Được sống thảnh thơi tuổi xế chiều.
Được sống thảnh thơi tuổi xế chiều.
Là điều sung sướng biết bao nhiêu
Nếu con có hiếu niềm an ủi
Gặp đứa bất nhân chắc đứng điêu
Lúc trẻ lo làm bè bạn mến
Về già an hưởng vợ con yêu
Mong rằng phiền não đừng đem đến
Chỉ ước thông dong chẳng muốn nhiều
Ngày giỗ mẹ
Mới đây
mà đã ba năm
Mẹ về Tiên cảnh con thầm nhớ thương
Sinh thời
mẹ rất hiền lương
Chín sáu tuổi thọ nhẫn nhường thiện tâm
Bao dung
độ lượng xa gần
Giúp người cơ nhở lúc cần mới nên
Hiếu cha
thờ phụng Tổ Tiên
Lo tròn bổn phận dâu hiền tiếng tăm
Của tiền
mẹ chẳng hề tham
Thật thà chất phác bao năm làm người
Ba năm
khi mẹ về trời
Chúng con thương nhớ khôn nguôi trong lòng
Con cháu
nguyện ước hằng mong
Sống theo gương mẹ để không phụ người
Kiếp này
thì đã qua rồi
Kiếp sau xin trọn một đời cháu con.
24.4.Đinh
Dậu
19.5.2017
Màu nhớ
Lá thư cuối lớp xanh màu nhớ
Suối tóc đầu sân đắng giọt sương
Kỷ niệm vẫy chào rơi cánh phượng
Thơ ngây trồn mất phút tan trường.
Về
quê sáu bảy tháng rồi
Tại sao ta mãi bồi hồi vấn vương
San Jô
bốn tháng thân thương
Đã quen thuộc với con con đường White round
Gâu
Gate (!) cầu đẹp lại cao
Ta Hô (2) nước biếc biết bao nhiêu đời
A Pô
Ligood (3) tuyệt vời
San Fan với Los gọi mời đến thăm
Phước
Lộc Thọ với quận Cam
Thủ phủ người Việt sống làm nhiều hơn
Tây
Lai tự thờ kiếng trong
Thăm cho đủ hết trong mong bao ngày
Thăm
bạn bà con ở đây
Goét Min Fec nộ nơi này Sacra (4)
Nguyễn
Hoàng hội ngộ gần xa
Giao lưu gặp gỡ cũng ba bốn lần
Đồng
nghiệp hội họp quây quần
Thăm hỏi gia quyến thêm phần thân thương
Chào đón
đặc biệt đồng hương
Tẩy trần đải tiệc vấn vương lòng hoài
Bạn bè
thân thích lai rai
Cà phê thăm viếng một vài cảnh quan
Chợ trời
dạo gót thư nhàn
Mua ba đồ cũ an toàn khó chơi
Costco
siêu thị ai ơi
Bán đủ mọi thứ trên đời thiếu chi
Gờ
Răng Xen to mon đi (5)
Mua hàng người Việt ta thì giúp nhau
Cop
phi Lo vớ (6) tìm vào
Bạn bè gặp gỡ đổi trao tâm tình
Bao nhiêu
chổ bấy nhiêu hình
Chụp làm kỷ niệm cho mình chuyền đi
Về quê ta chẳng còn gì
Chỉ còn lưu niệm mấy khi phai mờ
Anh em bạn
tình vô bờ
Cảm ơn tất cả còn chờ chuyến sau
Chúc
cùng vui vẻ với nhau
Tình cảm thắm thiết nhiệm màu khó quên
01.6.2017
(1)
Cầu Golden Gate
(2) Hồ TaHeo
(3) TT triển lảm Apollo,
Holligood
(4) TP Westminster, Prestno,
Saramento
(5) Grand Centery Mall
(6)
Coffees Lovers
Mất tiền
Ít tiền xui xẻo lại còn đeo
Chắc chết xuống mồ vẫn bán theo
Hà tiện nhịn tiêu khó cứ khó
Tính toan bỏn xẻn ngheo càng nghèo
Xếp vào ngăn bốp còn rơi rớt ?
Nhét ví túi quần chỉ ngủ treo
Hai triệu với mình là rất lớn
Làm sao bù đắp phí khi eo ?
01.6.2016
Còn đang lo lắng lấy đâu bù
Công việc hiện thời ít nhập thu
Con gái thương ba đưa triệu bạc
Cháu trai quý bác biếu trăm đô
Rủi may may rủi người dâng hiến
Không có có không
kẻ tặng cho.
Cái số hết làm tiền vẫn có
Quý nhân phò hộ dám đâu từ.
02.6.2017
Một lần lạc bước giữa đồi sim
Nhớ lại Hữu Loan một chuyện tình
Màu tím thân thương nhòa kỷ niệm
Đồi hoa nở rộ bấm ghi hình
Chạnh lòng in dấu qua đời nọ
Khắc cốt ghi tâm đến chuyện mình
Dang dở đường tơ cơn mộng ước
Thi nhân để lại nhạc thơ bình.
04.6.2017
Cảm nhận nạn nhân tàu Titanic
Nhân cách con người biểu hiện qua
Việc làm hành động sẽ nhìn ra
Cùng còn sát cánh được vui sống
Cùng chết bên nhau chẳng cách xa
Quân tử tinh thần đầy quả cảm
Thuyền quyên lòng dạ sáng như hoa
Hy sinh mạng sống vì đồng loại
Danh dự tiếng tăm được ngợi ca.
05.6.2017
Về Quê
Mỗi bận về quê đủ cả đôi
Nhưng nay bất trắc… một mình thôi
Nằm dài ngẫm nghĩ buồn đôi ngả
Đứng lặng ngẩn ngơ xót một người
Lưu luyến hương xưa xa ngái bạn
Vấn vương tình cũ khổ đau đời
Tìm vui đôi chút đi khai hội
Thanh thản phần nào kiếm cuộc chơi.
Trên xe Việt Long, 09.7.2017
Ngày ấy đi đâu cũng có nhau
Mà nay đơn độc bởi vì đâu?
Tìm vui mang tủi chất niềm xót
Xua khổ rước buồn thấm nỗi đau
Lẻ bóng đường chiều sầu lặng lẽ
Cô đơn canh vắng hận dâng trào
Một đời luôn sống vì ân nghĩa
Nay bị mỏi mòn dạ khát khao.
10.7.2017
Gio Linh hội ngộ lẻ mình ta
Rũ bóng chiều dần lặng xót xa
Lần trước thấy luôn cả cặp dự?
Dạo này chỉ có một mình ra?
Anh em cứ hỏi: Sao mình bạn?
Thân hữu quan tâm: Chẳng thấy bà?
Đành phải ngậm ngùi mà nói dối
Nao ai thấu hiểu nỗi can qua.
Nào ai thấu hiểu nỗi lòng ta
Thương nhớ đầy vơi viếng cảnh nhà
Trường lớp trông mong ngày hội ngộ
Bạn bè luu luyến phút chia xa
Vấn vương kỷ niệm sáng hôm ấy
Khắc khoải nhớ về năm tháng qua
Do dự làm chi thêm hối hận
Ngày còn bao nữa sẽ dần qua.
14.7.2017
Hội ngộ Nguyễn Hoàng
Thầy bạn gặp nhau thật thắm nồng
Bao ngày xa cách thỏa chờ mong
Thân thương kỷ niệm tình khơi dậy
Thắm thiết quê hương chuyện ngược dòng
Hội ngộ hân hoan luôn hẹn ước…
Chia tay vương vấn cứ thầm trông…
Tương phùng để lại bao lưu luyến
Dấu ấn trường xưa nghẹn tấc lòng.
Dấu ấn trường xưa bận tấc lòng
Bạn bè đôi lứa cứ thầm trông
Trong tay về dự nụ cười thắm
Gương mặt đón chào ánh mắt nồng
Chỉ có mình ta là lẻ bóng
Mọi người ai nấy vẫn đôi song
Buồn vui lẫn lộn. Ôi ! Khôn tả
Kỷ niệm khó phai nén chất chồng>
15.7.2017
Mưa bão
Quê hương sáng sớm trút mưa buồn
Gió bão dập dồn kéo đến luôn
Đen nghịt bầu trời vùi mái rạ
Ngã nghiêng đường sá ngập ven thôn
Miên man trong trí loang từ gốc
Khắc khoải bên lòng dẫn tận nguồn
Càng lúc càng tăng cơn gió cuốn
Chần chờ có thể kẹt đây luôn.
25.7.2017
Nao nao dạ - Bận bận lòng
Cảnh cũ về thăm thấy nhói lòng
Tình người xa xứ vẫn hoài mong
Đường xưa lối cũ người thay đổi
Xóm dưới làng trên bạn ngống trông.
Điệu nhạc ân tình đã lạc tông
Cung đàn lỗi nhịp kém tươi nồng
Ngày nào nhớ lại nao nao dạ
Nhìn cảnh bồi hồi khó nói thông.
Do bởi lòng người phá chữ đồng
Ước tròn chữ thế chẳng nào xong
Sắt son bao độ đâu còn giữ
Tình nghĩa bấy lâu tiếng bão lòng.
Dầm nắng hồi xuân vướng vũ phong
Trong cơn đắm đuối cuốn theo dòng
Say sưa men ái tăng thêm mãi
Cho dẫu đổ thừa ngông cứ ngông.
Tiếc nuối nên đành bỏ đạo tòng
Dây dưa tình lú giải không xong
Men say còn bám ân nghĩa cũ
Khó dứt hay sao mãi bận lòng?
Tạm biệt quê nhà
Tạm biệt Gio Linh Quảng Trị rồi
Hẹn ngày tái ngộ nữa mà thôi
Đi vô xứ Huế thăm thầy bạn
Ghé lại Đà thành viếng khách mời
Còn sống bao lăm mà lo nghĩ
Được đi nhiều chỗ để vui chơi
Thông dong dù tốn ta nên chọn
Hạnh phúc chi bằng được thảnh thơi.
Huế đô thương mến viếng chiều nay
Cổ kính từ xưa nổi tiếng này
Quốc Học vang danh bao kẻ nhớ
Đông Ba thầm lặng mấy người hay
Trường Tiền ghi dấu thời chinh chiến
Linh Mụ chứng nhân cuộc đổi thay
Thơ mộng Hương giang vờn sóng nhẹ
Vân Lâu hò hẹn nắm bàn tay.
Viếng Đà Nẵng
Năm mươi năm trở lại Đà thành
Thay đổi thật nhiều, Ôi quá nhanh!
Phố xá lầu cao thêm tráng lệ
Dân tình đông đúc sống an lành
Bạn bè đón tiếp niềm thân thiết
Thân thích vui mừng nghĩa mến thân
Du lịch nơi đây nhiều cảnh đẹp
Văn minh thành phố tạo thanh danh.
Nhầm
Con trai cha mẹ đặt tên Liên
Bởi lót chữ Kim cứ lẫn liền
Bệnh viện gọi ‘’bà’’ khi khám bệnh
Cơ quan rằng ‘’chi’’ lúc kêu tên
Chữ Liên đâu phải dành riêng nữ
Vẻ đẹp nào phần chỉ của tiên
Định kiến cho nên nhầm giới tình
Lắm lần vấp phải riết thành quen
Tắm suối khỏa thân gọi tắm tiên
Áo quần cởi hết giữa thanh thiên
Trẻ già trai gái không e lệ
Kinh Thượng Á Âu cứ tự nhiên
Lồ lộ thân ngà vui thỏai mái
Rần rần huyết quản nhẹ ưu phiền
Dân gian văn hóa vùng Tây Bắc
‘’Nét đẹp’’ truyền thừa mấy vạn niên.
15.8.2017
Dân ta tỵ nạn đã bao lần
Chắc chắn đọa đày mới thoát thân
Năm bốn * sợ nguy nên tháo chạy
Bảy lăm ** lo chết phải nhanh chân
Tương lai giáo dục càng du gấp
Hiện tại kinh tài nên đổi cần
Văn hóa suy đồi. Ôi! Thể chế!
Quốc gia dân tộc đến hồi tàn.
18.8.2017
* Năm 1954, cả
triệu người dân miền Bắc chạy vào miền Nam
**Năm 1975 và sau
đó nữa gần 2 triệu người vươt biển đi tìm tự do, người đến được người bỏ mạng
giữa biển cả làm mồi cho cá và hải tặc
Kỳ này thoải
mái – đẹp ra !
Như tôi lận đận thấy già hẵn đi
Mặc dù chẳng
có làm gì
Tinh thần bất ổn nhiều khi chán chường
Người
thương vổ cánh – Ai thương ?
Cũng nên kiếm kế tìm đường hôm mai
Nhìn lui
ngó tới còn ai ?
Chỉ người trước mặt suốt đời đi chung
Mối tình già sau
vợ bỏ
Năm hai - Bảy bốn
bị cô đơn
Chắp lại với nhau bớt tủi hờn
Ta vợ bỏ nên buồn mỗi tối
Em chồng mất khó ngủ từng hôm
Duyên xui hai đứa tìm giao nối
Số đẩy đôi ta hết mỏi mòn
Cứ tưởng cuộc đời như đã hết
Nào hay run rủi đẹp tình hơn
20.9.2017
Về Quê
Về quê chạp
mộ thăm làng
Anh em lối xóm họ hàng quan tâm
Nhiều người
rối rít hỏi thăm
Tình quê dào dát bao năm vẫn còn
Từ đường
cái đến lối mòn
Con đê cầu sắt cánh đồng lúa xanh
Đều là kỷ
niệm khó quên
Chăn bò cày ruộng trằm trên Ngõ Bè
Quán Phượng
chợ cũ đi về
Hàng ngày rảo bước chân quê học hành
Đơm tôm tát
nước đêm thanh
Chăn vịt nơm cá thuộc thành nghề nông
Sau học thì lại ra đồng
Giúp đỡ cha mẹ cấy trồng chăn nuôi
Quê hương
nghĩ đến là vui
Là thương là nhớ ngậm ngùi khó quên
Thăm quê
thăm đủ nhiều bên
Họ hàng nội ngoại dưới trên nhiều bề
Kỷ niệm với
đám bạn bè
Với trường lớp cũ lòng nghe dạt dào
Quê hương
tình nghĩa biết bao
Chôn nhau cắt rốn đời nào dám quên
Ấu thơ đến
tuổi hoa niên
Cũng từ nơi ấy lớn lên từng ngày
Vì thời thế
nên đổi thay
Cảnh cũ mất hết hiện nay chẳng còn
Đêm nằm nhớ
lại thấy buồn
Mà thôi, nghĩ đến ngọn nguồn mà chi
Bây giờ nhiều
kẻ ra đi
Bắc Năm lập nghiệp đôi khi ít về
Nhưng lòng
luôn hướng về quê.
22.9.2017
Cũng may run rủi đỡ buồn hơn
Chắp vá đôi khi hợp tiếng đờn
Thiên hạ thiếu chi trai vợ bỏ
Trần gian còn khối gái chồng không
Tại sao ta phải sầu hiu hắt
Rồi để người đành sống mỏi mòn
Đừng nghĩ cuộc đời luôn bất hạnh
Mà nên làm lại tránh cô đơn
25.9.2017
Trọn vẹn niềm tin
Làm sao nhớ hết thuở đầu tiên
Chẵn bốn lăm năm chẳng thể quên
Gỡ rối tóc dài luôn mỗi sáng
Yêu thương tâm sự suốt hàng đêm
Anh em chúc phúc đều đều tiến
Bè bạn động viên mãi mãi thêm
Trọn vẹn niềm tin sau giống trước
Lứa đôi hạnh phúc sẽ lâu bền.
28.9.2017
Xã hội thời nay
Xã hội nhiều trò gớm giếc thay
Có đâu quá quắt Việt Nam này!
Ngoại tình bất chấp điều yên ấm
Dối trá lo chi chuyện đúng sai
Cướp giết không kiêng mang tử tội
Hiếp dâm nào sợ bị tù đày
Lên ngôi độc ác người người ngán
Đạo đức suy đồi chịu bó tay.
30.9.2017
Vui là được
Hôm nay sao thấy khác ngày qua
Vui vẻ tinh thần lại đẹp ra
Có phải thất tình cùng chị ấy?
Nên chi hò hẹn với cô ta ?
Sang giàu mấy lắm đâu – còn trẻ… !
Cuộc sống bao lăm nữa – đã già… !
Thoải mái trong lòng là toại nguyện
Bạc vàng mua nỗi chuyện thời qua.
08.10.2017
Thân thể - Sức khỏe
– Tinh thần
Quan trọng ba điều thấy rất cần thiết
Mọi người nên hiểu để biết quan tâm
Đừng nên ấm ớ dẫn đến lạc lầm
Mà phải quyết thực hành cho rốt ráo.
Thân thể khi về già nên hóa lão
Phải thương mình mà cơm cháo lo ăn
Phải tôn trọng gìn giữ đừng có băn khoăn
Không ai thương bằng mình thương mình cả.
Về già sức khỏe nên xem quý hoá
Đừng thờ ơ mà trả giá về sau
Ta không chăm sóc tất sẽ ốm đau
Thân mang bệnh tật sống lâu sao được.
Biết rằng mỗi người đều mang báo phước
Thoải mái tâm tư là bước rất cần
Xả bỏ mọi điều mở rộng lòng nhân
Để thảnh thơi sống những ngày còn lại.
Chẳng có điều chi mà ưu tư mãi
Để lụy phiền vì thế thái nhân sinh
Xế chiều trước hết phải tự lo mình
Từ thân thể tinh thân và sức khỏe.
11.10.2017
Nỗi buồn xa xăm
Xế chiều ai muốn tách riêng nhà
Nội ngoại bao nhiêu chúng tránh xa
Làm lụng suốt đời vui cháu chắt
Tôn thờ mản kiếp kính ông bà
Vô tâm con cái êm chia rẽ
Bất hạnh vợ chồng ấm bỏ qua
Mong ước sum vầy khi cúng giỗ
Nỗi buồn gặm nhấm héo thân già.
16.10.2017
Nhà cửa đàng hoàng thiếu thứ chi?
Cớ sao không ở bỏ ra đi?
Công lao sắm sửa vui chưa trọn?
Sức lực bỏ ra giận được gì?
Nhỏ nhen ích kỹ bởi do, vì…
Chỉ muốn tự do ràng buộc chi?
Thù hận nào qua lòng độ lượng
Bao dung xóa sạch tính sân si.
Của tiền không tiếc, tiếc tình ê!
Ngày tháng đắp xây tiếng đã nghe
Bè bạn nhìn vào thêm cảm mến
Anh em trông thấy lại càng mê.
Cảnh nhà ảm đạm thấy thê lương
Tình nghĩa không còn chẳng vấn vương
Nào tiếc thương chi vòng kỷ niệm
Đuổi theo ảo ảnh chút dư hương.
Bao năm tạo dựng uổng công ghê!
Hạnh phúc tràn đầy hết chỗ chê
Tuổi trẻ ấm êm già bất hạnh
Tương lai gì nữa nghĩ mà quê.
20.10.2017
Vợ bỏ hẹn hò cũng thấy vui
Mấy em cụt đọt muốn nên đôi
Thôi thì ráp lại ta bầu bạn
Cái cảnh cô đơn ngán lắm rồi.
Ai sống trên đời không muốn vui
Mọi người đâu phải chỉ riêng tôi
Thiếu tình đi kiếm có chi tội
Vui vẻ tinh thần có thế thôi.
Không vợ thì tìm người thế thay
Giải khuây phiền muộn cũng điều hay
Vui buồn chia sẻ bao tâm sự
Giải tỏa nỗi niềm hết rứt ray.
Đừng nghĩ bỏ ta ta chịu thua
Để xem ai sướng chớ nên đùa
Gia đình hạnh phúc mà chung thủy
Đã lỡ tan rồi lo phải cua…
Đến đâu hay đó nghĩ chi lâu
Tình già giai đoạn thôi anh chị
Tháng đoạn ngày qua chẳng phải cầu.
Sâu đậm làm chi cho khổ thân
Đến nhau san sẻ chút khi cần
Yêu thương gắn bó càng thêm rối
Tình nghĩa đơn sơ ấy lại gần.
Ông bà nội ngoại cố đây rồi
Chắc chắn gì rồi sẽ cặp đôi ?
Lấn cấn cháu con nên khó giải
Chi bằng như vậy khỏe hơn thôi.
Để lại tiếng tăm già lấy nhau
Nhà ai nấy ở có sao đâu ?
Khi cần gọi điện là xong chuyện
Tuy thế mà vui khỏi động tàu./-
21.10.2017
Cảnh nhà ảm đạm thấy thê lương
Xa đứng trông vào dạ quá thương
Một thuở tiếng vười vui rộn rả
Bây giờ hoang vắng xót hoài vương
Lúc này nhìn lại càng xa xót
Quá khứ quay về hết tỏa hương
Dâu bể cuộc đời nào biết được
Ba năm ngang dọc khét tình trường.
22.10.2017
Lên Chức
Sáng sớm bỗng dưng nhậm chức rồi
Ha ha cố ngoại cũng hay thôi
Bảy tư có chắt muộn mà có
Năm mốt lên ông thế lại vui
Còn sống thế nào cũng được lão
Sinh ra tất phải được chào đời
Đã đành thân phận là như thế
Con cháu đông vui mới tuyệt vời.
24.10.2017
Ba năm ngang dọc khét tình trường
Hướng ngoại còn đâu nữa vấn vương
Ngoảnh mặt có chi mà trọng vọng
Quay lưng chẳng thiết để yêu thương
Lúc còn có mặt không lưu luyến
Đã bước chân ra chỉ láo lường
Bè bạn bất ngờ hay thế sự
Cảnh nhà ảm đạm thấy thê lương
23.10.2017
Du lịch Thái Lan
Một chuyến du lịch đến Thái Lan
Tháp chùa quang cảnh đẹp vô vàn
Tham quan lắm chỗ nhìn càng sướng
Ăn ở nhiều nơi thấy rất sang
Đất nước tự do vui rạng rỡ
Nhân tình hiếu khách tiếp nồng nàn
Dân giàu nước mạnh điều đang có
Mến trọng nhà vua kính miển bàn.
26.10.2017
Đất nước Thái Lan
Đất nước Thái Lan cũng lạ hè
Mọi điều khác hẵn Việt Nam ghê
Lái xe bên trái coi ngồ ngộ
Phật giáo bề trên ý nhất tề
Kính trọng nhà vua hơn tất cả
Tự do dân chủ sướng muôn bề
Núi sông tươi đẹp người thân thiện
Nếp sống hiên hòa thích hết chê.
27.10.2017
Học tiếng Thái
Bất đồng
ngôn ngữ giải bày
Tìm học đôi chữ hay hay để dung
‘’Rung cặc’’
muỗi đốt, lung tung
‘’Nắm chim’’ nước mắm xin đừng hiểu sai
‘’Kim
nám’’ uống nước, không thay
Ăn cơm ‘’Kim tháo’’ gọi ai, ăn cùng
Cảm ơn là chữ ‘’Cọp pun’’
Xe lam ‘’Xỏm thẻo’’ luôn luôn chở người
‘’Bàu bàu’’
nhè nhẹ chút thôi
‘’Nặc nặc’’mạnh tý một hồi khỏe ngay
Bao nhiêu
tiên trả ‘’Thầu rầy’’
‘’Tha goạt đi thắt’’ xin chào bên nam
Bên nữ
‘’Tha goạt đi tha’’
‘’Sa ma ni khạm’’ hello xin chào
Mấy tiếng
thông dụng đổi trao
Đi du lịch Thái xì xào cho vui.
29.10.2017
Mất cha
Nhiều người cha mất nóng thương cha
Có kẻ cha còn vất bỏ nhà
Bất nghĩa đẩy dồn vào ngõ cụt
Vong ân ép buộc hết đường ra
Cuối đời vấp phải đồ vô cảm
Mản kiếp đụng đầu loại quái tà
Tội lỗi tày trời con bất hiếu
Mất cha ai thế được đâu mà.
Cảm cảnh bão số
12
Thiên nhiên tàn phá quá
Bão năm mười mấy lần
Làm khổ cực người dân
Đã nghèo thêm khốn đốn.
Cuộc sống càng đảo lộn
Người mất nhà cửa tan
Của cải hư vô vàn
Tiền đâu khắc phục lại.
Khánh Hòa ra Quảng Ngãi
Đà Nẵng, Huế trở vào
Người nếm đủ lao đao
Nước đã nghèo dân khổ.
Trời làm điều quá lố
Thương dân mãi lầm than
Ước mau thoát cơ hàn
Mong nhường cơm xẻ áo.
04.11.2017
Nói dùm
Nói hộ dùm tôi cái cảnh này
Người thân bè bạn chẳng mảy may
Hồi xuân say nắng lâu mê mẩn
Trở hạ dầm sương đã dạn dày
Gào thét cho người đời được biết
La lên để xã hội cùng hay
Nhân tâm đã bán cho ma quỹ
Còn lại thân tàn khó nỗi thay !
08.11.2017
Hận !!!
Hận người phản bội phá gia nương
Hận kẻ dối lừa chỉ láo lường
Hận bọn gian phu gây đổ vở
Hận phường dâm phụ tạo tai ương
Hận loài đĩ điếm hành vô đạo
Hận lũ ngoại tình diễn bất lương
Hận đám bỏ chồng luôn xúi giục
Hận bầy quỹ cái hủy cương thường.
12.11.2017
Chuyện đời
Còn ở trên đời
không xót thương
Mất rồi khăn áo để làm gương
Sống không đếm xỉa không dòm ngó
Chết lại diễn trò lại cúng hương.
Con trai hiếu tử phận thờ cha
Nối ngiệp tổ tiên mới gọi là
Phụng dưỡng cha già là bổn phận
Giống nòi phát triển kịp người ta.
Sinh con nuôi dưỡng tính tương lai
Đáp nghĩa mẹ cha chỉ một mai
Cơ nhỡ thất thời lo viếng hỏi
Ốm đau chăm sóc chút qua ngày.
Lớn nhất trên đời tội bất hiếu
Do lòng ích kỷ mà không hiểu
Cố đưa cha nhục vào đường cùng
Để xã hội chê cười biếu riếu.
Nghiệp báo trả vay do bất thiện
Gây cho cha khổ bởi nhiều chuyện
Đi đâu cũng bị kẻ chê cười
Quả báo nhản tiền mau tái hiện.
Cha mất ai người thế được cha
Sống thì ghét bỏ chết ra ma
Sơ nuôi chăm sóc khi già bệnh
Kiếm chuyện thị phi để hất ra.
Dù gì đi nữa cũng là cha
Không có người này ai đẻ ra
Công dạy công nuôi luôn vất vả
Núi sông trời biển rộng bao la.
Những ai xem nhẹ chuyện công ơn
Trời đất không dung ma quỹ hờn
Bất hiếu sống gì cho uổng đất
Chết đi khỏi tiếng vẫn còn hơn.
Bất hạnh cho ai gặp cảnh này
Buồn nhà vô phước rước chua cay
Vì tiền phụ tử luôn từ mặt
An nghĩa sinh thành đáng tiếc thay.
Nghiệp chướng ngày nào ta đã vay
Cho nên buộc phải trả hôm nay
Oan gia kiếp trước gây phiền nảo
Món nợ trầm luân bị đọa đày.
22.11.2017
Ngày lễ tạ ơn (26.11. hàng năm)
Hai sáu một mười lễ tạ ơn
Làm người phải hiểu rõ nhiều hơn
Tạ ơn cha mẹ ghi sao hết
Tạ nghĩa Tổ tiên tạc chẳng sờn
Tạ kẻ giúp mình trong khốn khổ
Tạ tình chồng vợ gá keo sơn
Sống trong xã hội luôn nhờ đến
Mối nợ ân tình khó giản đơn.
Không việc gì làm nên hóa điên
Đổi thay quốc ngữ phải chăng tiền?
Cải biên con chữ dân mang họa
Đã ổn quốc văn hắn trút phiền
Những kẻ rỗi nghề thích ném đá
Mấy tên tiến sĩ ở không yên
Ngậm thinh ngồi vậy lương đều lảnh
Loạn não mất rồi phó giáo Hiền
27.11.2017
đàn bà ngoại tình
Trong đời chẳng ai vừa lòng ai cả
Phải nhường nhịn nhau để dạ sống thôi
Đạo lý nhân sinh đừng có xa rời
Để rồi một ngày sẽ bị trả giá.
Vì xem thường và coi khinh tất cả
Người đàn bà một khi đã ngoại tình
Họ làm những điều chẳng sợ coi khinh
Nhân cách chẳng còn nên không gìn giữ.
Niềm tin với người mất đi nhiều thứ
Tất cả được che dấu và dối lừa
Đề phòng cảnh giác thủ đoạn có thừa
Miển sao được sống cùng người yêu thích.
Dù với chồng phải từng ngày đóng kịch
Làm được điều gì có lợi vẫn làm
Ac đức bất nhân họ vẫn chưa cam
Am thầm hại chồng họ đều làm được.
Khi chuyện ngoại tình chưa lộ ra trước
Dù biết rằng kết quả chẳng tốt hay
Tội tù án mạng tan nát nào thay
Chỉ biết như con thiêu thân lao vào lửa.
Chẳng cần chi gia đình là điểm tựa
Chẳng lo chi nhà cửa bị hoang tàn
Miển thỏa lòng dục vọng mới chịu cam
Mẹ cha gia đình bạn bè bỏ hết.
Đàn ông ngoại tình họ vẫn còn biết
Ham mới lạ chốc lát quyết không đành
Sẽ quay về với vợ con lòng thành
Chứ không bao giờ để nhà tan nát.
Còn như đàn bà thí quá độc ác
Khi đã rẽ tình chẳng khác quỹ ma
Bỏ hết gia nương bỏ hết tình nhà
Phá tan tất cả những gì xây dựng.
Giỗ cha
Ba tám năm rồi cứ đến ngày
Hôm nay húy nhật của ba đây
Tâm thành lễ mọn đem dâng cúng
Dạ nhớ hương hoa để tỏ bày
Chín suối yên lòng đừng quyến luyến
Trần gian ghi tạc chẳng phôi phai
Sống khôn thiêng thác xin phù hộ
Con cháu tình thâm những lúc này
12.10.ĐD (29.11.2017)
Tự trào
Nguệch ngoạc dăm câu xướng họa thơ
Ô hay! Mình sáng tác như mơ
Niêm vần đối đoạn nghe lờ lợ
Triết lý phẩm bình chỉ cứng đờ
Cứ tưởng kiến thức mình kẻ ‘’sở’’
Nào hay tư tưởng giống tên khờ
Nhà thơ được gọi êm tai tớ
Sung sướng chi bằng được lên cơ.
30.11.2017
Cải cách nghe qua đã rụng rời
Làm cho dân khổ mãi không thôi
Thằng cha giáo độn óc điên loạn
Con mẹ tiến đần ý xấu tồi
Chứ viết đã yên bày nỗi tiếng
Bạc tiền thâm thủng phá ô đời.
Ngồi không lương hưởng không ưa
sướng
Thích ném sập nhà khỏi lắm lời.
01.12.2017
Bệnh – Buồn
Khi đau quạnh quẽ nghĩ thêm buồn
Tình cảnh thế này đã gặp luôn
Xa xót đêm trường càng khổ đọng
Hắt hiu canh vắng mãi sâu tuôn
Canh đời nháy mắt còn gây lụy
Khắc kiếp qua song vẫn chặn nguồn
Xã hội bây giờ. Ôi! Đảo lộn
Nhân tình thế thái nghĩa tình buông.
01.12.2017
Con người ai cũng một lần sẽ chết
Nhưng khi còn sống phải biết tình
người
Thế gian đừng để lại tiếng chê cười
Con cháu suốt một đời còn mang tiếng.
Cái xấu chắc chăn luôn làm bia miệng
Khi chết rồi mọi chuyện vẫn còn
chê
Làm xấu ác thì người người gớm
ghê
Bởi tham dục lợi danh quên đạo
lý.
Khi còn sống làm việc có ý vị
Phải cẩn thận suy nghĩ trước khi làm
Đừng vì lợi lộc thíc dục lòng
tham
Có cho đi thì mới nhận lại được.
Mở rộng lòng ra kẻo mà tổn phước
Hãy khoan dung độ lượng cả mọi
người
Có như vậy lòng mới được thảnh
thơi
Có như vậy khi về mới thanh thản.
Còn như sống cứ đem lòng oán thán
Mà đậy che tội lỗi gán cho người
Tin người ngoài lạc nẻo chẳng
quay lui
Sẽ ôm hận một đời nào sung sướng.
Làm xấu
làm sai phải biết tự ngượng
Biết xin lỗi mặt chớ có sượng sung
Không đổ thừa không
biện bạch lung tung
Biết sai tự nhận mới
là người tốt.
Luật nhân quả cho ai
còn nát dốt
Đã không tin mà đội lốt
hại người
Đi đường nào về đường
nấy mà thôi
Gieo gió thì luôn
luôn phải gặt bão.
Gieo nhân lành phước
đức mới phải đạo
Chấm dứt đi đừng lường
láo trên đời
Kẻo một mai trả nghiệp
lại kêu trời
Rằng cuộc đời tôi tại
sao quá khổ?
Còn nữa, sống trên đời
nhiều yếu tố
Hiếu cha mẹ là phải
có mà thôi
Vô ơn bất nghĩa chẳng
phải là người
Tội tày trời làm sao
cất mặt nổi.
Dù lớn nhỏ mang ơn thì
đừng chối
Trả nợ người sớm tối
phải cho xong
Bắng tất cả hảo ý một
tấm lòng
Đừng để tiếng con người
sông bất nghã.
Làm được việc tốt trong
lòng hoan hỷ
Ai ơi xin nghĩ cho kỹ
đời mình
Trong cuộc ời ai cũng
muốn quang vinh
Khi còn sống thương
ngươi như ruột thit.
Bạc bẽo tình đời
Bao nhiêu hy vọng trút vào đây
Tốt đẹp hai không mười bảy này
Xã hội quay cuồng chường chán quá
Dòng đời đen bạc ngán ngao thay
Ngờ đâu trái ngược lòng mong ước
Nào biết xoay chiều dạ đắng cay
Thất vọng bởi lòng người ích kỹ
Tình đời bạc bẽo khó ai hay.
28.12.2017
Vứt con
Nước ta đạo lý chẳng hề còn
Con
ruột sinh ra cũng vứt luôn
Mang
nặng đẻ đau tình cảm mẹ?
Tủi
thân khổ xác nghĩa nhân con?
Tự do
luyến ái mà xem nhẹ
Bình
đẳng giới quyền bỏ tự tôn
Hậu
quả trỏng bầu xấu mặt bố
Thả
buông lối sống mất tâm hồn.
29.12.2017
MỤC LỤC
1. Năm
2016 nhìn lại chuyện mình 1
2. Năm
2016 nhìn lại chuyện mình 2
3. Thế
giới năm 2016
4. Lao
đao lận đận
5. Học
trò xưa vưa & nay 1
6. Học trò xưa & nay 2
7. Mốt
8. Lỗ lả
9. Faceebook
10. Đóc
xuân Đinh Dậu
11. Tốt
phước
12. Morning coffees
13. Táo trình
14. Đi hỏi vợ cho cháu
15. Độc ẩm
16. Thay tết cổ truyền
17. Nhớ tuổi thơ
18. Ca hát
19. Giúp vui tiệc cưới
20. Cửa Tùng
21. Lần đầu hò hẹn
22. Mấy ai
23. Cháu nội
24. Hướng thiện
25. Ghen
26. Lão – Bệnh
27. Về với Ông bà
28. Tuổi bảy tư
29. Ngẫu hứng
30. Mừng cháu ngoại
31. Buông
32. Nhớ mẹ
33. Tuổi già cần
34. Ngày giỗ mẹ
35. Màu nhớ
36. Kỷ niệm trên đất California – Mỹ
37. Mất tiền
38. Cũng may
39. Qua đồi sim
40. Cảm nhận tàu Titanic
41. Về Quê
42. Gio Linh hội ngộ
43. Hội ngộ Nguyễn Hoàng
44. Mưa bão
45. Nao nao dạ - Bận bận lòng
46. Tạm biệt quê nhà
47. Thăm Huế
48. Viếng Đà Nẵng
49. Nhầm
50. Tắm Tiên
51. Tỵ nạn
52. Nói với người trong gương
53. Mối tình già sau vợ bỏ
54. Về quê
55. Làm lại
56. Trọn vẹn niềm tin
57. Xã hội thời nay
58. Vui là được
59. Thân thể - Sức khỏe – Tinh thận
60. Nỗi buồn xa xăm.
61. Tiếc công
62. Hẹn hò
63. Khắc khoải
64. Lên chức
65. Thê lương
66. Du lịch Thái Lan
67. Đất nước Thái Lan
68. Học tiếng Thái
69. Mất cha
70. Cảm cảnh bão số 12
71. Nói dùm
72. Hận
73. Chuyện đời
74. Lễ tạ ơn
75. Điên
76. Sự nguy hiểm của người đàn bà ngoại tình
77. Giỗ cha
78.Tự trào
79. Cải cách Quốc ngữ
80. Bệnh – Buồn
81. Ai rồi cũng sẽ chết
82. Bạc bẽo tình đời
83. Vứt con
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét