CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

DÁNG MẸ

          


                          DÁNG MẸ
              Mỗi lần cây khế lại đơm hoa,
              Canh cánh từng đêm nhớ mẹ già.
              Sương sớm rung rinh vàng dậu mướp,
              Nắng chiều lúng liếng tím vồng cà.
              Phương trời biền biệt tóc sương điểm,
              Quê tổ mỏi mòn mắt lệ sa.
              Và cứ từng chiều ra trước ngõ,
              Đôi vai gầy guộc mảnh khăn đà.
                                       Hoàng Kim Liên


Những bài hoạ:

 Bài Họa 1
 Dáng mẹ

Cây khế cha trồng lắm trái hoa
Hình thon như dáng mẫu thân già
Mưa ngâu lất phất xanh giàn bí
Gió bụi lay bay trắng luống cà
Cỏ nội hương đồng tươi sắc tố
Dòng sông quê mẹ đẹp phù sa
Chao ôi ! Giờ cách xa ngàn dặm
Nỗi nhớ triền miên thuở đậm đà.
                                  Lê Ngọc Kha
                                                   USA


 Bài họa 2: 
 Dáng mẹ
“Kính tặng mẹ Việt Nam ”

  Vẫn hoài dáng mẹ đẹp như hoa
Dấu ấn in sâu tuổi trẻ già
Chất ngất buồn đau đời cấu xé
Bao la thương xót cảnh la cà
Non xanh nước biếc vầng trăng rụng
Bến cũ đò xưa vạt nắng sa
Tấc dạ trung trinh còn giữ vẹn
Cành Nam chim Việt cứ là đà
                                   Lê Ngọc Kha
                                                         USA
 Bài Họa 3
 Công Ơn Mẹ

Mẹ kể truyện Kiều chuyện Cúc Hoa
Vân Tiên làu thuộc tới khi già
Tấm thân nhỏ thó trong làng nước
Công việc siêng năng những mướp cà
Lo nổi buổi hôm - cùng buổi sớm
Thương bao lần đẻ - mấy lần sa
Nghiêng vành nón mẹ từng phiên chợ
Chạy ngược chạy xuôi chiếc áo đà
                                     
Bài Họa 4
VẮNG MẸ!

Vườn cam nay đã trổ mùa hoa
Con trở về thăm vắng mẹ già
Trước dậu không còn mùa quả mướp.
Sau vườn nay vắng vụ hoa cà
Bình minh thức dậy sương chưa tỏ
Buông xuống hoàng hôn lệ đã sa
Dẫu biết cuộc đời không thể mãi
Sao con vẫn ước được Di Đà
                                 Trương Lan Anh

                                 (TX Quảng Trị)

Bài Họa 5
 Mẹ… và Nỗi Nhớ !

 Người lìa cõi tạm lúc đương hoa
Con giữ niềm riêng đến tuổi già
Mây xám ngày đông thêm héo hắt
Sương nhòa chiều bấc rụng bông cà
Khói hương nghi ngút lần đưa tiễn
Mắt đục lưng tròng giọt lệ sa
Hình bóng mẹ hiền còn giữ mãi
Dáng quê thuần thục áo thâm đà .
                                      Hạ Thái
                                Trần Quốc Phiệt

 Bài Họa 6
  Mẹ tôi  

Mẹ tôi vẫn đẹp ví bông hoa.
Tóc bạc như tơ: dấu tuổi già.
Lụm đụm vươn tay treo cuống bí.
Lom khom nhổ cỏ sạch chân cà.
Vốn trông mắt biếc ... loài ngư lặn.
Từng thấy má hồng ... lũ nhạn sa.
Những ước Nam Sơn người thọ tỉ.
Sớm chiều điểm bóng áo nâu đà./.
                                     Hoàng Đằn
 Bài Họa 7
  Nhớ Mẹ Khôn Nguôi

 Chiến tranh tan tác cả đời hoa
Gian khổ nên chi mẹ chóng già
Giấc ngủ chẳng yên vì lửa đạn
Bữa ăn chưa hẳn có dưa cà
Vườn hoang đất trống người di tản
Chồng chết nhà tan lệ ứa sa
Thương mẹ tay bồng tay dắt chạy
Hòa bình thiếu mẹ nguyện Di Đà
                                            Lê Viên Ngọc

 Bài Họa 8
  Đời mẹ

Không son môi mẹ vẫn làn hoa
Bặt thiệp tươi vui trẻ đến già
Lời nói nhẹ nhàng thêm đúng đắn
Việc làm chăm chỉ chẳng la cà
Chiều tà ruộng rẫy trời mưa đổ
Gánh nặng đường đồi đất mỡ sa
Vất vả vẫn không cầu lợi lộc
Tối về kinh kệ niệm Di Đà.  
                                     Bạch Thược

 Bài Họa 9
Mẹ

Mỗi độ xuân về khế trổ hoa
Chạnh lòng nhớ mẹ thuở chưa già
Trưa thời thưởng thức toàn rau muống
Chiều đến nhâm nhi mấy trái cà
Thống nhất dân mong dư lúa gạo
Nào ngờ nước lại kém phù sa!  
Sớm hôm cặm cụi lo trồng tỉa
Da dẻ nắng thiêu thật đậm đà!
                              
 Hoài Việt
                              Vĩnh Tường
  
Bài họa 10                 
   DÁNG MẸ
    Họa bài "dáng mẹ" của Hoàng Kim Liên
   
    Chín sáu tuổi đời mắt đốm hoa
   Chất chồng khốn khó rạp thân già
   Máu xương khô hóp trông còm cỏi
   Da thịt thâm nhăn tựa mắm cà
   Thời trẻ nhiệt tình lo kháng chiến
   Về già vô vọng thấy mù sa
   Thương con nhớ cháu đành ly xứ
   Mãi giữ khăng khăng áo nối tà.
                           
                 Lê Văn Thanh
  Bài họa 11
 HOÀI NIỆM MẸ

Nhớ mẹ sinh thời tóc điểm hoa,
Chẳng may bệnh nặng lúc về già.
Mẹ đi nhanh chóng trên giường bệnh,
Con sống lê thê với mẫu cà.
Từ ấy mẹ về miền lạc cảnh,
Trần gian biền biệt chốn mù sa.
Một đời thanh bạch không nhung lụa,
Mộc mạc chân quê chẳng điệu đà.
                                         HỒ TRỌNG TRÍ
 Bài họa 12
 THƯƠNG NHỚ  MẸ
                                                                                                                                    
Chiều giăng sương trắng phủ muôn hoa.
Quặn thắt nhớ thương mẹ tuổi già.
Chợ sớm chắt chiu từng nắm cải,
Cơm chiều đạm bạc chút dưa cà.
Cửa nhà trống vắng khi dông đến,
Vườn tược điêu tàn lúc bão sa.
Mòn mỏi trông con nơi viễn xứ,
Sờn vai tấm áo vải đen đà.
                              TRẦN XUÂN ANH
 Bài họa 13
 VỀ THĂM MẸ

Mùa xuân cây cỏ thắm muôn hoa,
Trở lại quê hương viếng mẹ già.
Sân trước xanh um giàn bí mướp,
Vườn sau tươi tốt luống dưa cà.
Tháng ngày lận đận trăng tròn khuyết,
Vạt áo nhạt nhòa nước mắt sa.
Nghe tiếng con về ra cuối ngõ,
Vẫn đôi guốc mỏng mảnh khăn đà.
                                    TRẦN XUÂN ANH
 Bài họa 14
 DÁNG MẸ

Tết đến chẳng màng chuyện pháo hoa,
Trông con mòn mỏi tấm thân già.
Vào ra lẫn thẩn bên hàng dậu,
Lui tới ngẩn ngơ với luống cà.
Vách lá liêu xiêu khi gió giật,
Mái tranh rách nát lúc mưa sa.
Một đời cơ cực luôn cam phận,
Bạn với trầu không mảnh áo đà.
                                     Trần Xuân Anh
 Bài họa 15
 VỀ BÊN MẸ

Quyết tâm từ biệt chốn xa hoa,                                                       
Về với quê hương với mẹ già.
Bát ngát đồi nương cam quýt bưởi,
Xanh um vườn tược cải dưa cà.
Trăng xưa ấp ủ câu thề thốt .
Chốn cũ đoàn viên ngấn lệ sa.
Mỏi gối chồn chân miền viễn xứ,
Đam mê danh lợi lỡ sa đà.
                                 Trần Xuân Anh
 Bài họa 16
 DÁNG MẸ


Xuân qua trước ngõ ngát hương hoa,
Vắng bóng xót thương mẹ tuổi già.
Nắng sớm lom khom bắt đọt bí,
Gió chiều lủi thủi nhặt bông cà.
Mịt mù nhớ cháu - da li xếp,
Mòn mỏi trông con - mắt ngấn sa.
Mỗi độ thu về ao ước mãi,
Đêm đêm khấn nguyện Đức Di Đà.
                                          Huỳnh Khoa Liêu
 Bài họa 17
 MƠ THẤY MẸ

Từ ngày mẹ mất tuổi còn hoa,
Trông thấy trong mơ bóng mẹ già.
Sáng sớm ung dung bên cháu chắt,
Chiều về rảo bước dưới vườn cà.
Bâng khuâng dáng mẹ vời con mắt,
Chạnh nhớ làng quê giọt lệ sa.
Tỉnh giấc mơ hoa đâu thấy mẹ,
Ngoài hiên bóng nguyệt vẫn la đà.
                                       Nguyễn Đình Thiều
 Bài họa 18
 LÒNG MẸ  ( Hoa DÁNG ME)

Mỗi rằm tháng bảy lễ cài hoa
Gắn đóa hồng xinh quý Mẹ già
Tóc bạc hân hoan cùng cháu chắt
Răng long thanh đạm với tương cà
Sông xưa đau đáu hồn cha gọi
Quê mới bồn chồn nước mắt sa
Bến nước đầu làng toan ngoảnh lại
Lâm râm mẹ niệm A Di Đà ./.
                
                             TÂM HƯƠNG
 Bài họa 19
 DÁNG MẸ 


Đông tàn tiết lạnh nở vàng hoa
Thắm thoắt mới đây thấy đã già
Nhớ sáng hương đồng thơm luống cải
Thương chiều gió nội ngát vườn cà
Áo the thấp thoáng xanh cõi mộng
Nón lá chập chờn trắng nước sa
Viễn xứ vời trông về nhớ mẹ
Tìm đâu bóng dáng mảnh the đà ?
                                       Nguyễn Văn Tương
 Bài họa 20
 MẪU ĐƠN HOA

Mãi mê phiêu bạt giữa phù hoa,
Thu lại thu qua xót phận già.
Yêu gió Gio Linh lay khóm trúc,                   
 Mến mưa Châu Đức gội vườn cà.
Mịt mờ cố quận dòng châu lụy,
Khuất dáng mẹ hiền  lệ ngấn sa.
Ký ức thuở nao chừ nỏ nhạt,
Đêm đông rét cóng quyện chăn đà.


Đêm đông rét cóng quyện chăn đà.
Bất chợt nhớ về dạ xót xa.
Nắng lửa hong khô trời cố lý,
Mưa dầm úng ngập đất quê nhà.
Công cha non Thái sao so kịp,
Nghĩa mẹ biển Bình chẳng sánh qua.
Sinh dưỡng thâm ân nguyền khắc cốt,
Thiên thu thắm mãi mẫu đơn hoa.
                                      Lê Cao Đảm
 Bài họa 21
 M Ẹ

Mỗi độ đông về thắm sắc hoa,
Tóc sương trắng điểm mẹ thêm già.
Còn không sớm nắng chăm vồng cải,
Và những chiều mưa bón luống cà.
Phên mục làm sao ngăn gió tạt,
Mái thưa nào dễ tránh mưa sa,
Cùng trời cuối đất chưa dừng nghỉ,
Tình mẹ mang theo mãi đậm đà.
                                     Nguyễn Thanh Bá
Bài họa 22
 NỖI NHỚ

 Mỗi độ sân nhà trắng sắc hoa,
Lòng ta chạnh nhớ cội mai già.
Sum suê bóng tỏa xanh dàn bí,
Rực rỡ cảnh vườn mát luống cà.
Rõ cảnh bốn mùa sương sớm điểm,
Nghiêng mình mọi lúc bóng chiều sa.
Bao năm lỡ bước rời đất tổ,
Cảnh cũ tình xưa vẫn đậm đà.
                                    Vũ Hồng Phong
 Bài họa 23
  MÙA VU LAN

Thu rải ánh vàng nhuốm sắc hoa
Bâng khuâng trầm mặc dưới trăng già
Thương cha tận tụy chăm đàn trẻ
Nhớ mẹ chắt chiu muối vại cà
Quần quật ngày đêm thây nắng tắt
Tảo tần khuya sớm mặc mưa sa
Nguyện cầu phụ mẫu luôn thường lạc
Muối mặn gừng cay mãi đậm đà
                                      LA THỤY
  Bài họa 24
 NHỚ
Họa bài Dáng Mẹ

Mỗi độ xuân về bưởi trổ hoa,
Bao lần trán điểm nếp nhăn già.
Khổ em tần tảo đôi phiên chợ,
Thương mẹ trông nom mấy luống cà.
Tiếc nuối ngày đêm vầng nguyệt lặn,
Quặn đau năm tháng giọt châu sa.
Bóng hình in đậm trong tâm khảm,
Dáng đứng lom khom chiếc áo đà
                                             Hoài Nam
                             Nguyễn Văn Xương
 Bài họa 25
 BÓNG MẸ THỜI XƯA
 (Họa bài DÁNG MẸ)

Sân chùa chiều vắng nắng vương hoa,
Nhớ mẹ thường lên tọa kiết già.
Cúng Phật thành tâm nhang, nến, trái.,
Tu thân chay dạ đậu, rau, cà.
Thay thời ác xuất tầng tầng khổ,
Đối thế họa sinh giọt giọt sa.
Đau nỗi tương tàn dây nấu củ,
Người đi, chùa phế úa thân đà
                                      Đào Đức Thao
 Bài họa 26
 VƯỜN MẸ
 (Họa bài DÁNG MẸ)

Vườn mẹ đơm đầy những luống hoa,
Xen cây ăn trái dưỡng thân già.
Vàng bông cây cải bên giàn mướp,
Tím hạt mồng tơi giữa luống cà.
Trán vả mồ hôi khi nắng nỏ,
Tóc vương màu muối lúc sương sa.
Đêm về gió thổi nghe vi vút,
 Lời mẹ ru con nghĩa đậm đà.
                                    Hoàng Hữu Cư
Bài họa 27
 ĐÊM HƯƠNG CÚC

Liễu rủ mành thu hương cúc hoa,
Trăng khuya nhỏng nhẻo cợt thân già.
Dìu về ngày mộng xanh đồng nội,
Lay động chiều mơ tím nụ cà.
Phảng phất tà hồng trên lối nắng,
Chập chờn cánh nón dưới mưa sa.
Gió lùa khe cửa hơi sương lạnh,
Tỉnh giấc hồi tâm niệm Phật Đà.
                                         Vũ Minh Đức
                                  Biên Hòa Đồng Nai
Bài họa 28
 DÁNG MẸ

Rạng rỡ mặt mày như đóa hoa,
Khi nghe kể đến những người già.
Chăm nom con cái nhờ khoai sắn,
Săn sóc gia đình cậy mướp cà.
Dáng dấp vai oằn nước mắt đẫm,
Hình hài trán lấm mồ hôi sa.
Bây giờ chín bốn không quên được,
Vẫn cứ soong seng chiếc áo đà.
                                          Hoàng Kim
Bài họa 29
 TỰ RĂN

Trong lòng chỉ có một bông hoa,
Gắn bó cả đời đến tuổi già.
Dưỡng tánh bao dung yên trí não,
Tu thân đạm bạc mát tương cà.
Đêm về chỉ quán tìm trâu lạc *
Ngày lại thong dong đoán nhạn sa.
Tính toán thiệt hơn thêm vướng mắc,
Giản đơn ăn bận bộ nâu đà.
                                                 Kim Ánh

 *              Thập Mục Ngưu Đồ
 Bài  họa 30
 CHIỀU ĐÔNG NHỚ MẸ
 (Họa nguyên vận bài “Dáng Mẹ” của Hoàng Kim Liên)

Bên sông vồng cải đã ra hoa,
Nhớ mẹ ta xưa lúc tuổi già.
Lận đận trỉa ngô rồi trỉa đậu,
Long đong trồng bí lại trồng cà.
Quýt cam xới gốc vun phân mục,
Chanh bưởi cào vồng bón đất sa.
Chăm sóc ông bà tròn hiếu đạo,
Áo khăn mộc mạc nhuộm màu đà.
                                        Hồng Châu
 Bài họa 31
 MONG CHA
Họa bài DÁNG MẸ của Hoàng Kim Liên

Mỗi độ hàng cau lại trổ hoa
Canh khuya da diết đợi cha già
Sao mai nhấp nháy hàng dâm bụt
Ráng đỏ lung linh sạm gốc cà
Góc biển xa xôi, chuông gióng điểm
Buồn trông đất mẹ, tóc sương sa
Thế rồi… mỗi bận nhìn ra ngõ
Mơ dáng cha yêu, chiếc áo đà…

                           Vĩnh Tồn Tâm -
Bài họa 32
 DÁNG HIỀN MẪU

 Ngày lễ lên chùa thỉnh đóa hoa,
Nhờ tay cài áo của Tăng già.
Bóng hình mẹ hiện trong tràng cánh,
Dáng dấp người khom giữa luống cà.
Chống chọi nhọc nhằn cơn bão táp,
Lặn ngòi ngoi nước buổi mưa sa.
Đức tâm vẫn được Hồng ân độ,
Khấn nguyện Tây Phương Đấng Phật Đà
                                     Lương Thanh Hường
                                                Đà Nẵng
 Bài họa 33
 DÁNG MẸ  
(Họa nguyên đề)

Mỗi độ xuân về mai nở hoa,
Mẹ tôi thêm tuổi dáng thêm già.
Tinh mơ quãy gánh buôn đầu chợ,
Chiều sẩm xách gầu tưới luống cà.
Vất vả gia đình cam nắng cháy,
Lo toan con cái hứng mưa sa.
Nay người đã khuất thương khôn xiết,
Dõi bóng mẫu thân nhớ đậm đà.
                                          Phú Thuận
       
Bài họa 34
 NHỚ MẸ

Nhớ mẹ ngày xưa cũng đóa hoa!
Vì lo cuộc sống quá mau già
Quanh năm dầm dãi nơi đồng áng
Suốt tháng chắt chiu những luống cà
Hạ khốn khô queo thêm lửa đốt*
Đông nghèo giá buốt lại mưa sa
Giờ đây con, mẹ, trời ly biệt
Chỉ biết chấp tay nguyện Phật Đà!
                               Trương Văn Lũy

* (Ý nói lửa đạn chiến tranh)

 Bài họa  35
 LÒNG MẸ

Tháng năm mẹ chẳng tiếc đời hoa,
Lặn lội thân cò tận tuổi già.
Sáng sớm tinh mơ đầu ruộng lúa,
Tối chiều nắng tắt cuối vườn cà.
Hồn nhiên chiếc bóng khi cơ nhỡ,
Thanh thản thân côi lúc vận sa.
Thương mẹ suốt đời luôn tận tụy,
Một lòng trọn phận tạo khung đà
                                  Trần Văn Hạng
 Bài hoạ 36
 DÁNG MẸ GIÀ

Xuân đến rồi mai lại nở hoa,
Bao năm ly xứ nhớ u già.
Chiều buông sang ngắm giàn thiên lý,
Sáng dậy ra thăm mấy luống cá.
Cha nhớ mẹ hiền ngày ngọc nát,
Tôi buồn mắt đỏ giọt châu sa.
Cù lao chín chữ ơn nuôi dạy,
Nhũ bộ ba năm nghĩa đậm đà
                                Bồng Giang Tử

                                                     






Không có nhận xét nào: