Tâm Triển
HOÀNG KIM LIÊN
Thân thương Quảng Trị giọng miềng
thơ
NĂM
2018
Có chi mô nạ
Có chi mô nạ cứ yên tâm
Tin tưởng chắc đi nỏ sợ lầm
Quý dất thương yêu mà thiệt bụng
Thứ dì dối đãi hệt tri âm
Xa mô cũng tới nói chi ngạ
Đốốc mấy cũng trèo huống nữa ham
Đừng sợ mà nên bình tỉnh nghĩ
Vựng lòng ổn dạ cứ vô thăm.
Bú dờ
Người bỏ dà đi con cậy ai ?
Dờ bầu sựa cún sống qua ngày
Cha đau mất mạng không lưa nữa
Mạ quyết theo trai bỏ cả hai
Tăm túi cuộc đời từ quá khứ
Bơ vơ con trẻ hết tương lai
Ngó ri ai nỡ mô đèng đoạn
Tôi nghiệp thế ni chộ xót thay !
Sì gòng
Đô thị Sì Gòng thiệt rộn ràng
Xe mô thế nớ chạy tràn lan
Dà lầu cao nghệu ưng khung được
Phố xá chật hung tặng nỏ màng
Đang chạy chiếc xe cùn bị cướp
Xéc tay kỳ dỏ chớ nên mang
Người đôông hộn tạp coi mà sợ
Trật tự an ninh khó bảo toàn
Xà Bang
Tui ở Xà Bang lâu lắm rồi
Dân tình bui bẻ tốt mà thôi
Bên trong đâm thọọc mô khung biết
Ngoài mẹng huênh hoang trở mấy hồi
Dà cựa đàng hoàng diều cặp khá
Việc mần ổn định nỏ ai tồi
Bà con lối xóm số ống tình cảm
Trộm cắp xì ke hết cách ngoi.
Bạc ác thất dơn rứa ả hè ?
Mần ri khung sợ hộ cười chê
Chộ trai thì rởng – mèo chộ mợ
Nỏ sợ người ta hộ chưởi tề.
Nói chi lục lác cụ mi ơi ?
Tui có dôông con tui cả rồi
Răng tới ve hoài khung biết trẻn
Để chu làng xóm hộ chê cười.
Diều kẻ mặt lì dệ két ghê
Nói năng cử chỉ nỏ ai nghe
Kiến thức hiểu biết bằng cun ếc
Mà cứ huyênh hoang cốt để khoe.
Có mụ đền bà côi sáu mươi
Đi khoe yêu được rất diều người
Ngoại tình bất chấp bao dư lụn
Bỏ hết nỏ chi sợ hộ cười.
Tội dứt côi đời bất hiếu trung
Cha tra bỏ mược được khen khun
Khung ra mở mặt cùng thiên hạ
Nghiệp báo theo hoài mản kiếp luôn.
Láo lường dối trá với người thân
Đưới võ ngụy trang lại bất dân
Tâm địa mưu thâm luôn bấp họa
Bao giờ dân quả cũng cân phân.
Dang dở
Bỏ chắc nửa chừng cũng bợi tiền
Đền bà có của họ in tiên
Lương hưu phây triệu là vênh mặt
Lừa tóm dăm cây đã cậy quyền
Người nịnh đôi câu mờng tít mắt
Ai cho vài trự sướng như điên
Ở đời chung thủy quý hơn cả
Kỳ thứ vì tiền nỏ được yên,
E phẩy tìm đàng
Đã tra cấy bỏ đi rồi
Một mình thui thủi đứng ngồi vô ra
Đêm ngày ta chỉ với ta
Chiều tà cô quạnh cũng là miềng thôi
Chuyện chi cũng xảy côi đời
Huống chi tình ái có trời cũng thua
Bi chừ xây lại cùn bưa
Có đôi có đụa sớm trưa đợ đần
Tra nôi ngó lại mới cần
Có người chăm sóc mỗi lần ‘’dác chơi’’
Quan tâm mỗi dạo ‘’cây trời’’
Chia sớt cảm xúc mấy lời rọt gan
Dững đêm trốống trải canh tàn
Có người bên cạnh thở than tâm tình
Sợ dít khi chỉ một miềng
Đêm dài thăm thẳm cực hình lắm thay !
Thôi cũng được kể từ ni (nay)
Để bù đắp lại những ngày cô đơn
Thanh thản bui bẻ cùn
hơn
Chu lòng bớt trôống chu hồn thảnh thơi
Muốn sống thêm ít tuổi đời
Thì tìm cho được một người đồng tâm
Dù chắp nối mà tri âm
Hiểu thương thiệt sự nỏ cần chi hơn
Dững ai đã trãi cô đơn
Mới thiệt sự thấu dững cơn não lòng
Cũng có ai đó rẻng công
Trạo mẹng răng cú kỳ ung ngá nghề
Khung cần ai đó khen chê
Việc miềng miềng sắp nỏ hề bận tâm
Thời gian cùn lại bao lăm
Dại chi mà cứ khăng khăng ôm lòng.
Tình ôông mệ tra
Một thỉ tăn tăn cũng dói ôông
Dìn đi mấy mụ hộ khung dôông
Ở dà ít bựa kè bên néc
Đi khỏi phây hôm lại cứ trôông
Sóm sém kỳ mồm thương dữ rứa
Dăn deo đa mặt ngó buồn hung
Chơ răng ôông mệ in cun nít
Vắng chắc vài giờ cứ hỏi khôông?
Nản cộ ưng mới
Cày mãi rộng cộ chán ê
Lộ mô mới mới hộ thuê mà cày
Tìm méng nác nôi đủ đầy
Để mà chăm bón dững ngày rẻng rang.
Cùn tốt
Bin còn mà xăng cũng lưa
Dích cấy thì nổ răng chưa chạy hè?
Ham bui cùng đám bạn bè
Muốn chạy mụ cấy kè kè mần răng ?
Tự miềng
Có ai trách hay chê cười mược kệ
Việc của miềng miềng cứ thế mà mần
Đời miềng miềng chịu trách nhiệm bản thân
Trạo ra xía vô nỏ giúp chi được.
Bún con
Mồng năm dớ lại bún Sồng
Thuở xưa ghi dấu trung lòng nười ta
Lộ miềng khung cú cun ma
Mấy ung trung nớ sương ra đổi hoài
Một bún hai ló ơi ai
Bún con đầu nác đẻo đai đậm đà
Dà ai cũng đem ló ra
Đổi một hai ngãu để mà ăn chơi
Bún ngon đắt dư tôm tươi
Chắm dọi nác mắm mấy người ngậm nghe
Bựa trước tui có về quê
Gặp dịp Đoan Ngọ kê chè bún ni
Hai thứ tui ưng hơn chi
Ngó chộ sèm lẽm cẳng đi khung rời.
Khờ
Chơ răng miềng lại cứ mần lơ
Trong rọt thì luôn mãi đợi chờ
Khung lẽ chẳng cùn đực thích vớ
Hay là nỏ có lạo mô vơ
Tra rồi ở rứa ai sèm rớ…
Cùn trẻ lấy dôông để hết mơ…
Miềng tự trách miềng răng vẫn dớ
Nghe ai cũng trạo tới con khờ
A dua
Mần chi mần dọi nói răng bưa
Dắc mãi vẹ hoài cũng nỏ trừa
Hệ soạn ra là coi bắt chước
Mà đem vô ngó bộ dây dưa
Khi không nói trạng mồm leo lẻo
Có việc chưa xong rọt tứa lưa
Tâm địa thì luôn cạn trợt trợt
Xuyên hoa bá vách kiểu a dua.
Đĩ – Điếm
Khung nghề diều ả đưới nuôi côi
Ưng lạ sèm bui bóóc trả thôi
Đem bán của miềng – đĩ kiếm bạc
Đi mua o khác – điếm ăn xôi
Bán cấy của tui răng lên án
Cướp của người ta rứa mì tồi
Muốn sướng bộn tiền nằm ngả khỏe
Có mô tù tội khổ ri trời !
Đám cưới
Rồi mô vô nấy bước lên côi
Bác chú eng tam đủ cả rồi
Cun cấy khéo hung coi bộ trẽn
Thằng dông tươi tắn cũng bồi hồi
Họ hàng trao tặng quà liu niệm
Khách khứa chúc mờng “quá đẹp đôi”
Mụ Nguyệt Ung Tơ duyên bó trặt
Trăm năm số tốt dất từng đời.
Bắt ổ chim
Có ổ meng meng côi đọt cau
Kỳ cơn thẳng đứng thiệt chi cao
Tay ôm khung trặt mô lâu rứa ?
Cẳng kẹp dảy lên ri nỏ mau
Vươn tới trụt lui dòm thấm mệt
Treo lên tuột xuống bổ bưa đau
Mần chi cũng bắt cho bằng được
Đã thích có gay chẳng ngán đâu.
Ngươi ta khổ cực bợi khung tiền
Mua lửa hộ hoài dệ nổi điên
Ăn uống hàng ngày mô dịn được
Lo toan suốt kiếp mãi buồn phiền
Cơ chi bài bạc đã mì chịu
Hay thích ăn chơi rứa dĩ diên
Hộ trạo cùng làng. Ôi xấu hổ!
Khó nghèo đâu tội thiệt chu miềng.
Ngày xưa cùn dỏ ưng nuôi chim
Lót ổ chặng mô cũng lục tìm
Trao tráo mỏ vàng ca rất tuyệt
Dồng đen mồng đỏ trốốc thông minh
Tiếng người bắt chước in dư thiệt
Dái dọng các loài nghe rụng tim
Tình cảm kẻ nuôi luôn gắn bó
Thân thương dư thể bản thân miềng.
Dứt khoát nợ nần ‘’họ’’ với ta
Buông rồi cùn sức để đi ra
Thênh thang trời mát mà tung cánh
Rộng rại biển xeng mặc hát ca
Mược sức vẫy vùng trong bất tận
Tự do dảy múa chốn bao la
Cùn chi cản trở tình dân ái
Thanh thản tâm hồn hơn cả nha!
Cứu lấy miềng
Biết mần dư rứa nỏ ai bui
Dưng cứu cuộc đời đang túi thui
Bất hạnh gặp người tâm vọng xúi
Vô duyên trúng kế dạ đau cùi
Cũng đèng chấm hết thân thằng tủi
Khung nở cam tâm mắt kẻ đui?
Còn lại bao ngày mà hưởng thúi?
Cuộc đời mô lẽ mãi cùn xui?
Nông dân giỏi
Hà Tịnh nông dân dỏi thiệt hè
Giáo sư tiến sĩ lại êm re
Phát minh ra máy bay phun thuốc
Chế tạo nông cơ rãi chốống tề
Cả nước ngợi khen người sáng kiến
Nông gia lợi lác ló tràn trề
Có tài nên được đời coi trọng
Dững bợm bất lương khó đậy che
Béng sắn chợ cầu
Miềng chờ béng sắn đã hơi lâu
Nỏ biết dờ ai đi chợ cầu
Dớ quá! Ôi chao, rệu nác méng
Mê ê! Khung lẽ, dịnh queo râu
Cùn tôm đo đỏ sèm lèm lẽm
Nác mắm thờm thơm phích một chầu
Tưởng tượng ra thôi nót cấy ọc
Huống chi phây dịa có eng khao.
Cưa trừng mần nghé thỉ
chơi
Học đòi cun nít cho đời thêm hoa
Lả lơi rứa mì đền bà
Đưa tình liếc mắt mớ là chịu chơi.
Nói trạng
Ung nớ nói trạng quá chừng
Bựa tê đi rừng bắt sáu ung voi
Khung tin tới dà mà coi
Đang dốt một vạt hắn đòi cà phê
Ung cho hấn uống mười
phi
Ăn mười nốống béng ví chi năm bò
Ăn uống rồi đem đi cho
Để ung ra rủ bầy cò ngàn con
Dù hấn có ở côi non
Ung hú một tiếng cũng lòn vô bao
Con mô cùn vút côi cao
Ung mà ngó chộ bay lao theo liền
Ung núm hy cẳng trước
tiên
Rồi lôi cổ xuống mà miềng ngó ghê
Năm chục bao cò bắt về
Dốt vô lồng sắt chộ mê mô từng
Rồi ung vẹ tui đi cùng
Để ra bợc biển ngó chừng mà coi
Để lạo đi bắt cá voi
Lặn su đưới nác mất toi ba giờ
Nín thở lâu rứa tui chờ
Xỏ mang năm đực mà dờ lôi lên
Lạo nói trận ni thiệt hên
Bốn đực một nái có thêm rọt bầu
Tui chộ bưa xỉu chặp lâu
Cá chi to dữ răng xâu được hè
Mỗi cun bảy mét đó nghe
Nặng đến bốn tấn khung chê mô nờ
Đưa hấn lên tận côi bờ
Để chu dân chúng tới rờ chu bui
Lạo nói lạo để lạo nuôi
Mần hồ nửa mẫu trữa cươi ha rồi
Sau lạo đổi ý mần mồi
Mời cả huyện dậu đã đời thì thôi
Rồi sợ hộ bắt lên côi…
Ung thả ra biển chu bơi hết về
Nói trạng dư rứa mì ghê
Cả trời vơ nạm được nghe mì cười.
26.8.2018
Dỏ mà dỏi
Túi qua đi hát ô kê
Cun bé do dỏ ca mê quá chừng
Bô lê rô dọng chưa từng
Sau ni dư rứa cũng mờng chu bây
Hát sĩ nạm chắc trung
tay
Thêm thỉ dan sắc biết ngay sẽ giàu
Dệ thương ăn nói ngọt
ngào
Dáng dấp cao ráo hỏi chào đáng khen
Cun nít mà dệ mần quen
Cha mạ bày vẹ chu nên rứa tề
Bảy tuổi mà hát hay ghê
Lên cao xuống thấp nỏ hề chi mô.
Thanh bình làng quê
Ôông cày mụ cấy ngó tình ghê!
Cun nghé đứng dòm dệ két ê
Lối má thẳng hàng xeng rọọng ló
Đàng bừa rạp mái đẹp duyên quê
Nghiêng nghiêng vèng lịp che cơn nắng
Lất phất hơi thu mát ngọ về
Đập kẹng ó ò trốống cất dọng
Yên bằng bui bẻ cảnh thêm mê.
Bôông Lài
Ngồi bán bôông chi rứa ả Lài ?
Đã tàn rồi đó bán chu ai ?
Để tui phụ tưới lên chu khéo
Cú chịu he không ? Nỏ dắc hoài.
Kỳ gáo dừa
Cấy ảng đợng nác uống
Để trữa trọt nguầy cươi
Cha mần cả bựa mơi
Cưa, chui lộ tra cán.
Múc ca dỏ thiệt ngán
Múc gáo dừa mì hay
Lạo dưới xóm lạo bày
Kỳ gáo dừa tiện lợi
Trọn trấy tra cùn mới
Nạo sạch lớp phía ngoài
Dờ dấy dám mẽng chai
Chùi trong ngoài sạch sẹ.
Một đoạn tre bót chẻ
To cợ bầng ngón tay
Chừng ba gang thẳng ngay
Xỏ vô lộ mần cán.
Mạ mần nắp đậy ảng
Múc xong rồi gác lên
Ai trung dà đừng quên
Dớ sạch sẹ cẩn thận.
Mọi người đừng ở bẩn
Lo bảo vệ chu miềng
Vì sức khỏe phẩy siêng
Vệ sinh mà dìn dữ.
Học trò cộ
Nguyễn Hoàng Bà Rịa Vũng
Tàu
Quý ba họp mặt kêu dau đi cùng
Cà phê Dịp Sốống tao phùng
Đồng môn thân ái ta chung dịp cầu
Quê hương thương dớ hàng đầu
Bạn bè gặp chắc lâu lâu môt lần
Tình thâm nỏ quản xa gần
Eng tam đoàn kết chỉ cần được bui
Nguyễn Hoàng ai cũng
in tui
Nỏ mô thắc mắc đến hồi chận dau
Gặp mô chụp ảnh đổi trao
Đăng lên côi mạng khen chào líu lo
Đồng môn cùn có mấy o
Hình ảnh họp mặt face cho lên liền
Ả mô cũng khéo dư tiên
Thân thương ríu rít liên miên chuyện trò
Rứa cùn biểu diễn hát hò
Giúp bui ca múa mần cho rộn ràng.
Tuổi Thân ai nói sướng – mô nà?
Vật chất tinh thần cực lột đa
Kỳ chuyện lập gia gặp loạn giặc
Đến hồi xây đắp phải xa cha
Bạc tiền dối trá mà tan cuộc
Tình cảm láo lường phải nát da
Khung lẽ trước tê gây nghiệp chướng
Khỉ tra bạc phước chịu thôi mà.
Cha mạ đẻ ra gặp tuổi Thân
Suốt đời lam lũ khó thanh nhàn
Thông minh thì sặn - lo trầy vó
Tiền bạc có mô - cực tróc gân
Có đứa cun trai thì ích kỷ
Còn người tay gác lại ngu đần
Đã tra nỏ được ngày thanh thản
Suốt kiếp hẩm hiu gặp khó khăn.
Trối
1
Duyên nghiệp chết thì có trẻ - tra
Đã sinh có tử rứa thôi mà
Kỳ thân cát bụi về theo bụi
Mà cộộc ôông cha đến với cha
Hiện tại kẻ nào xót cảm hấn ?
Sau này ai có nghĩ thương ta ?
Mất rồi là hết chi mô bận
Di ảnh bàn thờ hãy bỏ qua
Trối
2
Thân xác đốt thiêu ta thích rứa
Eng tam cun cấy phải nên hứa
Đặt bày tang chế để che lừa
Bỏ dận phúng tiền bợi nghiệp nữa
Sốống nỏ quan tâm cho nác thừa
Chết nỏ cần thiết cúng cơm bựa
Bát dang di ảnh khi mô ưa ?
Hiếu nghĩa con trai thua chó mửa
Đồng hương làng An Mỹ
Cùng làng An Mỹ miên Nam họp mặt
Chộ chắc bui bẻ tay bắt mặt mờng
Mồng hai tháng chín chờ đợi tương phùng
Cùng làng thương cảm miềng khung được bỏ.
Đồng Nai Bình Thụn Sì Gòng đều có
Bà Rịa Vũng Tàu lộ nọ lộ tê
Bình Dương Bình Phước tùn tự phân chia
Mỗi nơi một lượt cùng tới sum họp.
Tự nguyện mỗi kỳ ví chắc đóng góp
Sẻ chia dau để họp mặt thêm bui
Bắt tay tạm biệt rọt cứ bùi ngùi
Tình cảm chan hòa cùng dau gắn kết.
Tình nghĩa quê hương có khi mô hết
Mà ta cần phải đoàn kết chự chìn
Dẫu chi đi nữa cũng có nghĩa tình
Tất cả chúng ta con dân An Mỹ.
O trượng làng mô nghe tin chủn bị
Mỏ rộng vòng tay khung chỉ làng miềng
Cháu con nội ngoại nỏ lộ mô riêng
Cùng dau hợp sức để lo xây đắp.
Phản
Giáo sư tiến sỹ quá lôông bôông
An phận thân tra ai chưởi ôông?
Trự Việt can chi đi cải cách?
Đánh vần công nghệ có mà mong?
Lão Hiền ngoe nguẩy bùi con cháu
Bợm Đại ngông cuồng phản tổ tông
Ai vẹ ai sai phá quốc ngữ?
Theo Tàu bán nước phải hay không???
Trự Việt can chi đi cải cách?
Đánh vần công nghệ có mà mong?
Lão Hiền ngoe nguẩy bùi con cháu
Bợm Đại ngông cuồng phản tổ tông
Ai vẹ ai sai phá quốc ngữ?
Theo Tàu bán nước phải hay không???
Dựa hơi
Múa mõ nữa chi rứa lạo Hiền
Ông mần dân Việt chỉ thêm điên
Mụ Hương phách lối túm đuôi chó
Cụ Đại bia danh nạm bạc tiền
Cấu kết bọn quan nên nỏ sợ
Chống lưng xút bản mới ngang diên
Thảnh thơi khung muốn ưng ta rủa
Cải cách - đặt bày - bọn dựa quyền.
Ông mần dân Việt chỉ thêm điên
Mụ Hương phách lối túm đuôi chó
Cụ Đại bia danh nạm bạc tiền
Cấu kết bọn quan nên nỏ sợ
Chống lưng xút bản mới ngang diên
Thảnh thơi khung muốn ưng ta rủa
Cải cách - đặt bày - bọn dựa quyền.
Đền bà khung việc người
càng to
Thể dục hàng ngày nỏ
chộ mô?
Bập bả kỳ lưng năng
thẳng thẳng
Bận khu ngực rọt tròn
bo bo
Thùng phi đợng nác ai
đều ví…
Kỳ trội bỏ đồ hộ cũng so…
Ăn uống thả xăng mô cú sợ
Ni chừ ú úc núc thì lo.
Chưởi
Ngá máu sôi gan cũng
bợi mi
Có mô đời thuở cảnh
dư ri?
Dôông tau tử tế cù
cưa kéo
Cấy hấn lăng loàn thổ
chắc đi
Mồ tổ mười đời cun mất
nết
Cao tằng chín kiếp đứa
ngu si (vô tri)
Bi chừ mọi chuyện chi
đều xảy…
Tau chưởi kỳ trò “Lã
Bất Vi”
Quên
răng được
Hẹn mãi hẹn hoài ngó
ngại ê
Thôi cù chắc thấu Tết
rồi về
Đón chào vồn vả ri
thân thiết
Tay bắt cảm thông rứa
hết chê
Mời đọi chè xeng say
vị xứ
Ăn tô keng hến đậm
tình quê
Dớ diều thế nớ quên
mô được
Cố lý răng mà quý lắm
tề.
Tau chưởi tra rồi mà
ngá nghề
Khung yên bày việc để
ta chê
Cứ lo an phận ai sèm chưởi
Cải cách mần chi gây lắn bề.
Quan ham bòn rút đít dân đen
Nỏ chộ xấu xa lại dốt hèn
Dà cựa triệu đô xe bạc tỷ
Đào mồ bới mả lủ ăn quen.
Đạo đức thời ni hết sức tồi
Loạn luân cướp giết quá tanh hôi
Chưởi thằng mần chủ xui ra rứa
Chưởi bọn điêu quan ghế vẫn ngồi.
Ni chừ đạo lý quá suy tàn
Bất chấp mọi điều nên nát tan
Mồ kẻ ngoại tình gây oán thán
Mả cun bạc nghĩa cứ mần càn.
Lừa cha xúi mạ chuyện chia tay
Mục đích bợi tiền trở mặt ngay
Bạo lực gia đình: ông Vảy nó
Tham lam của cải : tổ cha bây.
Vô lun tụi chó mần ôông cha
Cun cháu chốống nòi miềng đẻ ra
Súc vật mới nầm điều bại hoại
Cun người dâm loạn quyết khung tha.
Phản bội lại dôông đi ngoại tình
Kỳ đồ bất nghĩa khỏi phân minh
Kỳ cun đỉ điếm hấn gây chuyện
Mược biết chung thân hoặc tử hình.
Cướp giết phân thây thiệt động trời
Bốn năm người chết ngó dư chơi
Thứ cun vô đạo cho tàn chốống
Kỳ loại bất dơn muốn tiệt nòi.
Thất đức
Bợi tiền cun cấy xúi
ly hôn
Đạo lý xưa chừ ni nỏ
còn
Cha mạ thụn hòa mô
xích mích
Mà con lừa đảo kiểu du côn
Tham lam gây hoạ gia đình nát
Ich kỹ chuốc thù xã hội đồn
Khung chộ đời mô dư rứa cả
Xót thay ! Bất hạnh phả
Khóóc
Thỷ tỳ ty cũng khóóc cheng veng
Nác mắt nác mồm cứ chảy queng
Dỏ - đụng chi mô chút: hả họọng
Tra – in rứa mãi: cũng dăn neng
Bui – buồn – xa – gặp…là sùi sụt
Cực – khổ - cảm – thương…lại rỉ rêng
Cun cấy đền bà hay mếu máo
Mần dư chực sặn sợ ai treng.
Cũng tội mấy o khi thiếu dôông
Một miềng cô quạnh suốt từng đông
Dà xiêu vách đổ dờ ai đợ?
Nác cạn rọong cày cậy Vĩnh trôông
Nỏ dớ mần chi chu xót rọt
Thôi đèng dắm mắt để sang sông
Dù cho chắp bá khung toàn vẹn
Đợ tủi hàng đêm kiếp má hồng.
Cấy cối xay ló
Tiên tổ chúng ta mần cối xay
Người ưa sáng chế rứa mà hay
Để chà cho ló ra thành gạo
Dâm xót tràng dần được dệ tay
Vật liệu tre nan đều có sặn
Công lao của cải bắt tay ngay
Ông cha miềng trước thông minh thiệt
Để lại đời sau rứa tiện thay.
Mụ ơi tui về rồi nì
Mụ ơi tui đã về rồi đây
Khung chộ phây hôm đã ngất ngây
Nỏ biết bợi răng thương dử tợn
Mô dè in rứa dớ ghê thay
Ô hay! Chắc “đó” ri thôi cọ?
Phẩy biết! Riêng “đây” cũng quắt quay
Cú phước hai miềng mì gặp được
Duyên trời sắp đặt thiệt mờng - may!!!
Khung chộ phây hôm đã ngất ngây
Nỏ biết bợi răng thương dử tợn
Mô dè in rứa dớ ghê thay
Ô hay! Chắc “đó” ri thôi cọ?
Phẩy biết! Riêng “đây” cũng quắt quay
Cú phước hai miềng mì gặp được
Duyên trời sắp đặt thiệt mờng - may!!!
Tui về
rồi đây nì
Ông về rồi hả? Thiệt
khôông ri ?
Nghe tiếng mụ
à ? Mụ đó hi ?
Bợi rứa thì thôi
thương dử tợn ?
Cách răng nỏ biết dớ
hơn chi ?
Chỉ riêng miềng mới
xót xa cọ ?
Một chắc tui đây quay
quắt nì
Ăn ở ví dau tròn ước
nguyện
Ngó trung làng xóm có
ai bì ?
Quăng
chốông
Đem đây mấy nạm chốông
tau quăng
Mơi mốt việc làng sợ
dở dang
Trưa rọong đất đai bằng
thẳn lẳn
Nác nôi dường cháng
thẳng băng băng
Cày bừa dạo trẻ nỏ
chi cả
Lội nẩy ni tra ngó đã căng
Mần mạn thời chừ dờ máy móc
Nghề nông cực khổ dọi mùa màng.
Lụt lội
Lụt lội chi mô nác
quá chừng
Mưa hoài suốt buổi hấn
khung ngưng
Rọong vườn lai láng
ai chưa chộ?
Đàng sá mên mông tui
nỏ từng
Ngọ nớ đứng ri lên thấu
háng
Dà mô ngồi nấy lút
ngang lưng
Muốn liên lạc chắc mần
bè chuối
Lội bộ ra ngoài xin
hãy đừng.
Mất gà
Cại bậy đã can nỏ chịu
nghe
Ả mô ả nấy cứ lăm le
Mần răng khỏi mất
tình chòm xóm?
Đã rứa dệ chia cảnh
dóm phe
Biết lỗi mà đi ngay
ngặt ngắt
Hiểu lầm lại chạy té
vè ve
Con gà bị mất nghi rồi
chưởi
Thử hỏi ai mà chịu nổi
hè?
Đọoc
oóc
Một bựa ni thôi đọoc
óoc nghe
Đồ ăn dư rứa có mô
chê
Tau kêu tới đó khung
mần khéc
Mi đói vô đây nỏ sợ
quê
Đưới xóm hộ van
thương hắn quá!
Côi làng ta trạo tội
đời ghê!
Cảm thông cho đứa hay
ăn chực
Nghèo đói bị khinh
cũng khổ hè.
Tát đìa
Hâm lăm tháng Chạp mạ
dũ đi tát
Đem gàu đem rộông đem
nát mà đi
Cha con bàn tính với
chắc dư ri
Dự định tát đìa để về
ăn Tết.
Trung dà chưa chủn bị
được chi hết
Nỏ có cấy chi mà Tết
cận kề
Bốn trượi chạc gàu bựa
tê đem về
Oi rộông chỉnh tề cứ
đem đi dọị
Đìa miềng cấy mô to
dít nguầ hói
Nác diều tát đọa bưa
đói rạ rời
Tát nác mệt ê chơ bộ
mô chơ
Cha con hì hục nửa
ngày mì cạn.
Tràu rô đô hẻn thiệt
diều thiệt loạn
Một rôộng đầy dóc móc
tận trung hang
Túm được đực tràu to đại
chang chang
Về trống một lu ngày
mai mần thịt.
Đìa miềng cá diều chơ
mô phẩy ít
Trôông răng đừng cho
hấn chết mai mần
Khoeng tròn náng trụi
hết cả mười cân
Nác mắm kho um để
đèng ăn Tết.
Dà miềng ăn ít mần
chi chu hết
Bà con ai thiếu chu bớt
hộ cùng
Tết dít dà nghèo biếu
cá chắc mờng
Cá tràu khoeng náng
ai mà khung thích.
Dớ quê dớ đô hẻn
khoeng náng dít
Mần chi thì mần đừng
mất món quê
Ở xa xứ mỗi dạo được
quây về
Khung chi bầng ăn cá
đồng khoeng náng.
Cá đô đồng hấp cuốn
ví béng tráng
Ngon vô cùng mà cũng
đáng mô chê
Chu nên mỗi bận tui
được về quê
Là mần răng tui cũng
tìm chu được.
Dù tát đìa ao đi nơm
lo mược
Miển răng có bắt chước
mạ mà mần
Kỳ chặng mà Tết dứt sắp
tới gần
Là đua dau đi tát đìa
bắt cá.
Gà cáy
Cùn túi mò mò mà đập
kẹng rồi
Từ chừ tới sáng cáy
liên hồi
Nỏ sai mô hết tự lo lấy
Khung vẹ chi trơn
cũng dớ thôi
Đêm ngủ cách răng
tinh dữ rứa
Ngày lo ve mái khỏe
mô tồi
Đồng hồ gà trốông ri
mà tốt
Giúp đợ bà con dậy
đúng thời.
Bứt cỏ
Chu bò về sớm gấp mà
đi
Nót méng cơm còn núm nạm
bi
Bứt cỏ đầy troi mờng
thế nớ
Cộng về đói bụng mệt
hơn chi
Mê bi ngồi nghỉ đánh
chu đả
Ưa dởi dứng dòm nỏ có
ri
Cun nít dà nghèo diều
bất hạnh
Bưa mần bưa học ngó
xuy vi.
Món cá
đô náng kho um
Khoeng tròn để náng
cá đô đồng
Đi tát ao dà lúc cuối
đông
Mần mạn xong xuôi tre
trụi dọn
Tréc nồi soạn sặn lả
than hồng
Tiêu hành nác mắm e
chưa đủ
Gừng nghệ vị tinh nữa
mí xong
Khung chộ nghe thơm
trào nác méng
Nỏ ngon răng cú tiếng
ta đồn.
Thời
trang
Đền ông cày cấy mược
cùn đùi
Đảo ngươc nữ chừ chộ
ngó bui!
O nọ ả tê mang vải
thiếu
Eng ni cụ nớ khéo
tròòng đui
Ăn mang mấy mụ toàn
thành rởm
Công nghệ bốn khôông
chặp hóa cùi
Văn hóa cách răng
khoe đủ thứ
Ngực – đùi – mông – rọt
ngó thêm xui.
Làng
tui
Người làng chỉ rặt mần
nghề nông
Sáng sớm tinh mơ đã
xuống đồồng
An Mỹ tên thôn sau độộng cát
Gio Linh là cụn cạnh dòng sông
Dân tui bản chất thì hiền lắm
Cun cấy nết na cũng thiệt đôông,
Trạo chắc bựa ni dôông cấy bỏ
Ai mô nỏ chộ tớ thì khôông.
Gà mạ
Chốống đực dà ni nỏ
đoái hoài
Dảy rồi trốn biệt biết
chi ai?
Lo toan đẻ ấp mô than thở
Bươi móóc nuôi con mấy van nài
Dững kẻ vô tình thôi mược kệ
Ký đồ bạc nghĩa bị chê bai
Trời sinh phận mái luôn dư rứa
Trách móc được chi kiếp mỗi loài.
Cơn thù
đủ
Diều trấy dư ri e lọi
cơn
Mới cao phây mét có
mô hơn?
Ra từ đưới cộộc đeo
bu khắp
Đậu sạch từng bôông
kín hết trơn
Nỏ bỏ phân tro hột rớt
bậy
Khung cho méng nác kiểu ba lơn
Trấy trăng diều rứa do tay chủ
Thù đủ dà mềng chính quá ngon.
Mạ quê siêng dử rứa
eng hè?
Cứ tới tháng chiêng lại
chặt tre
Trồng bốn cơn con
cùng ủ đất
Mần hai kỳ xoái ví ôm
nè
Ngọn xeng bò khắp đọt
diều lắm
Bông trắng nở đầy trấy
bộn ghê
Sây rứa e chàn bị trập
mất
Trấy răng là trấy ngụy
chưa tề.
Chuyện
tào lao
Cun cấy xấu dáng thấp
lùn
Thằng dôông ngộ nghịch
nỏ khun
Luôn bị đi tàu bay giấy
Làng xóm trạo chắc đồ
khùng.
Tui khùng khung lấy cấy
ai
Cú dôông theo trai mì sai
Đạo lý nỏ mô chu phép
Ốốc dộộc vì bộ mặt chai.
Người đời nguyền rủa trách chê
Láo lường dối trá mì ghê
Tréng răng dân quả nghiệp báo
Nỏ lưa đàng để quay về.
Dân tình thế thái nỏ tin
Theo đà xã hội văn minh
Đảo lộn lòng người – đạo lý
Mần chi có chuyện nghĩa tình.
Tất cả đều chỉ vì tiền
Eng tam dôông cấy lạm quyền
Mặn mà do nó dẫn trước
Khung tiền chắc sẽ hóa điên?!
Bựa ni xã hội văn minh
Cấy bỏ dôông khẳng định mình
Dà nát tình tan nỏ kể
Dối trá láo lường phát sinh.
Chính trị văn hóa thúi rình
Kinh tế cướp giết khiếp kinh
Xã hội đạo lý xuống cấp
Khung
ngủ
Túi qua khung ngủ thỉ
mô trơn
Đò tró hai tròòng cứ
chập chờn
Chẳng lẽ thức hoài mô
có được?
Nỏ thè chợp mắt tý
cùn hơn
Hàng đêm dư rứa chắc
e đọa
Mới bựa ni thôi đã chịu
đòn
Sức khỏe khung chi bầng
ngủ được
Bạc tiền cả đốống
cũng thua luôn.
Gặp bạn
Lâu quá bựa ni miềng mí gặp
Cũng mờng khung ngại
chi tay bắt
Đã lâu nỏ có phút
tương phùng
Bi chừ mới có ngày họp
mặt
Gặp dau nghẹn ngào mà
dớ hoài
Chia tay bịnh rịnh vẫn thân mật
Bạn bè mấy thuở được bui chơi
Cùn sốống chừng mô nữa lặt vặt.
LaGi
12.10.2018.
Dớ chuyện xưa
Dớ dư đúc dạo nớ
Lúc dỏ bị ăn đòn
Vì dọi mạ lòòng thòòng
Đi mô cũng đeo cẳng.
Mạ xây lui rấn thẳng
Mấy phát đau cheng veng
Vô sau khu bợi quen
Mạ đi mô chạy dọi.
Đè côi trốốc mà trọi
Đau chảy vảy mì ghê
Rứa khung khóóc mô tề
Bưa ngồi xuống mạ thổ :
Có chi mô cơ khổ
Về dởi ví eng đi
Mạ mì vẹ dư ri
Eng tam chơi ví chắc.
Hồi ả về con dắc
Sang dà cụ mự xin
Dớ đừng có mần thinh
Méng lả kho nác đuốc.
Phây kỳ trớng bỏ lọọc
Bóóc khi chín côi nồi
Keng mạ đã nấu rồi
Hâm lại ăn là được.
Eng tam ăn đi trước
Mạ quảy mệ trưa về
Mạ dón ít béng chì
Cho bây đứa một cấy.
Eng dọn ăn đừng lẩy
Rồi vô chờng ngủ trưa
Cợ một chặp là bưa
Eng tam lo chự chắc.
Lòng dạ
Khung ai lường nổi dạ đền bà
Bất kể dù rằng đó mạ cha
Khi đã ngoại tình thôi hết nói
Lúc còn chung sốống vẫn không tha
Láo lường đủ cợ khôn tha thứ
Che dấu mọi điều khó bỏ qua
Say nắng su đàng mà ngoảnh mặt
Quay về là chuyện nỏ tìm ra
Tra rồi cưới cấy
Tra rồi khung cấy cưới răng mô ?
Lộ mẹng thế gian ác thấy mồ
Ai đã cô đơn thì mí hiểu
Người chưa lọi gánh chỉ lơ mơ
Tuổi đời diều ít yêu in chắc
Thời lượng có bao sốống đợi chờ ?
Mần mụ mần ôông đừng để thiếu
Đã tra thương thiệt cưới răng mô ?
Heo nái
Cun nái dà ni hay dảy truồng
Đi hoài nỏ sợ riết quen luôn
Ra ngoài say nắng - ưng là sổng
Gió lộộng vô tai – vắng lại chuồn
Vất máng quăng con phá mất cộộc
Nghe mèo bám chó bỏ hư nguồn
Tự do bay chạy lâm đàng cụt
Đầu trốc nể heo bị hóa cuồng.
Tốt số
Ai cũng ghen ông tốt số mà!
Từ khi mới cưới tời khi tra
Cấy luôn thương trọng khen dôông giỏi
Dôông hãy quan tâm tặng cấy quà
Bợi nghĩa thời ni hiếm kẻ rứa
Vì tình từ trước nỏ ai qua
Có dau sớm túi tới neng rụng
Hạnh phúc cuối đời ri thiệt là…
Con tắc ké
Ngúc xuống ngúc lên cấy trốốc mi
Thân hình gai gốc đa sù sì
Bắt mồi bầng lại coi danh thiệt
Chạy trốn bốn chin chộ lẹ hi
Cặp mắt láo liêng dìn rất chủn
Màu đa thay đổi dáng lầm lì
Cuộc đời bò sát rứa mà sướng
Đây đó rong chơi suy tính chi.
Mô hết trơn (Nương
vận bài Qua Đèo Ngang)
Về tới Gio Linh bóng đã tà
Tìm mua nỏ có một bông hoa
Chạy xuôi chạy ngược xe trăm chiếc.
Tìm tới tìm lui quán chục dà
Dớ xứ quay về nơi bến nác
Thương quê trở lại chốn cơn đa
Bạn bè hồi nớ đi mô hết
Trường cộ tình xưa chỉ có ta !
Đan đát
Phước Thị, Lan Đình nghề đát đan
Nông dàn khung bỏ vuệc tre nan
Bàn tay điêu luyện khéo tràng trẹt
Kỳ trốốc tinh tường tốt thúng dần
Khoa học cạnh tranh diều người thích
Thủ công lép vế ít ai ham
Ni chứ khôi phục nghề truyền thống
Tưởng đã bỏ quên nghiệp Tổ ban.
Trấy cơn hoang
Họ trữa côi lòi có loạn cơn
Mốc trăm mao bứa trấy diều hơn
Tới mùa hẫn chín vàng từng vạt
Đến chặng ra bông trắng rất thơm
Chim chóc tụ về ăn trọi lọi
Trẻ con biết được bẻ trơn lơn
Dớ hồi cun nít bui dư rứa
Hái trấy về ăn mô dệ quên.
Con chó Mốốc
Sủa bậy chi bui rứa Mốốc hè?
Người dà dau cả nạt chi nghe
Khi khôông ai vẹ thần đân mãi
Có việc ta dờ tặc sắc ghê
Trữa trọt khung nằm khoeng đứơi bếp
Ngoài cươi nỏ chợn quậy trôông tre
Ngồi yên một lộ mà le lại
Ai đập mi mô cũng dả què ?
Tâm sự
của trâu
Ví eng mần bạn đã bao
năm
Tình cảm hai ta luôn chứa chan
Thương chắc thế nớ mô tính toán
Eng cần tui đợ nỏ than van.
Nặng dọọc cày bừa tui dận phần
Nghe lời ngoan ngoản chẳng cân phân
Dù rằng trung rọt đang cùn đói
Được việc vẫn bui gắng nỏ cần.
Rét lạnh mùa Đông chỉ nạm rơm
Trại truồng trốống trãi gió từng cơn
Đày đa bạo chịu mô than thở
Kỳ kiếp mần trâu đám chận hờn.
Mỏi chin dác bước dảy lưng tui
Có nặng dưng mà vứ vẫn bui
Phục vụ diệt tình mô tính toán
Cứ đi dù mệt nỏ dòm lui.
Sáng sớm đã cày đói bụng ghê
Cẳng đi nỏ nổi bước lề mề
Cấy roi eng quất lưng đau dói
Nác mắt hai hàng rọt tái tê.
Cây, gỗ, gạo, phân cũng kéo luôn
Miển răng giúp được có chi buồn
Côi bai đè nặng cùn la mắng
Ôi ! Kiếp ngựa trâu kiếp thú muông !
Thương xót chi tui được thỉ mô
Mùa cày chỉ có nạm rơm khô
Vì eng tui cố sức rồi đó
Đối xử cách răng kiểu bạo thô.
Có điều căm hận bợi cun người
Lại xút bạng dau mần thú bui
Máu chảy rọt lòi diều lúc chết
Cùn eng ? Eng lại phổ tay cười
Chưa hết – không cân – mổ bụng chơi
Róc xương xẻ thịt bán chu người
Oán ân eng trả cách dư rứa?
Lòng dạ - nói răng hết chuyện đời?
Thế thái dân tình lắm oái oăm!
Loài người ai cũng bợi lòng tham
Mà quên tình bạn cùng ân nghĩa
Vì nặng tiền tài mang tiếng tăm.
Tui nói ít lời chu hả hơi
Tình người bạc bẹo bà con ơi
Chỉ vì lợi lôc mà quên ngoẻn
Đạo lý gì đâu hết mất rồi.
30.10.201
Thôi kệ
Thôi kệ! Mọi điều rồi
cũng qua
Có chi hơn thiệt chút
mô nà?
Bao dung chắc chắn được
người mến
Cố chấp tin rằng ít kẻ
tha
Thương họ, người
thương nhân quả đúng
Cho đi sẽ nhận thiện
tâm mà
Ở đời nỏ có chi là mất
Đơn giản rứa thôi trẻ tới tra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét