Ngày xưa, khoa học chưa phát triển, nông nghiệp chưa có cơ giới phụ giúp, người dân quê nông thôn sản xuất lúa gạo rất khổ cực, phụ thuộc vào thiên nhiên, phụ thuộc vào phương tiện. May mắn được mùa thì đỡ, rủi mất mùa thì rất vất xả, khốn khó. Nông thôn chỉ độc một nghề làm ruộng; những nghề nghiệp khác là phụ, không đáng kể.
Sản xuất lương thực, lúa gạo ở nông thôn, phương tiện chủ yếu là con trâu. Đến vụ cày cấy hay thu hoạch đều rất bận rộn. Tất cả công việc đều phải đúng tiến độ, sớm quá hay muộn quá có thể sẽ không đem lại kết quả như ý. Công việc nào cũng có sự khó khan vất vả riêng của nó. Có vất vả cực nhọc mới thấy được giá trị của sức lao động và quý sản phẩm do tự tay mình làm ra.