KHÔNG ĐƯỢC VÀO CỬA GIỮA
Đẹp trai, cha mẹ rủng rỉnh túi, nhà sang, xe xịnh... Còn cô, nghèo xơ, mắc tội quá đẹp. Chàng mê như điếu đổ, ngặt mẹ trọng môn đăng. Khó!. Ăn cơm trước kẻng thôi. Đành chấp nhận. Con một mà.
Đám cưới rình rang. Dâu về, thay vì mẹ "cầm ống vôi ra sân", bà chận ngay cửa chinh, bắt dâu vào cửa sau. Uất ức... Ba ngày về "lại mặt", ở luôn nhà mẹ đẻ với số nữ trang, thề không về lại.
Cha mẹ mất dâu, vàng, cháu nội; con giận bỏ đi chỉ vì: mê tín...
Hoàng Kim Liên
CÚNG
CƠM MỚI
Hàng năm ba đều cúng cơm mới. Tháng ba, đầu
mùa thu hoạch, chọn ra một ít lúa mới, xay giả làm cơm cúng tạ ơn. Nhà nào cũng
thế: vài tô canh bầu nấu cá bống mủ, diếc, chép kho, của làm được với con vịt cỏ
nhà nuôi,
Tạ ơn Thần nông, tổ tiên, trời đất
cho được mùa.
Mùi cơm gạo gie vàng thơm phức, mùi
canh bầu, cá mủ kho tiêu xanh xông lên không làm sao cưỡng nổi…
Mỗi lần về quê đúng vụ, không ai cúng nữa.
Hồi tưởng lại thấy nhớ và thèm….
Hoàng
Kim Liên
DẠY ỨNG XỬ
Cha
đưa đứa con gái tám tuổi đi bệnh viện. Ngồi chờ, một người ngồi đưa chân ra,
người khác đi vấp té, văng thuốc tứ tung, nhiều người nhặt thuốc giúp.
Người
đưa chân thì nhìn không xin lỗi. Người được nhặt thuốc đứng dậy lấy thước đi,
chẳng cảm ơn.
Đứa
trẻ hỏi cha:
- Ba ! Ba dạy khi có lỗi phải xin lỗi; khi
mang ơn phải cảm ơn. Đừng tiếc từ “ xin lỗi” và từ “cảm ơn”. Vậy những người đó
không được ba họ dạy như ba day con hả ba?
- … Ừ có
lẽ vậy!
- …
Hoàng
Kim Liên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét