CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2020

HƯƠNG TÌNH QUẢNG TRỊ


  




























                                                     NHÓM THÂN THƯƠNG QUẢNG TRI
                            GIỌNG MIỀNG











Hương tình Quảng Trị
thơ

NĂM 2019 – KỶ HỢI
Do nhóm Thân thương Quảng Trị giọng miềng
Thực hiện

Biên tập:
HOÀNG KIM LIÊN
Với sự cộng tác góp bài của:
Võ Làng Trâm
Trương văn Lũy
Văn Kế Thế
Lê Minh Hóa
Lương Mùi
Khánh Ngọc Nguyễn
Nguyễn Suối Kiết
Nhân Hoàng
Hoàng Thị Lý
Đông An
Nước Hồ
Anh Nguyên
Nguyễn Quang Khiêm
Như Thị
Hoàng Kim Đính
Thái Lê
Thiên Hậu
Thuyền Viễn Xứ
H.T.Th
Linh Đàn
Lưu Hương Quế
Trương Thúc
Hoàng Kim Liên











Lời giao cảm

  … “Quê hương là gì hở me,
    Mà cô giáo dạy phải yêu.
    Quê hương là gì hở mẹ
    Ai đi xa cũng nhớ nhiều.
   
   “Quê hương nếu ai không nhớ…
     Sẽ không lớ nỗi thành người. »
        Đỗ Trung Quân viết bài thơ : « Bài học đầu đời cho con’ đã nói lên tất cả nỗi lòng yêu thương quê hương. Đúng thế, không một người nào sinh ra, lớn lên từ quê hương khi đi xa mà không nhớ. Ở đó có biết bao nhiêu là kỷ niệm của một thời vàng son của mình. Từ văn hóa, tập tục cho đến giọng nói riêng của từng vùng, nó in sâu vào ký ức, dù bây giờ khoa học kỹ thuật công nghệ 3G, 4G, 5G đến mấy vẫn không mất đi những nét đẹp, những cái hay của quê hương.
       Nhất là giọng nói, mỗi người vì mưu sinh phải đến định cư ở một nơi khác, sinh con đẻ cháu và bị tất cả những phong tục tập quán, văn hóa ở nơi đó đồng hóa, ngôn ngữ phổ thông đã chiếm mất, một ngày nào đó sẽ không còn (có thể ở quê hương bà con nông dân vẫn còn dùng).
      Để bảo tồn nét đẹp dễ thương của giọng nói quê mình, nhóm «Thân thương Quảng Trị giọng miềng » đã dùng những từ thân thương của quê mình để viết nên những đoạn văn hay những câu mộc mạc (tam gọi là thơ) để nói lên lòng mình về sự khắc khoải nhớ thương về quê mẹ. không có những hoài vọng gì to lớn mà chỉ muốn góp phần bảo tồn giọng nói mẹ đẻ của mình từ xưa ông ta còn lưu giữ lại.
    Mong rằng mọi người đọc để ôn lại, cổ vũ, giữ gìn nét đẹp của quê hương.
                                                             Trân trọng.


Hoang Kim Liên
Châu Đức, Bà Rịa Vũng Tàu

Béng sắn chợcầu

Miềng chờ béng sắn đã hơi lâu
Nỏ biết dờ ai đi chợ cầu
Dớ quá! Ôi chao, rệu nác méng
Mê ê! Khung lẽ, dịnh queo râu
Cùn tôm đo đỏ sèm lèm lẽm
Nác mắm thờm thơm phích một chầu
Tưởng tượng ra thôi nót cấy ọọc
Huống chi phây dịa có eng khao.
                                                HKLien

Võ Làng Trâm
Nha Trang
  
 Họa
Món ngon  

Xứ Quảng quê miềng xa ngái lâu
Dớ răng quán dỏ mé chin cầu
Dào vô tí tửng diều o quá
Nót vội hít hà mấy bọ râu
Đưới bếp người bơng lo quắn cẳng
Ngoài cươi khách đợi cứ dư cầu
Bên tê dân dả no khoai sắn
Béng lọc tôm hồng eng ả khao.
                                                Võ Làng Trâm


Ham ăn

Bựa qua ăn cộ dà o Mai
Cả vạt đền bà được một trai
Có cấy chi ngon hắn lủm quách
Được chừng ha nấy nỏ trừa ai
Chận hung rứa đó neng bao lại
Két dữ dư ri mẹng mắc quai
Một bựa ăn rày mô sốống mãi
Cả đời khung chộ - tiếng càng đai.
                                      HKLien
Họa
Dặn bạn   

Dớ ghé qua miềng chặp túi mai
Dòm chừng mấy mẻ dóc dà trai
Hộ về hỏi cấy nghe đôông cậu
Tau dắc cho mi liệu dắn ai
Non choẹt ra đi khung mụ quá
Tra khằng túm lấy kệ râu quai
Bạn bầu dúp được mô hay rứa
Dắn dỏ diều lời nỏ nói đai.
                                                Võ Làng Trâm
  
Thanh bình làng quê

Ôông cày mụ cấy ngó tình ghê!
Cun nghé đứng dòm dệ két ê
Lối má thẳng hàng xeng rọọng ló
Đàng bừa rạp mái đẹp duyên quê
Nghiêng nghiêng vèng lịp che cơn nắng
Lất phất hơi thu mát ngọ về
Đập kẹng ó ò trốống cất dọng
Yên bằng bui bẻ cảnh thêm mê.
                                                HKLien

Họa
Tui nghe   

Tao rày làng nác ngó bui ghê
Qua bựa khoai hà rọt quặn ê
Dưới xóm dà to quăng mái rạ
Côi làng đàng sạch hết bùn quê
Hay tin mấy ả lau chau tới
Biết chuyện diều eng hí hửng về
Đổi mới dư ri coi cũng chảu
Tui mà nghe trạo cứ sèm mê.
                                                Võ Làng Trâm


Dựa hơi

Múa mõ nữa chi rứa lạo Hiền
Ông mần dân Việt chỉ thêm điên
Mụ Hương phách lối túm đuôi chó
Cụ Đại bia danh nạm bạc tiền
Cấu kết bọn quan nên nỏ sợ
Chống lưng xút bản mới ngang diên
Thảnh thơi khung muốn ưng ta rủa
Cải cách - đặt bày - bọn dựa quyền.
                                                HKLie

Họa
Cơ khổ
  
Dựa dẩm dau ăn ít đứa hiền
Cơm keng ba bựa có mà điên
Tài ngu dư rứa thu diều chưởi
Viết kém mần răng kiếm lắm tiền
Công nghệ nghe ra đà phát ớn
Canh tân dòm chộ lại thêm phiền
Bêu danh khoa bảng cun ăn hại
Cơ khổ con em chịu đưới quyền.
                                                Võ Làng Trâm



Quên răng được

Hẹn mãi hẹn hoài ngó ngại ê
Thôi cù chắc thấu Tết rồi về
Đón chào vồn vả ri thân thiết
Tay bắt cảm thông rứa hết chê
Mời đọi chè xeng nồng vị xứ
Ăn tô keng hến đậm tình quê
Dớ diều thế nớ quên mô được
Cố lý răng mà quý lắm tề.
                                                HKLien


Văn Kế Thế
 Sài Gòn
Họa
Rứa mau về
  
Mai mốt ngoài tê gặp sẽ…ê
Răng chừ mì chộ rứa mau về
Quét cươi sương nác…lo chưa hết
Cắt thịt boóc tôm khỏi bị chê
Béng trấy bơng lên đơm cúng quảy
Chuối bôông đặt để đúng theo quê
Phây ba ngày Tết cùng hàng xóm
Dư rứa mì ưng bụng đó tề.
                                                Văn Kế Thế

Món cá đô náng kho um

Khoeng tròn để náng cá đô đồồng
Đi tát ao dà lúc cuối đông
Mần mạn xong xuôi tre trụi dọn
Tréc nồi soạn sặn lả than hồng
Tiêu hành nác mắm e chưa đủ
Gừng nghệ vị tinh nữa mí xong
Khung chộ nghe thơm trào nác méng
Nỏ ngon răng có tiếng ta đồn.
                                                HKLien

Họa
Cá tràu lóc

Cá nớ làng tui kêu lóc đồồng
Náng trui dậu riệu khoái phần đôông
Xun bơi ngoe nguẩy trung đìa mát
Hạ ngoẻo cù đơ đưới lả hồng
Kho tộ gầng tiêu nhiêu cũng hết
Nấu keng báp chuối mấy khung xong
Xưa tê bắt được cho lu dốt
Lộp cộp về đêm ngợ đánh đồn.
                                                Võ Làng Trâm

Tui về rồi đây nì

Ông về rồi hả? Thiệt khôông ri ?
Nghe tiếng mụ à ? Mụ đó hi ?
Bợi rứa thì thôi thương dử tợn ?
Cách răng nỏ biết dớ hơn chi ?
Chỉ riêng miềng mới xót xa cọ ?
Một chắc tui đây quay quắt nì
Ăn ở ví dau tròn ước nguyện
Ngó trung làng xóm có ai bì ?
                                                HKLien

Họa
Khổ thân tui

Kêu bọ khô mồn nỏ tới đây
Théc hoài cả chặp chộ dư ngây
Bựa qua bừa rọọng nôm cho lắm
Túi nớ ăn mì xĩu khổ thay!
Dờ có ung eng quèng néc bước
Khung thì túi mặt bổ lăn quay
Tao ni chịu khó lo kiêng cự
Dậu dẹt dè chừng khỏe họa may.
                                                  Làng Trâm

 Khung ngủ

Túi qua khung ngủ thỉ mô trơn
Đò tró hai tròòng cứ chập chờn
Há lẽ thức hoài mô có được?
Nỏ thè chợp mắt tý cùn hơn
Hàng đêm dư rứa chắc e đọa
Mới bựa ni thôi đã chịu đòn
Sức khỏe khung chi bầng ngủ được
Bạc tiền cả đốống cũng thua luôn.
                                                HKLien


Họa
Khó chi bịnh nớ

Nỏ khó chi mô bệnh hết trơn
Tui nghe chịu khó dớ đừng chờn
Ân đường day mạnh hay buồn ngủ
Trinh nữ núc vô dệ théc hơn
Hãy để tâm an thân béo tốt
Đừng suy trí khổ dạ no tròn
Thuốc Nam tui vẹ eng mau dụng
Dổ lấy đem về nấu uốn luôn.
                                    Võ Làng Trâm

 Tốt số

Ai cũng ghen ông tốt số mà!
Từ khi mới cưới tới khi tra
Cấy luôn thương trọng khen dôông giỏi
Dôông hãy quan tâm tặng cấy quà
Bợi nghĩa thời ni hiếm kẻ rứa
Vì tình từ trước nỏ ai qua
Có dau sớm túi tới neng rụng
Hạnh phúc cuối đời ri thiệt là…
                                                HKLien
 Họa
Bấm rọt
  
Trời cao chộ cả nỏ lo mà
Do khỏe hơn xa mấy bợm tra
Khéo chốống may ra còn cưới cấy
Vựng chèo mược xác chộ mô quà
Gả dôông khố rách ngu chi lấy
Gặp cấy sang giàu ngái cũng qua
Mược kệ mẹng đời hay xỉa xói
Dăn neng cười khẩy tốt hơn là…
                                    Võ làng trâm


Con chó Mốốc

Sủa bậy chi bui rứa Mốốc hè?
Người dà dau cả nạt chi nghe
Khi khôông ai vẹ thần đân mãi
Có việc ta dờ tặc sắc ghê
Trữa trọt khung nằm khoeng đứơi bếp
Ngoài cươi nỏ chợn quậy trôông tre
Ngồi yên một lộ mà le lại
Ai đập mi mô cũng dả què ?
                                      HKLien






Họa
Mốc oai hè

Dăn neng ngó chộ cũng oai hè
Chó Mốốc dà eng chảu đó nghe
Mụi thính dò cao dòm cũng mến
Trốốc to mẹng bự chộ hơi ghê
Xà queng bén ót theo ôông chủ
Ăng ẳng săn chồn bám cộộc tre
Bựa trước khun hồn xa tắn hổ
Khung thôi hấn đớp cấy chin què.
                                                Võ Làng Trâm





Thay lời giao cảm

        Thân thương Quảng Trị giọng miềng
Dớ làng dớ cả xóm riềng sớm hôm
        Vô Nam lâu rứa nỏ quên
Ăn su vô máu chu nên còn hoài
        Để khung mất giọng ni mai
Tui xin mạo muội viết vài bài thơ
        Bằng giọng Quảng Trị đơn sơ
Để chu cun cháu đừng lơ giọng dà
        Để bà con sốống xứ xa
Giải trí một chút gọi là…chu bui.
                                                    Hoàng Kim Liên



Họa
 Góp bút cùng dau

Gặp dau nghe nói tiếng miềng
Bui gan mát rọt théc liền cả hôm
Mần răng tui nỡ bỏ quên
Dù xa xứ sở eng tam nói hoài
Vẹ con truyền lại ngày mai
Ơi cụ ơi mạ dắc vài điệu thơ
Kể từ lập địa ban sơ
Đến chừ hiện đại nỏ lơ quê dà
Tui dù ở tuổi gần
tra
Eng cho góp bút cũng là niềm bui .
                                            Võ LàngTrâm




Có chi mô nạ

Có chi mô nạ cứ yên tâm
Tin tưởng chắc đi nỏ sợ lầm
Quý dất thương yêu mà thiệt bụng
Thứ dì đối đãi hệt tri âm
Xa mô cũng tới nói chi ngạ
Đốốc mấy cũng trèo huống nữa ham
Đừng sợ mà nên bình tỉnh nghĩ
Vựng lòng ổn dạ cứ vô thăm.
                               HKLien

Họa 1
Kiếm dôông

Eng nớ ăn mần ngó có tâm
O mô lấy hấn chắc khung lầm
Khoan hòa trọng vọng người dương thế
Hết mực tôn thờ bậc cõi âm
Dòng dỏi da nương nghe phát thích
Rọong vườn ló má chộ mà ham
Tìm dôông vơ đặng thằng dơn đức
Bốn cẳng ba dò kịp tới thăm
                                                    Võ Làng Trâm



Nguyễn Quang Khiêm
Xuyên Mộc, Bà Rịa Vũng Tàu

Họa 2
Nói chi ngạ

Miềng nói với tam cứ vựng tâm
Đi mô xa ngái sợ ê lầm
Thương làng trai cấy cùng chung sốống
Nhớ mạ eng tam lui tới thăm
Mần rọọng mần trưa dù khó dọọc
Trồng khoai cắt ló cũng mần ham
Suy đi nghị lai mô hơn nựa
Mai mốt mạ cha xin tới thăm
                              Nguyễn Quang Khiêm




Họa 3
 Mược sức

Dái giọng quê tui nỏ bận tâm
Đẻ mô nói rứa nỏ ai lầm
Làng eng thiếu cấy kêu dư đực
Xứ ả khung dôông bảo thịnh âm
Chạy vạy côi nương nào đứa muốn
Cheng veng đưới bến hết ai ham
Thôi về cuốc roọng ăn qua bựa
Dòm ló ngó đồông mược sức thăm .
                                             Võ Làng Trâm





Xe đò Quảng Trị Gio Linh

Ngày xưa vận chuyển có xe đò
Hai chặng từng ngày ra ví vô
Côi nóc chất đầy nỏ dét được
Trung xe chật nứt đứng vô mô
Bịnh đeo lúc lắc mỏi e truột
Ngồi cựa lung lay lạng dấp dô
Tám chuyến đều chi khung chở hết
Xe Lam ba bánh phải ôm xô.
                                        HKLIen

 Họa
 Dớ xưa

Lội sông đi hoọc tréng qua đò
Tới lớp chu mau để kịp vô
Nỏ tốn hai hào dư dét đạy
Còn hơn trễ bựa chực ghe mô ?
Mấy eng dỏ xác ngồi an vị
Dăm ả to đầu đứng lô dô
Lụt lội nác về lo bóp trôốc
Áo cùn sách vở cất trung xô
                          
Võ Làng Trâm


Quê lên phố

Dân quê dốt nát mì dờ eng
Lên phố phây hôm nỏ có quen
Đàng sá cách răng chộ búi mắt
Xe tàu dư rứa khó chin chen
Qua đàng chờ mỏi mà khung được
Đi đấy lộ mô thiệt rối ren
Đưới nớ khoẻ re chi cụng dệ
Côi ni ri mãi khốn diều phen.
                               HKLien

 Họa
Số xui

Lỡ dại tui lầm vớ lấy eng
Riệu chè say xỉn dậu dư quen
Rờ hoài đạy lép khung xu bén
Ngủ bậy sạp hàng lắm lộ chen
Hờ vợ co vòi hồi hết xái
Đập con bét đít bựa thua đen
Láng giềng ngó chộ mau quay ót
Lện đụng thằng khùng vạ có phen
                                 Làng Trâm




 Giọng miềng 

Ui dào nghe trạo cấy con ôông
Hắn bôống mà ham chuyện lấy dôông
Đạp nác đau khu ngồi chỏm hỏm
Lôông khoai mỏi cẳng đứng chôông môông
Đi bòn ló rụng quên cầm mủng
Cuốc voọc chôống gieo nỏ troọc vôồng
Bọ dọa ra giêng tau gả trấp
Rọt thèm mà mẹng chối là khôông!
                                Như Thị





Họa
 Ở quá

Ba trợn làng tui có lắm ôông
Khéo đùa mấy ả nỏ còn dôông
Vô dà sớn sác hay rờ trôốc
Xuống bếp quơ quào khoái bẹo môông
Diều bựa trèo cau dơ củ lẳng
Đôi khi dổ cỏ bới luôn vôồng
Túi về nằm théc lo tra lão
Ở quá mần chi rõ tội khôông !
                                     Võ Làng Trâm




 Mần thợ mộc

Bọ miềng mần thợ mộc lâu năm
Bàn ghế tủ chờng đóng mấy trăm
Lưa cấy bào trau lưa kỷ niệm
Hết đồ đục đẹo hết người thăm
Đùi cui treo đó mô sèm cắp
Rìu búa móc tê chực để băm
Đồ đạc khung mần nên sác trụi
Tra rồi nỏ tiếc nỏ chi ham.
                                               HKLien



Họa
Lấy dôông nghèo

Tui
lấy dôông xa nỏ dớ năm
Đi đò bóp rọt mất tiền trăm
Mạ đau chẳng biết mà nâng đợ
Bọ ốm mô hay để tới thăm
Mần cỏ khoai ngô mờ đã xớt
Nuôi heo rau chuối túi về băm
Cẳng chưn đen đủi dư dân thượng
Mẹng sún mui bầm chộ hết ham.
                                    Võ Làng Trâm

 Dà miềng
 
Lộ mô nỏ được in dà miềng
Chi nữa tự do đạ sặn quen
Khách sạn năm sao rồi cũng nản
Dà tranh vách đất có chi phiền
Cao sang đến mấy hộ mần chủ
Hèn mọn bao diêu ta đựng lên
Kỳ lộ đi về dù khéo xấu
Ao dà vẫn tốt lại bằng yên.
                                        HKLien
 Trương Văn Lũy
Georgia, Mỹ
Họa
 Cấy miềng

Chàng chấu lung tung thua cấy miềng!
Đàng to ngọ chật cũng đà quen
Đồng chì có sặn khôông nghe thiếu
Điện nác dư lơi nỏ chộ phiền
Hơn thiệt do eng nên rán chịu
Xấu xa tại ả ưng mần nên
Nên chi bui bẻ lo con cái
Đừng có vùng vằng mất ấm yên
                                 Trương Văn Luỹ
                           

 Xun quê tui

Kỷ Hợi bui răng ngấp nghé về !
Lăng xăng chợ búa tới chòm quê
Đèn đàng sáng rạng xinh muôn lộ
Dà cửa khang trang khéo mọi bề
Đón Tết mai vàng kê dựa cựa
Mừng Xun vạn thọ đựng bên lề
Trầm trà dang khói hương thơm mụi 
Trúng bự hội làng đánh chộ mê.
                                               Võ Làng Trâm



Họa
 Tết quê tui

Kỷ Hợi rồi ha? - Tết đã về!
Ở mô bui bẻ dư làng quê
Chợ đò béng trấy bày đầy thứ
Đình miệu đèn dang thắp tứ bề
Con cháu nôn nao mau gặp ngoại
Ôông bà dắc dủ dớ theo lề
Cho con ăn họọc đừng lơ đãng
Dà cựa đàng hoàng kẻo họ chê!
                                 Trương Văn Luỹ



Dả gạo

Cơm nác xong rồi đem ló xay!
Bơng ra mươi thúng xúc bun đầy
Choai choai mấy ả xay ra cấu
Lố lố vài eng dả truột tay
Bụi cám vây veng bôi bám má
Buồn hôi dẫy dụa lấm lem mày
Đứa xay, đứa dả thay phiên chắc
Đều đặn miềng ngồi chộ cũng say./.
                                     Trương Văn Luỹ



Liêm Trần
Quảng Trị

Đâm gạo

Có nơi xót gạo nói là đâm.
Cơm nác xong xuôi xuống đưới hầm
Soạn mấy thứ cần ra để đó
Xúc phai thúng ló đổ ra đâm
Trày tay sị sụp dịp dàng khéo
Trày cán dả đều rứa cũng say
Mần lại mần lui mấy thúng ló
Ri mà mới đó cối thêm đầy.
                                      Liêm Trần


 Do ôông

Lâu ni xảy chuyện tại ôông mi
Rọong cạn nác khô hay trốn đi
Vất lác khung chăm e nỏ tốt
Tréng hoài chẳng chút có hay chi
Tốt tươi hồi trẻ thì mần nịnh
Cằn cội tra rồi mí bỏ ri?
Đừng chợn, tui kêu eng trước cựa
Để rồi khi nớ sẽ suy vi.
                                        HKLien





Họa
Nói dỏ

Chuyện dà nói dỏ chớ tau mi
Có chận choa xin dẹ bớt đi
Ao mụ nác khô răng vẹ cuốc
Cào tui cán ngắn bợi đôi khi
Láng giềng họ mạn hay mần giúp
Thiên hạ ai bàn mấy chuyện ri
Nín rọt giúp dau đừng cáu xé
Xóm làng trạo mẹng nỏ hay chi .
                             Võ Làng Trâm




 Xúc ló

Trộ mưa sắp tới mạ mi ơi
Ra xúc mau lên khung kịp rồi
Thúng mũng có đây đùa thiệt lẹ
Chủi trang đựng đó quét mau thôi
Chùm hum xuống hốt coi mì được
Chò hỏ ngồi quơ ngó dị đời
Còn nắng chang chang mây ụp xuống
Mần cho miềng mệt lắm ri trời !!!
                                       HKLi
Họa  
 Coi cấy chu con     

Con cấy bên làng chảu mụ ơi!
Ngó sơ trung rọt đã ưng rồi
Mai qua bên nớ xin thăm lẹ
Tết tới dà miềng được cưới thôi
Bè bạn ngái gần mời bốn xã
Bà con rọt thịt tính ba đời
Về chung bui bẻ mần rôm rả
Du chảu,rể ngoan phước của trời!
                                     Trương Văn Luỹ



Hoạ 2
Ngó trời

Bốn cẳng ba chưn mấy ả ơi
Côi cươi lắc rắc hột mưa rồi
Trang lùa chủi xuốc un cho kịp
Mủng xúc thúng ke dọn lẹ thôi
Ngậm mẹng mà mần khô còn gạo
De neng cười dạo môộng xong đời
Tao ni Quảng Trị diều dông bạo
Dành dựt phơi phong dớ ngó trời .
                                     Võ Làng Trâm



 Mờng Xun 2019

CHÚC mờng eng ả tận côi xa
TẾT đến bui tươi dộn cựa dà
THÂN gửi o hai đôi cáí lịp
THƯƠNG cho thím út hụ tương cà
QUẢNG canh khoẻ xác diều ngơi nghỉ 
TRỊ hết dức lưng mãi suốt ca 
GIỌNG nói dân tui nghe ấm rọt
MIỀNG đi dớ mại tiếng quê cha.
                               Võ Làng Trâm



Say xe

Ni lâu mô có chuyện say xe
Chắc đói nên chi chóng mặt ghê
Trói trốốc mui khô người luội xuội
Rọt sôi buồn mửa mệt tua te
Xuôi lơ mặt mụi ngó xeng ngắt
Gần xịu con tròòng chộ đỏ hoe
Ai bị in ri cũng khổ thiệt
Một lần đã đoạ đám ngo ngoe!
                                  HKLien


Họa
 Chiếc xe đạp

Bán ló mạ mua một chiếc xe!
Để tui đi họoc đạp êm ghê
Nắng lên lo lắng tìm mền đậy
Mưa xuống ham bui chạy nác re
O nớ ngồi sau đa tím ngắt
Tui đây đạp trước mắt vàng hoe
Mèng ơi đàng sá chu chà tệ
Ai nấy mệt đừ nỏ muốn ngoe./.
                               Trương Văn Luỹ


Eng dớ về

Dòm hoài lọi cổ nỏ tăm hơi
Giỗ chạp mần chi rứa hả trời?
Bựa dỏ dởi queng nghe dắc ới
Khi tra mất biệt dắn khung ơi
Quê hương làng nác e quên trụi
Nương rẫy roọng đồồng chắc bỏ rơi
Eng dớ về dà cho chộ mặt
Bà con bui Tết dậu mô rời .
                          Võ Làng Trâm


 Hoạ  
Về chơ

Tra rồi đến được cũng hao hơi
Lên xuống tàu xe khổ quá trời
Trường lớp họp hành đi cụ hỡi
Họ làng tế lễ dự người ơi
Bắt tay cảm động tình thương bợi...
Gặp chắc bui mờng nác mắt rơi
Dù dọọc bao diêu còn sốống: tới
Trung tâm quyến luyến mãi khôông rời
                                    HKLien


Cấy đi mần khéo

Trời cho răng chịu rứa miềng ơi
Nưng sửa mần chi khổ lắm rồi
Bị hoại trấy bồng ri rọt trói
Mần hư cặp bưởi để ai coi
Khéo mô nỏ chộ lòng đau dói
Đẹp đẹ chưa dòm đã mất toi
Eng đã dắc hoài chừ hết dởi
Đua đòi mần khéo. Tiếc không trời.
                                     HKLien
  
 Họa
Ê càng

Kiếp nạn tui xui mấy ả ơi
Còn căng ngó chộ mất tiêu rồi
Bợi tin đao kéo thầy hay mổ
Hay muốn bưởi bòng bậu khoái coi
Nát rọt đêm về đau bạc mất
Ứ gan ngày lượi tiếc công toi
Dìn qua sau trước dư dau cả
Đực cấy kêu răng rứa hả trời ?
                                          Võ làng Trâm

Chướng
 
Kỳ tật đến tra hay chướng chang
Đang ăn bui bẻ bỏ đi nằm
Động chi chút lẩy khung e ngại
Chưa kịp thì hờn nỏ nể nang
Trái ý tý thôi đà nổi chận
Mất lòng chút xíu lại vùng vằng
Chẳng ai ưng rứa - còn cha mạ
Con cái phiền hà cũng rán mang.
                              Hoàng Kim Liên



Họa
Con cấy  

Con cấy bựa ni mau bự chang!
Mần chi vất đó bỏ vô nằm
Nói năng cụt lủn tình lai láng
Ăn uống tha hồ xác nở nang
Mạ dũ đi chùa thì dớ phở
Cha kêu cắt ló lại quên vằng
Lấy dôông đỏng đảnh dư con nít
Chủn bị đèo bòng cấy rọt mang!
                                    Trương Văn Luỹ



Nguyễn Khắc Phước
Đà Nẵng

Thư thăm hỏi

Quê miềng ló má ra răng eng?
Khoai sắn đất cằn liệu có xeng?
Dà họ mùa ni khôông lợp lại?
Mộ O năm tới định sơn queng?
Bác Dần còn mệt lúc trời trở?
Thím Mẹo thường đau buổi nắng heng ?
Gởi cháu biếu eng kí bột ngọt
Và thùng mì gói để mần keng.
                         Nguyễn Khắc Phước

Họa 1
Thăm hỏi

Bựa ni mần mạn khá khôông eng?
Ôông mụ bi chừ tóc vữn xeng?
Thằng Tún cấy dôông còn quấn quýt?
O Xun du rễ ở xung queng?
Nguầy miềng két đắng mưa thì lút
Trung nớ chi mô nắng lại heng
Nỏ có - kỉnh eng phây thẩu đuốc
Dọi chai nác mắm để nêm keng.
                                HKLien



Họa 2
Trả lời bạn
 
Vàng bạc thiếu chi, ló má eng!
Rọong tui bán hết có mô Xeng
Thằng Cu có cấy còn đi dạy
Con Nậy chưa dôông vữn chạy queng
Mấy bác đã tra ưng mả khéo
Diều o còn trẻ két dôông hèn
Đừng bày quà cáp mang cho mệt
Bún phở thiếu chi, ít nấu keng!
                                    Trương Văn Luỷ


Mời góp bút

Mời bạn thân thương góp bút thơ
Quê miềng Quảng Trị chớ thờ ơ
Bùi tai tiếng mạ êm mô tưởng
Mát rọt giọng cha ngọt nỏ ngờ
Tuyển tập chưn tình bao ước muốn
Câu từ dân dã bấy niềm mơ
Đôi lời thưa chuyện mong eng ả
Tham dự cho bui chớ ngó lơ .
                                  Võ Làng Trâm


Hoạ 1
Trôông

Chơ răng eng nói khôông ham thơ
Khi chộ dư ri tui nỏ ngờ
Giọng mạ yêu diều đừng trốn tréng
Tiếng miềng thương lắm đám thờ ơ
Được thành tuyển tập luôn mong ước
Nên có thơ đăng trọn giấc mơ
Chung sức cùng dau ta cố gắng
Út tam kêu chắc chớ lơ lơ.
                                  HKLien


Họa 2
Trả lời

Mắt yếu nên buồn phải bớt thơ
Cả năm ni đã thiệt khung ngờ
Quê cha thương mãi tình làng xóm
Giọng mạ dớ hoài tiếng ạ ơ
Hy vọng bài đăng theo mộng ước
Hoàn thành tuyển tập toại niềm mơ
Eng tam chung sức luôn bui bẻ
Bác sớm ấn hành chớ có lơ.
                                 Trương Văn Lũy


Họọc trò nghèo

Sáng sớm ra cắt lá chuối vô
Bới cơm đi họọc hấp khoai khô
Cá kho thịt lọọc mần chi có
Gói mói mè rang ăn hết mô
Trương cộ Gio Linh trung ký ức
Quê hương Quảng Trị dớ thầy cô
Đi tìm con trự răng mà khổ
Thương kính - mạ cha cực thí mồ.
                                       HKLien


Họa
Dớ xưa

Dà nghèo hoọc mót rứa mà vô
Chạy bộ đàng xa khát mẹng khô
Bựa ráo che tay bui hể hả
Khi mưa đội lịp khổ chi mô
Vô trường mang cuốc vài ba dóc
Rời lớp quén cùn hết thảy cô
Bạc trôốc bên dau dắc kỷ niệm
Rợn người ma dát trửa cồn mồ .
                               Võ Làng Trâm




Tình tra
 
Ôông mụ dởi mô đắc chắc đi
Khéo đôi thế nớ có ai bì?
Tra mà in rứa diều eng ước
Trẻ có hay chi nỏ được ri?
Dạo nọ chận đai đèng dẫn dịn
Ni chừ động chút séc chia ly
Lọi neng bạc trốốc khôông rời nỗi
Ăn ở cách răng hiếm lắm tề.
                                HKLien


Họa
Thăm quê
 
Ôông bàn với mụ dắc dau đi
Mua vé về quê hết chỗ bì
Con cháu, coi qua đà toại nguyện
Cựa dà tính lại đã dư ri
Trôông cùng mấy ả ca vài chuyến
Đợi được diều eng dậu ít ly
Trốốc bạc lưng còng chừ mới rẻng
Thăm làng, bạn cộ mới bui tề!
                        Trương Văn Luỷ
                          

Dô zô! Mấy mệ ơi!

Tra rồi mấy mệ cũng dô dô
Phân biệt cấy chi thích cứ vô
Phây éc thử chơi nào có sợ
Chục ly cho biết nỏ răng mô
Vùng lên mấy ả - đừng khinh nữ
Dẹp bỏ diều ôông - chọc lão nô
Quên hết sự đời bui thỉ đã
Mỗi chiều một dạo sẽ lên đô.
                                 HKLien


Họa
Ôi khiếp quá

Mấy mụ tra khằng cũng hét dô
Tiết keng đỏ hỏm cứ lùa vô
Lên cơn phía ả hô dơ cụng
Xuống nác đàng eng chạy núp mô?
Dư rứa tao ni e khiếp vía
Ngó coi mốt nọ vãi ra bô
Hơn dau khó nói ai cao thấp
Tớ bái bai thôi nỏ đủ đô .
                                                Võ Làng Trâm



Nuôi con

Nuôi con nỏ quản dọọc từng ngày
Mần mạn cả đời cứ trắng tay
Đêm đến ấp ôm lo chúng lạnh
Ngày đi quào kiếm để con xài
Rạ rời bươi móóc mệt lê lết
Xa xót rọt cào đói lất lây
Một mạ mười con nuôi vữn tốt
Mười con một mạ khác chi đày.
                                  HKLien


Họa 1
Mệ thời ni

Mẹng mệ lia xia suốt cả ngày!
A lô điện thoại bấm luôn tay
Heo ca bán hết khôông còn mắc
Cá mú chưa mua đã có xài
Dóp dép cau trù trây lấm luốt
Phì phà khói thuốc thả lan lây
Ai mời cưới hỏi ưng lên hát
Dỏ xéc, cùn tây phấn trét đầy./.
                           Trương Văn Luỷ
                           

Họa 2
Vô hậu

Đắng họọng nuôi con đếm tháng ngày
Nót cơm run rẩy chén côi tay
Phải chăng trốốc lép do bồ xúi
Hay bợi chưn dơ hết bạc xài
Bựa xửa biết ri miềng ở quá
Ni chừ mô chịu cảnh thương lây
Đẻ ra một lũ dư cầm thú
Diều đứa mần chi mạ đọa đày.
                                      Võ Làng Trâm




 Dớ về Tết

Năm ni eng ả dớ thăm quê
Từ bựa vô Nam nỏ có hề
Mồ mả con coi khung xói lở
Cựa dà cháu chự vẫn yên bề
Xây chùa dựng tượng dòm mô chán
Bắt đập ngăn dòng chộ phải mê
Tết tới bui chơi quên mệt dọọc
Ra giêng cuốc rọộng lại yên bề.
                                 Võ Làng Trâm
Họa 1
Đã về

Năm mô tui cũng ghé về quê
Bui bẻ rứa  thôi dậu nỏ hề
Thăm họ thăm làng thăm hết xóm
Viếng eng viếng ả viếng diều bề
Đi lên đàng sá khang trang tợn
Đổi mới trạm trường hoành tráng mê
Ngó chộ in ri là sướng lắm
Cũng mờng được rứa thích ghê tề.
                                     HKLien


Họa 2
Tết về

Ôông có bạn tình sống ở quê
Đã lâu mắc việc bợi chưa hề
Nghe  mô dà cựa yên diều thứ
Chộ đó rọọng nương ổn mọi bề
Ló má đầy chồ khôông có thích
Trâu bò chật độộng nỏ hề mê
Trôông qua hẹn lại doong dài lắm
Cố gắng tết về - dớ lắm tề
                               Trương Văn Lũy


Bui là được
 
Hôm ni răng chộ khác ngày qua
Bui bẻ tinh thần lại khéo ra
Có phẩy thẩm tình cùng ả nớ?
Cho nên hò hẹn ví o ta
Sang giàu chi mấy - mô còn trẻ
Cuộc sốống bao lăm - nữa đã tra
Thoải mái trung lòng là toại nguyện
Riệu trà bài gái mổ tréng xa.
                             Hoàng Kim Liên  


Họa
Ham bui lợ thời
 
Lúc nớ vô tình để hắn qua!
Bựa ni ưng đại kiếm khung ra
Ngó queng côi xóm toàn dôông họ
Coi mãi đưới làng hết hạng ta
Chậm chạp chưa chi qua tuổi trẻ
Lề mề mới đó tới đời tra
Hèn chi mạ dặn đừng cao đạo
Chừ để ra đàng họ tréng xa!
                            Trương Văn Luỷ  


Trẻ

Nỏ còn chi méc - Mấy giò lan
Tươi rói in ri mô đã tàn
Đang độ phây phây tình Vũ Nữ
Sắp nên phơi phới dáng Nghinh Xun
Đen Rô dăm chậu dư khoe sắc
Hồ Điệp phây cành khéo khỏi bàn
Khung việc lên hình chơi dởi chút
Thú bui đem trẻ chộ mà ham.
                                      Hoàng Kim Liên


Họa
Nói dỏ thôi

Người đẹp để chi - méc chậu lan?
Mấy O côi xóm mộộng khôông tàn
Năm ôm phơi phới bui dư tết
Sáu bó hây hây cũng rạng xun
Tội nghiệp buồng khôông vì bị lợ
Đáng thương gối lạnh bợi đem bàn
Khi mô bác rẻng qua an ủi
Ai chộ trăng tròn mà nỏ ham!
                              Trương Văn Luỷ


Cuộc đời ai muốn cực dư ri?
Trắng cả hai tay nỏ được chi
Con trự biết mô vì cuốc đất
Bui chơi chẳng có bợi hàn vi
Đã nghèo dà cựa nào mà trú
Bất hạnh mạ cha bỏ chắc đi
Còn dỏ phẩy lo méng bỏ rọt
Xót xa dư rứa cảnh ai bi?
                            Hoàng Kim Liên


Họa
 Cấy than 

Tui dại ưng eng bợi cực ri!
Khoe khoang cho cố nỏ ra chi
Xe đò hai chiếc khỏi lo gạo
Con cái một bầy đói tróc vi
Lúc dỏ vì khờ mê hết nghĩ
Khi tra thì khó bỏ răng đi
Biết ri nghe mạ đừng ham ngọt
Chừ đã giàu sang ít kẻ bì!
                                        Trương Văn Luỷ 

Trôông dư trôông mạ về chợ

Vòi vọi ngồi trôông mạ chợ về
Răng sèm béng sắn chết đi tê !
Lâu ri ? – bọ dặn con khô mực
Chậm rứa? – eng dờ túm dón mè
Chờ lờ lợ ri e chộn rọt
Tiếc hùi hụi tới méng chè kê
Bước chin ra ngọ đà hòòng hóóng
Tội nghiệp chu con dử lắm tề.
                                       HKLie
Họa
Mờng rơn

Bỏ dà mấy bựa nỏ ưa về
Đi phượt keo ni khoái lắm tê
Mạ dắc sèm ăn mua béng lọc
Bọ kiêu thích dậu kiếm khô mè
Thằng tui dỏ lại ham trai cấy
Hai cụ hom hem cứ qué kê
Bóp rọt dịn tiêu mua mấy thứ
Mần quà mắt rẻ cũng bui tề.
                    Võ Làng Trâm




Hoàng Hảo
Gio Linh, Quảng Trj
Xót gạo

Xong rồi cơm nác đổ vô xay
Vét hết bơng ra hai thúng đầy
Mấy đứa choai choai treng trẹt sảy
Nong nong trai trẻ xót trày tay
Hô hè chọc chắc bui tay lắm
Bụi cám buồn hôi ướt mặt mày
Đứa xót đứa tràng, thay đổi chắc
Dịp dàng đều đặn ngó mà say.
                                         Hoàng Hảo
  
Nhân Hoàng
Sài Gòn
 

Ngày nớ lâu rồi món rọt quê miềng 

Dớ kì bựa nớ chự bò
Xuống bàu bắt rạm lên kho với bù
Ăn ngon mà dớ tới chừ
Cả dà lúc lắc gật gù khen ngon...
Diều bựa bắt cá tràu con
Đem chiên sả ớt khô chon thơm lừng
Cha dìn cũng chộ mà ưng
Mần phây cốc riệu tưng tưng cả ngày
Còn mạ thì ưng ăn cay
Bắt đam bẻ cẳng, bỏ xay mụn dừ
Nấu keng với cổ khoai từ
Nót vô một méng, tới chừ vẫn ngon...!!!
Món rọt quê choa!
Đậm đà bản sắc...
                                        Nhân Hoàng







Mai Thị Hiệp
Pleikou, Gia Lai



Bắt đam

Mạ nghiêng ngươi bắt mấy con đam
Hấn cứ thụt vô mãi đưới hang
Mà cố trườn tay túm lấy được
Để đàn con cháu được cơm ăn
Thương mạ sớm chiều quê vất vả.
                                               Mai Hiệp

Biết phẩy mần răng?

Răng rứa? hỏi mạ, chừ mần răng?
Muốn chi cứ nói, đừng chăng văng...
Hệ ưng, thì mạ phải nói năng
Cứ im dư rứa... Biết mần răng...???
                           Nhân Hoàng
 




Răng eng nỏ về Quảng Trị

Răng rứa nỏ về thăm Quảng Trị ?
Mần ăn chi lắm rán về đi
Nguyễn Hoàng trường cộ còn mô chộ
Trâm Lý làng chừ có khác chi
Dặc dạ tràn về bao đổ nát
Hòa bình lập lại lắm sầu bi
Đui què mẻ sích quê miềng cả
Eng dớ về thăm mấy tụi ni .
                                     Võ Làng Trâm

Eng dớ về thăm mấy tụi ni
Tàu xe cũng dệ khó khăn gì
Phon phon một chặp mơ màng ngủ
Dừng lại vài tao tiếp tục đi
Dà cựa lô dô tồn sáng loé
Roọng vườn bát ngát ló xeng rì
Bạn bè xa ngái về thăm lại
Chòm xóm mờng dau ép cạn ly .

Chòm xóm mờng dau ép cạn ly
Râm ran góp chuyện bựa suy vi
Bom mìn nỏ có tha ai hết
Súng đạn vô tình ngủm mấy khi
Túi đến hầm su lo pháo hạm
Ngày về mặt đất sợ bom bi
Khó khăn nói mãi dài vô kệ
Rổi rẻng vể thăm chớ bỏ đi . . .
                               Võ Làng Trâm

Thương mạ
 
Chiều đông, mạ mược kì tơi
Ra đồông xúc cá dững nơi ao tù
Cá zét khôông ở lộ su
Mà nơi lộ cạn cho dù nằm hang
Bắt cá, mạ giỏi dất làng
Vừa đam, vừa rạm , ôốc vàng đầy oi
Đem về lọoc chắm mắm roi *
Cả dà bui bẻ, mờng ơi là mờng...!
                        Nhân Hoàng
                  
 




Khánh Ngọc Nguyễn
Vĩnh Linh, Quảng Trị





 Món chi ?

Keng bột á tràu hết sẩy luôn
Mấy con cá dỏ tí con con
Bỏ vô xanh mợ rồi đem rán
Nác mắm Tỏi đường rứa mới chon 

Đem xay thát lát bo viên tròn
 Gia vị chêm vô rứa chắc ngon
Tỏi ớt tiêu,hành cùng bột ngọt
Bỏ vô cùng rán với dau luôn 

 Rứa là bui dử phải khôông eng
Éc riệu có thêm ri thì khen
Phây chén dâm di ngồi traọ mẹng ?
Tào lao thời sự trúng hơi men

Cá chiếc thì bỏ vô tréc đất
Màu mè gia vị nêm vô tất
Lùi trong bếp trú ủ qua đêm
Nác mẽn đổ thêm vô hỏng mất

Treng lại để mai phần cấy con
Cá kho dư rứa thiệt là ngon
Còn mô xương hóóc rục trơn trọi
Chỉ thịt ăn mềm húp nỏ còn !
     
                                       Kháng Ngọc Nguyễn




Dớ quê dà
 
Con đi xa ngái lâu ngày
Hôm ni trở lại tỏ bày tình quê
Bình An, Thạnh Hội, Vỉnh Huề
Trăng thanh gió mát bốn bề bình yên...
Đi mô cũng dớ quê miềng
Dớ keng rau đắng, cổ riềng mắm kho...
Cơm ăn ngày nớ chưa no
Một người chỉ được sét tô khoai mì...
Rứa rồi dưng cũng cười khì
Nậy lên mỗi đứa bỏ đi mỗi đàng
Cố tìm cuộc sống giàu sang
Dưng lòng vẫn dớ xóm làng thân yêu...!!!
                                         Nhân hoàng
                         

Dớ Quê

Thân thương Quảng Trị quê mìềng ơi
Xa cách lâu rồi dớ quá thôi
Dớ mạ từng chiều con chạy dọi
Ra đôồng bắt rạm tới đen trời
Mạ mần một tháng ăn ngon mắm
Cha hỏi còn lưa cất để mời
Cá dét trưa hè keng mạ nấu
Giã vài hột ném vị thơm đời
Quảng trị quê miềng là rứa đó
Chân chất con ngươi dớ khôông rời
Nay người kiếm sống  diều nơi chổ
Nếu có đi về nhớ ghé chơi.
                                Mai Hiệp


Đông An
Hải Lăng, Quảng Trị

Dớ lụt bựa lúc

Tháng mười bựa lúc dớ khôông eng?
Cấy lụt hăm ba* nác chạy queng
Lẩn quẩn xăn cùn ôông lẩy bẩy
Loay hoay túm đáy mụ cheng veng
Chùm hum con Đóc van đau rọt
Láo nháo thằng Cời hét dức neng
Trệt cẹng cấy dôông chừ vẫn khiếp
Trời răng đày đọa mãi dân quèn.
                                    Đông An





Anh Nguyên


 Móóc đam

Móóc đam cực khổ phải chồồng môông
Mấy ả mấy o tưởng sướng khôông?
Trợt móng trầy đa còn bấp tắn
Cấy còn dọọc dẹc ít ri dôông?
                                   Anh Nguyên


Cười Mai Nhất
Bình Phước

 Dớ xưa

Moóc đam bợc roọng ngoài trằm
Có khi tắn nác hấn nằm trung hang,, 
Mấy eng mấy ả ở làng... 
Dớ hồi cực khổ lại càng thương quê. 
Đam moóc được miềng xéc về, 
Nấu keng rau má nỏ chê mô nờ. 
Dớ chuyện xưa có in dờ, 
Cua to đem náng tuổi thơ chự bò,
Cổi cùn ở lỗ xuống mò... 
Rào còn nác mặn cua to dữ hè.
Ni chừ kể lại mà nghe, 
Con nít hồi nớ nói vè cũng bui. 
                                Cười Mai Nhất




Trương Thúc
Quảng Trị

Về đi eng

Eng về Quảng Trị đi eng ,
Lâu ni mạ cứ cheng veng eng tề !
Năm ni nắng nóng thiệt ghê,
Nên chi tiền điện báo về đại hung.
Nác thì phải lọc từng thùng.
Rào miềng trơ cạn lác lùng phủ ra.
 Mạ, ngày đêm ngó mái dà:
“Mần răng lợp lại khéo là tới mưa”.
Út thì hết roọng tới trưa,
Ui chao cực khổ dư xưa eng tề !
Chắc eng còn dớ làng quê,
Túi hôm thắp đuốc mần nghề bắt đam.
Diều lần eng cứ càm ràm:
“Tau đi một chuyến vô Nam đổi đời ! “
Tưởng eng nổi chận nói chơi,
Ai ngờ mần thiệt cuộc đời ly hương.
Eng đi út rọt xót thương,
Rứa mà đèng chịu roọng vườn thiếu tay.
Rứa rồi kể tháng kể ngày,
Ngón chin út đếm, ngón tay út lần.
Mấy chục mùa lụt đưới chin,
Hai tay chưa đủ mấy lần gió Nam.
Diều hôm thương mạ càm ràm:
“Phẩy chi ở lại, tay làm hàm dai.
Có dau hôm sớm trung ngoài,
Đứa sương đứa vác hai bai đợ buồn”.
Thôi thì nắng táp mưa tuôn,
Phận ni út cứ luôn luôn vuông tròn.
Bụng rằng hiếu tử mần con,
Ni lâu út có trách hờn chi eng.
Quê hương cắt tún để đèng,
Ý là dây níu lôi eng trở về.
                                           Trương Thúc

 Thơ tiếng quê

Mùa về đổ ló ra cươi
Làng quê là rứa nắng phơi ngày mùa
Ngoài nương xeng mướt lá đua
Ớt cà bù bính bui đùa cùng dau
Chàn bù chạc buộc thấp cao
Lỏỏng tha lỏỏng thỏỏng trấy nào cũng xeng
Eng về út nấu tréc keng
Nấu với con cá của eng câu về
Nắng chang chang trữa ngày hè
Lịp cời eng đội út che mẹng cười
Chi mô ngộ rứa hả trời?
Giày đen áo trắng lịp cời, ngó coi!
Đất quê tiếng nói mặn mòi
Cổ khoai lột ló cả đời mô quê.
                                                 Sa Lung
                                      



 Món ngon quê mạ

Cứ dớ dư in mắm lóc đồng
Để đèng mưa gió bựa về đông
Xăn cùn xuống roọng chơm cun sôống
Xẻ rọt vô chum ép máu hồng
Mói hột rắc vô khung thể thiếu
Ớt cay ướp đủ rứa là xong
Mùi thơm hết sẩy khi kho chín
Xóm đưới làng côi trạo mẹng đồn
                                         Võ LàngTrâm






Lưu Hương Quế
Nghệ An


Bài thơ cơn ổi

Dớ ngày xưa, dà tau cạnh dà mi
Ranh giới hai dà chỉ là cơn ổi
Họọc cùng lớp, mi hơn tau một tuổi
Dưng cũng dại khờ ngốc nghếch in tau thôi
Vì gần dà dau, nên bọn chúng ghép đôi
Từ bựa nớ tau không ngồi xe mi nựa
Cũng dạo đó, tau két mi như rứa
Đi bộ đến trường, chơ quyết nỏ ngồi xe
Bọn chúng trêu, mi dăn dở cười toe
Rồi đối đáp: Choa lấy dau cho bay chộ
Tau xì mui, chưởi mi đồ thằng ngố
Thà ế dôông, chơ ai lấy dà mi
Mi lại dìn tau, dáy mắt cười khì
Chê cun nít, nên mi khôông sèm chấp
Trả thù mi, mèo sang dà tau đập
Gà qua nương, tau hờ chạy tung toe
Mùa ổi chín thơm, trấy lúc lĩu vàng khè
Mi vắt vẻo côi cơn ngồi huýt gió
Tau dịn sèm, đứng bên ni ngó
Mi rung cơn, ổi chính rụng đầy nương
Có lẽ chộ tau, mi cụng rủ lòng thương
Lặng lẹ đi vô, mược kệ nương ổi rụng
Tau lặt mau, xắn áo tròn đầy bụng
Lật đật, lon xon xéc ổi vô nhà
Ngày mai gặp tau, mi ghé tóc hít hà
“Cấy  bây ơi ! Tau nghe mùi ổi chín
Và tau biết, có một người xấu tính
Chỉ ghét người, mà ổi chín lại yêu!”
Để trả thù mi, tau dắm mắt mần liều
Xịt lốp xe, mặc kệ mi đắc bộ
Nửa buổi chiều, mi mới về thấu ngọ
Áo thấm mùi buồn, tau hối hận dìn mi
Tau tự trách miềng, răng dởi ác như ri
Mi cười thanh minh, vì xe lủng lốp
Tự nhủ lòng “tại hấn tra có hột”
Ai dủ chui vô lớp họọc ví choa ...
Vài bựa sau, tau đột ngột chuyển dà
Ôm kỷ niệm ra đi khôông một lời xin lỗi
Mi đứng lặng, nhìn theo khôông nói
Chôn chặt tuổi thơ dữ dội trung lòng...
Đường sá ngái ngôi, tau an phận lấy dôông
Tau nghe nói, mi lên đàng xút ngoại
Mấy mươi năm, vẫn chưa về gặp lại
Tết năm ni tau mới được về quê
Cha mi khoe, thằng ngố đã đề huề
Sốống sung túc, nơi kinh thành đô hội
Mỗi lúc về quê, hấn thường hay nói
“Cơn ổi cuối nương, đừng chặt nghe cha”
                                      Lưu Hương Quế

Lương Mùi
Cẩm Mỹ, Đồng Nai

 Đụn rơm làng miềng

Đến mùa cắt về
Thóóc ló vô chồ
Còn rơm lên đụn
Một màu vàng ươm
Cũng mùa trăng sáng
Cun nít bui đùa
Bò queng đụn rơm
Trò chơi rượt đuổi
Cun nít bui đùa
Dệ thương , dệ thương!
Lương Mùi

Nước Hồ
Bình Thuận


Người con Quảng Trị

Tui người con thân thương của làng miềng ...
Quê hương tui làng Gia Độ
Nằm cạnh bên dòng Sông Thạch Hãn
Tui dớ mãi chiều đông giá lạnh
Các bạn cùng tui cạnh bên dau
Dọc theo bờ sông dìn hàng dương liễu'''
Tiếng gió vi vu, xào xạc dớ mùa hè
Hè sang đông lại đã bao lần
Tui dớ mãi mùa dưa năm nớ
Bên cồn lác, cồn gò biết bao là nông sản
Dớ mãi dững lúc cùng các bạn
Đi qua cồn lác để thu dưa đưới cát
Dớ mãi khôông quên những dòng trự
Bạn ví tui khắc lên những trấy dưa
Hẹn ngày dưa chín chúng mình lại sang
Ôi giờ đây cồn lác cồn gò còn mô nữa
Chừ còn lại một dòng sông ê ả
Dớ lại những khoảnh khắc nớ
Tui ước răng thời gian trôi danh hơn nữa
Để đến ngày tui về lại thăm quê.
                          Nước hồ
Lê Minh Hóa
Xuân Lộc, Đồng Nai

 Bá cùn

Eng nớ ở sát dà tui
Cấy mua cho cấy cùn đùi soong seng
Túi ngủ cổi để một bên
Ngày đi cày rọong phơi lên bụi bờ
Hai đực trâu nổi bất ngờ
Mang cùn eng chạy ngả mô ri trời ?
Tìm về dặt sạch đem phơi
Thì ra rách toạc ở nơi đáy tề!
Ả cấy mắc hát ô kê
Để eng ngồi bá tội ghê rứa hè !!
                         Lê Minh Hóa




  Khổ chi lạ
Trôốc cúi tui đau mấy bựa ni
Vô ra dức dối khổ hơn chi
Đông y lắm viện chào mua thuốc
Tây dược diều khoa cấp miễn tì
Lúc dỏ êm re dù bổ ngã
Chừ tra đau dói phải nằm lì
Thương ơi xang khớp e mềm dủn
Bảy chục lò dò bịn vợ đi .
                                 Võ Làng Trâm



Nguyễn Suối Kiết
USA
Dức dối

Mưa đầm nác lút mấy hôm ni
Đau dức từng hồi khắp tứ chi
Thang thuốc Bắc Nam đều đủ cả
Cháo cơm sâm én nót tù tì
Nằm dà phin bộ dác thân dích
Dớ bạn cà phê ngán khéc lì
Thời tiết khi mô khung khắc nghiệt
Cho miềng dẹ bện bước chin đi.
                                    Nguyễn Suối Kiết



 Tra yếu

Dức dối mần răng cả tháng ni
Ai mời ngậm mẹng nỏ ham đi
Đông y ực mãi e trương rọt
Tây dược nót hoài ngại mủn chi
Cứ ngợ về hưu ngơi thẳng cẳng
Chơ mô ở trỏng bịnh li bì
Ni chừ xang cốt nghe ê ẩm
Bảy chục xun đời lại khổ ri
                      Võ Làng Trâm


 Cun cấy quê miềng

Cấy quê trôông dáng mặn mà
Nói năng đi đứng thiệt thà dệ thương
Ra đàng mạ dặn tỏ tường
Làng côi, xóm đứơi cả phường bà con
Câu thưa , câu dạ cho tròn
Họ hàng trìu mến , con còn lối đi
Con ơi! Mạ dặn dững chi...
Cấy quê sốống tốt bợi vì ngày mơi!                           
                           Lương Mùi


 Cho tui xin

Mạ ơi! Xin cứu lấy con
Kiểu ni chắc đọa khôông còn sức mô!
Có chết con cũng nỏ vô
Hắn lột trụi lụi thịt khô xương tàn
Chừ nói thiệt chẳng còn ham
Duyên tình trắc trở dợ dang lâu rồi
Cho tui xin bái đi thôi
Tưởng vô dà nghỉ! Nghỉ ngơi mô nà
Một đêm tui trở thành ma
Sáng mai ốốc dộôc về dà xơ rơ
Cho tui xin! Khôông đám mô !
                                  Lê Minh Hóa
Hoàng Thị Lý
Tánh Linh, Bình Thuận

 Thương lắm...!

Nác rút rồi, chừ lưa lại in ri
Hỏi mần răng mà khôông nghèo khôông khổ
Trách ôông trời ôông cứ cho chộ
Mà lại rồi ôông nỏ cho ăn.

Bao công sức chịu khó dọc dằn
Chừ coi dư đổ sông đổ biển
Trăm thứ tiền trôông chờ phai trào rọong
Mà chừ ri thì nỏ biết trôông mô.

Nghe tin thôi mà lòng đau da diết
Xót xa lòng hỡi Quảng Trị yêu thương !
                            Hoàng Thị Lý

 Số phận


Buồn thay số phận đa đoan
Hơn nửa chặng đàng đứt giống, lọi triêng

Ai thương cho cấy thân miềng
Thâm tâm khép kín yên bề gia trang
Bây chừ dà cựa đàng hoàng
Con thì lo cấy lo dôông cho rồi
Thân cò lặn lội rứa thôi.
Khung còn chi cả, chỉ còn trấy tim
Đem rao bán trữa chợ đời
Tìm người thấu hiểu gởi lời sẽ chia .
                             Hoàng Thị Lý


Lựa cấy...!

Đây rồi ... năm ả mái mơ...
Ả mô ả nấy mượt mờ ri tê
Ny chừ nỏ ả mô chê
Muốn ôm cả hết đem về được khôông
Mấy eng mấy ả lựa dùm
Cho tui một ả đi chung cho rồi
Lòng ham tui muốn cả thôi
Tuổi cao tui sợ e rồi bất kham
Lỡ xui tắt nghỉnh trữa đàng
Bỏ năm má lại xóm làng hắn xơi...!
                               Hoàng Thị Lý

Sợ dôông mụ

Con đôông cấy bện lâu ngày...
Sáng đi cày mướn, chiều xay ló dùm
Cuộc đời dư rứa cực hung!
Lấy chi lo đặng áo cùn cho con?
Cấy tui vẹ cứ vô Nam
Nghe mô trung nớ việc vàn dệ hơn
Tui vô mới đặng mươi hôm
May dờ mụ nớ xa dôông kêu dùm..
Ngày mần quanh quẩn sau nương
Cứ tới lắng lợ mụ thương kêu vào
"Mụ than chin cẳng đang đau"
Dờ tui xoa bọp- xức dầu tứ tung
Méng rọong cỏ mọoc tùm lum
Khôông ai cày giúp nác dâng ướt chờơng
Mụ hỏi" có cày được khôông"?
Dạ thưa tui biết: "Sợ dôông mụ bằm!!!
                                  Lê Minh Hóa
                                     

Linh Đàn
Q.12, Sài Gòn


Chừng mô eng về

Nói răng nỏ biết nói răng
Eng về mà cứ nằng nằng đòi đi
Thôi mà cứ mãi dư ri
Dắn ai đó chớ khen bì được eng
Đêm trường lội xóm dạo queng
Chộ ai họ cũng gài khoeng cựa rồi
Dà miềng chỉ có eng thôi
Ngủ hoang chờng hắn có hồi lọi chin
Eng ơi cấy bụng đa tình
Hỏi chăng chẳng hỏi biết miềng còn thương
Nói ra hết ngọ cùng đàng
Chộ eng với hắn dư rương đầy tiền
Vì răng út nỏ có duyên
Đêm đêm trằn trọc lòng phiền tới mô
Eng ơi ! chớ có hàm hồ
Chờng miềng bỏ trôống, chừng mô eng về.
                                     Linh Đàn



Chận chắc

Mẹng nói thôi đừng ưng hắn
Khung buồn, khung chận, nỏ thương
Khi hôm, chiêm bao chộ hắn
Sáng ni hắn tới, bụng mờng...
                               H. Trieu


Trẻn hung

Bựa qua ra tắm ở bàu
Ngó lui dòm tới trước sau vắng người
Trần truồng tui lặn một hơi
Mát chi ngụy tặc cả đời khung quên
Tắm xong bưa mới bước lên
Có o sương nác tới bên áo cùn!
Cát nóng muốn lốt cấy chin
Tui bèm ngồi trệt- Áo cùn có mô?
Ai mà sương nác bựa trưa!
Để thân tui phải te tua hởi trời!
Chộ tui lên o tới nơi
Đời tui tan nát o cười sướng hi ?
                                  Lê Minh Hóa
                                     
Lịp

Hắn theo tui cả cuộc đời
Sáng trưa chiều túi mới rời hắn ra
Đi đàng đợ trộ mưa sa
Trưa hè mần quạt ui chà mát ghê
Khôông nổ cũng khôông có khoe
Lịp mua Quảng Trị mang về Đồng Nai
Cấy bựa đi ra sân bay
Mấy o chiêu đải cứ quay trốôc dòm
Tính ra hơn bảy chục năm!
Diều người này lại! Mần răng đay hè?
Thôi tui chự lại hồn quê .
                                 Lê Minh Hóa
                                 

O nớ

Bựa nớ tui lên đền Than
Bơ chộ o nớ thắp nhang lạy ngài
Nghe o nớ nói ô ngai
"Cho con duyên phận- Tiền tài vi vu"
Ngài nghe liền phán từ từ
Về may áo mược để giơ ngực tề !
                                   Lê Minh Hóa
                               
Lợ đệng

Túi qua dở rớ ngoài troong*
Mới đặng mấy trộ loong toong chạy về
Nghe chi rọoc rẹc sau hè?
Nghỉ dê hàng xóm qua ve dê dà!
Dòm lên bốn cẳng côi tra?
Miềng đi bắt cá- Cá dà họ om
Giả đò dà cháy tui van
Chạy dư đạp lả quên mang áo cùn
Thiệt là tồi bại cấy cun
Chộ tui lợ đệng là chun vô nằm !
                                  Lê Minh Hóa
                                   
 
 Gió Lào quạt lả

Gió Lào thổi vù vù
Cơn cối muốn toác cộộc
Lá xeng rách teng bèng
Đu đưa chiếc vọng ru.
Ai đi mô cũng dớ
Gió Lào như quạt lả
Te tua tàu lá chuối
Nứt nẻ mấy vồồng dưa
Con nít dơ trôốc trần
Chạy dọi ma cụt trôốc
Úp nón cời la ó
Lượm mẻng sành mần thuốc
Sau bựa cày nắng tát
Dượng Thõn ngủ đầu hiên
Cùn đùi bay bởn cợt
Chú mơ thấy o Huyền
 Gió đi mô về mô
Vác theo lả hừng hực
Nứt nẻ biền rọọng nương
Ló quăn queo chờ nác.
Trấy bắp bầng ngón chin
Sưa sưa hai ba hột
Đậu xeng vàng chót lá
Cơn ổi nỏ mọọc chồi
Nắng nóng chi dữ dằn
Thêm gió Lào bà trợn
Ôông tra bét chẹt mắt
Con nít hết ba lơn.
Quê tui là rứa đó
Gió Lào về quạt lả.
Mưa đầm đề thúi đất
Nắng cháy tát phỏng đa.
                           Phan Văn


 Mạ nói

Mạ nói bựa ni loạn xạ rồi!
Cấy dôông hò hẹn chỉ đầu mui
To thay đổi dỏ khôông bao chút
Trắng đổi thành đen chẳng mấy hồi
Lắm vụ vì tình dà cựa cháy
Diều phen bợi nghĩa nác mắt rơi
Dân gian quen thói ưng thay đổi
Chuối cũng tưởng người một trấy thôi!
                                   Trương Văn Luỷ  
Nguyễn Ái Hiền
Sài Gòn
Một chắc

Một chắc uống một chắc ăn
Một chắc một chiếu một chăn một chờng
Một chắc dớ một chắc thương
Một chắc thao thức đêm trường eng ơi.
                                         Nguyễn Ái Hiền

Hoàng Kim Đính
Gio Linh, Quảng Trị

Kiếp cực

Hai miềng số kiếp cực nền tra
Nỏ chộ du con lo mạ cha
Mỗi bựa chén lưng cơm mói sả
Lưng cồ lừng cậy cấu mô ra?

Cha mạ tủi thân! Nằm một lộ
Cháu con mô cả nỏ ai chăm
Có tiền trung thôộng hắn moi móc
Vứt bỏ chèo queo-đói dức neng

Bạc ác khéo khen đồ bất dơn
Côi đời mược kệ giống ai trơn
Dư hai ôông mụ cực mà thọ
Trăm tuổi long đong rứa mà hơn !!!
                    Hoàng Kim Đính

Chơi trốn tìm

Dà tau ở cận dà mi
Cách dau mấy bụi sanh si dưới tàu
Hai ngọ cũng cách xa dau
Túi mô trăng sáng qua tau mi cù
Để chơi tìm trốn chi hù
Chơi chi hai đứa buồn xù rứa hi
Rứa là lại nói chắc đi
Cù thêm ba đứa để mi vẹ bày
Đủ rồi năm đứa dơ tay
Em phà là hắn thua rày còn chi
Núm tay mi kéo mau đi
Chun vô bụi chuối dà thì trốn hi
Nghiêng tai nói dỏ tau ri:
Cùng dau đổi áo cấy ni khác màu
Nghe lời cổi áo ra mau
Tay cầm cấy áo dòm dau mi cười:
Rứa là chộ hết cả rồi
Chộ thì chộ chơ nỏ sợ chi thôi
Mược kệ đi trốn mọi nơi
Kẻ cun hắn chộ cả thời chu mau.
Ngày mai đi học dòm tau
Lại cười chúm chím trước sau ví miềng
Để hỏi cho ra sự tình
Mần răng mà cứ mần thinh rồi cười
Rứa là lạo nói để rồi
Để mai mốt nậy thì thôi biết liền
Bao nhiêu năm tháng qua phiên
Lạo đi bộ đội ở miền xa tê
Ba năm hết hạn hắn về
Dìn miềng lạo nói nậy hè mà bưa
Mần miềng dớ lại chuyện xưa :
Núp trung bụi chuối mà chưa nói liền
Răng mà hắn cứ ngó miềng
Bui bui trung rọt  he tình ô ngai
Nỏ đám gặp lại ngày mai
Dưng mà bụng lại ưng ai qua dà.
                                     H.T.Th


Sau ni tra rồi…

  dà tranh ri chu mát
Miển răng được có mụ có ôông
Là hạnh phúc cũng lắm người trôông
Dưng mà ngó queng cũng nỏ có

Lâu nay út đã để đèng
Ngôi dà vách nứa mái thì lợp tranh
Chung queng cây cối cũng xeng
Lại thêm rau nữa nấu keng eng tề
 
Trồng chàn bông Lý bên tê
Bên ni bù bính mướp cà chộ mê
Eng đi chơi chán thì về
Chung dau góp gạo thổi cơm eng hì
 
Chút dan sắc để đèng út chờ đợi
Chai sạn cuộc đời từng trải đắng cay
Vì cuộc đời út có muốn rứa mô hay
Duyên phận thôi út chấp nhận côi cút.
 
Vốn liếng riêng lưa đôi bàn tay trắng
Dững chai sần in dấu cuộc đời riêng
Có ai khôông cầm tay chắc lần nữa ví miềng
Cuối cuộc đời miềng có đôi hủ hỉ
 
Nói rứa thôi chắc khung có ai mô hí ?
Đám đội mủ rơm mà chựa cháy mô nà
Viết chút chù bui .

Cần gạch xây dà đó .
Có người cho đất rồi nà.
 
SAU NI TRA RỒI Ở DÀ TRANH CHÙ MÁT, MIỄN RĂNG CÓ MỤ CÓ ÔÔNG LÀ HẠNH PHÚC RỒI.

Mạ tui đi học trự Do

Con cấy dà quê họoc khó vô
Vài ngày chun dủi bụi tre khô
Núp lùm giấy mực thu trung nớ
Tụ tập đình chùa sợ chi mô
Chanh thẻ ô quan diều ả lắm
Dảy dây ù mọi nỏ mình cô
Mo cau xơ mít đều mần thử
Địa đất thiên trời khó oải mồ.
                                 Nguyễn Suối Kiết

Kiếp mần thuê

“Người ta đi cấy lấy côông”!
Ni tui mần đụng để trôông diều bề
Đụng mô mần nấy bá nghề
Kêu chi mần đó rổi nghề ngồi khôông
Từng tháng thu dập bấp bôông
Tiền điện tiền nác tính ròong tiền ăn
Đám cưới, xả hội hàng năm
Kỵ quảy, hiếu hỷ, đi thăm bệnh tình
 Nói ra khôông phải phân minh
Chi li hàng tháng tiêu dùng biết bao
Ba triệu môt tháng dư nào
Lấy chi bù đắp trự vào, đồng ra
Lúc trẻ bươn chải đến tra
Lam lũ kiếm sốông để mà mưu sinh
Nuôi con khun nậy trưởng thành
Côông thành danh toại thân miềng miềng lo
Bụng đói trốốc cúi phẩy bò
Tuổi tra sức yếu cố lo mà mần
Vất vả với sự chuyên cần
Mần thuê mần mướn dọọc dằn thân tra...!!!
                                               Hoàng Kim Đính
                                                          

Ra rọọng
Tùn trước lôông khoai bị chợt chưn
Bơng lên cấy nôống thiếu dòm chừng
Hèn chi máu rớm ra dư rứa
May quá chừ thì dẹ bớt sưng
Dổ cỏ rẹn lưa mô có ngạ
Ngốn xôi hết đọi nỏ hề lưng
Ở dà mạ dủ đừng dang nắng
Ra roọng bựa mô cũng sớm bưng .
                                    Thuyền Viễn Xứ

Hoạ 1  
Đổi đời
Cuốc cày chai rộp cả tay chưn
Ra roọng khoắt khuya nỏ biết chừng
Hạ nắng xạm đa bai cổ rộp
Đông mưa cóong cẳng mẹng mui sưng
Thương eng nông khó mần cong đít
Két bọn gian thần ngủ thẳng lưng
Đổi mới tao ni dân khấm khá
Hết rùi cấy bựa trốn trung bưng .
                                    Võ Làn
Họa 2
 Răng bắt tui bơng

Bựa qua cắt ló đụng trầy chưn
Mạ dặn lôông khoai véng ngó chừng
Có vạt rau xeng ăn đợ đói
Dờ chai thuốc đỏ xức khung sưng
Nồi keng mới nấu răng khô hết?
Vại nác chưa xài hắn đạ lưng
Eng nói o đau đừng mần nặng
Răng chừ hái độ bắt tui bơng.?
                                 Trương Văn Luỷ
Tát nác


Bựa qua tát nác bên đàng
Rọọng khô mới cấy biết mần răng đây
Dờ eng bên xóm một tay
Tát dùm công sức túi ngày gấp đôi
Eng nói: Tui tát giúp thôi.
Trả công khung lấy túi đòi nằm chung
Ni chừ tính toán thiệt hung
Cả dà cho biết để cùng giúp tui.
                                  Hoàng Thị Lý

Tát nác bên đàng

O ni tát nác bên đàng
Răng o múc ánh trăng vàng đổ đây
O cần tui phụ một tay
Tiền noong khung tính chỉ đòi chút công
Công nhiêu eng tính chu thông
Ngó mà trúng ý tui đồng lòng cho
Dân quê chân chất có mô
Nghị chi nói nấy o còn dớ khôông
O là cun cấy còn son
Tui xin khăn gói mần dôông suốt đời
Eng ni ăn nói lôi thôi
Tui tạt gáo nác mang tơi chạy về.
                                  Thiên Hậu



 Lợ đệng nữa rồi

Túi qua mần mệt ngủ quên
Khung đậy tréc cá cho nên mỉu rờ
Phất sạch nỏ trừa con mô
Sáng chộ cá hết đổ hô út Khờ
Lợ đệng đừng có nghi ngờ
Chộ rọt mỉu vện chờ ờ thiệt to
Liếm mồn liếm mép queng co
Phất hết tréc cá rọt to chưa tề
Ai vẹ mụ cấy ngủ mê
Để đèng mỉu lủm nỏ hề tiếc công
Sáng ni năn nỉ ví dôông
Thôi bọ mi nạ nỏ trôông chi rồi
Mần méng cơm lắng ni thui
Tui đi hâm lại để hồi mô ưng…
Bựa ni ôông phẩy ngó chừng
Đừng để lợ đệng xóm mờng đó nghe.
                                             HKLien



Đấy đàng

Đàng ni có tội tình chi?
Mấy eng tháo rứa vậy thì nguy tai
Dọc đàng mà tè lai rai
Đã khôông lịch sự lại sai sự đời
Mấy O mấy ả chê cười
Tui đay cũng chộ ồ ngai vô cùng!
Hèn chi tới viện cũng hung!
Hỏi ra do bệnh tiêu đàng gây nên.
                     Lê Minh Hóa

 
Thái Lê
Đà Nẵng


Cần bán gấp

Còn một méng đất với cấy dà
Vườn thì cơn cối diều bao la
Đàng to mới mở diều xe cộ
Đêm nỏ được ngơi cấy mạng tra
Dờ ả dờ eng rao bán giúp
Chừng ni thôi đó có mô ra
Chừ đưa côi mạng họa chăng nữa
Bán quách cho rồi để dưỡng dà
                                     LHT Thái
Út dờ

Dà út lên ở côi ngàn,
Đông về lạnh giá nắng vàng mắt luôn
Tháng ni chưa chộ gió Nồm
Chỉ nghe nắng nóng ở côi độông về
Đêm nằm để quạt ri nghe!
Phần côi trốôc nóng đưới ni mát tề
Dôông út biền biệt xa quê
Đi mô khôông biết- nỏ về thăm con?
Rọong chừ lai láng nác non
Eng mô cày giúp mạ con út dờ?
                                     Lê Minh Hó
Việc dà của ả
Chự út hết ngày thì lại qua đêm
Sáng ra cầm trày trưa túi nấu cơm.
Hôông néc út còn một tay rút rơm
Một chắc ả việc dà tròn dư vụ!
Eng Bơ, eng Bốn chự vịt, chự trâu
Cụ, mự cày cấy ở đưới cồn Thâu
Xu xây việc ả mần xong cũng lâu
Cụ mự về ăn vắt chin mên tráp
Út théc...ả lại khôông được nghỉ ngơi
Quét cươi xéc nác xay ló buồi mơi
Canh năm canh sáu gà cáy ngoài trời
Ả thì thức dậy chăm hăm lo việc..!!!
                                            Dinhkim Hoang


Xay ló xót gạo.

Chầu xưa nông thôn sắm cối sắm trày
Dà mô dà nấy cối xay trẹt tràng
Con đóc con cấy trung dà lo toan
Mần ả néc út chự dà nấu cơm
Đến túi cơm nác út théc xong rồi
Soạn thúng tràng trẹt mà ngồi tràng đi
Xay ló thì đả có o có dì
Xót gạo đả có kỳ thằng trai choai
Khỏe khoắn vung trày, trày ba trày bốn
Phẩy nói kí sức mới nậy ăn chơi
Ui chao sức khỏe chi lạ ả ơi
Cí tuổi gà trọi bẻ lọi trừng trâu...!
                                  Hoàng Kim Đính


Mạ dặn

Con sèm tiếng Mạ
Dặn con khi xa
Tới dà người ta
Mần du xa ngái.

Ăn nói dẹ dàng
Đừng có trộ tràng
Mần điều khung phải
Dù họ dệ dãi.

Cụng biết phép tắc
Đừng để họ dắc
Tới nơi Cha Mạ
Mạ nghe cụng buồn.
 
Lại còn thêm nữa
Mạ dặn mạ dò
Con khung dớ hết
Ơi... Mạ của con.

Chừ đây xa ngái
Tiếng Mạ khung còn
Đau xót lòng con
Con sèm giọng nói.

Của mạ ngày xưa
Mạ ơi.. mô rồi
Con đã mồ côi
Bây chừ dớ Mạ
Chỉ còn trung mơ...!
                         Hoàng Thị Lý
            
Dạy dôông

Hôm qua eng bỏ đi mô?
Điện thoại thì tắt biết mô mà trì
Hỏi eng tui thiếu cấy chi
Cũng lồi cũng lõm in ri thôi mà
Ở nhà mát mẻ mô qua
Cớ răng mà cứ trốn ra bên ngoài
Đi mãi cũng gặp ma hoài
Đừng có sớn sác kêu nài lôi thôi
Lần ni cảnh cáo vài roi
Lần sau tái phạm sẽ toi với bà.
                              Hoàng Thị Lý







Dòm

Bựa qua thăm ló ngó đồng
Chộ út nớ tắm để hôông a tề!
Giả đò núp đưới bụi tre
Bưa dòm bưa ngó bưa tè luôn hi?
Ai ngờ nơi cộôc tre ri
Có eng hàng xóm mâm mi ghi hình?
Nghe nác giọt, eng dật mình
Tui coi máy chộ tấm hình ni đây.
                             Lê Minh Hóa


Tình thuở họọc trò
Riêng tặng Phan Thi DM

Dớ thuở nớ chúng miềng còn đi họoc
Về với dau sau mỗi bựa tan trường
Eng đưa út khắp đàng cộ quê hương
Và từ đó ta ưa dau trết mệt
Vô trung lớp út ngồi bàn phía trước
Eng ngồi sau cứ dìn tóc đuôi gà
Bài toán mô khó lắm mần khôông ra!
Eng có dịp để giải giùm chừng đó
Mấy năm sau ta rời ngôi trường dỏ
Lên Nguyễn Hoàng trường lớp rộng thên thang
Lội qua rào cát lún ướt tới lưng
Út lúng túng kéo cao cùn vắt nác!
Trời đất xui mạ bắt út bỏ họoc
Về lấy dôông người côi phố sang giàu

Sáng chủ dựt út mược áo o du
Eng lửng thửng bước qua cầu Bàu Vịt
Chuyện của miềng coi dư là chấm dít
Có ngờ mô cuộc sốông cứ xô bồ
Bảy lăm về út đội mẻng khăn sô
Tin dôông mất đang trữa mùa cải tạo!
Eng biết mần răn dà khôông lưa gạo
Con đôông còn có đứa mới chào đời
Gặp chắc chi eng búi lắm út ơi
Tình tan bể trôông chi ngày gặp lại
Cuộc tình đầu hầu dư khôông êm ái
Phải rứa khôông nguời con cấy họ Phan
Về thăm làng eng ghé xóm Đông An
Nơi mỗi sáng đón đàng út đi họoc
Cũng vì eng út một đời khó dọoc
Chừ hay tin út quên hết chuyện lòng
Rứa là điều eng ao ước trôông mong
Chộ út sốông tháng ngày bui thanh thản
Eng hay về lội qua rào Thạch Hãn
Để tìm quên bên bến nác con đò
Kỷ niệm chừ đang trôi tạt nơi mô
Ra Cửa Việt hay đưới mồ dĩ vãng?
Đêm Dan Biều trăng khi mờ khi sáng
Eng lang thang đi hết mấy con đàng
Út buồn tình đành bỏ lại quê hương
Bỏ bạn hữu mái trường thân thương cộ
Eng về đây thẩn thờ bên lối dỏ
Xóm cũ còn- Chỉ có thiếu út thôi.
                                Lê Minh Hóa








 Để đèng

Ra làng qua quán cà phê
Bạn bè tâm sự ngồi nghe đợ buồn
Út chừ lên phố bán buôn
Về dà nỏ chộ eng buồn út ơi
Hai dà cách bụi mồồng tơi
Sáng eng ngủ dậy út ngồi ngó qua
Mạ miềng chộ rứa rầy la
Bơ eng phải tréng vô dà dòm thôi
Tháng ngày qua năm tháng trôi
Eng vô đời lính út rời thôn trang
Chuyện miềng vì rứa dở dang
Út bui duyên mới lợ làng tình eng
Về làng bụng rọt cheng veng
Tìm mô ra chút để đèng ngày xưa?
Trời nắng nóng trôông trộ mưa
Cấy người cần gặp thì chưa chộ về,,
Uổng công eng chuyến về quê!!!
                               Lê minh Hóa




 Đợi con về mạ ơi

Mạ ơi mai mốt con về,
Tiêu dà chín trể cà phê mất mùa!
Năm rồi cuộc sốông te tua
Năm ni tiêu đặng con mua xe về
Lên làng thăm lại xóm De
Qua cầu Bàu Vịt rồi về xóm Troong
Làng miềng chừ rứa là ngon
Dà cao cựa rộộng mô còn dư xưa
Con trôông cho tới mùa mưa
Ra troong dở rớ mà chưa được về
Bao năm khó dọoc xa quê
Bựa ni con hứa sẽ về thường niên
Quê miềng lũ lụt triền miên
Gió nam Lào thổi đòn triêng mạ quằn
Vác từng bó sắn vô Năn
Mộông lên chưa chộ bò ăn hết rồi
Rét độc rét hại tới nơi
Mạ đi cấy ló áo tơi mạ sờn
Gần du gần rể thì hơn
Xa con xa cháu mạ buồn mạ lo
Sau ràn còn một đực bò
Mấy con heo mọi gà giò đầy cươi
Đang mùa lũ lụt tới nơi
Mạ kêu họ bán thảnh thơi tuổi già
Cấy dôông con chừ đã tra
Du con cháu chắt xa dà mần ăn,
Thôi thì hẹn mạ qua năm
Khó khăn chi mấy - Mần răng cũng về!!!
                                          Lê Minh Hóa






----oooOOOooo----














Không có nhận xét nào: