CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

LẦN TƯƠNG NGỘ ĐÁNG NHỚ (HỌP MẶT CHS.TH.GIO LINH 20.7.2014 TẠI NHÀ HÀNG KÝ ỨC



Họp Mặt Cựu Thầy Cô và Cựu Học Sinh Trường Trung Học Gio Linh lần III tai GIO LINH ngày 20.7.2014
           Từ khi rời xa quê hương vào Nam tìm kế sinh nhai đến nay, lòng tôi luôn khắc khoải nhớ về bạn bè cũ, trường xưa, nơi tôi đã từng sinh ra, lớn lên; đã từng học hành chơi đùa, vui buồn ở đó cho nên từng hình ảnh ngày xưa, từng kỷ niên – dù nhỏ nhặt – tôi vẫn còn ghi đậm trong ký ức, khó có thể phai mờ được.
          Như một người khi xa vắng người thân lâu ngày nên nhớ thương chăng. Khi người thân ở bên cạnh có phải quay quắt đâu. Và có lẽ quê hương không ở cạnh bên mình nên mới nhớ thương như xa vắng người thân mà nhớ thương vậy. Những ai đang sinh sống trên chỗ chôn nhau cắt rốn có tâm trạng như thế này không nhỉ.
          Nhớ quê hương, nhớ bạn bè, nhớ người thân, nhớ trường cũ nên tôi luôn chuẩn bị cho chuyến về thăm sau vài ba năm một lần, lần nầy là lần thứ ba – nếu đúng như dự định – Ban Liên Lạc Cựu Học Sinh trường Trung Học Gio Linh tại quê nhà Gio Linh tổ chức họp mặt lần thứ III. Tôi điện thoại hỏi thăm Trưởng ban BLL và được Trần Ngọc Hoạt cho biết sắp họp BLL, có kết quả cuộc họp sẽ báo lại cho tôi. Chờ đợi rồi cũng được biết sẽ tổ chức họp mặt vào ngày 20 tháng 7 năm nay, địa điểm tại hội trường thị trấn Cửa Việt. Một địa điểm rất hay, vì một địa điểm thích hợp để tắm biển, ăn món mực tươi ngon và rẻ tiền, nơi nghi ngơi, du lịch đẹp của của Quảng Trị. Ban Liên lạc sẽ gởi thư mời sau. Tôi rất vui vì đây là cơ hội tốt để có một chuyến về quê với nhiều dự định như: tham dự lễ tạ lăng mộ của Tổ Tiên sau khi tu bổ xong, thăm bạn bè cùng lớp, cùng tuổi (tại làng quê của tôi), dự họp mặt cựu thầy cô giáo và cựu học sinh trường Trung học cũ Gio Linh  của tôi và cuối cùng là một chuyến thăm viếng từ Gio Linh, đến Đông Hà, đến Quảng Trị, Hải Lăng, đến Huế, và kết thúc tại Đà Nẵng rồi từ Đà Nẵng lên xe vào Bà Rịa Vũng Tàu. Tất cả những nơi tôi sẽ đến đều có người thân và bạn bè nhiều năm chưa gặp. Lòng hồi hộp mong cho mau đến ngày lên đường. Dự định sẽ đi trước vài ba ngày trước ngày họp mặt trường. Thay vì một chuyến du lịch, tôi cổ động vợ tôi cùng đi, vợ đồng ý đi cùng, tôi rất phấn khởi (vì được biết vợ tôi cũng muốn tìm gặp một người bạn thân cùng lớp, 40 năm chưa gặp).
Ngày 16 tháng 7 năm 2014, lúc 5 giờ sáng, tôi lên xe Việt Long – Kim Long – ngay tại cửa nhà và về đến Cửa Việt lúc 7 giờ 30 ngày hôm sau 17.7.2014. tất cả bạn bè của tôi khắp nơi đều biết tôi về quê tham dự họp mặt. Nghỉ ngơi ít ngày cho khỏe rồi sẽ tiến hành theo kế hoạch, ngày thứ bảy, 19.7.2014, lúc 9 giờ, Khai, Đa, Dã, Cầu mời vợ chồng tôi đến quán cháo vịt của Khai ở Lại An (trước mặt đường lộ xuyên từ ngả ba quán Phượng về Cửa Việt), các bạn bày ra nào là bia HuDa, cháo, lòng vịt, uống vài li giao tình cho vui sau khi các các bạn Đa, Khai, Dã từ nhà hàng Ký Ức ở thị trấn Gio Linh -  chỗ dự định tổ chức họp mặt, chỗ hội trường thị trấn Cửa Việt vấp phải khó khăn nên thay đổi – trang hoàng và sắp xếp cho ngày mai xong về đó. Hai vợ chồng tôi và các bạn đang tâm tình, có nhắc đến thầy Đinh Khang Hoạt, tôi gọi điện cho Thầy thăm hỏi sức khỏe, báo tin cho Thầy biết là ngày mai 20. 7 Quý thầy và cựu học sinh Gio Linh họp mặt tại chỗ gần trường cũ, Thầy rất mừng và cảm động khi được báo tin, thầy rất nhớ những kỷ niệm ở Gio Linh, mong một ngày về thăm, hiện sức khỏe sau mổ của Thầy còn yếu. Thầy gởi lời thăm tất cả mọi người. Chuyện trò với Thầy Hoạt xong, đứa cháu gọi vợ chồng tôi về ăn cơm mẹ nó đã nấu xong. Hai vợ chồng tôi lên xe honda mượn của cháu vợ, đang chạy từ từ về nhà em gái tôi, cách nhà chừng 150 mét, đột nhiên mọt con chó rất to bên kia đường chúm chân nhảy qua trước mặt cách xe tôi chay chừng hơn một mét, khi vừa thấy con chó là tôi nghe ngay một tiếng rầm rồi tôi bất tỉnh độ hai hay ba phút gì đó. Khi tỉnh lai, tôi nghe vợ tôi la thất thanh “ai cứu chồng tôi với, chồng tôi bị tai nạn rồi” một số người gần đó chạy đến, người thì lật ngữa tôi ra, mở dây mịt, người thì đi báo cho em tôi, người thì đi tìm xe cấp cứu. Tôi nghe vợ tôi nói là bà ấy gãy tay. Có người đỡ tôi ngồi dậy, được một lát thấy mệt trong bụng quá nhiều nên tôi nằm ngữa trở lại. Hết cơn hoảng hốt vợ tôi gọi được bạn Cầu báo tin hai vợ chồng bi tai nạn, các bạn hối hả chạy đến, thấy tôi sắc mặt nhợt nhạt, màu chảy có lẽ nguy hiển nên bạn Đa chạy về nhà đưa xe đến chở đi bệnh viên Gio Linh cấp cứu chứ chở bằng xe honda không được rồi. Đến bệnh Viện Gio Linh, nhằm ngày thứ bảy chỉ có trực cấp cứu, họ làm việc hơi chậm. Họ đo huyết áp, chớp 5 tấm phim, xét nghiệm máu… Họ báo không bị tổm thương phần cứng, chỉ bị phần mền thôi, họ lau rửa các vết thương, cấp thuốc và lập bệnh án cho nằm lại để theo dỏi. Thực ra tôi bị bầm dập cả hai mu bàn tay, đầu gối trái, cùi chỏ phải, trầy xước trái bụng, dập môi trên dưới, rung rinh hai cái răng, lúc đó trông rất ghê lại thêm lúc nầy đôi môi sưng vù chảy máu miệng, cát vào  miệng, nhổ súc không hết. Dù các vết thương đau nhức, nhìn vào kính cửa bệnh viện thấy hai môi của tôi sưng vù, tôi nói trong nhăn nhó :” miệng đã hô, môi đã dày giờ càng dày đẹp thêm”.  
          Vợ tôi, chớp phim được thông báo là bị gãy nứt xương tay trái gần khớp bàn tay. Bà không bó bột ở đây mà đòi đi vào Huế bó thôi, may mà có đứa chaú gọi bằng cậu mợ làm công việc về hình ảnh và bó bột cho một bác sĩ ở Đông Hà nên đã nhờ em Đính chở vào cho nó làm cho cẩn thận hơn. Khi chó tông vào bánh trước, tôi không kịp phản xạ, té sấp, kính mủ bảo hiểm bị vở nát, nhờ mủ bảo biểm không thì tôi bị biến dạng mặt mũi rồi. Nói để an ủi: rủi mà may.
          Từ trưa và chiều hôm ấy, bà con, bạn bè, người thân của tôi hay tin vợ chồng tôi bị nạn, đã tới thăm rất đông, chia sẻ rủi ro và an ủi . Tôi dặn mọi người không cho con cái tôi biết, sợ chúng nó lo lắng, còn bạn bè thì đã biết tất cả. Cảm thấy không có gì nguy hiểm, chiều lại tôi về nhà đứa em gái ngủ qua đêm và sáng mai Nguyễn Hữu Cầu đến chở vợ tôi, Phan Văn Khai chở tôi lên nhà hàng Ký Ức tham dự buổi họp mặt.
         Hôm qua một số anh em chưa đến thăm hoặc chưa biết, sáng nay, anh em bạn bè đồng môn đã vồn vả, ân cần chào hỏi rất là xúc động và cảm kích. Có bạn thấy tôi mừng quá bắt tay mà sơ ý bóp mạnh làm tôi đau thấu tim. Mặc dầu tay chân bị đau hơi khó khăn nhưng tôi vẫn tranh thủ lấy mấy tấm hình chân dung, tên, tuổi, quê quán, học Gio Linh từ năm nào, địa chỉ hiện nay, số điện thoai, địa chỉ Email của các bạn để làm mục “Thông tin bạn bè” trong ấn phẩm GIO LINH – Quê Hương & Kỷ Niệm. Hàn huyên tâm sư,  nhắc chuyện cũ, kể chuyện mới với nhau rất chi là hào hứng và vui vẻ. Đến khoảng chín giờ, thấy bạn bè đã hết người đến dự, ba thầy là thầy Hồ Ngọc Thanh, thầy Trương Chí Mân, thầy Phạm Đăng Thiêm đã đến, Ban Tổ chức tuyên bố khai mạc buổi họp mặt.
          Hội trường của nhà hàng Ký Ức - có lẻ là nhà hàng có tiếng tại trung tâm thị trấn Gio Linh -  khang trang thoáng mát, trang hoàng tuy đơn giản nhưng không kém phần trang trọng. Phía trước đặt hai chiếc bàn dài dành cho khách đặc biệt, còn tất cả đều ngồi ghế, ghế được bọc vải trắng trông rất thanh nhả, phía trên có sân khấu nhỏ, căng một tấm màn cho ngày họp mặt. Có điều bạn bè đến tham dự thì ít so với lần đầu tiên (19.7.2009) chừng năm sáu chục người, đại diện đủ mặt các nơi. Phía miền Nam, Ban Liên Lạc Ái Hữu Cựu Học Sinh Trung Học Gio Linh tại miền Nam có ba ngưới là Hoàng Kim Liên, Lê Hiền Sĩ, Nguyễn Dàn; Đà Nẵng – Quảng Nam có Nguyễn Hữu Cầu; Huế có Bùi Thế Yên, Nguyễn Văn Hảo, Trần Văn Trung, Bùi Thi Phương Loan…; Đông Hà – Quảng Trị có Nguyễn Đức Tài, Nguyễn Cương Quyết, Bùi Văn Thanh, Nguyễn Đức Tiên…; còn lại toàn bộ là các bạn sở tại.
          Mở đầu chương trình là phần văn nghệ cây nhà lá vườn cùng hai cô ca sĩ nghiệp dư được mời và bất ngờ người dẫn chương trình buổi họp mặt giớ thiệu: Kính mời Anh Hoàng Kim Liên sẽ giúp vui buổi họp mặt hôm nay. Mặc dù có hỏi ý kiến trước nhưng tôi cứ nghĩ là sẽ hát trong phần giúp vui sau cùng, ai ngờ… Đã giới thiệu thì tôi không ngần ngại chia sẻ trước khi hát: Kính thưa Quý Thầy, thưa tất cả các bạn, tôi chưa từng lên sân khấu hát,  lại vừa bị tai nạn hôm qua, sưng cả miệng chưa bớt với lại tiếng hát U70 không hay, có thể quên trước quên sau chắc không được vừa tai nhưng với sự nhiệt tình, tôi xin trình bày ca khúc TUỔI HỌC TRÒ của Minh Kỳ và Dạ Cầm. Tôi cố gắng trình bày xong bài hát và nghe có nhiều lời tán thưởng cũng như vổ tay rất rầm rộ. Tiếp theo là diễn văn chào mừng của Trưởng Ban Liên lạc Trần Ngọc Hoạt, tổng kết hoạt động, tổng kết tài chánh trong ba năm qua. Đến phần chia sẻ của thầy Hồ Ngọc Thanh, thầy Trương Chí Mân, thầy Phạm Đăng Thiêm, quý thầy đều chia sẻ tâm tình rất tình cảm, khen ngợi BLL đã cố gắng trong điều kiện rất khó khăn để duy trì các buổi họp măt như thế nầy. Tất cả quý thầy đêu tỏ ra rất thương tưởng và cảm tình đặc biệt dành cho trường Trung Học Gio Linh nơi mà quý thầy đã dạy dỗ, công tác trong thời gian chiến tranh. Và đây là phần tâm sự của BLL. Ái Hữu CHS.TH.Gio Linh ở miền Nam, tôi phải đại diện lên tâm sự: Trước khi tâm sự, tôi mời trưởng ban Trần Ngọc Hoat lên để tôi trao món quà tinh thần của anh em miền Nam, đáng lẽ kèm theo món quà là lẵng hoa chúc mừng nhưng hôm qua tôi bị tai nạn nên quên không đặt làm được. Điều tâm sự  đại khái là đại diện cho tất cả anh chị em cựu học sinh Gio Linh ở Phía Nam và cá nhân xin chào mừng Quý thầy, tất cả các bạn, cảm ơn nhả ý đã gởi thư mời về tham dự họp mặt lần thứ ba, sự tiếp đải ân cần nồng hậu, mong mỏi có những cuộc hội ngộ như thế nầy để trao đổi, tâm tình, giúp đỡ lẫn nhau trong điều kiện có thể để gắn kết sự kính quý ơn thầy, thương mến nghĩa đồng môn. Bỏ qua những khuyết điểm nhỏ, công nhận những đóng góp tích cực để duy trì tình đoàn kết, phát triển hội cựu học sinh Gio Linh vững mạnh hơn. Cuối cùng chúc thành công và không quên đọc bài thơ Quê Hương Tôi, nói lên tâm trạng của người tha hương luôn đau đáu thương nhớ quê nhà. Tiếp đó là phần đóng góp ý kiến xây dưng cho  buổi họp mặt, sau cùng là ý kiến của Trưởng ban Trần Ngọc Hoat, sau thời gian làm viêc bây giờ xin thôi chức, muốn bầu người khác lên thay để điều hành cho tốt hơn. Sau một hồi thảo luận, cân nhắc, đặt ai cũng không chịu nhận, cứ thối thác hoài. Nêu lên và so sánh giữa ưu khuyết, mặc dù Trần Ngọc Hoat có những thiếu sót nhỏ nhưng phần làm được của bạn Hoạt thì rất được ghi nhận trong quá trình từ lúc thành lập cho đến nay, không ai cáng đáng được nên tất cả anh em có mặt cũng như Quý thầy động viên bạn Hoạt gắng đảm nhận thêm một nhiệm kỳ nữa và tất cả đều nhất trí. Sau cùng là tiệc, bia thân mật, giúp vui văn nghệ, giao lưu tâm tình. Đặc biệt hôm nay, hai vợ chồng tôi là trung tâm chú ý :  Vì tôi được bạn bè đồng môn biết đến từ lâu qua sợi dây gắn kết GIO LINH – Quê Hương & Kỷ Niệm mà tôi là người biên tâp, có người biết tên, trao đổi tâm tình qua điện thoại, chưa biết mặt, hơn nữa từ xa xôi đã ba lần đều về họp mặt, hôm nay lại đem theo vợ về dự không may bị tai nạn cả hai người, người gãy tay, người bị xây xát rách da thịch, sưng vú tay chân miệng. Dù vẫn đau nhức ê ẩm, bầm dập, vợ chồng vẫn có gắng đến, vẫn hát hò, vẫn đóng góp lời tâm sự, vẫn lấy hình, ghi thông tin bạn bè để về vào sách, nhiệt tình như vậy nên bạn bè và thầy cô cảm mến.
          Sau buổi họp mặt, Ban Liên lạc mời ba thầy,  vợ chồng tôi, các bạn ở Huế lên năm chiếc xê ô tô đi về Cửa Tùng, Cửa Việt hóng mát, chiêu đải tiếp, năm giờ mới về đến nhà. Buổi họp mặt tuy đơn sơ nhưng cũng rất vui vẻ, có thêm những người bạn mới, có những lần họp mặt như thế nầy mới biết hơn tình yêu thương, quý mến nhau giữa bạn bè đồng môn – dù trước đây chưa từng biết đến mà nay xem nhau như thân thích ruột thịt – kính quý thầy cô dù có thầy cô chưa từng dạy dỗ mình. Một điều đơn giản là tuổi về già ai cũng muốn quay về với quá khứ, ôn lại, hoài niệm một thời vàng son một thời đã qua mà ngày đó ta xem nhẹ nó nhưng ngày nay lại là đáng quý.
          Mấy ngày đau nhức chưa bớt nhưng bạn bè cùng lớp (60 -64 như Dương Ba, Trần Ngọc Triêm, Trần Kiếm, Nguyễn Hường, Nguyễn Hữu Sắt, Trần Phong Lực), những đồng môn thân thiết (như Phạm Văn Mai, Phan văn Dã, Nguyễn Đức Tý, Nguyễn Hữu Cầu, Nguyễn Cương Quyết…) luôn tổ chức những bữa tiệc tẩy xui cho vợ chồng tôi. Ngoài ra, tôi còn đi thăm các bạn thơ như: thầy Lê Chí Phóng, Lê Chí Thiết, Lê Đăng Mành, Văn Thiên Tùng, Võ Văn Hoa, Hoàng Đằng cũng như bà con cháu chắt bồi dưỡng sau khi bị nạn. Vì sự cố xẩy ra nên kế hoạc đi Huế, đi Đà Nẵng bị hủy bỏ. Thầy Mân và Yên rất trông, hẹn hoài nhưng đành chịu. Rất tiếc. Dự trù đi 10 ngày nhưng rồi phải trễ thêm sáu ngày nữa mới vào Bà Rịa Vũng Tàu được. Chiều trước ngày lên xe về lại, một lần nữa các bạn Nguyễn Đức Tài, Trần Ngọc Hoạt, Trần Sừng, Phan Văn Khai, Phan Văn Dã gọi điện ý muốn gặp vợ chồng tôi trước khi tạm biệt, họ đưa xe đến nhà chở về Cửa Việt chiêu đải một bữa bằng cá mú hấp, mực tươi luộc, cùng một số hải sản và bia Sài gòn loon để tỏ lòng quý mến.
          Chuyến đi của chúng tôi dù gặp rắc rối, hổng kế hoạch dự định nhưng lại là một chuyến về quê thật có ích, có được những hình ảnh tư liệu để bổ sung cho ấn phẩm GIO LINH – Quê Hương & Kỷ Niệm thêm phong phú, trong đó có một kỷ niệm nhớ đời, một cuộc tương ngộ đầy thú vị và nhất là thấm thía được tình cảm bạn bè đồng hương, đồng môn Trung học Gio Linh đối với tôi nó trân quý đến dường nào.             

                                                                                                              Hoàng Kim Liên 
NHỮNG HÌNH ẢNH NGÀY HỌP MẶT                                                                                           

tại nhà Khai trước khi xẩy ra tai nạn

Quang cảnh  buổi họp mặt

Ảnh chụp chung thầy trò buổi họp mặt

Dù bị tai nạn đang đau nhức vẫn ca hát giúp vui

Trước khi chia tay tai Cửa Việt

Thầy Thanh và anh em chụp chung

Trái qua: Triêm, Ba, Liên, Sắt










Không có nhận xét nào: