Hoàng Kim Liên
Dông
bão cuộc đời
Năm 2018
Vài lời cay đắng
Không có một cuộc tình nào trong cuộc đời mà được hoàn
hảo trăm phần trăm cả. Nó không khuyết chỗ này thì lại vấp chỗ khắc, cũng như
con người vậy, không bao giờ hoàn hảo cả. Có những cuộc tình gãy gánh nửa chừng,
cũng có rất nhiều cuộc tình hai người đi với nhau trọn cuộc đời cho đến lúc
răng long đầu bạc. Những cuộc tình như thế ai ai cũng mong mỏi và khen ngợi, cố
gắng bằng đủ cách tạo dựng cho bằng được từ khi còn trẻ để đến lúc về già, hai
vợ chồng nương tựa, chia sẻ, quan tâm và chăm sóc nhau, thảnh thơi sống trọn những
ngày tháng còn lại nếu như cả hai chung lòng chung ý, nhẫn nhịn hết sức vì nhau, vì cuộc sống cuối
đời, dù khổ cưc, dù không toại ý mà mở lượng bao dung, tha thứ cho nhau những sai sót lỗi lầm gây
cho nhau buồn khổ.
Cho đến bây giờ, xã hội
vì quá tân tiến nên đạo đức xuống cấp một cách trầm trọng, có người chỉ biết sống
cho mình, vì mình, không cần nghĩ đến chung quanh, bất cần nhân cách, đánh mất
niềm tin, cho nên không bao giờ giữ phụ
đạo chứ đừng nói chi đến chữ “tiết” đối với đàn bà. Họ không có lòng tự tôn đối
với phụ nữ hay tự tôn đối với người vợ, người mẹ. Vì thế cho nên phụ nữ ngoại
tình tràn lan khi hạnh phúc đang ở trong vòng tay, thậm chí 60, 70 tuổi vẫn bỏ
chồng hò hẹn vời người ngoài đang có gia đình vợ con, hoặc hẹn hò với tình cũ
đã xa nhau bốn năm chục năm mà chẳng cần đến hạnh phúc ấm êm đang có. Họ cũng
biết rằng hành động ngoại tình thì kết quả chẳng bao giờ tốt đẹp, không tan nát
đổ vở gia đình thì cũng gây ra tù tội, án mạng, kẻ chết người tù. Thế nhưng họ
vẫn lăn xã vào chuyện yêu đương ngoài luồng, che dấu láo lường để thực hiện bằng
được tiếng gọi yêu đương, bất chấp mọi cản ngăn miển sao toại nguyện là được. Họ
dùng mọi kế, mọi thủ đoạn, không kể luân thường đạo lý không cần giữ gìn tiếng
tăm cho dòng họ, gia nương của đôi bên hay sự đau khổ của con cái khi muốn được
tư do…
Làm tổn thương người chồng
đang một lòng, một dạ yêu thương họ, đang trung thành tin tưởng họ làm cho họ
dù ba lần bảy lượt tha thứ mà hành động cứ tăng, cho nên sự ghen tuông, sự bị
xúc phạm sự tự tôn của sĩ diện không làm sao đè nén nổi buộc nó phải bung ra rồi
lấy cớ đó để chia nhà rẽ cửa bảo rằng họ không có tội.
Có câu ‘’Đàn ông xây nhà,
đàn bà xây tổ ấm’’, ở đây đàn ông xây, đàn bà phá thì nói làm sao được nữa.
Đứng về phương diện xã hội,
thẳng thắn mà nói và nghĩ rằng: mình chẳng phải người mẫu mực gì nhưng có được
bao người như vậy, không cờ bạc, rượu chè, trai gái, đĩ điếm, xì ke, ma túy, trộm
cướp, lừa đảo, ăn nói bừa bãi, mất tư cách tác phong, tất cả đều không, mà lại
được mọi người thương mến; về mặt gia đình: không hề có tư tưởng và hành động
gia trưởng, mọi điều trước khi làm đều được bàn bạc đồng ý, không bạo hành gia
đình, làm được đồng nào đưa cho vợ đồng đó, không giữ riêng cho mình một đồng,
thương yêu gia đình vợ con, chưa bao giờ “Phụ bất từ” hay “Thượng bất chính”,
cho đến bây giờ chưa dùng đến tiếng “mày”, “tao” với vợ con; một lòng chung thủy
trong bốn mươi lăm năm chung sống, quyết tâm xây đắp hy vọng khi về gia có người
bên cạnh bậu bạn an ủi, nắm tay nhau đi trọn cuộc đời…
Thế rồi người đàn bà đầu ấp
tay gối của mình bấy lâu tin tưởng, bất chấp tất cả, xoay lòng 180 độ. Trắng trợn
hẹn hò, láo lường, che dấu, lừa dối, đi đêm, ngủ ở nhà nghỉ. Đàn bà có chồng
con, có gia nương mà hành động như vậy thì không ngoại tình là gì. Chưa hết, về
nhà hạch xách, bằm chặt, xỉa xói đủ thứ với những câu: tôi làm thầy tớ cho gia
đình này mấy chục năm nay rồi, phục vụ cho các người quá đủ rồi, nhà này không
khác chi địa ngục, tôi phải ra khỏi đây thôi, thời gian còn lại tôi phải sống
cho riêng tôi thôi…Áo quần thì mốt mác đủ kiểu, là lượt, lòe loẹt, có đến hàng trăm
bộ, mỗi ngày thay ít lắm cũng năm bộ. chăm sóc mình hết cở, kem này kem kia,
tóc tai đủ kiểu. Ăn nói với người khác giới thì nhẹ nhàng, một chút em hai chút
em ngọt xớt. Chiếc điện thoại thì không bao giờ dám cho chồng cầm đến, thậm chí
đi đi redroom hay đi tắm cũng mang theo kẻo sợ chồng cầm lên. Thử hổi vợ chồng
có gì mà phải bí mật quá đáng vậy,
Phải chăng sợ đọc được tin nhắn hay số điện thoại lạ mà thôi. Điều nữa
quan trọng là tự nhiên không muốn ngủ chung phòng với chồng, lấy cớ là bệnh hoạn…Có
hai mặt: Một là không thích chồng, đã có người mới; hai là đễ bề liên lạc với
nhau không ai biết được…
Đó là những dấu hiệu của một
kẻ ngoại tình.
Chưa hết đi ra ngoài nói xấu
chồng như: Tôi bỏ ông ấy mười năm nay rồi, mách với mọi người rằng có nhiều người
đeo đuổi yêu đương; trên sáu mươi tuổi rồi vẫn có người yêu, bất chấp tôn kính
mẹ nói rằng ngày trước không yêu, bị mẹ ép gả…
Các con đều biết, nhưng
nó sợ cha buồn, không nói, mời mẹ gặp để khuyên can mà đâu có bỏ, hành động cứ
tăng lên, tăng lên mãi. Mình đã rõ tất cả nên phản ứng mạnh vì sóc và tổn
thương quá nặng. Rất buồn khổ nhục nhả, từ đó đầu óc luôn nghĩ quẩn, cuối cùng
ba bốn lần bỏ nhà đi, ý nghĩ là không về nhà nữa, nhưng vì thương con, tiếc nuối
mấy chục năm xây dựng gia đình, không hơn ai nhưng cũng được bà con bạn bè, người
thân ngưỡng mộ, giờ tan tác không đành nên cố gắng níu kéo nhiều lần nhưng bất
thành vì bà ta đã có kế hoạch sẵn đang thực hiện dần dần: Tom góp tiền vàng từ
lâu, cưới vợ cho con út là bà ấy hoặc là ly dị hoặc là bỏ tôi. Vì bà ta có
lương hưu nên bà nghĩ vứt đâu sống cũng được nên không sơ.
Ở đời, không tiền cũng
không sống được, tiền chi phối tất cả, đổi trắng thay đen không mấy hồi, những
người xem trọng tiền tài họ bất chấp đạo nghĩa và pháp luật, miển có lợi, và lợi
dụng tiền để làm việc trái lương tâm, đạo đức- nhất là đàn bà có chút tiền hưu
- Những người trong cùng một gia đình mà
bôi mặt, dùng tiền mua chuộc nhau để làm chuyện thất đức với chồng con với cha
mẹ. Đúng là đạo đức đã suy đồi trầm trọng.
Thằng con trai út của tôi,
tôi đã bất chấp mạng sống, vất vả cực khổ nuôi nó ăn học lên đại học mà vì tiền
nó đã bán rẽ lương tâm cho chó, bất hiếu phản bội cha, vất cha điêu đứng, buồn
tủi cô độc không thèm nhìn lại mặc trời với đất, đau ốm bệnh tật chẳng hề han hỏi.
Nó biết rằng hiện tại, tôi hai bàn tay trắng không có đồng ke dính túi trong
lúc mẹ nó có mỗi tháng bốn triệu tiền lương hưu, nó cưới vợ, tôi làm sao xoay xở.
Biết vậy, mẹ nó đi vay 50 triệu lương hưu, trừ dần có lãi, vứt cho nó là nó
xoay ngược lại chống đối tôi ngay rõ như ban ngày, mặc dù trong chuyện này nó rất
rõ ai đúng, ai sai. Nó bênh vực cho mẹ nó trong lúc bà ấy rất cần sự dựa dẩm, rất
cần sự bao che để che dấu biện bác tội lỗi của mình. Hai mẹ con hợp rơ với
nhau, bên nào nói ra là bên ấy nghe răm rắp. Cả hai mẹ con thực hiện theo kế hoạch,
sau khi cưới vợ cho nó xong là sẽ vất bỏ tôi, và rồi sau khi nó sinh con xong,
bà ta bỏ ra 50 triệu, nó bỏ ra 50 triệu (tiền quà bà con anh em cho lúc cưới),
vay thêm gần 200 triệu nữa, mua cái nhà 260 triệu, sữa chữa thêm 30 triệu. Vậy
là ngày 08.4.2017 tức là ngày 12.3. Đinh Dậu, mẹ con đùng đùng thuê xe đến chuyển
đồ đạc đi, cái giường tôi đang nằm, hối tôi trả cho bà 7 triệu bà để lại cho,
tôi nói không cần bà bảo thôi 5 triệu cũng được. Khỏi. Tôi nói bà ưa gì bà lấy
thì lấy đi, còn tình thì còn tất cả đã hết rồi thì khỏi cần, những gì cần lấy
thì lấy một lần cho hết, sẽ không có lần sau dù bất cứ thứ gì. Thậm chí khi đi
ra khổi nhà cả bốn mẹ con chẳng hề nói với tôi một tiếng.
Một thằng con trai có học,
hy vọng ở hắn mà hắn đối xử với cha như thế thì còn gì để nói nữa. Sự chia nhà
rẽ cửa, tan nát gia đình quan trọng phần lớn do nó. Nó tỏ ra thù hằn cha, không
biết, nó không cho vợ nó đến thăm hay điện thoại hỏi han gì khi vợ nó vô can
chuyện gia đình tôi. Nó cũng biết và ý thức được rằng các chị nó đều có gia đình
con cái và phải phục vụ nhà chồng không thể nuôi cha được, trách nhiệm trước mắt
phải là con trai, nó chẳng bàn bạc qua lại gì với các chị nó, thế rồi nó vẫn sẵn
sàng bỏ tôi đành đoạn
Một người ngoại tình, phản
bội, tôi hận suốt đời không bao giờ tha thứ; một kẻ bất nghĩa, bất hiếu, tôi thà
chết không nhận nó là con, vì dòng họ Hoàng không có đứa con cháu nào bỏ cha, bỏ
ông bà, anh em dòng họ mình đi bênh vực và nhận họ mẹ làm chính; không bao giờ
nhận một đứa con dâu bất nghĩa ngu si mất dạy; tôi có thể tha thứ cho thằng con thiểu
năng trí tuệ mà thôi
Cả nhà chúng nó đã dồn tôi
vào đường cùng, sống dỡ, chết dỡ, tôi vùng vẫy, quằn quại trong đau khổ cùng cực,
nêu không đủ sáng suốt, không đủ ý chí, nghị lực mà chuyển những khổ đau cùng cực
đó vào thơ thì chắc chắn tôi bây giờ đã
xanh cỏ rồi vì cả hai cú sốc quá nặng. Nếu cả nhà chúng nó biết sửa sai, biết lỗi
của mình, tôi có thể mở rộng lòng khoan dung, bỏ hết, không truy cứu ai lỗi, ai
phải, lập lại để cho gia đình êm đẹp như xưa vì con cái, vì gia nương đôi bên
thì được.
Cuộc đời tôi đã quá bất hạnh rồi, 74 tuổi, gần
đất xà trời, còn được sống bao ngày trên thế gian này nữa, mong muốn được thảnh
thơi một chút trước khi về với Tổ Tiên ông bà, thế thôi.
Xà Bang, Ngày 15.9.2017.
Hoàng
Kim Liên
Án mạng, rất nhiều do ngoại tình
NỖI KHỔ CỦA ĐÀN ÔNG…
Ai bảo vợ trẻ
sướng
Như vậy là sai lầm
Sẽ đau khổ ngấm
ngầm
Một mình nào ai
bết.
Nhiều khi bị thua
thiệt
Phải chịu đựng cắn
răng
Vợ trẻ có nhiếu
thằng
Đổ xô vào tán
tỉnh.
Hơn mười so lỉnh
kỉnh
Chồng người sao trẻ
trung
Chồng mình thấy
phát khùng
Về nhà thêm bực
bội.
“Tại sao phải chịu
tội
Làm ô sin cho người
Để lảng phí cuộc
đời
Giờ vì mình thôi
chứ”.
Se sua đủ mọi thứ
Chăm chút bản thân
mình
Bè bạn quá linh
tinh
Nhắn tin qua tin
lại.
Đâu có chi ái ngại
Đầu hẹn hò cà phê
Ngon ngọt điều say
mê
Về nhà điều nặng
nhẹ.
Chồng con còn chẳng
kể
Chẳng cần sợ gì
đâu
Chồng đã biết từ
lâu
Giữ gia đình nhịn
nhẫn.
Khổ nhục không cùng
tận
Đàn ông không gì
bằng
Người chăn gối lăng
nhăng
Sao không tức buồn
được.
Chỉ có người bạc
nhược
Mới năn nỉ địch
tình
Buông vợ ra cho mình
Ôi thôi là xấu hổ.
Làm đàn ông có vợ
Trẻ và ham vui chơi
Thì suốt cả một
đời
Khổ! Có gì vui
sướng!
Án tình
Đọc tin tức on lai
Thấy án mạng dài dài
Do tình duyên trắc trở
Hay tính tình “cởi mở”
(1)
Yêu thương vụng ngoài
luồng
Trốn nhau hẹn hò luôn
Vào ra chốn nhà nghỉ
Cùng tình nhân hú hý
Cho thỏa chí ước mơ
Về nhà thì hững hờ
Xem gia đình cục nợ
Khắc nhau điều ăn ở
Nên ráo máng cạn tàu
Chẳng sống được cùng
nhau
Hay phản tình lừa bạc
Nổi lôi đình quái ác
Nổi ghen ghét hận thù
Chẳng sợ chết vào tù
Mà cùng đường nghĩ quẩn
Vợ giết chồng giải hận
Chồng đâm vợ vì ghen
Xã hội càng rối ren
Người tù kẻ mất mạng
Họ hàng bị phỉ báng
Tội con cái bơ vơ
Chẳng có nơi nương nhờ
Sinh thành bị khinh bỉ
Vì cha mẹ ích kỹ
Con cái tội tình chi
Gia đinh bị phân ly
Sao không thương xót
chúng
Ai cũng cho mình đúng
Sống chỉ vì bản thân
Không nhìn xa nghĩ gần
Mà gây nên tai họa
Cho nên phải trả giá
Xin khuyên đến mọi người:
Mọi chuyện ở trên đời
Đừng vượt ngoài đạo lý
Ai ơi nghĩ cho kỹ.
KẾT QUẢ SAU NHỮNG CUỘC NGOẠI TÌNH
Án mạng, rất nhiều do ngoại tình
Xem thường đaọ
lý của nhân sinh
Kẻ thì lén
lút tìm ân ái
Người lại
ghen tuông nổi bất bình
Tự ái, hận
thù gây nghiệp chướng
Vung tay sát
hại gánh điêu linh
Lòng người
gian dối nào tin được
Tình nghĩa
xuống thang vướng cực hình.
03.9.2015
Kết quả bao nhiêu vụ ngoại tình
Kết quả bao nhiêu vụ ngoại tình
Tan nhà nát
cửa chúng coi khinh
Tiếng tăm để
lại mẹ cha hưởng
Đau khổ chất
thêm con cái nhìn
Ráo máng cạn
tàu sau vụng trộm
Tan đàn xẻ
nghé giữa tanh bênh
Ai ơi! Dừng
lại dù già trẻ
Để tội cho
nhau lại hại mình. ./-
04/9.2015
Chung cuộc ngoại tình có lợi chi?
Chung cuộc ngoại tình có lợi chi?
Hay là chuốc
lấy những sầu bi
Tội tình con
trẻ không nơi tựa
Tan nát gia
đình hết cách hy...
Đạo lý suy
đồi bỏ gắn kết
Vợ chồng ích
kỷ buộc chia ly
Xưa nay nhân
cách nên gìn giữ
Vượt quá ra
ngoài sẽ lụy suy. /- 05.9.2015
Why?
Êm ấm gia đình bỗng vũ phong
Bởi chưng vật chất đã thay lòng
Vợ chồng lục đục không hòa thuận
Làng xóm coi thường chẳng mỏi mong
Bao năm yên ổn giờ gió dông
Phải chăng xem nhẹ mới đau lòng
Nghĩa tình mất mát bề con cái
Luân lý đổi thay chuyện vợ chồng.
Vọng ngoại xem thường cả tác phong
Vu vơ tình cảm mới xao lòng
Dần dà xao lảng tình chăn gối
Rốt cuộc còn chi cảnh mặn nồng.
Lý do râu dài
Râu dài cũng có mấy căn do
Có phải tự dung hay rủi ro
Tiền bạc – coi thường – nên suy nghĩ
Lão già – cái tội – mới âu lo
Gia đình rối rắm mất hy vọng
Chồng vợ bất hòa hết ước mơ
Rau tóc dài ra là lẽ đó
Tinh thần suy sụp thấy gay go.
Chừa râu
Chừa râu xem thử có oai không?
Hay để người ta phải bực lòng
Dị hợm mặt mày như chó chết
Nhách nhom thân thể giống xe tong
Vợ con – chắc chắn không coi trọng
Tiền bạc – hay là chẳng một đồng
Mọi cái già rồi đều bất hạnh
Tình đời ngao ngán nói hoài công
Râu tóc
Buồn phiền dai dẳng khó quên
Tóc râu đồng cảm mọc thêm ra dài
Một mai mai mốt một mai
Trắng tay tất cả hình hài sá chi
Đắng
lòng thân phận ra đi
Về nơi cha mẹ không gì tốt hơn
Tình đời
đổi trắng thay đen
Tình nhà lỗi đạo bỏ bèn gì ta
Sống thêm rối rắm cho nhà
Sống không tiền bạc chẳng thà chết đi
Tóc râu
từ đó chạy thi
Đua nhau dài rậm cũng vì khổ đau.
Già ước
Ước mong thanh thản sống vui vầy
Nghiệp chướng bao đời mãi bủa vây
Gia đạo cần yên – yên chẳng được
Yêu thương thỏa nguyện – nguyện lung lay
Bên đời mong có người chia sẻ
Ngòai phố được ai đó dắt tay
Chỉ muốn bình an đừng sóng gió
Thời gian còn lại tính từng ngày.
28.9.2015
Tự vấn tự kiểm
Gác
tay lên trán nghĩ suy
Phải chăng tạo nghiệp đến khi trả rồi
Ngẫm
đi tính lại cả đời
Ở đâu cũng bị mọi người bủa vây
Vợ chồng
đầu ấp gói tay
Khi không trở mặt đặt bày trớ trêu
Con
cái mình hết dạ yêu
Khổ đau buồn nản mọi điều vô tâm
Anh
em có đứa lỗi lầm
Làm anh sửa chữa ngấm ngầm ghét ghen
Tổ chức
Phật tử cửa quyền
Bất công trù dập não phiền đành thôi
Đồng
môn Gio hội không rồi
Mình hy sinh hết đến hồi phá tan
Gia
đình thầy bạn vô can
Cũng đành khép lại luận bàn buông trôi
Bao
nhiêu rối rắm lôi thôi
Tuổi già chịu đựng cuối đời lao đao
Mong
sao sau trận mưa rào
Thân tâm thanh thản xiết bao vui mừng
Ai
người an ủi đã từng
Chia bùi xẻ đắng ngập ngừng vì đâu???
27.9.2015
Xót xa lòng
Chồng vợ quan tâm hỏi han nhau
Có chi nhăn nhó phải càu nhàu
Từ xưa chưa bao giờ một lần trách móc
Giờ thì lại luôn… mới xót xa đau
Chưa thấy ai chồng lo cho
Về nhà hằn học mắng mỏ
Nào biết lỗi ở đâu?
Lúc trẻ chẳng cần
Già rồi lo lắng quan tâm
Tỏ bày như vậy thì bị ghét
Thì nói chi tình nghĩa vợ chồng
Vì sao? Vì sao lại như thế? Vì sao??
Chồng nhà bỏ bê
Quan tâm tin lời kẻ ngoại
Khi bị hiểm nghèo hoạn nạn khổ đau
Họ có xả thân sẻ chia đồng hành
Hay từ bỏ ngoảnh mặt làm ngơ
Trách ư? Họ chỉ là người ngoài
Cần làm gì đây mới phải?
Hay phải luôn nhận mình là sai trái
Dù đúng cũng câm họng lại mới yên?
Cay đắng não phiền
Xót xa lòng khổ
Những điều trái ngược thế giới
Phải chăng….????
Hết rồi
Tạo dựng bao năm nát hết rồi
Vợ con tình nghĩa bạc như vôi
Khổ đau cùng cực không an ủi
No đói lang thang chẳng một lời
Trẻ đắp về già vui sống hưởng
Tình xây khi khổ sẻ chia bồi
Gia đình hạnh phúc là tâm nguyện
Sóng gió do đâu? Đáng ghét đời.
Tổn thương
Ôi thôi! Đạo lý đã suy đồi
Sáu chục tuổi đời vẫn thế thôi
Bất kể - không cần gìn phụ đạo
Sá chi – quan trọng giữ duyên trời
Rong chơi thỏa thích đêm người gọi
Nhà nghĩ chung vui tối kẻ mời
Thỏa mản ý riêng nào sợ tiếng
Tổn thương tình cảm bạn đời “côi”
Xem thường
Xem thường lời nói việc làm
Xem nhẹ suy nghi trọng ham đồng tiền
Tổn
thương tình cảm chồng mình
Tổn thương danh dự rẻ khinh xóm làng.
Chẳng có gì tồn tại mãi
Chức tước bạc tiền rồi cũng tan
Giàu sang danh giá sẽ phai tàn
Dù cho đẹp đẽ nào giữ mãi
Chỉ có chân thành với thời gian
Thương mình
Thương mình một dạ thủy chung
Bỏ ngoài tai cả để cùng đắp xây
Làm,
nghĩ tất cả thẳng ngay
Không trái đạo lý không bày trò nhăng
Không
rượu bạc không điếm đàng
Mong già được chút an nhàn tấm thân
Bên vợ
con bên gia đình
Chia sẻ chăm sóc dốc tình yêu thương
Một
lòng một dạ nhịn nhường
Dù tâm bất mản vẫn thường làm ngơ
Ươc
ao êm ấm đói no
Để ngày về bến được cho yên lòng
Cuộc
đời thật quá bất công
Bao nhiêu chịu đựng mà không đáp đền
Cậy
tiền ỷ của làm nên
Che đậy sự thật không quên dối lừa
Nặng
nhẹ xỉa xói chẳng chừa
Vu vơ tình ái nào vừa bản thân
Than
vản buồn chán nhiều lần
Xao lòng chót lưỡi không phân biệt gì
Gọi điện tin nhắn gởi đi
Ngủ riêng phòng để tiện khi gọi tình
Xin
tha ngủ riêng một mình
Xem chồng như giống yêu tinh dâm loàn
Bốn mươi năm tình chứa chan
Bây giờ bảy mốt thở than chuyện đời
Nay
già gần đất xa trời
Mà không nghe được một lời “anh ơi!”
Mà dùng
cho khắp mọi người
Riêng mình vẫn khát trông vời xa xăm
Vợ chồng
tình nghĩa trăm năm
Mình lại thua kém mấy thằng “trời ơi”
Buồn
khổ thân tủi nào vơi
Già cả mà mà vẫn tơi bời lòng đau
Thương
mình xót phận lao đao
Giận người hôn ngẫu khi nào được khuây
Bởi
yêu vợ quá không hay
Nên chi rước lấy đọa đày tấm thân
Con
cái nào hiểu xa gần
Chưa vấp chưa biết nên cần việc chi
Cho
nên ra vẻ khinh khi
Ai cũng ích kỹ chỉ vì mình thôi
Nuôi
chúng khổ cực da mồi
Nay lại xử sự thói đời bạc phơ
Tình
phụ tử nghĩa phu thê
Luân thường đạo lý đã de hết rồi
Ở cao
chi lắm ông trời!!!?
Ai hiểu
Tinh thần suy sụp lộn theo dòng
Hôn phối coi thường nghĩ viễn vong
Kết ái tâm giao vui ý vợ
Ngoại tình tư tưởng xót tâm chồng
Chung quy lảnh lấy buồn nát ruột
Kết cục được chi khổ xé lòng
Ơi hỡi! Vì sao? Trời chẳng thấu?
Tội chi hành hạ lắm long đông.
Thất vọng
Đau xót tận cùng bởi quá tin
Cũng vì giai ngẫu quá coi khinh
Tự do chiều y cưng theo vợ
Vọng ngoại tìm vui phản bội mình
Tạo nghiệp không cần câu lỗi đạo
Gieo nhân chẳng thoát cảnh tan tình
Vì đâu nên nổi? Trời chăng thấu?
Diễu cợt chi tôi lắm cực hình.
10 năm bỏ chồng
Nói dối mười năm nay bỏ chồng
Gậy ông trở lại đánh lưng ông
Người ta đồn đải ngoại tình – Đúng
Kẻ dối giữ gìn phụ đạo – Không!
Ân hận
Tính ra đã
muộn màng rồi
Ai ngờ chồng vợ đến hồi phát điên
Lừa tình phản
nghĩa dối tiền
Tưởng hay tưởng giỏi lụy phiền gia nương.
Cảnh nhà
1.
Tại
sao sắt đá lòng luôn
Bỏ nhà vắng vẻ như tuồng nhà ma
Hay vì
con cái ruột rà
Với lòng ích kỹ mà ra nỗi này
Bỏ cha
đói khổ đọa đày
Nào có thương xót thấu rày trời xanh?
Bỏ chồng
sao thế nở đành?
Đói no lang bạt bệnh lành cho cam
Ý trái
chớ có nên làm
Dồn cho đến chỗ không còn đường quay
Mất
cha nào có ai thay?
Đạo đức - khốn kiếp – thời nay hết rồi
Tình đời
sao bạc như vôi
Nhà kia lỗi đạo con thời hại cha
Nghĩa
phu thê chẳng khác mà
Ngoại tình tư tưởng chánh tà bất phân
Cảnh nhà
2. Vợ chồng chung thủy với nhau
Khi vui lúc khổ trước sau một lòng
Bạc tiền
đều cũng của chung
Của chồng công vơ phí phung ích gì
Trọng
nhau đừng có khinh khi
Đừng xem nặng việc so bì thua hơn
Chuyện
đời tuy thấy giản đơn
Mà xem thường quá oán hờn về sau
Tổn
thương một nửa của nhau
Nửa kia cũng rước khổ đau muôn phần
Bây giờ
ngồi lại xử phân
Đừng trách – kết tội – không cần đúng sai
Thời
gian còn lại chẳng dài
Để cho uổng phí mấy ai không buồn
Tâm tư
nghĩ đến nhau luôn
Để cho tình nghĩa ngọn nguồn nở hoa
Quay lại
chăm sóc cửa nhà
Vổ về an ủi tuổi già với nhau
Con cái có đứa nghèo giàu
Đừng vì chúng nó mà đau khổ đời.
Cuối
cùng chỉ có nhau thôi
Giận hờn rồi cũng sẽ nguôi thôi mà
Có chi
mà phải lánh xa
Để cho cái cảnh cửa nhà phế hoang
Đành
lòng nhìn cảnh hoang tàn?
Không rơi nước mắt bẻ bàng đớn đau?
Đau & Xót
Đau ốm mạng già ai hỏi han
Tủi thân xót phận xé tâm can
Nghĩa con giận kiếp không nguôi nỗi
Tình vợ oán đời nên thở than
Không muốn sơn hào cùng hải vị
Chỉ cần an ủi với quan tâm
Một đồng hạt muối mà thương kính
Hơn cả ăn vàng cho chẳng tham.
Rong – du tình
Chồng
vợ như bóng với hình
Đúng sai hòa ái giữ gìn cho nhau
Dù già
tay gác gối đầu
Tâm sự chia sẻ khổ đau trong đời
Sự cố
chăm sóc kịp thời
Cho nhau thêm sức những lời động viên
Phòng
chung chồng vợ dĩ nhiên
Sao phải hai ngã lụy phiền lại sau
Chẳng
qua lấy cớ che bao
Ngủ riêng để tiện đổi trao tâm tình
Chát nhắn
gọi điện một mình
Cho số xin số tự tình gọi nghe
Nửa
đêm trai Mỹ gọi về
Rong du tình chẳng kiêng dè chút chi
Xem
thường mọi chuyện thị phi
Ngoại tình tư tưởng cũng vì thích rong
Tổn
thương tình cảm của chồng
Chối quanh chối quẩn lại hòng đậy che
Chuyện
xấu ai dám nhận về
Biết rằng chứng cứ đã nghe rõ ràng
Vậy mà
cứ vẫn hiên ngang
Vụng trộm liên lạc chẳng màng sợ ai
Thôi rồi
hết cách khuyên lai.
Tâm sự với mẹ
Những lần
buồn khổ tràn trề
Những lần thất vọng ê chề tủi thân
Là con chỉ biết chỉ cần
Tìm về bên mẹ âm thầm thở than
Chỉ mẹ hiểu
thấu tâm can
Mới vơi đi hết muôn vàn đắng cay
Lòng người
đen bạc lắm thay
Lục tuần còn vẫn lung lay tình già
Những lúc gió táp can qua
Không cầm tìm được người ta đải đồn
Còn con
thì vẫn một lòng
Một dạ chung thủy một vòng đắp xây
Không ngờ
hôn phối đổi thay
Bốn ba năm gắn bó bay một giờ
Tưởng rằng
sống trọn giấc mơ
Cuối đời vấp phải hửng hờ tình duyên
Bảy ba tuổi
vẫn buồn phiền
Thảnh thơi đâu thấy đảo điên tình nhà
Trăm lạy
mẹ xin thứ tha
Mỗi lần đau khổ con ra phiền người
Cũng bởi
cao lắm ông trời
Sao bạc bẻo quá xin mời xử phân
Khi trẻ
mần mạn chuyên cần
Để cho con trẻ dần dần lớn khôn
Bây giờ
lực tận chân chồn
Vợ con trở mặt ép dồn không tha
Cha mẹ
âm giới quá xa
Cũng đành thúc thủ chánh tà thị phi
Buồn
tình ba bốn lần đi
Đắng cay đứt ruột cũng vì vợ hoang.
Kết quả ngoại tình tư tưởng
Êm ấm
gia đình rối tựa tương
Niềm
tin mất mát bởi coi thường
Lung
lay hạnh phúc bờ đổ vỡ
Tan
nát tình nhà chết yêu thương.
Vợ trẻ chồng già khó trọn đường
Dối gian tình cảm chuyện yêu thương
Học đòi lũ trẻ quên thân phận
Vọng ngoại tình già phá kỹ cương.
Tư tưởng
ngoại tình dẫn đến hư
Đã
sai cố chấp dấu riêng tư
Mất mười chẳng tiếc khôn ra phết
Được
một vui mừng tốt lắm ư?
Vợ trẻ chồng già khó thủy chung
Thời nay đạo lý lộn lung tung
Lòng thì giả dối không ai thứ
Tính lại đua đòi khó kẻ dung.
25.11.2015
Nỗi khổ khi về già không tiền
Ai cũng coi thường khi về già
Không tiền không của khổ thân ta
Hy sinh nuôi dạy tương lai chúng
Vất vả đắp xây hạnh phúc nhà.
Tất cả dồn về cho vợ con
Khi già một cắc cũng không còn
Suy đồi đạo lý chồng tay trắng
Mất trắng nghĩa tình vợ góp gom.
Lúc trẻ lo làm cố chắt bòn
Cho con ăn học nghĩ là khôn
Đầu tư sinh lợi tuổi già hưởng
Kết quả trắng tay thân xác mòn.
Được mấy đồng hưu vểnh mặt lên
Khinh khi ra vẻ kẻ làm nên
Tự tung tự tác bày ra mặt
Không bạc không bàn ghét chẳng quên.
Ỷ tiền chồng vợ lợi thêm chi.
Thương tổn cho nhau có tốt gì
Tất cả nói lên lòng ích kỹ
Bao nhiêu điều xấu bạn xầm xì.
Không tiền có tội lúc về già ?
Chỉ kẻ bạc tình mới nghĩ ra
Chồng vợ bao năm thành chước quỷ
Nghĩa tình mấy thuở hóa trò ma.
Chỉ biết có mình chẳng biết ai
Gia đình sẽ khổ khổ dài dài
« Mười năm vứt bỏ chồng vì ghét »
Đặt chuyện xấu chồng quá nực cười.
Làm lụng bao năm giúp vợ con
Một xu dính tui cũng không còn
Thói đời tiền bạc là trên hết
Lòng dạ ân tình đem đạp chôn.
Ân hận bây giờ quá muộn rồi
Cũng vì tin tưởng thiệt thân thôi
Hận người chăn gối đen như lọ
Ghét kẻ bạc tình trắng tựa vôi/-
Điều kiện
1.
Hiền dịu ngày nào quá dễ thương
Mà nay mưu trí chớ xem thường
Một câu điều kiện ba thâm ý
Một chục bỏ chồng bấy bất lương
Nô lệ tình dục bài khó nhịn
Xin tha chung ngủ chuyện khôn nhường
Tự do nghe gọi tự do nhắn
Sĩ nhục phu quân hận thấu xương.
Điều kiện
2.
Hiền dịu ngày nào đã bỏ đâu?
Mà nay mưu phản choán đầy đầu
Một câu điều kiện ba thâm ý
Một chục bỏ chồng bấy xốn xao
Nô lệ dục tình bài khó nuốt
Xin tha chung ngủ dễ che bao
Tự do nghe gọi tự do nhắn
Sĩ nhục chồng già hận biết bao./-
Bệnh
Đêm nằm xếp gối co ro
Vợ có con có đói no kể mày
Tình nhà đạo nghĩa khốn thay
Mất chồng chồng khác cha rày mượn ai?/-
Ho
Sù sụ mấy đêm ho dẳng dai
Tình đời khốn kiếp biết chăng ai?
Thâm canh trằn trọc lòng đòi đoạn
Sáu khắc cô đơn lệ vắn dài.
Dối
Khi đã ngoại tình thì dối gian
Hẹn hò nhà nghỉ với trai man
Bảy giờ tắm biển ai tin nỗi
Nghi kị là điều chẳng thể oan.
Oan uổng gia đình mất ấm êm
Cũng vì gian dối cứ tăng thêm
Đi vui Bà Rịa lừa Long Khánh
Thử hỏi sức nào không nỗi điên.
Điên đảo ngoại tình thì dối lừa
Đã sai không bỏ cứ dây dưa
Trung thu ai hẹn đêm ngủ lại
Nghiêng ngã tình nhà thỏa mản chưa?
Có chồng nhà nghỉ ngủ qua đêm
Lỗi đạo phu thê nhà khó yên
Mọi việc coi khing gây thất tín
Thổn thương sĩ nhục hận nào quên.
Hết
Xã hội hối
lộ đã đành
Gia đình hối lộ cha thành người dưng
Bạc vàng
chiếm hết quay lưng
Mong che tội lỗi để đừng nói chi
Con đứa
thương cha thì khi
Bởi vì nó rõ những gì khổ cha
Chúng
luôn bảo vệ tình nhà
Thì bị ghét bỏ “không là con tau ‘’
Đứa ngớ ngẩn
thì dạy trao
Ghét cha đến nỗi che bao người ngoài
Đến cả đứa
chót hổ ngươi
Hy sinh cho chúng để rồi mắt sưng
Theo mẹ hắn
đã quay lưng
Cha thì đau khổ ý chừng quyên sinh
Bỏ nhà vất
vưởng thân mình
Đứa nào hiểu được chút tình cha con ?
Cha đi lang
bạt héo mòn
Đói no chẳng biết mất còn nào hay
Mất cha
chắc kiếm người thay?
Là con bất nghĩa thời nay học đòi
Đao lý xã
hội suy đồi
Công cha dưỡng dục con thời vứt đâu?
Ỷ lại
Phụ nữ thủy chung có mấy ai?
Chỉ vì cơ hội đến chưa thôi?
Của người luôn tốt cứ tìm kiếm
Cái cũ thì nhàm không muốn chơi.
Lòng dạ đàn bà thói ỷ tiền
Đàn ông thua chút sống không yên
Ham tiền cậy của nam nhi khổ
Vểnh mặt chu môi làng xóm phiền.
Cửa nhà chăm sóc việc đàn bà
Xây dựng gia đình phải trải qua
Chẳng có điều chi mà kể lể
Đừng nên bày chuyện để kêu ca.
Bạc tiền phung phí để cho ai
Mà cứ kể công tiền của hoài
Cấp dưỡng nhân viên lương bao nhỉ?
Ỷ thân ỷ thế kẻ lắm tài.
Trọng kẻ điếm đàng
Lợi dụng vợ người làm bạn chơi
Để mà kiếm chút ít đồng hời
Phá tan hạnh phúc bao người dại
Chia rẻ ấm êm kẻ dở hơi
Dẫn dắt sẵn sàng vào động quỹ
Mặt dày trân tráo đến hang dơi
Nếu đau chắc hắn đến chăm sóc?
Có chết cả nhà lặn mất hơi.
Bạn or thù
Bám theo như đĩa suốt từng ngày
Người bạn nhiệt tình đáng quý thay!!?
Dụ vợ người ta con quỹ ám
Cướp chồng người khác lũ trời đày
Thừa cơ nước đục mặt trân tráo
Lợi dụng bất hòa chó sửa dai
Mặt dạn mày dày không xấu hổ
Kẻ thù gieo họa mấy năm nay.
Kẻ thù gieo họa mấy năm nay
Mà cứ mặt trơ bám dẳng dai
Choán hết thời gian đồ mặt dạn
Cướp không hạnh phúc kể mày dày
Khó khuyên kẻ lú càng uổng lắm
Ngặt nỗi người đần cũng uổng thay.
Phân biệt bạn thù đà quá rõ
Mà sao u muội mãi bao ngày.
Im lặng
Im lăng ai khuyên cũng thế mà
Chiêu trò để đó chẳng xem qua
Mọi điều tránh né kịch lừa dối
Bao chuyện tạo nên chước quỹ ma
Che đậy chồng con mong lấp liếm
Đặt điều người khác trượt sa đà
Làm thinh không nói cách hay nhất
Dấu diếm ngoại tình ai kẻ tha.
Hận
Khi không bỏ mặc gả chồng già
Có tội tình chi mà chẳng tha
Tình nghĩa bao năm sao vứt sạch
Vợ chồng bốn chục quyết chia xa
Đói no không đoái thù nát ruột
Đau ốm bất hoài hận tróc da
Bất hạnh phước nhà nên phải trả
Bạc tình chi lắm hởi người ta!
Bạc tình chi lắm hởi người ta!
Dù muốn dù không cũng đã là…
Tình nghĩa vợ chồng đành rũ bỏ
Công lao xây đắp nở lìa xa
Một ngày chung sống là duyên nợ
Bốn chục ở ăn cũng một nhà
Ý nghĩ đua đòi thôi dứt bỏ
Đừng mơ ảo ảnh sống vì ta.
Được mất
Được một mất mười có đáng không?
Vì đâu? Ai xúi mới xiêu lòng
Bạn bè nào tốt bằng con cái
Cháu chắt chi hơn được vợ chồng
Giận đánh quạnh thương đâu lại đó
Hờn ghen trách mắng cũng bằng mong
Đừng xem người khác hơn gia tử
Mà để tuột đi cảnh thắm nồng.
Hối hận muộn màng
Ân hận bây giờ đã muộn màng
Trách người tay gối đã quay ngang
Bất cần chung thủy duyên chồng vợ
Đánh mấy niềm tin nợ xóm làng
Có được dăm đồng lương khoác lác
Mất đi nguồn hạnh phúc tan hoang
Tình nhà chẳng kể nghe người khác
Đổ vỡ gia nương chuốc bẻ bàng.
25.12.2015
Thương con
Con sinh chăm sóc hứa trăm ngày
Mới được ba mươi đã bỏ ngay
Cháu khóc vì đau đêm thức trắng
Con dầm bởi nước sáng chua cay
Đang tâm thỏa ghét đà lên kế
Mản ý giáng thù nở xuống tay
Cầm thú còn thương con đứt ruột
Huống người tâm địa gớm ghê thay.
Con người tâm địa gớm ghê thay
Chú trọng bạc tiền chẳng kể ai
Tình nghĩa vợ chồng trời đã thấu
Yêu thương con cái đất nào hay
Đi đêm thỏa mản cơn thèm khát
Lừa dối đong đầy điệu giả say
Gieo gió đừng mong không gặt bão
Nghiệp nhân đã vậy đúng không sai.
Thèm
Nhìn cảnh người ta quấn quýt nhau
Ngẫm mình bất hạnh chạnh lòng đau
Vì đâu thân tủi mang chua xót
Hay bởi tâm tham gánh hận sầu.
Già rồi những cặp vẫn bên nhau
Từ lúc mới yêu đến bạc đầu
Nhìn thấy mà thèm lòng lại xót
Xem ra thêm hận dạ càng đau.
Ai người hạnh phúc đến răng long
Vô phước cho ta gánh hận lòng
Nào kẻ trẻ trung vui khắng khít
Còn mình chiều lụn khổ tay không.
Còn mình chiều lụn khổ tay không
Nhà cửa thê lương cảnh quặn lòng
Thui thủi một mình. Ôi nghiệp khổ
Quạnh hiu cả kiếp. Quá long đong.
Những ngày còn lại phải long đong
Vợ bỏ nhà đi quá xốn lòng
Những tưởng số nhàn khi tuổi hạc
Nào ngờ thân khổ lúc tiền không.
Có tiền nào giúp được ai không ?
Mà vểnh mặt lên ỷ với chồng
Khi trẻ đa đoan không nhớ đến
Nay già bạc nghĩa chẳng còn mong.
Mong già còn cặp để rong chơi
Nào được gì đâu oán trách trời
Hạnh phúc không ôm, ôm ảo tưởng
Ấm êm chẳng muốn, muốn trò đời.
28.12.2015
Bất hạnh – Vô phước
Kiếp xưa
chắc quá bạc tình
Nên giờ phải nhận một mình gánh mang
Cha dặn
đã cố gắng làm
Nhẫn nhục chịu đựng sẽ càng tốt thôi
Thế mà
không tránh được trời
Tạo nghiệp phải trả cuộc đời khốn thay
Gia đình
đổ vở trắng tay
Bốn ba năm xây dựng rày còn chi
Đắng
lòng đau xót phân ly
Cuộc đời bất hạnh còn gì khổ hơn
Xưa nay
chẳng biết oán hờn
Bây giờ phải chịu bao cơn não lòng
Bảy hai
tuổi sớm long đong
Cuộc đời chẳng được thông dong một ngày
Hôn thê
lừa dối nào hay
Thật thà tin tưởng mảy may nghi ngờ
Từ hai
năm trước đến giờ
Dự cựu giáo chức lập lờ trắng đen
Dối lừa
nhiều chuyện nên quen
Kẻ xấu lợi dụng phá tan tình nhà
Giao du
kết bạn gần xa
Hẹn hò phê pháo xem ra hư dần
Nhà nghỉ
tắm biển nhiều lần
Lén lút che dấu đuếch cần sợ chi
Mười giờ
đêm gọi đến đi
Trong phòng riêng ngủ sẵn khi tâm tình
Luôn bảo
lổi không do mình
Vậy ai có lổi cực hình riêng đây?
Mình lo
một dạ đắp xây
Còn vợ thì đã đổi thay bất ngờ
Tổn
thương tình cảm vô bờ
Sáu mốt tuổi gái tơ không bằng
Tâm tư ý
nghĩ lăng nhăng
Vô phước bất hạnh một thằng như tôi.
Sút cân
Thức trắng đau đời kéo dài bao tháng
Sức lực hao mòn tình trạng sút cân
Chuyện ăn chuyện uống chẳng đói chẳng cần
Nên thân thể dần dần bị suy nhược.
Năm lăm rưỡi cân năm mốt chưa được
Mặt mày phờ phạc ốm nhếch ốm nhom
Còn nhà có vợ đủ cả năm con
Vợ nghe người dụ nát tan hạnh phúc.
Đặt bày rong chơi đủ trò chiêu thức
Tự do vứt bỏ mái ấm gia đình
Chỉ biết sống cho kẻ ngoại cho mình
Ai khuyên chẳng nghe nào thương con cái.
Khôn chẳng ra khôn hóa ra thàng dại
Sáu mốt tuổi đời mong mỏi chi hơn?
Mà để mất đi tình nghĩa ấm êm
Xót đau từng đêm bốn ba năm xây đắp.
Khổ là khổ không ai mình lại gặp
Đau là đau không ai hiểu cho mình
Giận là giận bị hôn phối coi khinh
Tiếc là tiếc công lao mình tạo dựng.
Giờ đổ vỡ khó bề mà đứng vững
Thì làm sao không đau xót được trời!?
Cho nên từng đêm thức trắng buồn đời
Để rồi sút cân sức lực cạn kiệt.
Năm 2015 nhìn lại
Một năm nhìn lại chuyện riêng mình
Bao nỗi tủi hờn đã phát sinh
Đổ vỡ yên bình tình mái ấm
Lung lay hạnh phúc cảnh gia đình
Coi thường nhân cách vì mơ tưởng
Đánh mất niềm tin bởi rẽ khinh
ỷ lại bạc tiền quên đạo nghĩa
Tổn thương tình cảm phá tênh bênh.
Lên án
Xử sự
như vầy có đáng không?
“Tôi
không có lỗi bởi do chồng’’
Hẹn hò
ai lạ chờ ngoài quán?
Nghe gọi
kẻ nào ở góc phòng?
Con cháu
ngoan hiền sao đổi tánh?
Gia
nương êm thắm lại thay lòng?
Rõ ràng
chứng cứ xin phân xử
Tan nát
do bà hay tại ông?
Đổ vỡ do bà hay tại ông?
Tổn thương bất hạnh nát tan lòng
Lung lay hạnh phúc nên lo giữ
Bảo vệ gia đình phải dự phòng
Trò dối là sai chiêu của vợ
Chuyện ghen vẫn đúng ý làm chồng
Giải bày tâm sự có chi lỗi ?
Nhà cửa chồng con bỏ đáng không ?
Nhà cửa chồng
con bỏ đáng không ?
Đã sai
không hối hận tràn lòng
Bao nhiêu điều lỗi không do bả?
Tất cả sự
tình bởi tại ông?
Nghe gọi
nửa đêm ai gánh nỗi?
Hẹn hò
phê pháo kẻ bông long?
Nghĩa
tình mất mát ai bù lại?
Thương tổn
biết bao đạo vợ chồng.
10.01.2016
Thù chồng bạn vợ
Kẻ thù
không đội trời chung
Bạn vợ là nó lung tung quậy người
Cha chồng
kêu tên chưởi hoài
Mình là dâu trưởng đúng sai hai bề
Oái oăm
thay kết bạn bè
Người bạn đàng điếm kẻ chê người cười
Chồng
thù vợ bạn ô đời
Cân nhắc bỏ một để rồi đừng than
Nếu chồng
trọng thì miển bàn
Bạn kia bỏ sớm khỏi phiền về sau
Chồng vợ
thù bạn chung nhau
Bạn xấu nên tránh mới mau yên bình
Đấu
tranh dành hạnh phúc mình
Mong ước êm đẹp gia đình như xưa
Chồng vợ
về đón đi đưa
Bên nhau khắng khích vẫn chưa thỏa lòng
Bỏ đi
người bạn long bong
Gia nương yên ấm mới mong sum vầy
Xin đừng
mơ ước trời mây
Thực tế một chút để xây gia đình
Không ai
thương mình bằng mình
Vợ chồng con cái thắm tình chung lo.
12.01.2016
Số khổ
Số tôi sao khổ quá ri trời
Già cả không yên nào thảnh thơi
Thể xác hao gầy do hội chứng *
Tinh thần sa sút bởi trò chơi **
Muốn đi cho rảnh cơn trần nợ
Ở lại thêm đau cảnh hận đời
Có được gì đâu mà níu kéo
Người ta mơ tưởng chuyện đương thời ***
--------------------
*, **, ***: bệnh
xã hội – căn bệnh ngoại tình
Bạc phước
Chỉ ta bất hạnh ở trên đời
Sao thấy mọi người ai cũng vui
Thương tổn từng đêm càng lủi thủi
Xót xa mọi bữa cứ lui cui.
Xót xa mỗi bữa cứ lui cui
Trên thế gian này ai giống tui?
Gia đạo tiếng tăm giờ lụi cụi
Vợ con đầy đủ phải bùi ngùi.
Vợ con đầy đủ phải bùi ngùi
Nông nỗi thế này đâu phải tui
Đã khiến bao ngày thêm xác tủi
Làm cho từng phút chịu thân đui.
Từng phút từng giờ chịu thân đui
Nhẫn nhục bao phen vẫn dập vùi
Tiền bạc đi đâu mình trụi lụi?
Thân tàn còn đó kẻ vui chui.
Thân tàn còn đó kẻ tủi xui
Oan gia thiếu phước bỉ thân cùi
Bảy ba gần đất còn thui thủi
Bốn bốn dựng xây vẫn túi thui.
Bốn bốn năm xây vẫn túi thui
Bởi đâu nên nỗi cứ bùi ngùi
Bất cần chồng vợ mơ tình phủi
Khỏi nói gia đình muốn nhả trui.
Gia đình đổ nát thấy bùi ngùi
Chạy mãi khi nào mới ngó lui?
Mất mát niềm tin giờ thấy búi
Lung lay hạnh phúc đã như cùi.
Xem chồng giống kẻ bị đau cùi
Trong mắt người đời họ ghét đui
Từ trước hai năm đà hất hủi
Giờ chừ sáu mốt tính xoay tui.
18.01.2016
Một đời khổ sở
Gia đình êm ấm vẫn đi đêm
Dấu diếm chồng con cứ quấy thêm
Nhà có rủ rê thuê chổ trọ
Phòng sang hò hẹn tránh người quen
Tai ương mản kiếp không hề ổn
Bạc phước tuổi già chẳng thể yên
Bất hạnh cho ai gặp phản bội
Suốt đời đau khổ hận triền miên.
21.01.2016
Trở chứng
Gia đình luôn xảy chuyện lung tung
Mười bữa năm hôm bỗng đổ khùng
Trở chứng con khuyên càng nỗi trận
Lên cơn chồng cản hẵn không dung
Đặt điều ma ám bày bao việc
Suy diễn quỹ hờn giận mấy từng
Trách phạt bất nhân thôi quấy nhiễu
Bình an mọi sự bái thiên cung.
Tình nghĩa – Bạc tiền
Tiền bạc đem so với nghĩa tình
Cho rằng tiền trọng bị coi khinh
Mặc dù không bạc còn sống được
Nhưng đánh mất tình chết chẳng bênh
Ai nghĩ tiền to người đó nhỏ
Người xem tình quý kẻ này vinh
Xưa nay tình nghĩa hơn tiền bạc
Nghèo nghĩa giàu tiền chỉ đảo khuynh.
26.01.2016
Sống cho mình
Tự do theo ý thích ngoài vòng
Lễ giáo luôn luôn trú ở trong
Đảo lộn luân thường bỏ tứ đức
Xuống thang đạo lý ghét tam tòng
Tác phong lối sống ưa buông thả
Nhân cách con người muốn lộn sòng
Mong chỉ riêng mình không lệ thuộc
Mới gây nên chuyện rối bồng bông.
Tuổi Giáp Thân
Bính Thân mình được bảy ba rồi
Nhìn lại cuộc đời chẳng mấy vui
Sự nghiệp – số trời nhiều lận đận
Gia đình – nghiệp dỉ lắm lôi thôi
Giáp Thân chồng vợ đều ngang trái
Tuổi khỉ anh em cũng lẻ loi
Gieo phước mới mong tìm hạnh phúc
Cùng nhau nhẫn nhịn mới yên đời.
29.1.2016
Cô quạnh
Thui thủi đêm ôm gối một mình
Vợ thì tạo cớ để lui binh
Ngủ riêng vì bệnh không thông ý
Chung lại giúp nhau mới thấu tình
Hai chỗ yên bề mà nhắn gọi
Một phòng chẳng ngại để thông tin
Tình già đáng lẻ càng sâu đậm
Mà vẫn xót xa nỗi bất bình.
30.01.2016
Vô đạo
Vô đạo
Gia đình tan nát chẳng trông mong
Níu kéo chỉ ta mới thật lòng
“Vô đạo nhà kia con khinh bố
Chanh chua ả nọ vợ lừa chồng”
Quan tâm mẫu mực anh luôn tốt
Buông thả tác phong chị ngoại tòng
Càng dễ thay chồng khi ý đổi
Còn cha thay được bấy nhiêu ông?
31.01.2016
Cố chấp – cái ta
Đến lúc này rồi còn dối lừa
Hàng tuần chủ nhật bạo hơn xưa
Cùng tên đĩ điếm chở đi sớm
Hẹn kẻ thù nhà ngủ lại trưa
Tốn bạc hao tiền chi rả rả
Mất tình tổn nghĩa nát tưa lưa
Chồng con khuyên bảo cần nên dứt
Bạn vợ thù nhà thấy đã bưa.
01.02.2016
Nhân cách
Cuộc sống thả buông họ đải đồn
Cho nên tăm tiếng bị vùi chôn
Cà phê ai hẹn cũng đều nhận
Điện thoại người xin cho hết luôn
Giao tiếp đàn bà mà dễ dải
Nói năng phái nữ giữ không tròn
Cho nên trai bẩn đua nhau hẹn
Nhân cách đánh rơi khó bảo tồn
02.02.2016
Táo trình
Táo quân quy báo bấy nhiêu điều
Nhà nọ dưới trần sắp bị tiêu
Bởi lẽ chồng già thì một dạ
Chẳng bù vợ trẻ lại liêu tiêu
Gia nương bất ổn gần tan nát
Mái ấm lung lay chờ ngã xiêu
Ngọc Đế vi hành xin hạ chỉ
Để lâu khổ chủ xót trăm chiều.
10.02.2016
Tết buồn
Tết này thật chán lại buồn thiu
Thui thủi một mình sáng đến chiều
Con vợ chẳng lo chi cúng bái
Ông bà chắc đói bị treo niêu
Hương hoa hà tiện bơ đồ rẻ
Bánh trái ít tiền rước hạng phiêu
Bất hiếu tại ta vì bạc phước
Của tiền không có phải sinh liều
11.02.2016
Vợ mắng
Tai ngược mượn tiền không trả luôn
Thế gian là vậy chớ nên buồn!
Khi yêu ấm áp từng xu nhỏ
Đã ghét thì truy đủ ngọn nguồn
Không ngán quỹ thần nên khó đoán
Chẳng kiêng tội lỗi lại khôn lường
Cạn tàu ráo máng tình chồng vợ
Ăn cướp la làng rõ bất lương
23.02.2016
Ghen
Ghen đâu phải có tội
Nhưng phải ghen thế nào
Pháp luật đâu có cấm
Nhưng chớ ghen tào lao.
Bản chất ghen luôn thiện
Hành động ghen làm sao
Để khỏi vương tình án
Và khỏi bị lao đao.
Mục
đích ghen bảo vệ
Gia
đình được ấm êm
Để
ngăn ngừa tệ nạn
Ngoại
tình đang rộ lên
Xã hội tàn đạo lý
Biết bao kẻ ngoại tình
Mà tan đàn xẻ nghé
Gia đình chịu điêu linh
Bởi
đàn bà nhẹ dạ
Không
chỉ có một lần
Mà hẹn hò nhiều bận
Nghe
ngon ngọt sa chân.
Vì đàn ông thích mới
Vụng trộm gái ngoài luồng
Thậm chí gây xáo trộn
Về nhà guậy luôn luôn.
Chuyện
xấu làm ai nhận?
Dối gạt
đến tận cùng
Nghen tuông là phải xảy
Thù hận phát lung tung.
Tất cả đều là nợ
Muốn bảo vệ gia đình
Nổi cơn ghen là vậy
Dù biết khổ cho mình.
Giao du với nhân tình cũ
Con cháu đề huề vẫn giở trò
Với nhân tình cũ chẳng hay ho
Tìm nhau thắm thiết mời qua lại
Lén lút giao du gọi hẹn hò
Dấu diếm chồng già để thỏa mản
Học đòi lớp trẻ được ‘’lơ vơ’’
Tại sao che đậy không thành thực?
Đứa đổ cho ghen để phải ngờ
08.4.2016
(24.02. Bính thân)
Nhu cầu
1.
Bảy mươi tuổi chẵn vẫn tìm chồng
Sáu mốt trẻ măng sao lại không?
Sinh lý nhu cầu thôi hết nói
Xác thân đòi hỏi chẳng dài dòng
Sờ sờ chồng đó thích là cứ…
Thực thực gia đình muốn thì dong…
Lang chạ thói hư lờn phụ đạo
Con người bất chấp nói sao xong.
2.
Bảy chục tuổi rồi vẫn kiếm chồng
Huống chi còn trẻ kể chi xong
Nhu cầu sinh lý thôi không động
Dòi hỏi xác thân khỏi phải đồng
Chồng đó sờ sờ thích cứ ngống
Gia đình sồ sộ muốn thì dong
Thói hư lang chạ luôn bay bổng
Bất chấp tiếng tăm miển thỏa lòng.
3.
Bảy mươi tuổi chẵn vẫn tìm chồng
Công nghệ tình yêu ai nói xong
Sinh lý lên ngôi cần thả lỏng
Xác thân ham muốn khỏi dài dòng
Sờ sờ chồng đó thèm là sỏng
Sừng sững trai đây thích cứ dong
Phụ nữ thời nay ưa lẻo lỏng
Tiếng tăm bất chấp miễn vừa lòng
Tự do
1.
Con vật muốn được có tự do
Làm người cũng vậy chớ nên lo
Nào ai kềm kẹp nhưng nên rõ
Có kẻ bất cần chẳng đắn đo
Cuộc sống bao giờ luôn chịu khó
Tình đời mãi vấp chuyện gay go
Buồn phiền cũng khiến ta buông bỏ
Ich kỷ vì mình chỉ sống cho…
2.
Ich kỷ vì mình không sống cho…
Vượt ngoài đạo lý chẳng hay ho
Thế gian lắm kẻ như con bọ…
Cuộc sống nhiều người giống lũ so…
Nhân cách nào màng đem quét lọ
Niềm tin bất kể khiến bôi tro
Tự do luyến ái theo cho cố
Đáng tiếc mặt dày tựa mặt mo.
Chó giữ nhà
Một thằng
tuổi đã bảy ba
Làm chó giữ nhà không xứng cho ăn
Có ngày
bỏ đói nhăn răng
Không tiền có được cho ăn tốt rồi
Than
thân chi xứng với người
Vừa tra vừa xấu oán đời được sao
Bây giờ
thiên hạ lao xao
Bỏ chồng bỏ vợ ước ao đổi đời
Làm thân
con chó lỗi thời
Lo giữ nhà cửa đáng đời của mi
Thân tàn
chẳng có còn chi
Tình tiền gom sạch cũng vì mày ngu
Đã ngu
tính lại đù đù
Thật thà tin tưởng mắt mù điếc tai
Cho nên
làm chó không sai
Để người phản bội, tiền tài ngoại vong
Thôi mày
chết quách cho xong
Để ta yên ổn mỏi mong từng ngày
Đói khát
đau ốm mặc mày
Tự do ta được đắm say phỉ tình
Tự do
qua lại linh tinh
Không ai ngăn cản được quyền ta đâu
Đạo đức
luân lý thôi rầu
Đem ra mà sủa gâu gâu mỏi mồm
Chuyện ta cho họ đãi đồn
Mặc sức chó sủa con đường ta đi
Chó ơi nếu
có điều chi
Xuống tìm Diêm Đế kiện đi ta hầu
Có gì sung
sướng hơn đâu
Tự do thoải mái mấy khâu đưa tình
Chỉ cần thỏa
mản ý mình
Chẳng kể tăm tiếng lòng tin kẻ nào
Những điều
ta đã ước ao
Chó ơi đừng có xía vào uổng công
2 giờ sáng ngày 20.4.2016
An ủi
Hình thức chút thôi để ủi an
Đứng gần chụp ảnh – tít xa ngàn
Tình người rẽ rúng gần mà ngái
Cuộc sống an hòa ngái mà chan
Nông nỗi vì đâu nên cách trở
Đớn đau do bỏ mới ly tan
Gia nương bất hạnh đâu còn níu
Hạnh phúc trước đây đã lụi tàn
20.4.2016
Ly hôn
1.
Bà muốn đơn phương viết giúp rồi
Đường tình rẽ hướng chịu thua thôi
Tự do mong mỏi tìm vui để….
Ràng buộc khó khăn chọn tách rời
Giải phóng cho nhau yên dựng cõi
Chiến tranh kết thúc tái xây đời.
Lòng người chuyển hướng thôi khỏi nói
Đã quyết – không trông – chỉ có trời.
25.4.2016
Ly hôn
2.
Đã quyết không mong chỉ có trời
Đường tình rẽ hướng ước rong chơi
Khi ra công lý vạch điều xấu
Đến giữa pháp đình chỉ thích rời
Không hiểu muốn gì khi xế tuổi
Chẳng hay thích có lúc tàn hơi
Đem dâng tất cả cho ma quỹ
Khá trách lòng người bạc tựa vôi.
Sinh nhật
Giáp Thân cái tuổi lắm ưu phiền
Sinh nhật bảy ba của lão Liên
Con vợ chẳng hoài do bất nghĩa
Bạn bè nào biết bởi không tiền
Bạc tình do số đâu thanh thản
Bạc phước vì duyên chịu đảo điên
Cuộc sống lúc nào được trọn ước?
Thảnh thơi sao nổi khổ triền miên.
24.4.2016
Vô phương
Dại – khôn lòng dạ thật khôn lường
Chung thủy thật thà mới đáng thương
Xã hội tạo nên lòng ích kỷ
Con người tiêm nhiễm thói vô lương
Điều hay bất chấp mà duyên đoạn
Đạo lý suy đồi mãi nợ vương
Chất phác tại sao luôn bị thiệt?
Lắc đầu ngao ngán bấy như tương
28.4.2016
Về với tổ tiên
Cát bụi muốn tìm cũng khó ghê
Cháu con thân thuộc chẳng cho về
Bảy ba năm sống nào thanh thản
Bốn bốn thời
tình thấy thảm thê
Bất hạnh cảnh nhà không muốn…nữa
Bội tình duyên phận hết đam mê
Muốn theo tiên tổ dứt trần nợ
Mà ngại tiếng đồn kéo trách chê
02.5.2016
Gieo gió
Ở đời chân chính mới nên người
Phụ đạo coi thường sẽ khổ thôi
Bất nghĩa vong ân đồ mất dạy
Bất nhân khốn nạn thứ ô đời
Trời hành mấy kẻ vô nhân tính
Đất phạt những người bẩn giống nòi
Việc thiện không làm gây ác nghiệp
Để cho gia sự nát tơi bời
03.5.2016
2 lòng
Nói chuyện với người rất phẳng sòng
Sau lưng bôi xấu thẳng thành cong
Con người một mặt mà hai dạ
Giấy bạc hai bên vẫn một đồng
Đổi trắng láo lường mong lấp liếm
Thay lòng dấu diếm để tìm dong
Ấm êm xây đắp không cần nữa
Chỉ muốn tự do để ngoại tòng
04.5.2016
Buồn đời
Cả đời vất
vả nuôi con
Cầu cho con lớn trông mong về già
Đến khi
tuổi đã xế tà
Sức lực cạn kiệt thân già ốm đau
Con trai
ngàng ngó gì đâu
Bỏ mặc phiêu bạt thương đau chẳng nhòm
Tủi hân
cay đắng héo mòn
Chẳng được thanh thản lại còn tiếng tăm
Bảy ba
tuổi khổ nên than
Gia nương bất hạnh để tan tác đời.
Đau!
Đau lòng
đau khổ đau buồn
Cuộc đời sao cứ bám luôn đau nhiều
Đau thể
xác chẳng bao nhiêu
Đau tình đau cảnh đau điều trái ngang
Tuổi đời sắp sửa sang trang
Tinh thần đau đớn luôn đang xéo dày
Đồng tiền
hai mặt mà hay
Con người một mặt hại thay hai lòng
Thương mình
tuổi hạc long đông
Vợ có con có mà không đoái hoài
Ghét là
ghét chuyện do ai ?
Giận cũng thật giận chia hai gia đình
Xét ta chẳng có tội tình
Vì người xem nhẹ nên mình tổn thương
Biết bao
nhiêu chuyện xem thường
Để rồi kết quả đo lường nỗi không ?
Không tôn
trọng chẳng cùng lòng
Toàn là chống đối tìm dòng tự do
Không suy
nghĩ chẳng đắn đo
Làm theo cảm hứng để cho đau đời
Cố chấp
khuyên bảo hết lời
Niềm tin nhân cách mất rồi còn chi
Ý người đường
ai nấy đi
Tìm mọi duyên cớ chỉ vì muốn rong
Ghét gái ruột
thích ngoại vong
Vì nó khuyên bảo, hận lòng không tha
Đổ thừa gán
ép người ta
Toàn là thất đức không là ác nhân
Trời cao có
thấu nguồn cơn
Để ta phải chịu oán hờn chất cao
Suốt đời chịu
cảnh lao đao
Thật thà chung thủy mà nào được chi
Nhiều lần
ôm gói ra đi
Muốn bỏ tất cả sầu bi trên đời
Bỏ hết từng
đêm lệ rơi
Về cùng cha mẹ để đời hết đau.
07.5.2016
Coffee morning
Một mình
một tách cà phê
Nhìn trời nhìn đất bốn bề mù sương
Nhớ về
quá khứ mà thương
Thương nhà thương cảnh đôi đường xót xa
Thương
cho thân phận bảy ba
Không thanh thản nổi sống qua ngày còn…
Hận mình
giận vợ xót con
Vì mình dễ dải nhận đòn khá đau
Hết lòng
chung thủy với nhau
Thường bị thương tổn biết bao nhiêu lần
Giận người
chăn gối phụ bần
Coi thường mọi chuyện không cần nghĩ suy
Tình nhà
đội nón ra đi
Cũng do mơ tưởng vu vi bên ngoài
Không
quan trọng đến ngày mai
Không già không bệnh tiền tài không vơi!?
Nghĩ vậy
nên muốn rong chơi
Chẳng kể cảm nghĩ của người thân yêu
Làm cho
rối loạn trăm điều
Làm cho tăm tiếng bao nhiêu lụy phiền
Cà phê
buổi sáng không yên
Khổ tâm tuổi xế triền miên không ngừng
Xót con
sấp mặt quay lưng
Cha đẻ đau khổ chưa từng ủi an
Tỏ ra chống
đối nghĩ càn
Hành động bất hiếu hoàn toàn vô tâm
Khi mất
chỗ đứng tinh thần
Do con vì vợ dồn chân vào từơng
Cùng nhà
không chút tình thương
Hàng ngày giáp mặt chán chường lắm thay
Cà phê
buổi sáng từng ngày
Mà tâm thì cứ cuồng quay tình nhà
Tình chồng
vợ nghĩa con cha
Có khắc phục được cũng là gian nan
Thôi thì
mình tự ủi an
Âu đều do nghiệp có làm được chi
Kết quả
rồi cũng ra đi
Trắng tay tất cả còn gì trách chê.
Xĩu
Đang tiếp khách mời bỗng nỗi điên
Điếm đàng phá rối chịu không yên.
Đều do vợ hại muốn ta chết
Và bởi mình cay đuổi nó liền
Bức xúc ý đồ quân phá rối
Nỗi cơn thịnh nộ bọn vô thiên
Đang vui vác mặt vào gây sự
Trúng kế hại người lũ xỏ xiên.
Không chừa thủ đoạn bọn trâu điên
Hôn tình phá hoại cho điêu đứng
Gia sự xía vô tác lụy phiền
Kẻ khốn đơn thân còn phải sợ
Người nhà trợ lực mới ngang nhiên
Một tên hai đích bắn đều trúng
Tức nỗi vợ con ác xĩu liền.
Chạy trốn
Bao lần buồn
chuyện gia đình
Ta lại thất thểu một mình bỏ đi
Lòng càng
tan nát sầu bi
Mấy phen lục đục cũng vì trái nhau
Không nhường
chẳng nhịn mới đau
Thích tự do gây biết bao phiền lòng
Tâm tư hướng
ngoại cầu mong
Khư khư giữ lấy trong lòng chẳng thay
Muốn tự
do nên đặt bày
“Vì chồng heo nọc từng ngày quỹ dâm
Không chịu
nỗi nên chỉ cần
Ngủ riêng để khỏi những lần ốm đau…”
Vì muốn tự
do gọi nhau
Bày trò quỹ quái lao đao chồng già
Hàng
ngày giáp mặt vào ra
Đụng đầu gây chuyện đâu mà sống yên
Chưa hết
mười một giờ đêm
Trao nhau tình tứ đã quen thói rồi
Chồng bốn
ba năm chẳng lời
Ngọt ngào như vậy để đời thêm hoa
Ngoại
tình tư tưởng sẵn đà
Oán ghét chồng, mới tạo đà đắng cay
Lại nữa
bạn điếm bao vây
Bày cho tất cả một tay chơi bời
Quen chốn
nhà nghỉ ăn chơi
Gia đình xem nhẹ nghe lời điếm thôi
Vì nó
nhà nát tơi bời
Không nhận ra được để rồi tiếng tăm
Đứa con
mình nhất lo chăm
Chẳng màng chăm sóc ngó ngàng đến nơi
Khổ cực
vì nó một đời
Nghe mẹ tiền bạc để rồi ghét cha
Vì ai tan cửa nát nhà ?
Vì ai sóng gió để ra nỗi này ?
Chẳng còn
điểm tựa nào thay
Vợ con bất nghĩa trả vay một đời
Buồn tình
nên chẳng một lời
Bỏ nhà chạy trốn cho trời xử phân
Muốn bỏ
luôn cả xác thân
Chạy trốn đau khổ không ngần ngại chi
Cho nên rủ
áo ra đi
Không quản sống chết không vì bản thân
Chỉ lo gia đạo cùng bần
Bảy ba tuổi chẳng có lần thông dong
Thôi
đành rũ hết cho xong
Sức cùng lực tận còn đồng nào đâu?
Bao
nhiêu khổ sở lao đầu
Bao nhiêu tiền bạc tóm thâu riêng dùng
Bây giờ
sắc mặt lạnh lùng
Một cắc ai biếu tận cùng ngợi khen
Tham tiền
nên đã dần quen
Chồng con chẳng chút bỏ bèn. Người dung
Cả cuộc
đời chồng cho dùng
Không bằng tý xíu tận cùng đãi bôi
Cho nên
ta giống thằng tồi
Bỏ đi cũng tốt khỏi hồi bận tâm.
Tháng
6 năm 2016
Tiền
Xem ra quan trọng chỉ vì tiền
Ỷ có lương hưu vểnh mặt lên
Con cái sẻ chia tình chẳng vẹn
Cửa nhà xếch xác sống không yên
Tinh thần cố chấp sao mà hiểu
Tư tưởng vì mình khó để quên
Bao nỗi bất hòa do tự ái
Nghĩa nhân? Không bạc chuốc ưu phiền
01.6.2016
Mong
Bốn mấy năm qua dựng bất thành
Thời gian thắm thoắt quả là nhanh
Ngày nao khổ cực yêu nên thắm
Nay đã đủ ăn ghét chẳng xanh
Vọng ngoại du tình mau đổi cảnh
Theo tà mất cội sớm thay cành
Đường đời lắm nỗi điều ngang trái
Mong mỏi cho ai chuyển hạnh lành.
Tình buồn
Cưới
nhau bốn bốn năm rồi
Bây giờ êm ấm đến hồi éo le
Do người
lừa dối đậy che
Phản bội bạc nghĩa chia phe gia đình
Đạo đức
xuống cấp phát sinh
Tổn thương nhau bởi chút tình đem cho
Đêm đêm
ôm gối co ro
Thương phận già đến đói no ai tường
Bốn bốn
năm chứa chan thương
Bây giờ rẻ lối tổn thương đủ điều
Ghét là ghét kẻ ngoa điêu
Dẫn dắt lôi kéo qua nhiều trò ma
Giận là giận
không ngộ ra
Học ai vọng ngoại mới ra nỗi này ?
Bất chợt
Phong trần một kiếp cũng rồi qua
Giàu có bao nhiêu cũng thế mà
Hoa hậu thế gian nào mãi đẹp
Kỳ tài thiên hạ mấy không sa
Nhà xe sang trọng rồi tay trắng
Danh vọng lẩy lừng cũng tuột đà
Chỉ có thiện tâm luôn sáng chói
Vô thường tìm tới sẽ phôi pha.
15.6.2016
Được mất hơn thua tranh chấp gì
Ai rồi cũng có môt lần đi
Sao không gieo thiện thảnh thơi tý
Mà phải bất nhân thù hận ly
Nhân cách không còn nên dị nghị
Niềm tin đánh mất bị khinh khi
Thời gian còn lại nên trân quý
Bạc tỷ vàng cân có được chi ?
15.6.2016
Thói ghét ghen
Chuyện đời cũng khó toại lòng nhau
Kẻ ghét người thương lắm sắc màu
Phức tạp gây nên nhiều rối rắm
Đơn sơ dễ tính ít hư hao
Nhiệt tình lắm lúc bị chê trách
Nghen ghét nên hay thích tự hào
Trăm họ làm dâu nào chịu nổi
Thương thay mấy kẻ tự chôn đào.
Dấu sao nỗi
Sự thật dù cho dấu thế nào
Bị người đời chép miệng lao xao
Lâu ngày trong túi kim lò mũi
Đoạn tháng ngoài đời chuyện nhức đầu
Đừng tưởng che trời là hết nắng
Làm sao tránh được tiếng xì xào
Niềm tin đánh mất cùng nhân cách
Chuyện xấu dấu hoài nỗi được sao?
Biết xấu vẫn lăn vào
Chuyện xấu làm sao che dấu hoài
Đến khi tóm được lạy hai tay
Xin tha thói xấu không lai phạm
Miển thứ tật hư chẳng đặt bày
Quyết che cho kỹ nào có lỗi
Thề dấu được tròn nghĩ đâu sai
Ai ai cũng sợ tội tù đến
Mà vẫn lăn vào vấp họa tai.
Nhập nhằng cái tuổi 60
Sáu mươi
đâu phải là già?
Sáu mươi còn được người ta yêu mình
Cưa sừng
diện mốt thật xinh
Vụng trộm lén lút trao tình trai lơ
Sáu mươi
dưới mã già huơ
Bên trong sinh lý trai tơ không bằng
Tình cảm
nam nữ lăng nhăng
Gia nương đầy đủ gió trăng không chừa
Chồng
con nhiều bận ngăn ngừa
Vì chưa thỏa mản nên chưa quay đầu
Lừa chồng
hò hẹn đêm thâu
Làng xóm dị nghị những câu đau lòng
Niềm tin
nhân cách chẳng mong
Đánh mất tất cả khó trông giữa đời
Ấm êm hạnh
phúc tan rồi
Mong chi dựng lại cuộc đời sáu mươi.
Ngày ấy – bây giờ
Lưu luyến chuyện xưa nhớ quắt quay
Tình đời đen bạc có ai hay
Ngày nao đầm ấm. Ôi! Vui quá!
Nay lại tan đàn. Quả tiếc thay!
Sở dỉ ngoại vong nên đổ vỡ
Tất nhiên mâu thuẩn mới chia tay
Cuộc tình đẹp thế sao không giữ
Mơ mộng mà ra đến nỗi này.
Khổ tâm mau bạc tóc
Chỉ mới hôm qua nay khác rồi
Nghĩ suy trằn trọc bạc mau thôi
Tình đời ngang trái trông mà ngán!
Lòng dạ khó lường thấy hởi ôi!
Trai trẻ đua đòi thôi cũng được
Tuổi già thi thố mới ô đời
Có ai ước muốn mình lâm nạn
Bởi sống nội tâm mới oán đời.
Chung tình
Một kiếp chung tình chịu đắng cay
Tình đời bội bạc thảm thê thay
Vì tin tưởng quá mà đau xót
Bị dối lừa nhiều nên nạn tai
Lỗi đạo tào khang liều quá dễ
Sai đường ân ái hối càng gay
Gieo nhân mấy ai không thu quả
Nghiệp ác khi nào được vận may?
Vẫn vơ
Ngày nghỉ nằm nhà buồn tái tê
Nhớ nhà xót cảnh lại thương quê
Nhà thì bất hạnh quê tăm tối
Cảnh cũng u buồn nước thảm thê
Nghĩa nặng nên chi lòng bận bịu
Tình sâu bởi đã dạ ê chề,
Sinh ra ai muốn đời bi lụy
Đã trót đa mang khó thuận bề.
San
Jose, 31.7.2016
Thao thức
Trằn trọc canh trường chợp mắt đâu
Để rồi thức trắng suốt đêm thâu
Trăng tà sương rụng đời u uất
Dế gọi gió lùa kiếp giải dầu
Quay lại đoạn phim buồn khúc cuối
Điểm qua ký ức tiếc ban đầu
Duyên tình nghĩ lại nào khuây khỏa
Sáng tỏ ngoài song cũng đã lâu.
San
Jose, 03.8.2016
Bạn bè thương cảm
Bè bạn hay tin cũng xót vương
Thế gian nào biết để mà lường
Hôm nao những tưởng đang êm ấm
Nay lại không ngờ đã nhạt hương
Hình ảnh hai người còn đẹp mãi
Tâm tư mỗi đứa vẫn như thường
Đừng nên nghĩ quẩn mà thương tổn
Mạnh dạn lên đi chửa hết phương.
Trả lời bạn
Số kiếp thế rồi đã hết phương
Đôi khi nghĩ quẩn bởi cùng đường
Nợ duyên được – mất đà khôn giữ
Tình nghĩa còn – không chuyện khó lường
Rất biết mọi người còn cảm mến
Cảm ơn bè bạn đã yêu thương
Tiếc rằng phụ đạo đâu còn nữa
Nên đã xuôi tay khỏi vấn vương.
Đành chịu
Cái tính lăng nhăng khó đổi dời
Con người dính phải mạt không thôi
Luôn luôn che dấu điều không thật
Mãi mãi dối lừa chuyện động trời
Rách nát cửa nhà thêm trời ạ!
Tiếng tăm gia đạo lắm người ơi!
Khổ thay duyên nghiệp đành cam chịu
Dù tuổi xế chiều chẳng thảnh thơi.
Cái tuổi bất hạnh
Giáp
Thân luôn khổ vì tình
Người ta chết vợ còn mình rẽ đôi
Lúc trẻ
đã hận qua rồi
Tưởng đâu mưa tạnh đến hồi thái lai
Ai dè số
kiếp ương tai
Cuối đời cũng vấp khó ai không lầm
Đang êm ấm
lại đang tâm
Khi không trở mặt ôm cầm thuyền ai
Uổng
công vun đắp tương lai
Uổng kiếp chung thủy đời trai một lòng
Cư tưởng
một dạ với chồng
Nào ngờ phản bội mà không thương nhà
Cuộc đời
đã trải bảy ba
Mong chút thanh thản thế mà chẳng yên
Bao
nhiêu thương tổn buồn phiền
Mà người chăn gối thản nhiên dối lừa
Tan nhà
nát cửa chưa vừa
Đã không dừng lại còn bừa bải thêm
Gia
nương sóng gió nào yên
Chồng con đau khổ triền miên xót lòng
Bạc tiền
ta chẳng một đồng
Làm ra đưa hết lo trong việc nhà
Chẳng ăn
uống ít tiêu pha
Tình tiền gom góp lừa ta chẳng còn
Tinh thần
sức khỏe hao mòn
Vì tin tưởng quá bị đòn đắng cay
Thật thà
chơn chất nào hay
Cuộc đời ôm lấy những ngày đau thương
Bất hạnh
những nỗi khó lường
Cái tuổi Thân Giáp đoạn trường khó an
Thấy người
đôi lứa thư nhàn
Xót mình bạc phước chịu toàn bẩn thôi
Bảy ba
năm được mấy vui
Số nghiệp lận đận trách đời được chi
Nhưng rồi
than thở cũng vì
Quá sức chịu đựng đôi khi oán trời.
Bệnh tình
Sao mà nằm lại được hay ri?
Tám tháng bỏ nhà cũng chỉ vì…
Có phải hẹn hò lo bị lộ ?
Hay là vụng trộn sợ người nghi?
Không lành ở mãi càng vô bổ
Đã bớt không về nán được chi?
Trị bệnh mà vui dù chẳng giảm
Cửa nhà con cái chịu sầu bi.
Điều trị bệnh
Lợi dụng chuyến đi của lão chồng
Tự do qua lại thỏa trông mong
Bệnh tình chuyện nhỏ, đây là dịp
Mản nguyện việc to, đó mới lòng…
Bệnh viện chữa chi mà thích vậy?
Cửa nhà nát thế có đau không?
Trị gì tám tháng hoài không giảm?
Ở mãi như ri ai chẳng đồn?
Có nên
Con người bội bạc tiếc làm chi
Chồng vợ bao năm bỏ một thì
Tình nghĩa không cần, cần chuyện ấy…
Gia đình chẳng thiết, thiết trò y…
Mẹ thì thoải mái sống vô cảm
Con lại đa đoan khổ cũng vì:
Ngoài miệng ba hoa thương chúng lắm
Con người phản bội tiếc làm chi???
Nhớ một Trung Thu
Năm ngoái Trung Thu bị dối lừa
Nhớ hoài trong bụng nghĩ mà bưa
Tặng quà cho trẻ mưu mô đoảng
Văn nghệ giúp vui kế sách bừa
Nhà nghỉ đang chờ có kẻ dẫn
Nhân tình hò hẹn đã người đưa
Láo lường đủ cách đi bằng được
Chẳng kể chi nhà chỉ thỏa ưa….
Trung
thu 2015
Tắm biển
Hai dạo một tuần hết bệnh thôi.
Đều đều tắm biển láo quen rồi
Lừa chồng hò hẹn đâu ra bãi
Dối cháu dắt nhau tìm chỗ chơi
Đang lội bắt phôn sao lý giải?
Nửa đêm ra tắm ai tin lời?
Rõ ràng che dấu chi đi nữa
Cũng lộ tiếng đồn khắp mọi nơi.
Sinh nhật
Sinh nhật không ưa tổ chức nhà
Lén qua Xuyên Mộc trốn cho xa
Cỗng theo đĩ điếm mà xin áo
Kéo tới lưu manh để nhận hoa
Vọng ngoại gia đình là cục nợ
Khát tình tư tưởng giống con ma
Cháu con lo lắng thì chê bỏ
Chỉ thích người dưng trọng kẻ tà.
Chiều 30 Tết
Đừng…Để…
Đừng vì tiền
bạc coi khinh
Đừng vì nhẹ dạ bỏ tình phu thê
Để rồi kẻ trách người chê
Để rồi hất hủi bỏ
bê tình nhà
Đừng vì mật
ngọt mà xa
Đừng vì thích trẻ chồng già mà chê
Để rồi xa lánh bỏ bê
Để rồi tăm tiếng
chốn quê lụy mình
Đừng vì
chót lưỡi mà tin
Đừng vì phê pháo nghĩa tình nát tan
Để rồi gia sự oán
than
Để rồi làng xóm luận bàn rẽ khinh
Đừng vì
tin đểu tỏ tình
Đừng vì nông nỗi gia đình tan hoang
Để rồi con cháu trách than
Để rồi gia tộc phàn nàn nào hay
Đừng vì ả
điếm vẻ bày
Đừng vì người ngoại đọa đày người thân
Để rồi đau ốm khi cần
Để rồi đàng điếm góp phần chưởi cha
Đừng nên
lừa dối chồng già
Đừng nên dấu diếm chánh tà đậy che
Để rồi nhà nỗi phong ba
Để rồi quen thói đàn bà đi hoang
Đừng nên
cố chấp khuyên ngăn
Đừng nên giữ kẻ tính toan đề phòng
Để rồi mâu thuẩn bất đồng
Để rồi con cháu thân bằng mất tin
Đừng nên
tự ý tự quyền
Đừng nên thâu tóm vàng tiền chi riêng
Để cho thuận hợp gia đình
Để cho kinh tế ta mình hợp chung
Đừng nên
bịa chuyện lung tung
Đừng nên cho khỏe bỏ tình ốm đau
Để cùng chăm chút cho nhau
Để cùng trên dưới một màu ấm êm
Đừng cho
thương tổn tăng thêm
Đừng cho giấc ngủ từng đêm một mình
Để cho
hạnh phúc gia đình
Để cho mái ấm vững tin thêm nhiều
Đừng nên
để mất nhiều điều
Đừng nên nhân cách thả liều người chê
Để rồi trọn đạo phu thê
Để rồi lấy lại mọi điều mất đi
Đừng nên
khoác lác chuyện chi
Đừng nên sĩ nhục bỏ thì mười năm
Để cho thêm tiếng thêm tăm
Để cho gây gổ chỉ nhằm ba hoa
Đừng vì
Thiên chúa mà ra
Đừng vì tình cũ tình nhà bỏ rơi
Để rồi vì chúa tả tơi
Để rồi tình cũ suốt đời lao đao
Đừng vì
mọi chuyện có sao?
Say
Người ta say nắng vài giờ
Còn người say đắm không ngờ quá lâu
Khi
say nào có biết đâu
Tỉnh rồi mà chẳng quay đầu là sao???
Buồn đời
Ngẫm lại nhiều khi bất mản ghê
Sinh ra giữa chốn khổ thôn quê
Học hành dang dở mất tin tưởng
Thân phận hẩm hiu thấy ủ ê
Bè bạn tỵ hiềm người nói xấu
Duyên tình lục đục họ cười chê
Cả đời bó hó nào thơi thảnh
Muốn thoát cho rồi cảnh thảm thê.
Trách đời
Bất công quá đáng vậy ông trời?
Hành tội chi cho đến hụt hơi
Tuổi trẻ thật thà lo đắp đuổi
Về già lận đận khó rong chơi
Nửa phần đạo nghĩa bị coi nhẹ
Một cuộc duyên tình cũng tả tơi
Ai cũng yên vui khi nắng xế
Còn ta hiu quạnh bởi trò đời.
Hận đời
Cuộc sống còn bao kẻ dối lừa
Đậy che tất cả đủ hay chưa?
Phụ tình bạc nghĩa sai không bỏ
Phản bội láo lường biết chẳng chừa
“Chỉ có riêng mình nên xả láng”
Nào cần người khác mới sinh hư
Vì đời đã tạo nhiều oan trái
Không hận làm sao để được vừa?
Ghét đời
Lại oán thế gian đã bất công
Người làm không đủ kẻ ăn không
Láo lường chiếm của bao người hám
Chia rẽ dành quyền những thứ ngông
Thủ đoạn đoạt tình bằng chót lưỡi
Âm mưu cướp ái bởi cành bông
Chẳng còn đạo đức con người nữa
Đáng ghét vì đâu giải chẳng xong?.
Yêu đời
Sinh ra số sướng cũng do trời!?
May mắn gặp hên cảm thấy vui
Ba đứa ngõ yêu như trẻ lại
Mấy thằng săn đón tuổi già rồi
Nên chăng sửa nết cho theo lẻ…
Hay phải chạy theo để kịp thời…
Cảm thấy trong lòng phơi phới lạ
Còn gì hơn nữa chẳng yêu đời?
Vẫn thế
Đêm nằm
khóa trái cửa phòng
Không sợ ăn trộm sợ chồng chui vô
Thằng chồng
chẳng chút hồ đồ
Không dâm không ép không mồ bất nhân
Trọng
liêm sĩ sống thanh bần
Không trái đạo đức không cần dấu che
Tai sao
cứ phải e dè?
Đề phòng cảnh giác chỉ nghe người ngoài
Biết
mình chẳng nghĩ cho ai
Tự ái cố chấp đã sai không nhìn
Đêm đêm
khóa cửa tự tình
Cự cố xảy đến cho mình không may
Hẹp hòi
ích kỷ nào hay
Nghĩ rằng người khác ai ai giống mình
Vợ chồng
thì chẳng còm tin
Với người ngoài thì hết mình nghe theo
Hạnh
phúc thời buổi còn nghèo
Nghỉ hưu thong thả gieo neo đủ điều
Khi trẻ
hẩm hút bao nhiêu
Về già trổ chứng ra chiều ngây ngô.
Bệnh viện y học cổ truyền Đồng Nai
Thích
nằm bệnh viện cổ truyền
Châm cứu từ thiện miển tiền thuốc thang!??
Nhân
viên bác sĩ đàng hoàng
Tận tình giúp đỡ mọi đàng bệnh nhân
Dặn
dò mọi việc ân cần
Vật lý trị liệu mỗi lần châm xong
Người
đau gối kẻ đau lưng
Tuổi tác đủ cỡ đã từng Tây y
Không
giảm không lành sợ nguy
Dai dẳng chữa trị nào khi bệnh lành
Nghe
nhau trạo miệng mối manh
Bệnh viện Y cổ ở trên Biên Hòa
Tám
tháng chữa trị đã qua
Dù không bớt hết thì ra bị lừa
Đến
khi nước ứ tứa lưa
Sưng mặt sưng cẳng vẫn chưa đổi gì
Đầu gối chẳng chuyển chút chi
Tiền bạc tốn kém cũng vì tin theo
Không
lành sao cứ mãi đeo
Hay là cố ý để mèo mỡ chi??
Bao
nhiêu tính toán nghĩ suy
Đều có mục đích chỉ vì mình thôi
Về
nhà chưa được mấy hồi
Lại “nhớ bệnh viện” để rồi quay lên
Cứ
nói không bớt cho nên
Mãi đi trị bệnh mà quên đường về
Thì
ra chỗ hẹn nên mê
Tình nhân thăm viếng mọi bề ai hay
Cho
nên tìm cách đặt bày
Nói đi chũa bệnh ai rày cản sao
Âm
mưu xảo quyệt biết bao
Làm vậy kính đáo ai nào biết đây
Nhưng
rồi lại thích phô bày
Mách cho bạn biết mấy ngày tình thăm
Dấu
chồng con mà chẳng nhằm
Người ta đã biết tiếng tăm lan tràn
Thôi
rồi khỏi luận hết bàn
Cái cớ nằm viện là màn dấu che…
Năm 2016 nhìn lại
Hai ngàn mười sáu đã qua rồi
Nhìn lại sự tình chẳng mấy vui
Gia đạo bất hòa chưa ổn thỏa
Người điên ganh tỵ bị lôi thôi
Thám du đất Mỹ vui mà tiếc
Về lại nước Nam khổ lại tồi
Chả lẻ đời mình toàn nghiệp chướng
Sang xuân hy vọng được song đôi.
Danh dự cũng quan
trọng
Phẩm giá mất đi sẽ hại mình
Chẳng tôn danh dự bị coi khinh
Loẹt lòe chải chuốt nhiều bà chưởi
Mốt mác lảng lơ lắm mụ bình
Xem bạn biết ngay tư cách sống
Nhìn người đoán đúng tính rong tình
Con người muốn nổi ưa lên sóng
Nào biết đúng sai chuyện nhục vinh.
Lao đao lận đận
Ai đều hạnh phúc sót mình « moa » *
Lận đận lao đao cái cái tuổi già
Thấy họ song đôi mà tủi phận
Nhìn người êm ấm lại thương ta
Giận cay ghét đắng đồ lừa dối
Sẻ khổ chia sầu kẻ xót xa
Thù hận nào nguôi quân phản bội
Trời tru đất diệt thói trăng hoa.
*Moa :
tiếng Pháp từ Moi là ta, tôi
Năm 2016 nhìn lại
Duyên nghiệp
mãi bám theo dai dẳng
Chuyện đau buồn
nào chẳng phôi pha
Một năm
bất hạnh đã qua
Nhìn lại mới thấy thật là thê lương.
Buồn một nỗi
chán chường đã vậy
Mà bên ngoài
nào thấy gì đâu
Thấy đời
đen trắng mà đau
Từ đầu năm đã nhuốm màu bất an
Nghĩ xa xót
trăm ngàn nỗi khổ
Đưa cho ta đến
chỗ tổn thương
Cũng vì
xem nhẹ coi thường
Cho nên hạnh phúc tìm đường ra đi
Níu kéo mãi
được chi thêm khổ
Vì gia đình bị
nổ tiếng tăm
Buồn
tình người bạn trăm năm
Bỏ nhà lang bạt không làm đổi thay
Du lịch Mỹ
mong ngày hòa ái
Bốn tháng về
tồn tại như xưa
Vẫn đề
phòng vẫn đổ thừa
Than đau nằm viện để vừa dấu che
Người khuyên
bảo không nghe tự ý
Mà theo đà viện
lý của mình
Tự tung
tự tác tự tình
Dư luận đồn đải không nhìn lại sau
Khi trẻ khổ
cùng nhau xây dựng
Lúc về già
nào vững yêu tin
Dù gì chỉ
có gia đình
Thương yêu chăm sóc tận tình tận tâm
Thôi bỏ hết đừng
làm nhau tổn
Giữ làm chi bất
ổn tâm thân
Tháng
ngày còn lại rất cần
Thảnh thơi thoải mái tinh thần tươi vui
Một năm qua
nhìn lui ngó tới
Là một năm bất
lợi cho mình
Nhưng
lòng ta vẫn tự tin
Hai không mười bảy thắm tình song đôi.
Mốt
Thời trang lớp trẻ mấy cho vừa
Tuổi tác như mình thấy cũng bưa
Làm nghé cưa sừng nào đã đủ
Già trâu non cỏ cũng không thừa
Mười lăm nhiều cháu cứ hay thích
Sau chục có người luôn vẫn ưa
Thân bó ống loa ôi lắm mốt
Không suy chẳng nghĩ mãi chơi bừa.
Táo trình
Hai ba tháng chạp táo chầu trời
Báo cáo sự tình thẳng một hơi
Phòng nọ lão chồng la khốn kiếp
Buồng kia mụ vợ loạn tình đời
Bạc tiền chẳng đủ mà phung phí
Công việc không suôn cứ chịu chơi
Êm ấm nào còn đâu níu giữ
Nói chung bất ổn Ngọc Hoàng ơi.
23. chạp
Bính Thân
Giữ mãi không
buông
Hận thù chi giữ mãi trong lòng
Thối ruột hư gan chỉ khổ không
Mấy chục năm rồi còn nhớ kỹ
Mới hai ba tết khỏi vo vòng
Mình sai không tính lo che miệng
Họ lỗi ghi hoài vạch tận lông
Tha thứ bao dung lòng thoải mái
Gieo ân rộng lượng oán thôi chồng.
Hết thuốc chữa
Đĩ điếm thì tin vứt bổ chồng.
Bạn bè phá hoại thấy hay không?
Ông gia đem chưởi mà tâm đắc
Cháu họ xen vào để lộn lòng
Tình ngoại ấm êm thành lục đục
Hận thù ân ái phải long đông
Gia đình điểm tựa còn ruồng bỏ
Hạnh phuc có đâu nối mặn nồng.
Vì tiền giúp kẻ ngoài hơn con cái
Cho kẻ ngoại gia vay số vàng
Lấy lời che đậy để tiêu hoang.
Kẻ ngoài hối mượn nào lo trả?
Con cái giúp không sợ chạy làng
Còn bạc vểnh môi mời kẻ điếm
Hết tiền xụ mặt khảo con càn
Bệnh già nằm xuống ai chăm sóc?
Có phải cháu con mới hỏi han.
Hết nói
Rút tỉa chồng con để sắm vàng
Tiền lời người trả để chơi sang
Mua nhà mua đất tích riêng ở
Lìa cội bỏ nguồn tạo nát tan
Không muốn chung tay sau sóng gió
Mà cần hủy hoại để làm càn
Biết rằng gieo nghiệp đều nhận quả
Xấu hổ gia nương vẫn cứ làm
Mấy ai?
Phụ nữ thời nay ai thủy chung?
Ngoại tình bồ bịch quá lung tung
Ra ngoài hò hẹn “yêu” còn tốt
Vào cửa ly hôn “láo” vẫn sung
Hết nghĩa đoạn tình chắc mất trí…
Cạn tàu ráo máng thiệt điên khùng
Đua đòi lủ trẻ ngu ra phết
Đạo lý đảo điên chẳng thứ dung.
Valentine
Ngày mai
va lentine
Là ngày
của nhân tình
Tặng
nhau vật kỷ niệm
Còn ta bị
hoại tình.
Hôm nay Va len tine
Thế giới kỷ niệm tình
Còn ta bị phản bội
Gặm nhấm buồn một mình.
Ngày tình
thành ngày hận
Hận một
kẻ vong tình
Hận một
người dối trá
Ta suốt
kiếp coi khinh.
Một cái tâm súc vật
Một thân thể hôi tanh
Vào nhà ta đòi nợ
Làm sao ta phải đành.
Con người mất nhân tính
Sao còn
sống trên đời
Dể đọa
đày người khác
Trời có
thấu chăng trời ?
Ta vì con nhẫn nhục
Vì gia đạo hy sinh
Mong bình yên để sống
Chẳng ngại phải hạ mình.
Va len
tin buồn chán
Già trẻ
người song đôi
Dìu nhau
trong cuộc sống
Di với
nhau trọn đời.
Ghét loại người xão trá
Chỉ biết sống vì mình
Muốn tự do ưa thích
Không cần đến gia đình.
Cho nên
bày thủ đoạn
Gom góp
lừa tình tiền
Để đi
mua nhà cửa
Thích là
xé ra riêng.
Hiện tại ta chẳng có
Cái ngày Va len tin
Ta hận kẻ làm vợ
Phản bội đã vong tình.
13.2.2017
Dối trá
Dối trá thời nay thật quá nhiều
Ngoại tình phản bồi biết bao nhiêu
Dấu chồng hò hẹn thuận hòa mất
Láo vợ tự tình êm ấm tiêu
Chẳng kể gia đình đang hạnh phúc
Không cần làng xóm có khinh khiêu
Biết rằng làm trái mà nào sợ
Kết quả tan nhà án mạng điêu.
Kẻ ngu
Kẻ ngu già cả đi mua nhà
Không ở chồng con muốn rẽ ra
Thích được tự do gây đủ chuyện
Còn ưa hò hẹn tạo chia xa
Lương hưu chẳng thấm nuôi người bệnh
Vay nợ còn đâu dưỡng tuổi già
Ép uổng con dâu bắt chúng gánh
Thỏa cơn sân hận đúng tà ma.
Trào lưu
Xã hội bây giờ ngán ngẫm thay
Ngoại tình phản bội thấy chua cay
Láo lường che dấu tình tan vỡ
Vụng trộm dối lừa nghĩa cuốn bay
Ba chục lăng loàn người quỹ nhập
Sáu hai ưa lạ kẻ trời đày
Luôn luôn muốn vượt ngoài ràng buộc
Để được tự do sống với bầy.
Ngông
Tự do muốn được guậy tơi bời
Bà cố sắp làm vẫn thích chơi
Dựng chuyện ly thân mà sĩ nhục
Bày trò heo nọc để chia rời
Ngủ riêng vì bệnh mẹ sung sướng
Lừa bạc mua nhà con tả tơi
Chắc chắn gieo nhân ắt hưởng quả
Ghét gì được đó khéo ô đời.
Dậy xóm làng
Đồn đải khắp nơi dậy xóm làng
Đàn bà mất nết tính lăng nhăng
Chồng con đầy đủ thích lang chạ
Dòng họ tiếng tăm ưa điếm đàng
Năm ngoại năm con sắp mụ cố
Sáu ba một nội đúng bà tàng
Con người mà chẳng có nhân cách
Mất mặt gia nương lẩn họ hàng.
Hàng hiệu
Trong đời hàng hiệu thích ưa dùng
Bởi vậy con người phải hạnh dung
“Xem xoái mua trâu” không lỗ vốn
“Tìm dòng chọn gái” khỏi đường cùng
Con nhà gia giáo yên thân phận
Dòng họ trung trinh mới thịnh hưng
Vấp phải láo lường buồn suốt kiếp
Cho nên phải lựa để xem chừng.
Sa Ngã
Vu vơ tình cảm bên ngoài
Để rồi sa ngã trượt dài bước chân
Tin đi nhắn lại đôi lần
Không kềm chế để nhiều lần dần say
Hẹn hò bất chấp giải bày
Cảm tình nông nỗi khổ thay lụy phiền
Dối lừa tình yêu bạc tiền
Phung phí vô ích đảo điên tình nhà
Tuổi già đến, tuổi trẻ qua
Còn muốn gì nữa người ta đãi đồn.
Già vẫn yêu ngoài luồng
Sáu mươi
vẫn có người yêu
Sáu mươi ta vẫn có nhiều người theo
Cuộc đời
còn có bao nhiêu
Mà không tận hưởng những điều trời cho
Ta còn trẻ khỏe chẳng lo
Dù có chồng ta vẫn bồ sợ chi
Những đêm lừa
lão ta đi
Hẹn hò nhà nghỉ vu vi với tình
Cái nợ đang
gánh gia đình
Ta quyết dứt bỏ vì mình mà thôi
Ta thề có đất
có trời
Tự do ta sống trên đời riêng ta
Thoát khỏi
ràng buộc vì nhà
Không cần đạo lý không là thủy chung
Tự do ta sướng vô cùng
Cho nên ta phải vẫy vùng dứt ra
Còn bao
ngày tháng đâu mà
Không chơi cho thỏa thật là uổng đi
Lương hưu ta vẫn đủ chi
Vứt đâu sống được sợ gì mà lo
Làng xóm bàn luận nhỏ ta
Có giúp ta được mà xò miệng vô
Ta riêng dựng
lại cơ đồ
Phỉ lòng ao ước trông chờ bấy lâu
Kế hoạch đã
tính từ đầu
Dần dần thứ tự cưới dâu mua nhà
Con trai nữa
ở riêng ra
Tự do ta muốn thế là ai ngăn
Cho lão chồng
già chết nhăn
Còn ai gây sự cản ngăn ta hoài
Hoàn hảo kế hoạch
an bài
Tình tiền tóm sạch ta hài lòng thay
Hiếu
tình cần thiết chi đây?
Tự do thỏa chí ta nay thắng rồi.
Từ trước
nói với mọi người
Là ta bỏ lão đã mười năm qua
Chiêu này
ta lại nghĩ ra
Đau ốm tật bệnh xin tha chung phòng
Chẳng muốn
ân ái với chồng
Ân ái bồ bịch trong lòng thích hơn
Vu cho lão ấy
nhiều thêm
Cho lão chết quách cho êm việc mình
Biết lão
yêu mình thật tình
Bây giờ thì lão không tiền ai nuôi
Đau ốm già
cả đến nơi
Cho chết cái tội một đời hay ghen
Ai cũng cho ta khùng điên
Nhân
tình thế thái
1.
Đồng tiền sức mạnh thật vô song
Tạo biết bao nhiêu chuyện xé lòng
Đạo lý phu thê thành đạo lỗi
Ân tình phụ tử bị ân vong
Anh em bất tín mà quay mặt
Bè bạn dối lừa mới sấp lưng
Thế thái nhân tình ôi bạc ác
Gia đình êm ấm bỗng cuồng phong. /-
24.8.2015
Nhân
tình thế thái
2.
Gia đình êm ấm bỗng tan
Cũng bởi nhân thế trọng – ham tiền tài
Khi trẻ thân xả không nài
Về già sức tận chẳng vài đồng xu
Ai cũng bạc bẻo phiếm phù
Xã hội coi rẻ khó mà sống đây
Tinh thần suy sụp dọa dày
Nặng nhẹ xỉa xói từng ngày cực thân
Muốn vứt cái nghiệp – Bất cần
Cho lòng thanh thản - ngại ngần lương tâm. /-
Ghen
Không ai không muốn ấm gia đình
Hạnh phúc bền lâu chớ rẽ khinh
Yêu quá nên ghen mà bảo vệ
Thương nhiều phải giận sợ rung rinh
Một lòng vì vợ luôn vun đắp
Một dạ theo chồng muốn giữ gìn
Mọi sự ở đời sao biết được
Đề phòng cảnh giác tốt cho mình.
Mối thù cựu giáo chức
Những thằng
thầy giáo điên cuồng
Đã nghĩ hưu lại tìm phường kết nhau
Hội cựu
giáo chức gì đâu?
Gia đình đầy đủ một tàu điên thôi
Người ta
có gia đình rồi
Mà vào tán tỉnh đem lời vuốt ve
Dụ vợ ta
uống cà phê
Tặng hoa tin nhắn say mê tỏ tình
Trúng
con đàn bà liêu linh
Nghe lời mật ngọt gia đình tan hoang
Nghe
theo lời kẻ điếm đàng
Làm cho tăm tiếng xóm làng cười chê
Hội cựu
giáo chức bết bê
Lợi dụng hội để dễ bề gái trai
Đạo đức
miêng nói thì hay
Trong lòng ác quỹ chẳng sai chút nào
Hẹn hò
trai gái ỳ xèo
Cố gắng làm kẻ trai bao không tiền
Vợ con
có lại khùng điên
Làm cho tan nát gia đình người ta
Hội viên
giáo chức vậy à?
Những người bị hại ai mà tha cho
Cái hội
thất đức mồm to
Hội viên phá rối không lo ngăn ngừa
Thằng Dũng con Thủy (Hoa) đã bưa
Còn mấy thằng đểu chuyên lừa kẻ ngu.
Cà phê sáng
Cà phê
buổi sáng một mình
Vợ con bất nghĩa hiếu tình nát tan
Nhìn trời:
u ám không gian
Nhìn đất đất cũng vô vàn bụi bay
Nhìn đời
chua chát đắng cay
Bảy mươi bốn tuổi sống rày thác mai
Bạc tình
chi lắm hởi ai?
Nghiệp chướng nhân quả không tài thoát ra
Tiếc
thay chẳng kể chánh tà
Không sợ dư luận, cảnh nhà phá luôn
Cà phê
thấm thía nỗi buồn
Từng hớp gặm nhấn ngọn nguồn chia ly
Đắng
chát kẻ ở người đi
Ngọt bùi mơ mộng còn gì nhân tâm.
Bất hiếu
Tử bất hiếu đâu phụ bất từ
Tại mình lo lắng quá nên hư
Những ngày đau ốm con lưng sấp?
Hai bữa đói no vợ mặt xù?
Vì vợ bỏ cha ai chẳng ghét
Do tiền theo mẹ kẻ nào ngu
Làm con đối xử bên nào trọng?
Bất nghĩa vong ơn có khác mù?
Bất nghĩa vong ân chẳng khác mù?
Bỏ cha bênh mẹ lại càng ngu
Biết người sai trái còn dung túng
Rõ kẻ lỗi lầm vẫn để hư
Ích kỷ vì mình quên bổn phận
Ham tiền bội nghĩa bỏ mà xù
Uổng công ba chục năm chăm chút
Con cái vô luân phụ phải từ.
Trở lại với đạo chúa
Rũ bỏ gia nương bỏ họ hàng
Đi thiên chúa đạo bởi khoe khoang
Theo “cha” vứt mạ hương không thắp
Ghét tổ lìa tông cũng chẳng màng
Xưng tội chắc chi được xóa tội
Gieo nhân ắt hẵn quả y chang
Con người phải biết trọng dòng giống
Phản phúc gia nương kẻ điếm đàng.
Đi lại đạo chó
Bỏ họ bỏ hàng tìm chó về
Bà con làng xóm ghét và chê
Tổ tông đâu có ai theo chúng
Cha mẹ cũng không kẻ bỏ bè
Cái đạo gạt lừa tạo bọn xấu
Cái tâm bất chánh giúp người mê
Một thời lợi dụng qua cơn khó
Đã bỏ lâu rồi sao ngứa nghề ?
Hết thuốc chữa
Bất nghĩa,
bất hiếu, bất trung
Con người như vậy thú rừng còn thua
Vì tiền bỏ
cha bỏ chùa
Chẳng sợ nghiệp báo lại hùa hại cha
08.4.2017 (12.3.ĐD:
Ngày hận của tôi)
Hôm nay chấm dứt bốn lăm năm
Trong cuộc tình bi kẻ muốn làm
Vì thích tự do nên chẳng kể
Hay do ích kỹ mà đành cam
Bỏ ngoài đạo lý tình phu phụ
Xem nhẹ gia đình nghĩa đá vàng
Hận kẻ ưa chia nhà xẻ cửa
Con người bất hiếu mãi ly tan.
Ai cũng ngán
Trên đầu làng xóm chưởi liên miên
Bất chấp cười chê giống kẻ điên
Con vợ ngoại tình tâm phản bội
Thằng con bất hiếu dạ oan khiên
Sống trên dư luận do dâm dục
Suy nghĩ âm mưu chỉ biết tiền
Vọng ngoại đê hèn luôn ngự trị
Sống càng gieo họa nỗi ưu phiền.
Nát vì dâm
Ta không đủ sức vợ tìm vui
Cái thói trăng hoa đã sẵn rồi
Sáu chục hồi xuân không nhịn nổi
Bảy tư rụ gối chịu thua thôi
Gia đình tan nát vì dâm đảng
Chồng vợ chia lìa bởi lả lơi
Nỗi hận vợ con phường bất nghĩa
Thế gian căm ghét những trò đời.
Vô liêm sĩ
Người vợ của ta tốt nhất đời !!!
Bỏ chồng chia của sống vì trai
Con người phản bội vô nhân tính
Loài vật còn thua đểu mặt chai
Kế hoạch phá gia đang tiến triển
Ngoại tình lén lút vẫn lai rai
Khoe khoang sáu chục nhiều thằng muốn
Hiếm có thời nay! Đúng biệt tài.
Sốt luận bàn
Mấy bữa Xà Bang nóng luận bàn
Chùm ba xúm bảy trạo râm ran
Đàn bà phản bội chồng con bỏ
Con đẻ bất nhân chó cắn càn
Chẳng thấy trên đời ai vậy cả
Nào xem xã hội mấy kẻ làm…
Đừng nên sống ở trên trời đất
Hãy chết quách đi khỏi bạc bàn.
Quỹ hiện
Họ hàng làng nước chưởi tơi bời
Cái thứ điếm đàng đủ cách chơi
Không sợ tiếng tăm lưu lại thế
Chẳng lờn điều ác để trên đời
Ngoài tai tiếng xấu không hề sợ
Trong ruột thối rình đến tả tơi
Chẳng có đàn bà nào vậy cả
Chỉ là con quỷ hiện mà thôi.
Ốm
Đêm ho sù sụ của ông già
Ngó tới nhìn lui chỉ có ta
Ôm gối co ro buồn lạnh lẽo
Gác tay vớ vẩn nghĩ bao la
Suốt đời cũng chỉ vì con vợ
Cuối kiếp phải
vấp lấy quỹ tà
Bon chen cuộc sống vì ai nhỉ?
Đau ốm không còn kẻ ngó qua
Cô đơn
Mấy ngày nay cảm bệnh, buồn, nằm
Con vợ sống nhăn chẳng đoái thăm
Thui thủi một mình trong khắc khoải
Quạnh hiu chiếc bóng nỗi xa xăm
Cuộc đời bất hạnh còn tàn ác ?
Cảnh sống đọa đày vẫn nhẫn tâm ?
Thất đức sướng chi mà cố giữ
Cô đơn giết chết phải đành cam.
Bất chấp
Bất hạnh gia nương nát tại ai ?
Hay vì đôi ngã bởi tiền tài
Ngoại tình che dấu thì không lỗi ?
Lén lút hẹn hò vậy chẳng sai ?
Ngăn cản mong bảo toàn hạnh phúc
Ghen tuông ước tốt dẹp tương lai
Ai ngờ bất chấp điều khuyên bảo
Chỉ muốn trọn tình với lũ trai.
Ma ám
Như thế trên đời chẳng có ai
Bỏ chồng bỏ họ chỉ vì trai
Quyết tâm riêng lẻ cái tâm quỹ
Cố sức chia nhà bộ mặt chai
Sĩ nhục gia nương đau khó gỡ
Tiếng tăm con cháu nhục khôn phai
Đàn bà vô đạo do ma ám
Đạo lý coi thường sẽ ác lai.
Phá hoại
Hỗ trợ cho người để rẽ hai
Cháu bà luôn ác tạo ương tai
Không can lại xút làm điều trái
Chẳng tiếc mà hùa dựng việc sai
Xây đắp không lo, lo phá hoại
Thương yêu chẳng muốn, muốn chê bai
Gia đình từ bỏ vì say đực
Đành vứt bao năm bởi dại trai
Khóc – Cười
Ngoài mặt vui cười dạ héo hon
Tình nhà tan tác nát không còn
Phu thê sấp mặt hận vì vợ
Phụ tử quay lưng xót tại con (1)
Khóc thì hỗ ngươi suy khổ xác
Cười ra nước mắt ngẫm đau đòn
Ngoại tình bất hiếu do tham dục
Oán hận cuộc đời kẻ bất nhơn.
(1) Do thằng co trai
Tình Cha
Thấy cha gần đất xa trời
Con thì chẳng có một
lời ủi an
Thân già bệnh tật liên miên
Cả đời dốc sức làm tiền
nuôi con
Mong cho con lớn con khôn
Chẳng nề vất vả chìu
lòn người ta
Miển sao tiền bạc làm ra
Đưa hết cho vợ giúp
nhà khó khăn
Đi làm đói chẳng dám ăn
Khát không dám uống
cũng cam trong lòng
Quần áo đồ dùng đang còn
Tất cả tiết kiệm để
con học hành
Hy vọng nó được thành danh
Giúp bản thân nó gia
đình bớt lo
Bao nhiêu hy vọng dành cho
Để già khuya sớm đói no cậy nhờ
Thế rồi ta lại bất ngờ
Khi nên gia thất hững
hờ với cha
Bạc đải lấy cớ mua nhà
Mẹ con một bụng ép
cha tới cùng
Chối bỏ trách nhiệm – cha chung
Ai lo mặc kệ nó không
biết gì
Sấp lưng quay mặt bước đi
Để mặc chị gái ỷ y chẳng
màng
Vì con cha luôn sẵn
sàng
Vất vả cơ cực lai càng
quý thêm
Đặt bao hy vọng nên quên
Khó khổ đau yếu chẳng mềm
lòng đau
Từng ngày mong mỏi lúc đầu
Đá mềm chân cứng ngõ
hầu làm nên
Đến nay ba chục tuổi quên
Cơm ăn chẳng gọi ốm
đau chẳng hoài
Vì năm mươi triệu tiền tài
Để cưới vợ nó lật
ngay cha già
Trắng đen đảo lộn tình nhà
Vì thằng bất hiếu mà
ra nỗi này
Cùng mẹ phá nát – đổi thay
Đời này chỉ mẹ con
mày chứ ai
Quả báo sẽ đến không sai
Gieo ác gặp ác một
mai giáng đầu./-
Cạn
Cạn
Với nhau chung sống bốn
lăm năm
Vì chút nắng xuân say
đắm càn
Hết nghĩa khô tình
còn bám víu
Cạn tàu ráo máng cố
mà ham
Bất nhân bạc ác luôn
không hối
Nát cửa tan nhà vẫn cứ
làm
Lòng dạ đàn bà. Ôi!
Hiểm độc
Ngoại tình bất chấp mọi
can ngăn
Bệnh do vợ và con trai
Đến lúc nào rồi hết bệnh
đây
Đã đau lại xót thấm
chua cay
Tinh thần sa sút như
trầm cảm
Thể chất hao gầy tựa
nghiện cai
Tất cả vì con (1) –
đò bất hiếu
Hoàn toàn bởi vợ - kẻ
theo trai
Thân già buồn tủi do
cô quạnh
Mối hận nào hơn gỡ
quá gay.
-----------------
(1)
Con trai
Mối thù
Mối thù không thể nào nguôi
Cái lũ khốn kiếp hại
người vì tham
Chẳng còn nhân tính mới làm
Sinh con ra lại cắn
càn với cha
Vợ thời chia của bỏ nhà
Sáu ba trai gái chẳng
tha thằng chồng
Chỉ ưa thỏa mản trong lòng
Tự do luyến ái đèo
bòng trai lang
An phận thủ thường không cam
Ngoại tình bêu xấu mà
càng đậy che
Thế mà không lỗi mới ghê
Vì ai nên đã bỏ bê
gia đình
Ghen tuông vì kẻ ngoại tình
Trong tâm chỉ sống vì
mình mà thôi
Không sợ đất chẳng sợ trời
Không sợ quả báo trên
đời hại cho
Không sợ thiên hạ nhỏ to
Bất cần nhân cách
không lo thân già
Không cần tăm tiếng mẹ cha
Con cái nhục nhả chẳng
tha thằng chồng
Muốn sao thỏa mản trong lòng
Bày mưu tính kê đèo
bòng ở riêng
Thằng chồng thì không có tiền
Ép buộc cho chết mới
yên chẳng sờn
Chia nhà chia của chia con
Đứa ngu bất hiếu chẳng
còn trông mong
Mối thù ngàn kiếp chất chồng
Thề không dung thứ
không đồng trời cao.
Không bị ràng buộc
Tờ đon ly dị viết
xong rồi
Cần chỉ đến tòa để nạp
thôi
Non vợ non chồng điều vẫn
xấu
Gia nhân già nghĩa chuyện
càng tồi
Tự do trả lại cho yên
ổn
Lệ thuộc trở về để
tránh thôi
Muốn sống cho mình
thì cứ việc
Ưa gì làm đó khỏi
than đời.
Phí cả cuộc đời vì con trai
Phí cả cuộc đời chỉ
vì con (1)
Từ khi sức khỏe vẫn
đang còn
Bây giờ rụ rối khong
đồng cắc
Đau ốm ai lo khổ dập
dồn
Dồn bao sức lực đứa con
trai
Hy vọng trong chờ nó
một mai
Sức yếu tuổi già được
an ủi
Nào ngờ bỏ mặc chẳng
doái hoài
Hoài công nuôi dạy
chúng nên người
Ích kỷ vì tiền hắn bỏ
xuôi
Nghe mẹ vứt cha trong
tủi hận
Cô đơn buồn khổ xóm
làng cười
Cười nước mắt ra khóc
hổ ngươi
Ngoại tình của vợ con
thì vui
Vô tâm trai út vợ
sung sướng
Bất hiếu bạc tình con
vợ tươi
Tươi tốt cái gì họ
ghét chê
Bỏ nhà chia của trạo
về quê
Biết bao người trách
không đoan chính
Danh dự cha, chồng xấu
thảm thê
.
Thê thảm ép cha đến
đường cùng
Chỉ còn nước chết vẫn
không dung
Bạn bè qua lại còn
làm nhục
Chặn cả mọi đường hết
vẫy vùng
Vùng vẫy mua nhà để ở
riêng
Bỏ cha vất vưởng bệnh
liên miên
Vì con già bệnh nay
con bỏ
Dồn ép cho cha chết
chẳng kiêng.
Bỏ nhà đi
Nhà bỏ mà đi nói tiếng
nào!?
Lui về bị đuổi thế
thì sao?
Bao năm ăn ở mà đành
đoạn
Một lúc sân si nõ vẫy
chào
Không kể phu thê
thích sướng chạ
Chẳng thèm phụ tử bỏ
công lao
Xóm làng khinh bỉ mất
tư cách
Thỏa mản hận thù khó
được vào.
Con gái thương cha
Có chồng với sáu con
với họ tộc
Chẳng quản khó nhọc
nuôi chúng vuông tròn
Một đứa ra đi tâm trí
mỏi mòn
Ba gái hai trai đủ long
đủ cánh.
Thằng nhì bệnh tật
nên không khỏe mạnh
Vì lỗi thời không
sánh nỗi ngừời ta
Hai đứa sau qua Đại học
hơn cha
Lúc trước nghèo ba đứa
chưa đạt được
Làm chủ gia đình trong
lòng mong ước
Vất vả mà hạnh phúc
trước ấm êm
ốm đau no đói cả nhà
kề bên
Cuối đời thảnh thơi
những ngày còn lại
Ai ngờ đâu tình đời
ngang trái
Bốn lăm năm tình giờ
lại chia ly
Vợ cưa sừng làm nghé
muốn ra đi
Để được tự do không
ai cấm cản
Tư tưởng ngoại tình
đang chưa thỏa mản
Ra ở ngoài giúp đỡ tạm vì con
Phá nát gia đình êm ấm
chẳng còn
Mà cứ đổ thừa rằng
không có lỗi
Bởi vì chồng quá ghen
đã mắc tội
Muốn tự do nên tìm hội
đủ điều
Con trai chống lưng
ra sức nuông chiều
Bỏ chồng bỏ cha một
mình hiu quạnh
Chăm sóc cha già con
trai lẫn tránh
Ba con gái giúp nóng
lạnh ủi an
Biết cha bị hất hủi
khổ dã man
Vì thằng em trai bất
nghĩa bất hiếu
Bất nhân không sợ mắt
trời soi chiếu
Đi đường nào về đường
đó mà thôi
Vì vợ con bỏ cha là đồ tồi
Sống trên dương gian bị
người chửi rủa
Bỏ cha ốm đau đói no
chẳng thửa
Đời sinh con trai chan
chứa lòng mừng
Nên luôn thương tưởng vì
nó chiều cưng
Nghĩ rằng khi già nó sẽ
phụng dưỡng
Nào có ngờ đâu bỏ cha vất
vưởng
Chống cha phá hủy cả hướng
gia đình
Chỉ vì ích kỷ sống chỉ
cho mình
Bảy mươi bốn tuổi cha
mang thù hận
Hận bất hiếu phản tình
cùng tận
Gần đất xa trời chẳng mản
thông dong
Con gái ba đứa đều có
con chồng
An ủi phần nào nhờ chúng
chăm sóc
Thương yêu con trai giờ
thành công cóc
Con gái thương cha sức dốc
quan tâm
Ai ủi vổ về may mắn ở gần
Lo cho miếng ăn ốm đau
giấc ngủ
Bạc tiền tiêu pha thuốc
thang đầy đủ
Vợ phản tình trai một lũ
oan gia
Buồn là buồn lúc tuổi đã về già
Không có được một gia
đình hạnh phúc
Cuối cuộc đời cô đơn và
khổ cực
Xót xa thân phận tủi nhục
oán hờn
Nếu không con gái an ủi
nhiều hơn
Thì chắc chắn đã về
cùng Tiên tổ
Con trai sao cứ làm
cho cha khổ
Quyết làm cho cha
không chỗ dung thân
Quyết đưa cha già đến
chổ cùng bần
Có phải con không,
hay là ngoại tử?
Nếu con thật, sao hết
đường cư xử
Trái đạo đời chẳng
khác lũ chó trâu
Bất hiếu bất nhân đến
cả con dâu
Cùng với mẹ ép cha
vào chỗ chết
Ông già bảy tư chẳng
còn gì hết
Vẫn bám theo cấu kết
hại người
Những người ấy sống
chi ở trên đời?
Chắc chắn rằng sớm muộn
bị quả báo
Con gái thương kính
cha không lỗi đạo
Chăm sóc quan tâm an ủi
nhiệt tình
Vì hiểu cha đang khắc
khổ một mình
Cha thấu hiểu nỗi
lòng con. Con gái.
Chỉ có loài súc sinh
Chỉ có loài súc sinh
Không ai xử bạc với
người thân
Loài vật ngu si mới bất
cần
Quay mặt – con trai đồ mất
trí
Sấp lưng – người vợ kẻ
sa chân
Đứa con bất hiếu người
chê ghét
Con mẹ láo lường kẻ quá
bần
Bè bạn toàn tồi tâm phản
bội
Súc sinh mặt mũi gióng
như mâm.
Khó lường
Khó ai hiểu nổi ý đàn bà
Dạ thú mặt người đâu lộ
ra
Chờ lúc ra tay sống chẳng
được
Sẵn sàng chà đạp chết
không tha.
Niềm tin cuộc sống bị
dày xéo
Gian dối lòng người dễ bỏ
qua ?
Xa xót cho ai gặp cảnh ấy
Gia đình tan nát bởi tà
ma.
Bất tri tâm
Bây giờ xã hội khó tin lời
Dạ thú mặt người ghê gớm
thôi
Ma quỹ không kiêng –
kiêng dạ sói
Hổ mang chẳng sợ - sợ
lòng người
Dối lừa che dấu nên tan
tác
Phản bội láo lường mới tả
tơi
Đã bước chân ra là phá bỏ
Gia nương nào kể huống
tình đời.
Ăn diện
Một bà tuổi đã sáu mươi
hai
Ăn diện se sua bởi dại
trai
Lột xác biến già thành
chỉ trích
Cưa sừng làm nghé hóa
chê bai
Gia đình bỏ xó cái tâm sạn
Con cháu tiếng tăm bộ mặt
chai
Chỉ biết riêng mình nên
bất chấp
Miển sao thỏa mản sợ chi
ai.
Kẻ tuyệt tình
1
Ý bước chân ra muốn tuyệt
tình
Đàn bà vọng ngoại khó ai
tin
Chồng con đầm ấm ưng
chia cắt
Cháu chắt sum vầy tỏ
bất bình
Cạn sạch với chồng
tan hạnh phúc
Tóm thâu về vợ nát
gia đình
Cắt giao ân nghĩa
cùng dòng họ
Ich kỹ bất nhân theo
ý mình
2
Độc ác bất nhân mới
tuyệt tình
Con người vô đạo bị
coi khinh
Chọn phương theo ‘’ái
‘’ quên đường rút
Tìm cách đua yêu hết
chỗ phanh
Để được tự do moi đủ
kiểu
Không lo ràng buộc
phá tan tành
Chồng còn vứt bỏ
không cần biết
Đoạn hết chung quanh
chỉ có mình.
Quá khứ không ngủ yên
Chuyện cũ muốn quên rất
khó khăn
Bở vì quá khứ bốn lăm
năm
In sâu kỷ niệm vui buồn
khổ
Chất chứa yêu thương
đẹp tiếng tăm
Sát cánh tạo bồi đâu
dễ hết ?
Chung tay xây dựng mất
sao cam ?
Từng đêm cô quạnh
càng khơi dậy
Hạnh phúc vuột rồi cũng bất kham .
23.6.2017
Sợ vẫn làm
Lấp liếm dấu che làm
sao kín được
Biết là tội lỗi mà vẫn cứ ham
Lo sợ những điều đáng
sợ mình làm
Để rồi một ngày tiêu
tan mọi thứ.
Cái tội thật thà cả tin
Ngày xưa lặng lẽ làm thinh
Bây giờ hối hận vì
mình rộng tâm
Cũng không thể nói đã lầm
Từ đầu nào thấy có lần
hiện ra
Cũng có phân biệt chánh tà
Sao giờ thay đổi mà
ra nỗi này
Hồi xuân sáu chục mấy ai
Bỏ chồng hò hẹn với
trai ngoài luồng
Lục đục gia đạo luôn luôn
Mà không ngừng lại có
tuồng tăng thêm
Vì ta tin quá cho
nên
Bị sừng cắm chặt lên
trên cái đầu
Tom góp tiền của đã lâu
Chuẩn bị rũ bỏ ta nào
hay chi
Ta nay tay trắng còn gì
Bị con quỹ cái cướp
đi mọi điều
Tinh thần sa sút đứng điêu
Ta quyết đứng dậy với
chiêu đuếch cần
Chăm lo sức khỏe bản thân
Ta quyết phải sống
không lâm bệnh tình
Để cho cái lũ yêu tinh
Không chúng, ta vẫn một
mình tốt đây
Đừng nghĩ không có chúng bây
Là ta sẽ bị đọa đày bản
thân?
Như vậy là bây đã lầm
Xem ai chết trước không
cần đậy che
Nợ nần chồng chất tua te
Bệnh, già lại đến chẳng
hề giảm đâu
Hiện tại khớp gối đang đau
Bệnh tim với khớp kéo
nhau một bầy
Có ai chăm sóc cho đây
Con dâu cũng phải từng
ngày chạy ăn
Hay là có con điếm thân ?
Cháu kêu dì ruột nhận phần
chăm lo
Nằm viện một mình co ro
Những kẻ đồng tính
thăm cho đồng nào
Không thấy buồn tủi lắm sao?
Hay là tình cũ ra vào
thăm nuôi
Hại người trời hại có hồi
Cuối cùng sẽ vấp cuộc
đời ra sao
Dù cho sắp sửa lẽ nào
Cũng không thoát khổi
lao đao sau này
Bây giờ đừng có đặt bày
Dựng chuyện bậy bạ có
ngày mang tai
Có thể ngày tháng còn dài
Đừng tạo thêm nghiệp
nay mai phải đền
Lo mà cải sửa ngày đêm
Lỗi lầm sám hối mới
nên phận già.
Sợ 1
Còn gì huy hiểm nào hơn
Lòng người độc ác dậy
cơn bão đời
Láo lường che dâu không lời
Đạp chà chẳng tiếc
tơi bời nỗi đau./-
Sợ 2
Sợ gì hơn sợ lòng người
Thâm mưu độc ác miệng
cười dạ dao
Sẵn sàng chà đạp khi nào
Cũng vì ích kỹ nhân
trao hẹp hòi
Không tha thứ
Mọi lỗi lầm đều cũng
bỏ qua
Ngoại tình thì tuyệt
đối không tha
Vợ chồng chung thủy
là căn bản
Tình nghĩa một lòng
giữ đến tra
Phản bội lòng tin mất
phẩm cách
Coi thường đoan chính
phá nương gia
Gia đình chắc chắn là
tan nát
Biết sửa sai lầm mới
được pha.
11.7.2017
Con đường đến tội lỗi
Cà phê nơi chốn hẹn hò
Kara… một chỗ sờ mò
nóng tay
Nhà nghỉ là lúc đã say
Tan hoang tất cả gặp
ngay án tình.
Hết đường về
Đàn bà khi đã ngoại tình
Quên trời quên đất
quên mình là ai
Biện bác nói mình không sai
Chồng không đáp ứng
đoái hoài quan tâm
Chẳng qua cũng bởi tính dâm
Nhu cầu thể xác âm thầm
theo trai
Cà phê hò hẹn hôm mai
Kara mò mẩn tăng hai
chào mời
Tăng ba nhà nghỉ đả đời
Gia nương quên hết bởi
lời ngọt ngon
Về nhà mắng mỏ chồng con
Ra ngoài che dấu lại
còn lảng lơ
Nào có tìm được trai tơ
Các lão tình cũ bá vơ
ngày nào
Chồng thì hơn hẵn đó sao?
Thương yêu chăm sóc bốn
ba năm rồi
Bây giờ sức khỏe đến hồi….
Bạc tiền chẳng có như
thời trẻ trung
Cho nên vợ đã nổi khùng
Không đáp ứng nổi
đùng đùng bỏ đi
Gặp con đĩ cái lợm lì
Bày cho đủ kiểu, kiểu
chi cũng rành
Dối
trá che dấu gian manh
Kara nhà nghỉ tinh
ranh mọi bề
Đến việc giới thiệu bạn bè
Ngoại tình cụt đọt
rành nghề phản dôông
Muốn tự do thỏa mản lòng
Chia nhà rẽ cửa bỏ chồng
ở riêng
Bây giờ bệnh tật liên miên
Già cả lại đến bạc tiền
nợ chi
Hối hận không hết còn gì
Đường về lạc lối nhiều
khi hận lòng
Còn gì đâu nữa mà mong
Quay về tự ái khi
không bỏ nhà.
20.8.2017
Thương hận
Hạnh phúc ai không muốn
trọn đời?
Khi không trở mặt tựa
dầu sôi
Chung tình bị phản
nhiều thương tổn
Uất hận khó nguôi lắm
rách rời
Giả dối sai lầm thêm
rắc rối
Đậy che tội lỗi nát
tơi bời
Bao dung? Không đủ sức
tha thứ
Thương hận tăng dần
chẳng thể vơi
25.8.2017
Chuyện đời
Còn ở trên đời
không xót thương
Mất rồi khăn áo để làm gương
Sống không đếm xỉa không dòm ngó
Chết lại diễn trò lại cúng hương.
Con trai hiếu tử phận thờ cha
Nối ngiệp tổ tiên mới gọi là
Phụng dưỡng cha già là bổn phận
Giống nòi phát triển kịp người ta.
Sinh con nuôi dưỡng tính tương lai
Đáp nghĩa mẹ cha chỉ một mai
Cơ nhỡ thất thời lo viếng hỏi
Ốm đau chăm sóc chút qua ngày.
Lớn nhất trên đời tội bất hiếu
Do lòng ích kỷ mà không hiểu
Cố đưa cha nhục vào đường cùng
Để xã hội chê cười biếu riếu.
Nghiệp báo trả vay do bất thiện
Gây cho cha khổ bởi nhiều chuyện
Đi đâu cũng bị kẻ chê cười
Quả báo nhản tiền mau tái hiện.
Cha mất ai người thế được cha
Sống thì ghét bỏ chết ra ma
Sơ nuôi chăm sóc khi già bệnh
Kiếm chuyện thị phi để hất ra.
Dù gì đi nữa cũng là cha
Không có người này ai đẻ ra
Công dạy công nuôi luôn vất vả
Núi sông trời biển rộng bao la.
Những ai xem nhẹ chuyện công ơn
Trời đất không dung ma quỹ hờn
Bất hiếu sống gì cho uổng đất
Chết đi khỏi tiếng vẫn còn hơn.
Bất hạnh cho ai gặp cảnh này
Buồn nhà vô phước rước chua cay
Vì tiền phụ tử luôn từ mặt
An nghĩa sinh thành đáng tiếc thay.
Nghiệp chướng ngày nào ta đã vay
Cho nên buộc phải trả hôm nay
Oan gia kiếp trước gây phiền nảo
Món nợ trầm luân bị đọa đày.
22.11.2017
Hận !!!
Hận người phản bội phá gia nương
Hận kẻ dối lừa chỉ láo lường
Hận bọn gian phu gây đổ vở
Hận phường dâm phụ tạo tai ương
Hận loài đĩ điếm hành vô đạo
Hận lũ ngoại tình diễn bất lương
Hận đám bỏ chồng luôn xúi giục
Hận bầy quỹ cái hủy cương thường.
12.11.2017
Nói dùm
Nói hộ dùm tôi cái cảnh này
Người thân bè bạn chẳng mảy may
Hồi xuân say nắng lâu mê mẩn
Trở hạ dầm sương đã dạn dày
Gào thét cho người đời được biết
La lên để xã hội cùng hay
Nhân tâm đã bán cho ma quỹ
Còn lại thân tàn khó nỗi thay !
08.11.2017
Mất cha
Nhiều người cha mất nóng thương cha
Có kẻ cha còn vất bỏ nhà
Bất nghĩa đẩy dồn vào ngõ cụt
Vong ân ép buộc hết đường ra
Cuối đời vấp phải đồ vô cảm
Mản kiếp đụng đầu loại quái tà
Tội lỗi tày trời con bất hiếu
Mất cha ai thế được đâu mà.
Thê lương
Ba năm ngang dọc khét tình trường
Hướng ngoại còn đâu nữa vấn vương
Ngoảnh mặt có chi mà trọng vọng
Quay lưng chẳng thiết để yêu thương
Lúc còn có mặt không lưu luyến
Đã bước chân ra chỉ láo lường
Bè bạn bất ngờ hay thế sự
Cảnh nhà ảm đạm thấy thê lương
23.10.2017
Khắc Khoải
Cảnh nhà ảm đạm thấy thê lương
Xa đứng trông vào dạ quá thương
Một thuở tiếng vười vui rộn rả
Bây giờ hoang vắng xót hoài vương
Lúc này nhìn lại càng xa xót
Quá khứ quay về hết tỏa hương
Dâu bể cuộc đời nào biết được
Ba năm ngang dọc khét tình trường.
22.10.2017
Tiếc Công
Nhà cửa đàng hoàng thiếu thứ chi?
Cớ sao không ở bỏ ra đi?
Công lao sắm sửa vui chưa trọn?
Sức lực bỏ ra giận được gì?
Nhỏ nhen ích kỹ bởi do, vì…
Chỉ muốn tự do ràng buộc chi?
Thù hận nào qua lòng độ lượng
Bao dung xóa sạch tính sân si.
Của tiền không tiếc, tiếc tình ê!
Ngày tháng đắp xây tiếng đã nghe
Bè bạn nhìn vào thêm cảm mến
Anh em trông thấy lại càng mê.
Cảnh nhà ảm đạm thấy thê lương
Tình nghĩa không còn chẳng vấn vương
Nào tiếc thương chi vòng kỷ niệm
Đuổi theo ảo ảnh chút dư hương.
Bao năm tạo dựng uổng công ghê!
Hạnh phúc tràn đầy hết chỗ chê
Tuổi trẻ ấm êm già bất hạnh
Tương lai gì nữa nghĩ mà quê.
20.10.2017
Sự nguy hiểm của người đàn bà
Ngoại tình
Trong đời chẳng ai vừa
lòng ai cả
Phải nhường nhịn nhau
để dạ sống thôi
Đạo lý nhân sinh đừng
có xa rời
Kẻo rồi một ngày sẽ bị
trả giá.
Vì xem thường và coi
khinh tất cả
Người đàn bà một khi
đã ngoại tình
Họ làm những điều chẳng
sợ coi khinh
Nhân cách chẳng còn
nên không gìn giữ.
Niềm tin với người mất
đi nhiều thứ
Tất cả được che dấu
và dối lừa
Đề phòng cảnh giác thủ
đoạn có thừa
Miển sao được vui với
người yêu thích.
Dù với chồng phải từng
ngày đóng kịch
Làm được điều gì có lợi
thì làm
Ác nhân thất đức họ vẫn
chịu cam
Âm thầm hại chồng họ
đều làm được.
Khi chuyện ngoại tình
chưa lộ ra trước
Dù biết rằng kết quả
chẳng tốt hay
Tội tù án mạng tan
nát nào hay
Chỉ biết như con
thiêu thân lao vào lửa.
Chẳng cần chi gia
đình là điểm tựa
Chẳng lo chi nhà cửa
bị hoang tàn
Miển thỏa lòng dục vọng
mới chịu cam
Nhà cửa gia đình bạn
bè bỏ hết.
Đàn ông ngoại tình họ
vẫn còn biết
Ham mới lạ chốc lát
quyết không dành
Sẽ quay về với con vợ
của mình
Chứ không bao giờ để
nhà tan tác.
Còn như đàn bà thì
quá độc ác
Khi đã ngoại (rẽ) tình
chẳng khác quỹ ma
Bỏ hết gia nương bỏ hết
tình nhà
Phá tan cả những gì
mình xây dựng.
Nói có sách mách thì
phải có chứng
Thật tin vi nào chận
đứng được đâu
Nên đề phòng nếu
không muốn rơi đầu
Lòng dạ đàn bà! Lo mà
phòng thủ.
Đó là những lời thật
lòng khuyên nhủ
Dù không tin cũng chú
ý đề phòng
Thời đại này đạo
nghĩa có còn không?
Là đàn bà nếu họ có
cơ hội…
30.10.2017
Lao đao Lận đận
Ai đều hạnh phúc sót mình ‘’moa’’
Lận đận lao đao cái tuổi già
Thấy họ song đôi mà tủi phận
Nhìn người đơn lẻ lại thương ta
Giận cay ghét đắng đồ lừa dối
Sẻ khổ chia buồn kẻ xót xa
Thù hận nào nguôi quân phản bội
Trời tru đất diệt thói trăng hoa.
Về với ông bà
Ta muốn lìa trần bỏ cuộc chơi
Hơn thua được mất ngán ngao rồi
Đọa đày thể xác nào thông thả
Khủng bố tinh thần mấy thảnh thơi
Tay trắng chẳng còn chi nuối tiếc
Thân tàn đâu có chút chi vui
Thế thôi thì sống càng thêm bận
Bất hiếu phụ tình hận khó nguôi!
Táo trình
Xin Táo hồi quy báo Ngọc Hoàng
Dưới trần nhiều chuyện quá gian nan
Nhà kia chồng tốt hành chung thủy
Tổ nọ vợ ngu học điếm đàng
Dối gạt ngoại tình ưa phản bội
Láo lường vụng trộm tình lăng loàn
Nghĩa tình chẳng kể không cần đến
Ngọc Đế nhìn xem thấy rõ ràng.
Ngọc Đế nhìn xem thấy rõ ràng
Trần gian xão trá sẽ tan hoang
Gia đình chia rẽ vì tham dục
Xã hội láo lường bởi ác tràn
Đã khổ gieo thêm lòng oán hận
Vốn nghèo chuốc lấy cảnh gian nan
Con người gieo nghiệp quên nhân quả
Thử hỏi Ngọc Hoàng có thiệp can.
08.02.2018
23.Chạp
ĐDChiều 30 Tết
Cửa nhà dọn vén quá buồn lòng
Một nỗi vì đâu có biết không?
Hồi trước ấm êm con với cháu
Bây giờ đôi ngả vợ lìa chồng
Ngậm ngùi nhắc lại ngày gian khó
Khắc khoải tìm về phút nhớ mong
Hoài niệm một thời đang hạnh phúc
Trách ai tham đắm bởi mơ mòng./.
Kỹ nghệ nhà nghỉ
Đủ các hạng người thích ngoại tình
Đàn ông, phụ nữ… quá ngông nghênh
Mọc lên nhà nghỉ nhiều như nấm *
Xây dựng motel khá xập xình
Có vợ láo lường tìm khách điếm
Không chồng che dấu đến Bình Minh**
Đâu đâu cũng có cho thuê trọ
Sáu chục một giờ thấy rẽ ình.
----------------------------------------------
*. Có thể thay bằng câu:
Quen đi nhà nghỉ đều dồn dập
Thường đến motel khá xập xình
**. Tên nhà nghỉ Bình Minh
Ngông
nghênh
Đã sống với nhau tóc đổi màu
Mà còn che dấu dối lừa nhau
Chung quy tất cả vì tiền bạc
Tóm lại nát tan bởi duc giàu
Đã sống cùng nhau biết đá vàng
Mà còn lừa dối bởi tà gian
Một đời trung thực nên thông thả
Có kẻ thâm mưu đã buộc rang
Làng xóm nhìn qua đã biết ngay
Dù cho lường láo chối cho hay
Đi đâu cũng bị người khinh rẽ
Chẳng biết thế nào mà nói đây.
Ròi ra có kẻ bỏ gia đình
Bbaats kể người đời coi rẽ khinh
Muốn ghé cưa sừng như lũ trẻ
Bởi vì say nắng quá ngông nghênh.
25.01.2018
Con trai
Ai rồi cũng muốn
có con trai
Để cậy tuổi già đến
một mai…
Vô phước mà gặp
thằng bất nghĩa
Đa đoan vấp phải
đứa ba gai
Nghèo giàu chưa
chắc là đời tốt
Trai gái ăn thua
biết hiếu tày
Tội sống còn hơn
gì tội chết
Ốm đau chẳng đoái
giống trời đày.
Con gì cũng được
biết thương cha
Nam nữ cùng chung một chỗ ra
Vô phước dù trai phiền cũng đến
Thiện căn dẫu gái khổ rồi qua
Chăm lo săn sóc nào phân biệt
Giáo dưỡng quan tâm giống cả mà
Bất hạnh cho ai gặp “quỹ tử”
Đoạn đời còn lại khó cho qua.
Cái ngu của mình
Ở đời phải kinh nghiệm
Đừng sống hết cho người
Dù đó là bạn đời
Phải chừa lại một ít.
Đời chẳng tin ai hết
Dù sống đến tuổi già
Họ cứ vẫn không tha
Vẫn láo lường phản bội.
Thật thà đâu phải tội
Tin quá bị dối lừa
Thỏa mản rồi chưa vừa
Người một nhà chẳng kể.
Nghe người ngoài mới thế
Chỉ biết sống vì mình
Tiền bạc chẳng phân minh
Bao nhiêu tom góp sạch.
Rồi tìm đủ mọi cách
Phản bội và dối lừa
Dã khuyên giải ngăn ngừa
Dù tuổi đời sáu chục.
Vở ra nên bức xúc
Hối hận được gì đâu
Cũng do tại lúc đầu
Thật thà yêu mù quáng.
Hy sinh cả thân mạng
Để xây đắp gia đình
Vậy nào phải tội tình
Mà người ta lừa dối.
Hạnh phúc cũng đánh đổi
Lòng dạ thật khó lường
Đúng là loại bất lương
Không còn gì để nói.
Giờ mới thấy tiếc hối
Mình mới thấy mình ngu
Như một kẻ đui mù
Cũng chỉ vì tin tưởng.
Nào ai mà tiên lượng
Tỉnh ra đã muộn màng
Giờ chỉ lo cho mình
Thông dong ngày còn lại.
Phải sống thật thoải mái
Phải thanh thản thông dong
Gạt bỏ hết chuyện lòng
Mà thử hòa điệu sống.
Chẳng có gì quan trọng
Ngoài một chút tình người
Cứ thảnh thơi vui cười
Chẳng có gì vướng bận.
28.4.2018
Vật dục lên ngôi
Lúc này nữ giới khó tin ghê
Nhà nghỉ rành rành nói cũng huề
Bắt cá hai tay chối bải bải
Thủy chung một vợ thấy quê quê
Tình yêu thứ yếu xem đồ bỏ
Tiền bạc trên cùng tốt khỏi chê
Thời đại văn minh tàn đạo lý
Lên ngôi vật dục nghĩ mà tê.
12.01.2018
Tiền
Vật chất đem ra để thử lòng
Hơn nhau ở chỗ có tham không?
Vì tiền tối mặt con dìm bố
Bởi bạc quàng tâm vợ phản chồng
Bất chấp luân thường mang xấu hổ
Nào cần đạo nghĩa hết trông mong
Tiếng tăm lưu lại cho con cháu
Chẳng thẹn cho mình lạc Tổ tông./.
Tàn cuộc
Bốn lăm năm cuộc thế vừa tàn
Ấp ủ mộng đời đẹp cũng tan
Gương mặt hôm qua xem đã nản
Cành hoa ngày ấy ngán vô vàn.
Trước sau đã vậy có chi than
Trên dưới sắp rồi khỏi luận bàn
Xã hội này xem đà đủ ngán
Vấp ai mà lại khỏi than van.
Không còn nhân tính ác tràn lan
Bao kẻ vô luân bấy kẻ oan
Nhân cách coi thường mang oán thán
Niềm tin đánh mất khổ nào oan.
Bây giờ nhiều cặp đã lìa đàn
Đạo nghĩa phu thê bị phá tan
Xã hội bạc tiền gây tứ tán
Lòng người dối trá mộng tà gian
Hậu quả còn gì sau tính toan
Toàn là thiếu thốn khổ nào an
Bạc, tiền, đĩ, láo đều là bạn
Tàn cuộc cũng vì dạ dã man.
31.3.2018
Quên & Tha thứ
Nhớ lại – bỏ qua hai khác nhau
Một người khi đã bị thương đau
Thứ tha đôi lúc nghe thì dễ
Quên được chắc rằng chẳng thể đâu
Khi đã tổn thương tim rướm máu
Thì đừng khơi lại sẹo bung mau
Thời gian cũng khó mà khỏa lấp
Chuyện cũ dù qua vẫn khắc sâu.
20.4.2018
Nhớ ngày này cách đây 1 năm
Một năm vợ bỏ nhà đi
Giận đời đen bạc chung quy vì tiền
Nhân tình thế sự đảo điên
Đã già cả hết không yên phận đời
Có tiền thích tự do chơi
Tìm đủ mọi cách xa rời gia nương
Ngoại tình phản bội láo lường
Xúi giục con cái vào đường ác nhân
Muốn cho chồng chết dần dần
Gom tiên chia của một lần bỏ đi
Hôm nay đúng một chu kỳ
Một năm khắc cốt tâm ghi suốt đời.
08.4.2018
(08.4.2017 - 12.3.Đinh Dậu)
Khó phai
Tháng Tư, mùng Tám ngày
này
Gia đình tan nát bởi tay đàn bà
Ngoại tình phản bội quỹ ma
Tự do luyến ái mà ra nỗi này
Hận người đen trắng đổi
thay
Bốn lăm năm dựng một ngày tan hoang.
08.4.2018
Nhớ mãi ngày 08.4.2017 - Tròn một năm
(12.3.Đinh Dậu)
I.
Nhớ lại một năm vợ bỏ nhà
Đi tìm lạc thú với kẻ xa
Đem xe đem cộ về chia của
Lấy tủ lấy giường hối rẽ gia
Mặt mũi ai nhìn khen đạo đức
Tâm can người biết giống tà ma
Chẳng thèm quay mặt thay lời nói
Phản bội ngoại tình khó thể tha. 08.4.2018
2 nhận xét:
Chia sẻ với bạn già,nhưng nếu còn muốn sống tiếp xin ông hãy hát những lời vui,nói những lời hay và luôn lạc quan vì quanh ta ai cũng là bạn tốt,vài con côn trùng gai góc ,đáng gì ta phải bận tâm,nếu buồn quá,ra Hà nam với Tôi,có trà,có rượu,có đàn bà.Đủ chưa.
Cảm ơn ông ban ở Hà Nam đã ghé thăm và có những lời động viên chân thành cũng như thông cảm cho tôi trong hoàn canh tuổi già mà bất hạnh. Trước đây tôi buồn khổ lắm nhưng bây giơ thì tốt rồi vì tôi đã vứt bỏ tất cả ra ngoài để tâm tư thanh thản mà ssoongs tiếp những ngày còn lai. Vì sức khoẻ, kg còn bận tâm làm gì? Không đáng
Nếu bạn mà ở BRVY thi hay biết mấy .
Đăng nhận xét